古诗词

范咸

北行杂咏

范咸

一望青葱十里遥,蔗田长是长春苗。yī wàng qīng cōng shí lǐ yáo,zhè tián zhǎng shì zhǎng chūn miáo。
穷冬不更愁无雨,只恨难过铁线桥。qióng dōng bù gèng chóu wú yǔ,zhǐ hèn nán guò tiě xiàn qiáo。

北行杂咏

范咸

纪里浑嫌道路长,海天云气正茫茫。jì lǐ hún xián dào lù zhǎng,hǎi tiān yún qì zhèng máng máng。
行人莫道桑田改,阡陌依然似故乡。xíng rén mò dào sāng tián gǎi,qiān mò yī rán shì gù xiāng。

北行杂咏

范咸

远望平畴莽苍间,花开荞麦雪斑斑。yuǎn wàng píng chóu mǎng cāng jiān,huā kāi qiáo mài xuě bān bān。
微阳不改青云色,卅里烟岚大武山。wēi yáng bù gǎi qīng yún sè,sà lǐ yān lán dà wǔ shān。

北行杂咏

范咸

香草缠头浑似锦,螺钱束项美无瑕。xiāng cǎo chán tóu hún shì jǐn,luó qián shù xiàng měi wú xiá。
石家墙屋围罗绮,却上娇娥比甲花。shí jiā qiáng wū wéi luó qǐ,què shàng jiāo é bǐ jiǎ huā。

北行杂咏

范咸

素心只是爱寻常,怕进平原十日觞。sù xīn zhǐ shì ài xún cháng,pà jìn píng yuán shí rì shāng。
燔炙烹炰都少味,始知难敌菜羹香。fán zhì pēng páo dōu shǎo wèi,shǐ zhī nán dí cài gēng xiāng。

北行杂咏

范咸

小至翻疑节候差,豆棚青翠漫交加。xiǎo zhì fān yí jié hòu chà,dòu péng qīng cuì màn jiāo jiā。
沿溪忽入幽人室,开遍蔷薇一架花。yán xī hū rù yōu rén shì,kāi biàn qiáng wēi yī jià huā。

北行杂咏

范咸

大渡沙头一扣舷,久晴人怕立风前。dà dù shā tóu yī kòu xián,jiǔ qíng rén pà lì fēng qián。
临流正爱滩声美,又得檐声到枕边。lín liú zhèng ài tān shēng měi,yòu dé yán shēng dào zhěn biān。

北行杂咏

范咸

名花齐向胆瓶张,桃菊荷梅竟竞芳。míng huā qí xiàng dǎn píng zhāng,táo jú hé méi jìng jìng fāng。
说与中华人不信,老夫亲见细闻香。shuō yǔ zhōng huá rén bù xìn,lǎo fū qīn jiàn xì wén xiāng。

北行杂咏

范咸

身披锦罽色腥红,头上鸡毛招飐风。shēn pī jǐn jì sè xīng hóng,tóu shàng jī máo zhāo zhǎn fēng。
礼数纵嫌趋走疾,居然环佩响丁东。lǐ shù zòng xián qū zǒu jí,jū rán huán pèi xiǎng dīng dōng。

北行杂咏

范咸

杂咏诗成纪采风,麦苗阴雨细蒙蒙。zá yǒng shī chéng jì cǎi fēng,mài miáo yīn yǔ xì méng méng。
蛮娘齐唱丰穰曲,杼轴无忧大小东。mán niáng qí chàng fēng ráng qū,zhù zhóu wú yōu dà xiǎo dōng。

七月一日宴七里香花下作

范咸

唐昌玉蕊无踪迹,后土琼花再见难。táng chāng yù ruǐ wú zōng jì,hòu tǔ qióng huā zài jiàn nán。
官阁独馀春桂影,婆娑长得月中看。guān gé dú yú chūn guì yǐng,pó suō zhǎng dé yuè zhōng kàn。

七月一日宴七里香花下作

范咸

小叶荼蘼一丈馀,花开五出袭琼琚。xiǎo yè tú mí yī zhàng yú,huā kāi wǔ chū xí qióng jū。
生怜青琐无消息,难觅吹箫紫凤车。shēng lián qīng suǒ wú xiāo xī,nán mì chuī xiāo zǐ fèng chē。

七月一日宴七里香花下作

范咸

琼台原不在人间,素艳何来绿玉鬟。qióng tái yuán bù zài rén jiān,sù yàn hé lái lǜ yù huán。
长见蕊珠宫里雪,只缘地近补陀山。zhǎng jiàn ruǐ zhū gōng lǐ xuě,zhǐ yuán dì jìn bǔ tuó shān。

七月一日宴七里香花下作

范咸

聚仙也合依稀似,玉质秾香总不同。jù xiān yě hé yī xī shì,yù zhì nóng xiāng zǒng bù tóng。
欲向通明上封事,弹文先斥妒花风。yù xiàng tōng míng shàng fēng shì,dàn wén xiān chì dù huā fēng。

七月一日宴七里香花下作

范咸

幸留七里香名在,认取山矾为写真。xìng liú qī lǐ xiāng míng zài,rèn qǔ shān fán wèi xiě zhēn。
寄语世人休聚讼,冰姿原不藉前尘。jì yǔ shì rén xiū jù sòng,bīng zī yuán bù jí qián chén。

七月一日宴七里香花下作

范咸

瀛壖合是洞仙家,宴赏贪看玉树花。yíng ruán hé shì dòng xiān jiā,yàn shǎng tān kàn yù shù huā。
赋罢新诗消受得,春风何处七香车。fù bà xīn shī xiāo shòu dé,chūn fēng hé chù qī xiāng chē。

扶桑花

范咸

只是江乡木槿花,千重照殿炫红霞。zhǐ shì jiāng xiāng mù jǐn huā,qiān zhòng zhào diàn xuàn hóng xiá。
生来不遇繁霜雪,秾艳经年向客夸。shēng lái bù yù fán shuāng xuě,nóng yàn jīng nián xiàng kè kuā。

扶桑花

范咸

桃腮杏脸衬朝霞,那信红颜薄命嗟。táo sāi xìng liǎn chèn cháo xiá,nà xìn hóng yán báo mìng jiē。
两树新妆争睹胜,老夫无月不看花。liǎng shù xīn zhuāng zhēng dǔ shèng,lǎo fū wú yuè bù kàn huā。

交枝莲

范咸

产自污泥涅不缁,迎风承露号交枝。chǎn zì wū ní niè bù zī,yíng fēng chéng lù hào jiāo zhī。
看他亦解相萦抱,底事依依在水湄。kàn tā yì jiě xiāng yíng bào,dǐ shì yī yī zài shuǐ méi。

含羞草

范咸

萱花自昔可忘忧,少草如何却解愁。xuān huā zì xī kě wàng yōu,shǎo cǎo rú hé què jiě chóu。
为语世人休怪诧,风情太甚要含羞。wèi yǔ shì rén xiū guài chà,fēng qíng tài shén yào hán xiū。
115123456