古诗词

范咸

吊五妃墓十二绝句

范咸

君后相将殉社稷,虞兮未敢笑重瞳。jūn hòu xiāng jiāng xùn shè jì,yú xī wèi gǎn xiào zhòng tóng。
庙廷倘使增陪祀,臣妾应教祭享同。miào tíng tǎng shǐ zēng péi sì,chén qiè yīng jiào jì xiǎng tóng。

吊五妃墓十二绝句

范咸

田妃金碗留遗穴,何似贞魂聚更奇。tián fēi jīn wǎn liú yí xué,hé shì zhēn hún jù gèng qí。
三百年中数忠节,五人个个是男儿。sān bǎi nián zhōng shù zhōng jié,wǔ rén gè gè shì nán ér。

吊五妃墓十二绝句

范咸

可怜椎髻文身地,小字人传纪载新。kě lián chuí jì wén shēn dì,xiǎo zì rén chuán jì zài xīn。
却恨燕京翻泯灭,英风独显费宫人。què hèn yàn jīng fān mǐn miè,yīng fēng dú xiǎn fèi gōng rén。

吊五妃墓十二绝句

范咸

忍把童家旧誓忘,孝陵风雨怨苍苍。rěn bǎ tóng jiā jiù shì wàng,xiào líng fēng yǔ yuàn cāng cāng。
芳魂若向秦淮去,正好乘潮到故乡。fāng hún ruò xiàng qín huái qù,zhèng hǎo chéng cháo dào gù xiāng。

吊五妃墓十二绝句

范咸

长恨丁宁数语馀,从容犹自整簪裾。zhǎng hèn dīng níng shù yǔ yú,cóng róng yóu zì zhěng zān jū。
邽西便是埋香地,三女坟应近阖闾。guī xī biàn shì mái xiāng dì,sān nǚ fén yīng jìn hé lǘ。

吊五妃墓十二绝句

范咸

封题无树一孤岑,剩有儿童踯躅吟。fēng tí wú shù yī gū cén,shèng yǒu ér tóng zhí zhú yín。
岂是五丁开蜀道,却缘望帝哭春深。qǐ shì wǔ dīng kāi shǔ dào,què yuán wàng dì kū chūn shēn。

吊五妃墓十二绝句

范咸

明妃无命死胡沙,青冢荒凉起暮笳。míng fēi wú mìng sǐ hú shā,qīng zhǒng huāng liáng qǐ mù jiā。
争比冰心明似月,隔江不用怨琵琶。zhēng bǐ bīng xīn míng shì yuè,gé jiāng bù yòng yuàn pí pá。

吊五妃墓十二绝句

范咸

垒垒荒坟在海滨,魂销香冷为伤神。lěi lěi huāng fén zài hǎi bīn,hún xiāo xiāng lěng wèi shāng shén。
须知不是经沟渎,绝胜要离冢畔人。xū zhī bù shì jīng gōu dú,jué shèng yào lí zhǒng pàn rén。

吊五妃墓十二绝句

范咸

又逢上巳北邙来,宿草新浇酒一杯。yòu féng shàng sì běi máng lái,sù cǎo xīn jiāo jiǔ yī bēi。
自古宫人斜畔土,清明可有纸钱灰。zì gǔ gōng rén xié pàn tǔ,qīng míng kě yǒu zhǐ qián huī。

吊五妃墓十二绝句

范咸

十姨庙已传讹久,参昴还应问水滨。shí yí miào yǐ chuán é jiǔ,cān mǎo hái yīng wèn shuǐ bīn。
今日官僚为表墓,五妃直可比三仁。jīn rì guān liáo wèi biǎo mù,wǔ fēi zhí kě bǐ sān rén。

台俗除夕门设纸虎祭以鸭焚之谓可厌煞余名之曰焚虎元夕女子偷折人家花枝谓异日可得佳婿余名之曰窃花往时在京师作梦树堂花二诗谓事极韵且可举以为偶也今兹将毋同因赋四绝句

范咸

阶前金薄印於菟,燃虎焚香达九衢。jiē qián jīn báo yìn yú tú,rán hǔ fén xiāng dá jiǔ qú。
好趁春前辟虚耗,新年事事要欢娱。hǎo chèn chūn qián pì xū hào,xīn nián shì shì yào huān yú。

台俗除夕门设纸虎祭以鸭焚之谓可厌煞余名之曰焚虎元夕女子偷折人家花枝谓异日可得佳婿余名之曰窃花往时在京师作梦树堂花二诗谓事极韵且可举以为偶也今兹将毋同因赋四绝句

范咸

死虎犹能激毒龙,精诚大府慰三农。sǐ hǔ yóu néng jī dú lóng,jīng chéng dà fǔ wèi sān nóng。
海隅莫怪频驱鬼,厌煞迎神重季冬。hǎi yú mò guài pín qū guǐ,yàn shā yíng shén zhòng jì dōng。

台俗除夕门设纸虎祭以鸭焚之谓可厌煞余名之曰焚虎元夕女子偷折人家花枝谓异日可得佳婿余名之曰窃花往时在京师作梦树堂花二诗谓事极韵且可举以为偶也今兹将毋同因赋四绝句

范咸

女郎元夜踏苍苔,攀折青枝笑落梅。nǚ láng yuán yè tà cāng tái,pān zhé qīng zhī xiào luò méi。
底事含羞佯不采。dǐ shì hán xiū yáng bù cǎi。
月明犬吠有人来。yuè míng quǎn fèi yǒu rén lái。

台俗除夕门设纸虎祭以鸭焚之谓可厌煞余名之曰焚虎元夕女子偷折人家花枝谓异日可得佳婿余名之曰窃花往时在京师作梦树堂花二诗谓事极韵且可举以为偶也今兹将毋同因赋四绝句

范咸

梦树堂花忆昔时,又因韵事赋新诗。mèng shù táng huā yì xī shí,yòu yīn yùn shì fù xīn shī。
怜他自爱倾城色,暗祝灯前几度思。lián tā zì ài qīng chéng sè,àn zhù dēng qián jǐ dù sī。

题张司马若霳七夕乘槎图次六给谏韵四绝句

范咸

月地云阶几度秋,填桥何用驾方舟。yuè dì yún jiē jǐ dù qiū,tián qiáo hé yòng jià fāng zhōu。
仙槎却是君家物,银汉还应认旧游。xiān chá què shì jūn jiā wù,yín hàn hái yīng rèn jiù yóu。

题张司马若霳七夕乘槎图次六给谏韵四绝句

范咸

月明风静蔚蓝天,苦海无波燧息烟。yuè míng fēng jìng wèi lán tiān,kǔ hǎi wú bō suì xī yān。
好济苍生垂宝筏,不夸岛上有琼田。hǎo jì cāng shēng chuí bǎo fá,bù kuā dǎo shàng yǒu qióng tián。

题张司马若霳七夕乘槎图次六给谏韵四绝句

范咸

海上巡行两见秋,未归人忆木兰舟。hǎi shàng xún xíng liǎng jiàn qiū,wèi guī rén yì mù lán zhōu。
披图愿借东风便,只向中原汗漫游。pī tú yuàn jiè dōng fēng biàn,zhǐ xiàng zhōng yuán hàn màn yóu。

题张司马若霳七夕乘槎图次六给谏韵四绝句

范咸

为想龙眠二月天,赐金园里足风烟。wèi xiǎng lóng mián èr yuè tiān,cì jīn yuán lǐ zú fēng yān。
恩深敢说归山好,不为家无负郭田。ēn shēn gǎn shuō guī shān hǎo,bù wèi jiā wú fù guō tián。

北行杂咏

范咸

海国何如江汉永,悠然过化想存神。hǎi guó hé rú jiāng hàn yǒng,yōu rán guò huà xiǎng cún shén。
此行省敛非无事,恐愧当年茇舍人。cǐ xíng shěng liǎn fēi wú shì,kǒng kuì dāng nián bá shě rén。

北行杂咏

范咸

一片银沙照夕晖,轻风拂拂袭征衣。yī piàn yín shā zhào xī huī,qīng fēng fú fú xí zhēng yī。
忽惊白鹭冲人起,只向溪流急处飞。hū jīng bái lù chōng rén qǐ,zhǐ xiàng xī liú jí chù fēi。
115123456