古诗词

吴曾徯

怀北京曹湘蘅君二首

吴曾徯

射水通龙蟒,岷山起凤麟。shè shuǐ tōng lóng mǎng,mín shān qǐ fèng lín。
治才须贾谊,首辅待曹真。zhì cái xū jiǎ yì,shǒu fǔ dài cáo zhēn。
云汉雕盘势,幽并骥绝尘。yún hàn diāo pán shì,yōu bìng jì jué chén。
京华花满眼,莫恋锦江春。jīng huá huā mǎn yǎn,mò liàn jǐn jiāng chūn。

怀北京曹湘蘅君二首

吴曾徯

枢府新参事,江湖旧逐臣。shū fǔ xīn cān shì,jiāng hú jiù zhú chén。
不知穷达异,惟见性情真。bù zhī qióng dá yì,wéi jiàn xìng qíng zhēn。
搅辔忧诸夏,垂纶爱富春。jiǎo pèi yōu zhū xià,chuí lún ài fù chūn。
间关书剑老,江汉未归人。jiān guān shū jiàn lǎo,jiāng hàn wèi guī rén。

汉皋怀卢君子鹤二首

吴曾徯

楷模当时重,参军有秘书。kǎi mó dāng shí zhòng,cān jūn yǒu mì shū。
筹边唐节度,喻蜀汉相如。chóu biān táng jié dù,yù shǔ hàn xiāng rú。
剑阁重关启,春营细柳疏。jiàn gé zhòng guān qǐ,chūn yíng xì liǔ shū。
嘉陵风鹤静,山翠扑蓬庐。jiā líng fēng hè jìng,shān cuì pū péng lú。

汉皋怀卢君子鹤二首

吴曾徯

妻子时相过,家山赋遂初。qī zi shí xiāng guò,jiā shān fù suì chū。
传经仍马郑,司法旧张于。chuán jīng réng mǎ zhèng,sī fǎ jiù zhāng yú。
燕市曾羁骥,鳣堂可梦鱼。yàn shì céng jī jì,zhān táng kě mèng yú。
问关江汉日,自学故人疏。wèn guān jiāng hàn rì,zì xué gù rén shū。

寄东京陈君肇阶二首

吴曾徯

管鲍今何处,陈雷事岂无。guǎn bào jīn hé chù,chén léi shì qǐ wú。
不知枯菀异,惟见性情孚。bù zhī kū wǎn yì,wéi jiàn xìng qíng fú。
让避延陵地,危存赵氏孤。ràng bì yán líng dì,wēi cún zhào shì gū。
故乡深仰止,威凤在高梧。gù xiāng shēn yǎng zhǐ,wēi fèng zài gāo wú。

寄东京陈君肇阶二首

吴曾徯

负笈留三岛,垂纶爱五湖。fù jí liú sān dǎo,chuí lún ài wǔ hú。
巫山别神女,东海得麻姑。wū shān bié shén nǚ,dōng hǎi dé má gū。
春草难忘汝,樱花合笑吾。chūn cǎo nán wàng rǔ,yīng huā hé xiào wú。
锦江归不得,只是畏城狐。jǐn jiāng guī bù dé,zhǐ shì wèi chéng hú。

汉皋寄萧君公弼二首

吴曾徯

不见萧君久,披书得寄诗。bù jiàn xiāo jūn jiǔ,pī shū dé jì shī。
龙泉仍敛匣,鱼水未逢时。lóng quán réng liǎn xiá,yú shuǐ wèi féng shí。
贾谊吴公赏,梁鸿孟女知。jiǎ yì wú gōng shǎng,liáng hóng mèng nǚ zhī。
耦耕人去后,无复案齐眉。ǒu gēng rén qù hòu,wú fù àn qí méi。

汉皋寄萧君公弼二首

吴曾徯

江汉风尘客,平生负所期。jiāng hàn fēng chén kè,píng shēng fù suǒ qī。
北燕空叱驭,东海失探骊。běi yàn kōng chì yù,dōng hǎi shī tàn lí。
慷慨终军气,深长陆逊思。kāng kǎi zhōng jūn qì,shēn zhǎng lù xùn sī。
伫看神物变,云雨会天池。zhù kàn shén wù biàn,yún yǔ huì tiān chí。

汉皋寄绵竹萧生直风二首

吴曾徯

射水潜神物,风云会有期。shè shuǐ qián shén wù,fēng yún huì yǒu qī。
此邦多将相,何日卜熊罴。cǐ bāng duō jiāng xiāng,hé rì bo xióng pí。
莫副林宗望,深惭徐孺知。mò fù lín zōng wàng,shēn cán xú rú zhī。
苍茫泣歧路,江汉未归时。cāng máng qì qí lù,jiāng hàn wèi guī shí。

汉皋寄绵竹萧生直风二首

吴曾徯

有子尊陶母,留宾忆范逵。yǒu zi zūn táo mǔ,liú bīn yì fàn kuí。
龙津雷焕剑,虎旅晋公麾。lóng jīn léi huàn jiàn,hǔ lǚ jìn gōng huī。
海击鹏抟远,云垂鸟势卑。hǎi jī péng tuán yuǎn,yún chuí niǎo shì bēi。
弦高今已矣,无复梦皋夔。xián gāo jīn yǐ yǐ,wú fù mèng gāo kuí。

思亡友李生玉书二首

吴曾徯

风劲雕逾健,途危骥不羁。fēng jìn diāo yú jiàn,tú wēi jì bù jī。
归魂随使节,血雨卷灵旗。guī hún suí shǐ jié,xuè yǔ juǎn líng qí。
悍将多亡命,行人未失辞。hàn jiāng duō wáng mìng,xíng rén wèi shī cí。
郦生今不死,地下有相知。lì shēng jīn bù sǐ,dì xià yǒu xiāng zhī。

思亡友李生玉书二首

吴曾徯

痛挂延陵剑,徒归旧馆骖。tòng guà yán líng jiàn,tú guī jiù guǎn cān。
轶群空冀北,遗恨在滇南。yì qún kōng jì běi,yí hèn zài diān nán。
母老生无养,家贫死不甘。mǔ lǎo shēng wú yǎng,jiā pín sǐ bù gān。
惟余吴季子,涕泪落江潭。wéi yú wú jì zi,tì lèi luò jiāng tán。

汉皋寄东京雷生眉生二首

吴曾徯

太华终南秀,神龙野鹤姿。tài huá zhōng nán xiù,shén lóng yě hè zī。
四川曾叱驭,东海竟探骊。sì chuān céng chì yù,dōng hǎi jìng tàn lí。
雅量周瑜器,雄才鲁肃知。yǎ liàng zhōu yú qì,xióng cái lǔ sù zhī。
轻肥竞年少,相贵笑群儿。qīng féi jìng nián shǎo,xiāng guì xiào qún ér。

汉皋寄东京雷生眉生二首

吴曾徯

黾勉攻农学,归来奠国基。mǐn miǎn gōng nóng xué,guī lái diàn guó jī。
边荒屯恳策,耕战霸王师。biān huāng tún kěn cè,gēng zhàn bà wáng shī。
治术穷三岛,雄心拓四夷。zhì shù qióng sān dǎo,xióng xīn tuò sì yí。
哀歌人拊髀,自觉负襟期。āi gē rén fǔ bì,zì jué fù jīn qī。

赠冯君翼之

吴曾徯

国士当朝器,将军大树家。guó shì dāng cháo qì,jiāng jūn dà shù jiā。
济川才不世,蕴玉璞无华。jì chuān cái bù shì,yùn yù pú wú huá。
头哭栾公义,孤存赵氏嘉。tóu kū luán gōng yì,gū cún zhào shì jiā。
归燕曾阻我,蓟北有龙蛇。guī yàn céng zǔ wǒ,jì běi yǒu lóng shé。

闻冯君翼之葬故友魏君云泉于北京彰义门外寄诗哭之

吴曾徯

顷闻冯义士,葬友禁城西。qǐng wén féng yì shì,zàng yǒu jìn chéng xī。
碧血秋燐活,青山杜宇啼。bì xuè qiū lín huó,qīng shān dù yǔ tí。
十年孤寄子,九死故人妻。shí nián gū jì zi,jiǔ sǐ gù rén qī。
月夜南飞鹊,无枝何处栖。yuè yè nán fēi què,wú zhī hé chù qī。

闻杨君叔尧系渝狱作诗唁之

吴曾徯

孤鼠凭城社,豺狼伏路歧。gū shǔ píng chéng shè,chái láng fú lù qí。
四方嗟靡骋,万里欲何之。sì fāng jiē mí chěng,wàn lǐ yù hé zhī。
蓟北山青处,江南草绿时。jì běi shān qīng chù,jiāng nán cǎo lǜ shí。
白驹维不住,春色促归期。bái jū wéi bù zhù,chūn sè cù guī qī。

闻卢君伯垠冤系京狱作诗吊之

吴曾徯

鲁狱囚公冶,梁都走范睢。lǔ yù qiú gōng yě,liáng dōu zǒu fàn suī。
艰贞随乱世,忧辱况同时。jiān zhēn suí luàn shì,yōu rǔ kuàng tóng shí。
旧梦迎桃叶,新愁系柳枝。jiù mèng yíng táo yè,xīn chóu xì liǔ zhī。
何年人并辔,春色逐归骑。hé nián rén bìng pèi,chūn sè zhú guī qí。

哭亡友陈君狱仙一首

吴曾徯

丈夫谁不死,一死竟何名。zhàng fū shuí bù sǐ,yī sǐ jìng hé míng。
麡角非时出,鸿毛落地轻。qí jiǎo fēi shí chū,hóng máo luò dì qīng。
豪疑湖海气,交乏劝规情。háo yí hú hǎi qì,jiāo fá quàn guī qíng。
春草茫茫绿,无端哭贾生。chūn cǎo máng máng lǜ,wú duān kū jiǎ shēng。

思故乡亡友韦君泳波不已作诗一首以志恸

吴曾徯

桐死飞么凤,松枯误鹤雏。tóng sǐ fēi me fèng,sōng kū wù hè chú。
落花春黯淡,宿草墓荒芜。luò huā chūn àn dàn,sù cǎo mù huāng wú。
时论疑无鬼,交情负托孤。shí lùn yí wú guǐ,jiāo qíng fù tuō gū。
十年真一梦,遗恨满江湖。shí nián zhēn yī mèng,yí hèn mǎn jiāng hú。
3412