古诗词

曹贞吉

留春令·感旧

曹贞吉

簸钱堂上,避人羞傍,樱桃花树。bǒ qián táng shàng,bì rén xiū bàng,yīng táo huā shù。
半篙春水送蒲帆,便没个、相逢处。bàn gāo chūn shuǐ sòng pú fān,biàn méi gè xiāng féng chù。
今古伤心常如许。jīn gǔ shāng xīn cháng rú xǔ。
紫玉成烟苦。zǐ yù chéng yān kǔ。
不是垂杨惯飞绵,被几阵、东风误。bù shì chuí yáng guàn fēi mián,bèi jǐ zhèn dōng fēng wù。

望江南代泉下人语二首

曹贞吉

黄垆沓,寂寂恨难穷。huáng lú dá,jì jì hèn nán qióng。
荒草路迷寒食雨,白杨声乱纸钱风。huāng cǎo lù mí hán shí yǔ,bái yáng shēng luàn zhǐ qián fēng。
掩泪拜残钟。yǎn lèi bài cán zhōng。
繁华歇,金屋梦魂中。fán huá xiē,jīn wū mèng hún zhōng。
陌上人归翁仲语,林边火入宝衣空。mò shàng rén guī wēng zhòng yǔ,lín biān huǒ rù bǎo yī kōng。
土气蚀青铜。tǔ qì shí qīng tóng。

望江南代泉下人语二首

曹贞吉

呜咽水,肠断为谁流。wū yàn shuǐ,cháng duàn wèi shuí liú。
磷火不随山雨暗,蛩声常伴故人愁。lín huǒ bù suí shān yǔ àn,qióng shēng cháng bàn gù rén chóu。
白骨怯清秋。bái gǔ qiè qīng qiū。
千年事,零落委荒丘。qiān nián shì,líng luò wěi huāng qiū。
青塳魂归环佩冷,珠襦香散土花留。qīng péng hún guī huán pèi lěng,zhū rú xiāng sàn tǔ huā liú。
无语泣长楸。wú yǔ qì zhǎng qiū。

蝶恋花·题龚半千画

曹贞吉

石骨嶙峋惊拔地。shí gǔ lín xún jīng bá dì。
千尺藤萝,盘壁蛟龙势。qiān chǐ téng luó,pán bì jiāo lóng shì。
茅屋半间风打碎。máo wū bàn jiān fēng dǎ suì。
个中应有幽人睡。gè zhōng yīng yǒu yōu rén shuì。
门外片尘飞不起。mén wài piàn chén fēi bù qǐ。
嫩绿新蒲,杳霭江湖意。nèn lǜ xīn pú,yǎo ǎi jiāng hú yì。
倘许移家来画里。tǎng xǔ yí jiā lái huà lǐ。
一廛请隶无怀氏。yī chán qǐng lì wú huái shì。

蝶恋花·题王宓草画蝶

曹贞吉

笔带烟霞人晋魏。bǐ dài yān xiá rén jìn wèi。
拓得滕王,海眼图中意。tuò dé téng wáng,hǎi yǎn tú zhōng yì。
惆怅东风吹不起。chóu chàng dōng fēng chuī bù qǐ。
翩翩只在生绡里。piān piān zhǐ zài shēng xiāo lǐ。
夜雨搅林花瓣碎。yè yǔ jiǎo lín huā bàn suì。
觅蕊为粮,还抱花须睡。mì ruǐ wèi liáng,hái bào huā xū shuì。
春色满园拖粉翅。chūn sè mǎn yuán tuō fěn chì。
不知梦见庄周未。bù zhī mèng jiàn zhuāng zhōu wèi。

蝶恋花·夏夜酒醒口占

曹贞吉

解识浊醪多妙理。jiě shí zhuó láo duō miào lǐ。
八尺琉璃,引入甜乡里。bā chǐ liú lí,yǐn rù tián xiāng lǐ。
酒重灯昏慵不起,梦回已是三千里。jiǔ zhòng dēng hūn yōng bù qǐ,mèng huí yǐ shì sān qiān lǐ。
残月几棂斜界纸。cán yuè jǐ líng xié jiè zhǐ。
天色空青,银汉光垂地。tiān sè kōng qīng,yín hàn guāng chuí dì。
苔涩流萤飞且止,穿帘好趁荷风细。tái sè liú yíng fēi qiě zhǐ,chuān lián hǎo chèn hé fēng xì。

蝶恋花·修来席上咏秋海棠

曹贞吉

凉月娟娟流影细。liáng yuè juān juān liú yǐng xì。
道是秋花,却带春花字。dào shì qiū huā,què dài chūn huā zì。
何限嫣红思妇泪。hé xiàn yān hóng sī fù lèi。
玉壶乱滴珍珠碎。yù hú luàn dī zhēn zhū suì。
篱畔几枝才放蕊。lí pàn jǐ zhī cái fàng ruǐ。
任是春花,不比秋花媚。rèn shì chūn huā,bù bǐ qiū huā mèi。
簪向个人倭鬌髻。zān xiàng gè rén wō tuǒ jì。
晚霞一点明于洗。wǎn xiá yī diǎn míng yú xǐ。

渔家傲·秋感

曹贞吉

燕市秋来风色改。yàn shì qiū lái fēng sè gǎi。
山围碧玉清凉界。shān wéi bì yù qīng liáng jiè。
屈指津门多紫蟹。qū zhǐ jīn mén duō zǐ xiè。
街头卖。jiē tóu mài。
天生左手持螯在。tiān shēng zuǒ shǒu chí áo zài。
不信浊醪浇磊块。bù xìn zhuó láo jiāo lěi kuài。
醉乡更比人间隘。zuì xiāng gèng bǐ rén jiān ài。
月落屋梁憎老态。yuè luò wū liáng zēng lǎo tài。
浑无赖。hún wú lài。
虫声四壁愁如海。chóng shēng sì bì chóu rú hǎi。

渔家傲·读汉史

曹贞吉

缥缈云中赤彘子。piāo miǎo yún zhōng chì zhì zi。
求仙远隔蓬莱水。qiú xiān yuǎn gé péng lái shuǐ。
巨枣安期曾饷未。jù zǎo ān qī céng xiǎng wèi。
真奇事。zhēn qí shì。
马肝一片文成死。mǎ gān yī piàn wén chéng sǐ。
天下神仙皆妄耳。tiān xià shén xiān jiē wàng ěr。
茂陵石马秋风里。mào líng shí mǎ qiū fēng lǐ。
金碗玉鱼纷出市。jīn wǎn yù yú fēn chū shì。
浑无味。hún wú wèi。
如铅早下铜人泪。rú qiān zǎo xià tóng rén lèi。

苏幕遮·冬闺

曹贞吉

塞云横,关月远。sāi yún héng,guān yuè yuǎn。
帘外霜浓,寒重呵金剪。lián wài shuāng nóng,hán zhòng hē jīn jiǎn。
手擗绿橙香雾溅。shǒu pǐ lǜ chéng xiāng wù jiàn。
绣被兜罗,只许猧儿伴。xiù bèi dōu luó,zhǐ xǔ wō ér bàn。
参旗斜,银汉浅。cān qí xié,yín hàn qiǎn。
好梦依稀,又被风吹断。hǎo mèng yī xī,yòu bèi fēng chuī duàn。
离思乍随清漏满。lí sī zhà suí qīng lòu mǎn。
倦眼窥窗,蝉影垂垂乱。juàn yǎn kuī chuāng,chán yǐng chuí chuí luàn。

添字渔家傲六月

曹贞吉

六月南窗无暑气。liù yuè nán chuāng wú shǔ qì。
几点流萤,偏照青苔地。jǐ diǎn liú yíng,piān zhào qīng tái dì。
摇曳惯乘丝雨细。yáo yè guàn chéng sī yǔ xì。
翩然起。piān rán qǐ。
随风又到帘栊里。suí fēng yòu dào lián lóng lǐ。
纨扇扑来纷欲避。wán shàn pū lái fēn yù bì。
似灭还明,惊入莲花蕊。shì miè hái míng,jīng rù lián huā ruǐ。
露冷昔耶鸳瓦腻。lù lěng xī yé yuān wǎ nì。
依稀是。yī xī shì。
摩诃池畔凉如此。mó hē chí pàn liáng rú cǐ。

添字渔家傲初秋乡思

曹贞吉

急雨携将秋色至。jí yǔ xié jiāng qiū sè zhì。
门掩西风,早是愁滋味。mén yǎn xī fēng,zǎo shì chóu zī wèi。
漠漠湿云千树里。mò mò shī yún qiān shù lǐ。
偏垂地。piān chuí dì。
晚山一点烟螺髻。wǎn shān yī diǎn yān luó jì。
茉莉宵凉还放蕊。mò lì xiāo liáng hái fàng ruǐ。
穿瓦萤飞,隐壁虫声细。chuān wǎ yíng fēi,yǐn bì chóng shēng xì。
归梦乱如春絮起。guī mèng luàn rú chūn xù qǐ。
书空寄。shū kōng jì。
迢迢银汉人千里。tiáo tiáo yín hàn rén qiān lǐ。

添字渔家傲赋得手提金缕鞋

曹贞吉

一树木兰花影大。yī shù mù lán huā yǐng dà。
露湿铜铺,不闭葳蕤锁。lù shī tóng pù,bù bì wēi ruí suǒ。
半夜出来惊欲躲。bàn yè chū lái jīng yù duǒ。
君王过。jūn wáng guò。
澄心堂侧藏灯火。chéng xīn táng cè cáng dēng huǒ。
响屧回廊知未可。xiǎng xiè huí láng zhī wèi kě。
似水香阶,那受青苔涴。shì shuǐ xiāng jiē,nà shòu qīng tái wò。
半晌偎人魂乍妥。bàn shǎng wēi rén hún zhà tuǒ。
娇无那。jiāo wú nà。
匆匆难唱家山破。cōng cōng nán chàng jiā shān pò。

青玉案·雁字

曹贞吉

数行界破青天色。shù xíng jiè pò qīng tiān sè。
似一幅、荆关笔。shì yī fú jīng guān bǐ。
枫叶芦花秋瑟瑟。fēng yè lú huā qiū sè sè。
问君何事,书空难尽,影落潇湘碧。wèn jūn hé shì,shū kōng nán jǐn,yǐng luò xiāo xiāng bì。
人间多少伤心客。rén jiān duō shǎo shāng xīn kè。
欲寄离愁那能得。yù jì lí chóu nà néng dé。
折势分明成乙乙。zhé shì fēn míng chéng yǐ yǐ。
无端风雨,横斜催乱,几阵烟云黑。wú duān fēng yǔ,héng xié cuī luàn,jǐ zhèn yān yún hēi。

江城子·冬日偶兴

曹贞吉

千门霁色日曈昽。qiān mén jì sè rì tóng lóng。
暖融融。nuǎn róng róng。
似春浓。shì chūn nóng。
只少桃花、扇底一襟风。zhǐ shǎo táo huā shàn dǐ yī jīn fēng。
忽忆平原浅草地,追狡兔,控雕弓。hū yì píng yuán qiǎn cǎo dì,zhuī jiǎo tù,kòng diāo gōng。
呼鹰直上最高峰。hū yīng zhí shàng zuì gāo fēng。
气如虹。qì rú hóng。
马如龙。mǎ rú lóng。
遥望一天、毛血洒晴空。yáo wàng yī tiān máo xuè sǎ qíng kōng。
罢猎归来何处去,残雪路,灞陵东。bà liè guī lái hé chù qù,cán xuě lù,bà líng dōng。

江城子·戏作

曹贞吉

贫家今日聚多钱。pín jiā jīn rì jù duō qián。
是荷钱。shì hé qián。
是苔钱。shì tái qián。
怪底三春、常费买花钱。guài dǐ sān chūn cháng fèi mǎi huā qián。
乱撒东风浑欲尽,留不住,似榆钱。luàn sā dōng fēng hún yù jǐn,liú bù zhù,shì yú qián。
纷纷人世竞青钱。fēn fēn rén shì jìng qīng qián。
拔钉钱。bá dīng qián。
捋须钱。lǚ xū qián。
绝胜嗷嗷、九府一文钱。jué shèng áo áo jiǔ fǔ yī wén qián。
昨夜邻家喧社鼓,频吹落,纸黄钱。zuó yè lín jiā xuān shè gǔ,pín chuī luò,zhǐ huáng qián。

风入松·七夕戏作

曹贞吉

明河低转恰西东。míng hé dī zhuǎn qià xī dōng。
良夜方中。liáng yè fāng zhōng。
鹊桥欲驾飙轮起,盼双星、辗转愁侬。què qiáo yù jià biāo lún qǐ,pàn shuāng xīng niǎn zhuǎn chóu nóng。
只恐金支翠节,难胜鬓雾鬟风。zhǐ kǒng jīn zhī cuì jié,nán shèng bìn wù huán fēng。
楼头乞巧定谁工。lóu tóu qǐ qiǎo dìng shuí gōng。
女伴匆匆。nǚ bàn cōng cōng。
露华如水天如洗,最凄凉、银井高桐。lù huá rú shuǐ tiān rú xǐ,zuì qī liáng yín jǐng gāo tóng。
月照纱橱无那,黄姑梦里相逢。yuè zhào shā chú wú nà,huáng gū mèng lǐ xiāng féng。

越溪春·郭外用宋人韵

曹贞吉

草软沙平何处路,郭外即天涯。cǎo ruǎn shā píng hé chù lù,guō wài jí tiān yá。
板桥流水伤心地,带夕阳、点点明霞。bǎn qiáo liú shuǐ shāng xīn dì,dài xī yáng diǎn diǎn míng xiá。
歌哭声中,纸钱灰里,知是谁家。gē kū shēng zhōng,zhǐ qián huī lǐ,zhī shì shuí jiā。
参差油壁香车。cān chà yóu bì xiāng chē。
燕尾隔窗纱。yàn wěi gé chuāng shā。
归来三盏两盏淡酒,黄昏鸦乱风斜。guī lái sān zhǎn liǎng zhǎn dàn jiǔ,huáng hūn yā luàn fēng xié。
只有短檠如旧,依依为照寒花。zhǐ yǒu duǎn qíng rú jiù,yī yī wèi zhào hán huā。

御街行·和阮亭赠雁

曹贞吉

寒芜极目连三楚。hán wú jí mù lián sān chǔ。
雁阵惊相语。yàn zhèn jīng xiāng yǔ。
一声长笛出高楼,渺渺断云天暮。yī shēng zhǎng dí chū gāo lóu,miǎo miǎo duàn yún tiān mù。
江深月黑,霜寒人静,独自衔芦去。jiāng shēn yuè hēi,shuāng hán rén jìng,dú zì xián lú qù。
遥峰恰是衡阳数。yáo fēng qià shì héng yáng shù。
寂寞潇湘雨。jì mò xiāo xiāng yǔ。
无端孤客最先闻,嘹呖乱帆南浦。wú duān gū kè zuì xiān wén,liáo lì luàn fān nán pǔ。
只影横空,相逢何处,红蓼洲边路。zhǐ yǐng héng kōng,xiāng féng hé chù,hóng liǎo zhōu biān lù。

祝英台近·赋得更脱红裙裹鸭儿

曹贞吉

浦风回,村路远。pǔ fēng huí,cūn lù yuǎn。
画楫弄还倦。huà jí nòng hái juàn。
闲唼浮萍,乳鸭两三点。xián shà fú píng,rǔ yā liǎng sān diǎn。
任他次第呼名,竹弓休射,怕惊起、睡鸳波面。rèn tā cì dì hū míng,zhú gōng xiū shè,pà jīng qǐ shuì yuān bō miàn。
绣裙茜。xiù qún qiàn。
忽地蘸水空明,花影碎凌乱。hū dì zhàn shuǐ kōng míng,huā yǐng suì líng luàn。
犹带残霞,混入也难辨。yóu dài cán xiá,hùn rù yě nán biàn。
笑携女伴归来,满身荷露,浑疑是、巫山行遍。xiào xié nǚ bàn guī lái,mǎn shēn hé lù,hún yí shì wū shān xíng biàn。
2291234567»