古诗词

杭世骏

过赵一清用东坡梁左藏会饮傅国博家韵

杭世骏

岩岩酒阵朝飞檄,兔盏鸡缸纷不一。yán yán jiǔ zhèn cháo fēi xí,tù zhǎn jī gāng fēn bù yī。
敬容残客罢周旋,特敕当关脱名籍。jìng róng cán kè bà zhōu xuán,tè chì dāng guān tuō míng jí。
筵前棋槊镇相娱,绝胜弯弧制鸣镝。yán qián qí shuò zhèn xiāng yú,jué shèng wān hú zhì míng dī。
横窗秋色弄幽姿,疑有花魂呼欲出。héng chuāng qiū sè nòng yōu zī,yí yǒu huā hún hū yù chū。
为怜十指费诠排,相遣双鳌破岑寂。wèi lián shí zhǐ fèi quán pái,xiāng qiǎn shuāng áo pò cén jì。
别雕秀句写欢悰,归咏声应出金石。bié diāo xiù jù xiě huān cóng,guī yǒng shēng yīng chū jīn shí。

峡山寺

杭世骏

江行屈折不知里,今朝真到峡山趾。jiāng xíng qū zhé bù zhī lǐ,jīn cháo zhēn dào xiá shān zhǐ。
屏风几叠列门前,仿佛飞来灵鹫似。píng fēng jǐ dié liè mén qián,fǎng fú fēi lái líng jiù shì。
黄茅苦竹纷璁珑,犀牛潭水清若空。huáng máo kǔ zhú fēn cōng lóng,xī niú tán shuǐ qīng ruò kōng。
舍舟径穿侧岸入,大树橚爽摇天风。shě zhōu jìng chuān cè àn rù,dà shù sù shuǎng yáo tiān fēng。
山灵知我爱佳眺,导入三门转清奥。shān líng zhī wǒ ài jiā tiào,dǎo rù sān mén zhuǎn qīng ào。
山晖堂界二禺祠,帝子仙成颜尚少,振衣凌危台,数峰倒影风吹开。shān huī táng jiè èr yú cí,dì zi xiān chéng yán shàng shǎo,zhèn yī sǒng sǒng líng wēi tái,shù fēng dào yǐng fēng chuī kāi。
绿萝罥壁飞鸟绝,枯藓满洞清猿哀。lǜ luó juàn bì fēi niǎo jué,kū xiǎn mǎn dòng qīng yuán āi。
玉龙蜿蜒下峻阪,苍雪弥天昼疑晚。yù lóng wān yán xià jùn bǎn,cāng xuě mí tiān zhòu yí wǎn。
寻源更渡流香桥,猛见飞流破岩壸。xún yuán gèng dù liú xiāng qiáo,měng jiàn fēi liú pò yán kǔn。
峥潺激响檐铎喑,心魂洒濯毛发森。zhēng chán jī xiǎng yán duó yīn,xīn hún sǎ zhuó máo fā sēn。
孤亭谅少热客借,绝壑疑有苍龙吟。gū tíng liàng shǎo rè kè jiè,jué hè yí yǒu cāng lóng yín。
谁遣晶帘遮岫幌,拖落天绅一千丈。shuí qiǎn jīng lián zhē xiù huǎng,tuō luò tiān shēn yī qiān zhàng。
跳珠溅沫不肯休,要使多生首频仰。tiào zhū jiàn mò bù kěn xiū,yào shǐ duō shēng shǒu pín yǎng。
老僧对我长眉青,花宫寂寞春长扃。lǎo sēng duì wǒ zhǎng méi qīng,huā gōng jì mò chūn zhǎng jiōng。
君不见劳劳尘世少仙骨,难将常语酬山灵。jūn bù jiàn láo láo chén shì shǎo xiān gǔ,nán jiāng cháng yǔ chóu shān líng。

羚羊峡歌

杭世骏

羚羊峡峙端江浔,山高高兮水深深。líng yáng xiá zhì duān jiāng xún,shān gāo gāo xī shuǐ shēn shēn。
山高不见众木摇櫹椮,但见哀猿跳掷啼愁霪。shān gāo bù jiàn zhòng mù yáo xiāo sēn,dàn jiàn āi yuán tiào zhì tí chóu yín。
水深不见碧浪横鳣鲟,但见渔子摈落栫淀涔。shuǐ shēn bù jiàn bì làng héng zhān xún,dàn jiàn yú zi bìn luò jiàn diàn cén。
佛图仙观亦何有,远自太古春愔愔。fú tú xiān guān yì hé yǒu,yuǎn zì tài gǔ chūn yīn yīn。
扁舟乘晓溯空阔,支颐太息收孤衾。biǎn zhōu chéng xiǎo sù kōng kuò,zhī yí tài xī shōu gū qīn。
桂以膏自煎,象以齿自燖。guì yǐ gāo zì jiān,xiàng yǐ chǐ zì xún。
含珠遭叉大璞剖,金钱截尾摧文禽。hán zhū zāo chā dà pú pōu,jīn qián jié wěi cuī wén qín。
如神巧匠出乡里,日思推刃真难谌。rú shén qiǎo jiàng chū xiāng lǐ,rì sī tuī rèn zhēn nán chén。
是谁作俑石制研,墨海酣饱金壶斟。shì shuí zuò yǒng shí zhì yán,mò hǎi hān bǎo jīn hú zhēn。
金星石末采未足,鼍矶雀瓦纷搜寻。jīn xīng shí mò cǎi wèi zú,tuó jī què wǎ fēn sōu xún。
远从洮河近黄海,斸掘已遍青霄岑。yuǎn cóng táo hé jìn huáng hǎi,zhǔ jué yǐ biàn qīng xiāo cén。
蛮荒也复破天巧,灵胡高掌穿元阴。mán huāng yě fù pò tiān qiǎo,líng hú gāo zhǎng chuān yuán yīn。
磨刀霍霍剚石髓,东西坑洞穷雕锓。mó dāo huò huò zì shí suǐ,dōng xī kēng dòng qióng diāo qǐn。
丁丁逸响彻天外,十里如奏丘中琴。dīng dīng yì xiǎng chè tiān wài,shí lǐ rú zòu qiū zhōng qín。
分肌擘理恣剜剔,譬部孕腹观怀?。fēn jī bāi lǐ zì wān tī,pì bù yùn fù guān huái。
漱淘水府抉□户,山灵含痛愁悲吟。shù táo shuǐ fǔ jué hù,shān líng hán tòng chóu bēi yín。
腰縆缒入大壑底,累夕不获瞻辰参。yāo gēng zhuì rù dà hè dǐ,lèi xī bù huò zhān chén cān。
云腴累百不得一,瘢痕余润犹渗淫。yún yú lèi bǎi bù dé yī,bān hén yú rùn yóu shèn yín。
花青蕉白火轮赤,重之无异双南金。huā qīng jiāo bái huǒ lún chì,zhòng zhī wú yì shuāng nán jīn。
云中不少大手笔,助写仙篆抒灵襟。yún zhōng bù shǎo dà shǒu bǐ,zhù xiě xiān zhuàn shū líng jīn。
惜哉无缘伴子墨,辇送九陌娱朝簪。xī zāi wú yuán bàn zi mò,niǎn sòng jiǔ mò yú cháo zān。
我闻地有三千六百轴,辐辐相凑支嵚崟。wǒ wén dì yǒu sān qiān liù bǎi zhóu,fú fú xiāng còu zhī qīn yín。
玲珑瘦骨露豁閜,惊涛击撞洪淋淋。líng lóng shòu gǔ lù huō xiǎ,jīng tāo jī zhuàng hóng lín lín。
猛伐剧愁地脉绝,颓然陀落谁能任。měng fá jù chóu dì mài jué,tuí rán tuó luò shuí néng rèn。
呜呼申甫不世出,安知爱道非天心。wū hū shēn fǔ bù shì chū,ān zhī ài dào fēi tiān xīn。
熂山封水古有禁,孰能入告披丹枕。xì shān fēng shuǐ gǔ yǒu jìn,shú néng rù gào pī dān zhěn。
圣朝宝人不宝石,深劖岩壁垂来今。shèng cháo bǎo rén bù bǎo shí,shēn chán yán bì chuí lái jīn。
狰狞鬼斧不敢劈,真官卧守防窥临。zhēng níng guǐ fǔ bù gǎn pī,zhēn guān wò shǒu fáng kuī lín。
兹山稍得苏元气,肤寸云出烝甘霖。zī shān shāo dé sū yuán qì,fū cùn yún chū zhēng gān lín。
金乌踆其阳,寒兔蹲其阴。jīn wū cūn qí yáng,hán tù dūn qí yīn。
沐浴日月发光怪,定能为国生璆琳。mù yù rì yuè fā guāng guài,dìng néng wèi guó shēng qiú lín。
归真返朴有至理,耕䎫安稳弭灾祲。guī zhēn fǎn pǔ yǒu zhì lǐ,gēng chuàng ān wěn mǐ zāi jìn。
皇帝圣寿一万岁,远与高峡永永无亏侵。huáng dì shèng shòu yī wàn suì,yuǎn yǔ gāo xiá yǒng yǒng wú kuī qīn。

胡三应瑞爱皋亭山水有结庐之原诗以坚之

杭世骏

君如买宅皋亭住,须种梅花三百树。jūn rú mǎi zhái gāo tíng zhù,xū zhǒng méi huā sān bǎi shù。
树里茅堂树外桥,杖策寒香袭衣屦。shù lǐ máo táng shù wài qiáo,zhàng cè hán xiāng xí yī jù。
春残叶大转阴浓,雨过苔黏更盘互。chūn cán yè dà zhuǎn yīn nóng,yǔ guò tái nián gèng pán hù。
邻叟来传补竹方,幽禽唤与寻山路。lín sǒu lái chuán bǔ zhú fāng,yōu qín huàn yǔ xún shān lù。
烟钟际暝答村春,渔火沿流破溪雾。yān zhōng jì míng dá cūn chūn,yú huǒ yán liú pò xī wù。
眼前好景画难真,身外良图计非误。yǎn qián hǎo jǐng huà nán zhēn,shēn wài liáng tú jì fēi wù。
瓜皮艇小载琴来,相访柴门月初吐。guā pí tǐng xiǎo zài qín lái,xiāng fǎng chái mén yuè chū tǔ。

胡三应瑞爱皋亭山水有结庐之原诗以坚之

杭世骏

汲泉日日招僧雏,煎茶扫叶秋可娱。jí quán rì rì zhāo sēng chú,jiān chá sǎo yè qiū kě yú。
西林僛僛响凉雨,夹岸瑟瑟摇青芦。xī lín qī qī xiǎng liáng yǔ,jiā àn sè sè yáo qīng lú。
长歌棹入藕花去,廿里即是临平湖。zhǎng gē zhào rù ǒu huā qù,niàn lǐ jí shì lín píng hú。
湖外家家粳稻足,况有鱼蚬兼茭菰。hú wài jiā jiā jīng dào zú,kuàng yǒu yú xiǎn jiān jiāo gū。
长年饱饭一无事,不愧识字耕田夫。zhǎng nián bǎo fàn yī wú shì,bù kuì shí zì gēng tián fū。
桃源已迷盘谷迥,投老舍此安归乎。táo yuán yǐ mí pán gǔ jiǒng,tóu lǎo shě cǐ ān guī hū。
看君决计入寥廓,黄鹤云间呼。kàn jūn jué jì rù liáo kuò,huáng hè sǒng sǒng yún jiān hū。
45123