古诗词

羚羊峡歌

杭世骏

羚羊峡峙端江浔,山高高兮水深深。líng yáng xiá zhì duān jiāng xún,shān gāo gāo xī shuǐ shēn shēn。
山高不见众木摇櫹椮,但见哀猿跳掷啼愁霪。shān gāo bù jiàn zhòng mù yáo xiāo sēn,dàn jiàn āi yuán tiào zhì tí chóu yín。
水深不见碧浪横鳣鲟,但见渔子摈落栫淀涔。shuǐ shēn bù jiàn bì làng héng zhān xún,dàn jiàn yú zi bìn luò jiàn diàn cén。
佛图仙观亦何有,远自太古春愔愔。fú tú xiān guān yì hé yǒu,yuǎn zì tài gǔ chūn yīn yīn。
扁舟乘晓溯空阔,支颐太息收孤衾。biǎn zhōu chéng xiǎo sù kōng kuò,zhī yí tài xī shōu gū qīn。
桂以膏自煎,象以齿自燖。guì yǐ gāo zì jiān,xiàng yǐ chǐ zì xún。
含珠遭叉大璞剖,金钱截尾摧文禽。hán zhū zāo chā dà pú pōu,jīn qián jié wěi cuī wén qín。
如神巧匠出乡里,日思推刃真难谌。rú shén qiǎo jiàng chū xiāng lǐ,rì sī tuī rèn zhēn nán chén。
是谁作俑石制研,墨海酣饱金壶斟。shì shuí zuò yǒng shí zhì yán,mò hǎi hān bǎo jīn hú zhēn。
金星石末采未足,鼍矶雀瓦纷搜寻。jīn xīng shí mò cǎi wèi zú,tuó jī què wǎ fēn sōu xún。
远从洮河近黄海,斸掘已遍青霄岑。yuǎn cóng táo hé jìn huáng hǎi,zhǔ jué yǐ biàn qīng xiāo cén。
蛮荒也复破天巧,灵胡高掌穿元阴。mán huāng yě fù pò tiān qiǎo,líng hú gāo zhǎng chuān yuán yīn。
磨刀霍霍剚石髓,东西坑洞穷雕锓。mó dāo huò huò zì shí suǐ,dōng xī kēng dòng qióng diāo qǐn。
丁丁逸响彻天外,十里如奏丘中琴。dīng dīng yì xiǎng chè tiān wài,shí lǐ rú zòu qiū zhōng qín。
分肌擘理恣剜剔,譬部孕腹观怀?。fēn jī bāi lǐ zì wān tī,pì bù yùn fù guān huái。
漱淘水府抉□户,山灵含痛愁悲吟。shù táo shuǐ fǔ jué hù,shān líng hán tòng chóu bēi yín。
腰縆缒入大壑底,累夕不获瞻辰参。yāo gēng zhuì rù dà hè dǐ,lèi xī bù huò zhān chén cān。
云腴累百不得一,瘢痕余润犹渗淫。yún yú lèi bǎi bù dé yī,bān hén yú rùn yóu shèn yín。
花青蕉白火轮赤,重之无异双南金。huā qīng jiāo bái huǒ lún chì,zhòng zhī wú yì shuāng nán jīn。
云中不少大手笔,助写仙篆抒灵襟。yún zhōng bù shǎo dà shǒu bǐ,zhù xiě xiān zhuàn shū líng jīn。
惜哉无缘伴子墨,辇送九陌娱朝簪。xī zāi wú yuán bàn zi mò,niǎn sòng jiǔ mò yú cháo zān。
我闻地有三千六百轴,辐辐相凑支嵚崟。wǒ wén dì yǒu sān qiān liù bǎi zhóu,fú fú xiāng còu zhī qīn yín。
玲珑瘦骨露豁閜,惊涛击撞洪淋淋。líng lóng shòu gǔ lù huō xiǎ,jīng tāo jī zhuàng hóng lín lín。
猛伐剧愁地脉绝,颓然陀落谁能任。měng fá jù chóu dì mài jué,tuí rán tuó luò shuí néng rèn。
呜呼申甫不世出,安知爱道非天心。wū hū shēn fǔ bù shì chū,ān zhī ài dào fēi tiān xīn。
熂山封水古有禁,孰能入告披丹枕。xì shān fēng shuǐ gǔ yǒu jìn,shú néng rù gào pī dān zhěn。
圣朝宝人不宝石,深劖岩壁垂来今。shèng cháo bǎo rén bù bǎo shí,shēn chán yán bì chuí lái jīn。
狰狞鬼斧不敢劈,真官卧守防窥临。zhēng níng guǐ fǔ bù gǎn pī,zhēn guān wò shǒu fáng kuī lín。
兹山稍得苏元气,肤寸云出烝甘霖。zī shān shāo dé sū yuán qì,fū cùn yún chū zhēng gān lín。
金乌踆其阳,寒兔蹲其阴。jīn wū cūn qí yáng,hán tù dūn qí yīn。
沐浴日月发光怪,定能为国生璆琳。mù yù rì yuè fā guāng guài,dìng néng wèi guó shēng qiú lín。
归真返朴有至理,耕䎫安稳弭灾祲。guī zhēn fǎn pǔ yǒu zhì lǐ,gēng chuàng ān wěn mǐ zāi jìn。
皇帝圣寿一万岁,远与高峡永永无亏侵。huáng dì shèng shòu yī wàn suì,yuǎn yǔ gāo xiá yǒng yǒng wú kuī qīn。

杭世骏

清浙江仁和人,字大宗,号堇甫,自号秦亭老民。雍正举人。乾隆元年召试鸿博,授编修,校勘《十三经》、《二十四史》,纂修《三礼义疏》,改御史。乾隆八年,因对策言“满汉畛域不可太分”罢官。晚年主讲粤秀及扬州安定两书院,好奖掖后进。有《礼例》、《石经考异》、《史记考异》、《词科掌录》、《榕城诗话》、《桂堂诗话》、《道古堂诗文集》等。 杭世骏的作品>>

猜您喜欢

春雨书事用寇忠悯韵

杭世骏

一径蒙蒙地,端居感寸心。yī jìng méng méng dì,duān jū gǎn cùn xīn。
乱飘鱼火失,寒逐野塘深。luàn piāo yú huǒ shī,hán zhú yě táng shēn。
云阔迷新树,岩低匿暝禽。yún kuò mí xīn shù,yán dī nì míng qín。
明朝阻幽兴,无分策疏林。míng cháo zǔ yōu xīng,wú fēn cè shū lín。

黄木湾望浴日亭

杭世骏

遥下舟中拜,心仪浴日亭。yáo xià zhōu zhōng bài,xīn yí yù rì tíng。
曦光终古白,海气一重青。xī guāng zhōng gǔ bái,hǎi qì yī zhòng qīng。
鸟立旌麾肃,龙归草树胜。niǎo lì jīng huī sù,lóng guī cǎo shù shèng。
山川真浩荡,愁望转松惺。shān chuān zhēn hào dàng,chóu wàng zhuǎn sōng xīng。

题陈元孝遗象

杭世骏

南村晋处士,汐社宋遗民。nán cūn jìn chù shì,xī shè sòng yí mín。
湖海归来客,乾坤定后身。hú hǎi guī lái kè,qián kūn dìng hòu shēn。
竹堂吟暮雨,山鬼哭萧晨。zhú táng yín mù yǔ,shān guǐ kū xiāo chén。
莫向厓门去,霜风正扑人。mò xiàng yá mén qù,shuāng fēng zhèng pū rén。

题陈元孝遗象

杭世骏

秋井苔花渍,荒庐蜃气蒸。qiū jǐng tái huā zì,huāng lú shèn qì zhēng。
飞潜两难问,忧患况相仍。fēi qián liǎng nán wèn,yōu huàn kuàng xiāng réng。
拄策非关老,裁衣只学僧。zhǔ cè fēi guān lǎo,cái yī zhǐ xué sēng。
凄凉怀古意,岂是屈梁能。qī liáng huái gǔ yì,qǐ shì qū liáng néng。

题陈元孝遗象

杭世骏

巢覆仍完卵,皇天本至公。cháo fù réng wán luǎn,huáng tiān běn zhì gōng。
《蓼莪》篇久废,薇蕨采应空。liǎo é piān jiǔ fèi,wēi jué cǎi yīng kōng。
劫已归龙汉,家犹祭鬼雄。jié yǐ guī lóng hàn,jiā yóu jì guǐ xióng。
等身遗著在,泉下告而翁。děng shēn yí zhù zài,quán xià gào ér wēng。

题陈元孝遗象

杭世骏

岭海论《风》《雅》,平生一瓣香。lǐng hǎi lùn fēng yǎ,píng shēng yī bàn xiāng。
晓音动岩壑,幽意到羲皇。xiǎo yīn dòng yán hè,yōu yì dào xī huáng。
掩卷惊波定,停杯落日黄。yǎn juǎn jīng bō dìng,tíng bēi luò rì huáng。
清高仰遗象,肃拜涕沾裳。qīng gāo yǎng yí xiàng,sù bài tì zhān shang。

题陈元孝遗象

杭世骏

袁粲能无传,嵇康亦有儿。yuán càn néng wú chuán,jī kāng yì yǒu ér。
古人谁汝匹,信史岂吾欺。gǔ rén shuí rǔ pǐ,xìn shǐ qǐ wú qī。
寂寞徒看画,苍凉只益诗。jì mò tú kàn huà,cāng liáng zhǐ yì shī。
怀贤兼论世,凄绝卷还时。huái xián jiān lùn shì,qī jué juǎn hái shí。

同籍有戍遣之事寄诗奉慰

杭世骏

来日何当叹大难,生全须信主恩宽。lái rì hé dāng tàn dà nán,shēng quán xū xìn zhǔ ēn kuān。
三千碛道黄花古,一两轮啼素载寒。sān qiān qì dào huáng huā gǔ,yī liǎng lún tí sù zài hán。
去国定知无胜饯,破家岂为爱微官。qù guó dìng zhī wú shèng jiàn,pò jiā qǐ wèi ài wēi guān。
东西南北惟君使,好作王程戴斗看。dōng xī nán běi wéi jūn shǐ,hǎo zuò wáng chéng dài dòu kàn。

书燉煌集后寄顾行人之珽三水

杭世骏

指掌西陲聚米图,岩疆版筑集烝徒。zhǐ zhǎng xī chuí jù mǐ tú,yán jiāng bǎn zhù jí zhēng tú。
天开敕勒穹庐远,地拓瓜沙戍垒孤。tiān kāi chì lēi qióng lú yuǎn,dì tuò guā shā shù lěi gū。
鸡塞梦寒飞锦段,雁关烽息閟金符。jī sāi mèng hán fēi jǐn duàn,yàn guān fēng xī bì jīn fú。
冰霜诗句贤劳绩,补入《燉煌实录》无。bīng shuāng shī jù xián láo jì,bǔ rù dùn huáng shí lù wú。

大竿岭

杭世骏

荡胸力抵江风大,云护行缠上杳冥。dàng xiōng lì dǐ jiāng fēng dà,yún hù xíng chán shàng yǎo míng。
纳日危冈收晚翠,倚天孤障入遥青。nà rì wēi gāng shōu wǎn cuì,yǐ tiān gū zhàng rù yáo qīng。
一竿高下中分界,七建回盘此作经。yī gān gāo xià zhōng fēn jiè,qī jiàn huí pán cǐ zuò jīng。
九百江关方历尽,暂抛筇杖拜山灵。jiǔ bǎi jiāng guān fāng lì jǐn,zàn pāo qióng zhàng bài shān líng。

出国门作

杭世骏

西风凉入祫衣轻,似促羁人出凤城。xī fēng liáng rù xiá yī qīng,shì cù jī rén chū fèng chéng。
雁隔断云联远阵,马冲残月带班声。yàn gé duàn yún lián yuǎn zhèn,mǎ chōng cán yuè dài bān shēng。
湖山待我看秋色,驿路从头问旧名。hú shān dài wǒ kàn qiū sè,yì lù cóng tóu wèn jiù míng。
稍喜渐能除妄想,仁祠还证古先生。shāo xǐ jiàn néng chú wàng xiǎng,rén cí hái zhèng gǔ xiān shēng。

出国门作

杭世骏

尘涨都亭失翠微,一行风柳扑人飞。chén zhǎng dōu tíng shī cuì wēi,yī xíng fēng liǔ pū rén fēi。
蝶将晒午先垂翅,荷为延秋早褪衣。dié jiāng shài wǔ xiān chuí chì,hé wèi yán qiū zǎo tuì yī。
七载旧游程可按,卅年壮志事全违。qī zài jiù yóu chéng kě àn,sà nián zhuàng zhì shì quán wéi。
穷檐肯负名山业,史稿还堪证昔非。qióng yán kěn fù míng shān yè,shǐ gǎo hái kān zhèng xī fēi。

送赵一清南归

杭世骏

此去犹乘薄笨车,霜凄风急渺愁予。cǐ qù yóu chéng báo bèn chē,shuāng qī fēng jí miǎo chóu yǔ。
耦耕旧约词空费,作伴还乡愿又虚。ǒu gēng jiù yuē cí kōng fèi,zuò bàn hái xiāng yuàn yòu xū。
淮楚流亡方辗转,江湖耆旧几乘除。huái chǔ liú wáng fāng niǎn zhuǎn,jiāng hú qí jiù jǐ chéng chú。
平生一段怀人意,为尔临歧雪涕书。píng shēng yī duàn huái rén yì,wèi ěr lín qí xuě tì shū。

梅岭

杭世骏

绝险谁教一线通,雄关横截岭西东。jué xiǎn shuí jiào yī xiàn tōng,xióng guān héng jié lǐng xī dōng。
搀天路迥盘蛇细,拔地峰奇去雁空。chān tiān lù jiǒng pán shé xì,bá dì fēng qí qù yàn kōng。
戍草乱侵萧勃垒,阵云遥堕尉陀宫。shù cǎo luàn qīn xiāo bó lěi,zhèn yún yáo duò wèi tuó gōng。
荒祠一拜张丞相,疏凿真能迈禹功。huāng cí yī bài zhāng chéng xiāng,shū záo zhēn néng mài yǔ gōng。

秋日独上五层楼望海

杭世骏

千级层梯宛转过,浮云栖栋下承阿。qiān jí céng tī wǎn zhuǎn guò,fú yún qī dòng xià chéng ā。
楼船濑水思杨仆,黄屋蛮荒笑尉陀。lóu chuán lài shuǐ sī yáng pū,huáng wū mán huāng xiào wèi tuó。
蜃气三春侵画堞,騧夷百战息雕戈。shèn qì sān chūn qīn huà dié,guā yí bǎi zhàn xī diāo gē。
茫茫涨海东南去,极目天涯涕泪多。máng máng zhǎng hǎi dōng nán qù,jí mù tiān yá tì lèi duō。
44123