古诗词

姚华

蝶恋花·双凤院和师曾韵

姚华

对镜山鸡羞舞凤。duì jìng shān jī xiū wǔ fèng。
乍见无悰,黛罨横波冻。zhà jiàn wú cóng,dài yǎn héng bō dòng。
一晌迷离身似梦。yī shǎng mí lí shēn shì mèng。
分明步屧人双鞚。fēn míng bù xiè rén shuāng kòng。
名姓何心教倚重。míng xìng hé xīn jiào yǐ zhòng。
欲护倾城,便与东风送。yù hù qīng chéng,biàn yǔ dōng fēng sòng。
翡翠寒偎衾影并。fěi cuì hán wēi qīn yǐng bìng。
鸳鸯绣看金针缝。yuān yāng xiù kàn jīn zhēn fèng。

西江月·布袋和尚

姚华

欲识禅宗隐语,本然空有难该。yù shí chán zōng yǐn yǔ,běn rán kōng yǒu nán gāi。
森森万象甚安排。sēn sēn wàn xiàng shén ān pái。
一担何如一袋。yī dān hé rú yī dài。
迷处庸人多事,觉时老子无怀。mí chù yōng rén duō shì,jué shí lǎo zi wú huái。
曾闻妙解转诙谐。céng wén miào jiě zhuǎn huī xié。
放下还他自在。fàng xià hái tā zì zài。

西江月·布袋和尚

姚华

梦转诗情似旧,朝来岁景生新。mèng zhuǎn shī qíng shì jiù,cháo lái suì jǐng shēng xīn。
梅花不睡笑迎人。méi huā bù shuì xiào yíng rén。
倚镜先妆照鬓。yǐ jìng xiān zhuāng zhào bìn。
竹叶沉沉压盏,松枝鬣鬣当门。zhú yè chén chén yā zhǎn,sōng zhī liè liè dāng mén。
春煎试浴五香温。chūn jiān shì yù wǔ xiāng wēn。
不数金摇玉晕。bù shù jīn yáo yù yūn。

并蒂芙蓉本意,赠玉霜

姚华

玉暖霜红,正锦江浪稳,双华开处。yù nuǎn shuāng hóng,zhèng jǐn jiāng làng wěn,shuāng huá kāi chù。
无意斗婵娟,任蟾影偷顾。wú yì dòu chán juān,rèn chán yǐng tōu gù。
凌波看如洛水,素手相携夜来步。líng bō kàn rú luò shuǐ,sù shǒu xiāng xié yè lái bù。
魏王丽赋。wèi wáng lì fù。
信风清、佩解甄妃应慕。xìn fēng qīng pèi jiě zhēn fēi yīng mù。
词中尚谙本事,又嘉莲比瑞,同赓韶■。cí zhōng shàng ān běn shì,yòu jiā lián bǐ ruì,tóng gēng sháo。
冷艳耐秋长,胜桃李千数。lěng yàn nài qiū zhǎng,shèng táo lǐ qiān shù。
云屏绣边倚醉,粉洽脂融微薰度。yún píng xiù biān yǐ zuì,fěn qià zhī róng wēi xūn dù。
灺对语。xiè duì yǔ。
是花枝也将人妒。shì huā zhī yě jiāng rén dù。

南乡子·题双帆画扇

姚华

挂壁一双松。guà bì yī shuāng sōng。
百甲苍髯道是龙。bǎi jiǎ cāng rán dào shì lóng。
俯瞰沧波将化去,山翁。fǔ kàn cāng bō jiāng huà qù,shān wēng。
留在云屏画幛中。liú zài yún píng huà zhàng zhōng。
高卧养春慵。gāo wò yǎng chūn yōng。
世事何心不碍蓬。shì shì hé xīn bù ài péng。
亦有谢公舟与楫,无功。yì yǒu xiè gōng zhōu yǔ jí,wú gōng。
任尔扬帆鼓浪风。rèn ěr yáng fān gǔ làng fēng。

南乡子·题双帆画扇

姚华

来去甚行踪。lái qù shén xíng zōng。
身似舟孤事事容。shēn shì zhōu gū shì shì róng。
日夜烟波何处了,渠侬。rì yè yān bō hé chù le,qú nóng。
且趁时来一晌风。qiě chèn shí lái yī shǎng fēng。
时节太匆匆。shí jié tài cōng cōng。
反覆春秋燕又鸿。fǎn fù chūn qiū yàn yòu hóng。
不信临江亭上望,香枫。bù xìn lín jiāng tíng shàng wàng,xiāng fēng。
霜在青林叶上红。shuāng zài qīng lín yè shàng hóng。

南乡子·题双帆画扇

姚华

天远水波宽。tiān yuǎn shuǐ bō kuān。
长记征帆去未还。zhǎng jì zhēng fān qù wèi hái。
愁欲深时无可倚,阑干。chóu yù shēn shí wú kě yǐ,lán gàn。
红在蕉阴放月间。hóng zài jiāo yīn fàng yuè jiān。
花气袭轻纨。huā qì xí qīng wán。
扇子相将似玉寒。shàn zi xiāng jiāng shì yù hán。
泪不分明疑是露,偷弹。lèi bù fēn míng yí shì lù,tōu dàn。
胆怯防人背后看。dǎn qiè fáng rén bèi hòu kàn。

鹧鸪天·山水画扇自题

姚华

早觉西风岱顶归。zǎo jué xī fēng dài dǐng guī。
年来梦迹尚依稀。nián lái mèng jì shàng yī xī。
群峰贴地云如海,一碧黏天玉作围。qún fēng tiē dì yún rú hǎi,yī bì nián tiān yù zuò wéi。
心能写,意多违。xīn néng xiě,yì duō wéi。
岩岩气象是还非。yán yán qì xiàng shì hái fēi。
且将画本凭裁剪,试与神工论化机。qiě jiāng huà běn píng cái jiǎn,shì yǔ shén gōng lùn huà jī。

菩萨蛮·一居一行画扇

姚华

万杉如插森森玉。wàn shān rú chā sēn sēn yù。
幽人更结临溪屋。yōu rén gèng jié lín xī wū。
水色漾山光。shuǐ sè yàng shān guāng。
日从闲处长。rì cóng xián chù zhǎng。
山光连暮霭。shān guāng lián mù ǎi。
一笠斜阳外。yī lì xié yáng wài。
小驻问初程。xiǎo zhù wèn chū chéng。
隔山长短亭。gé shān zhǎng duǎn tíng。

浣溪沙·和释戡

姚华

贮甲成胸十万坚。zhù jiǎ chéng xiōng shí wàn jiān。
藏经作腹昼常眠。cáng jīng zuò fù zhòu cháng mián。
妙来诗句更通禅。miào lái shī jù gèng tōng chán。
眼入穷途仍阮白,文能覆瓿已杨玄。yǎn rù qióng tú réng ruǎn bái,wén néng fù bù yǐ yáng xuán。
戟郎似圣步兵贤。jǐ láng shì shèng bù bīng xián。

齐天乐·端午和逃禅韵,亦见片王

姚华

轻絺点汗霏香雨。qīng chī diǎn hàn fēi xiāng yǔ。
榴阴嫩蟾初五。liú yīn nèn chán chū wǔ。
罢澡煎兰,余蒸解粽,犹为湘魂凄楚。bà zǎo jiān lán,yú zhēng jiě zòng,yóu wèi xiāng hún qī chǔ。
调初缮虎。diào chū shàn hǔ。
甚续命丝长,五花披缕。shén xù mìng sī zhǎng,wǔ huā pī lǚ。
浅醉能狂,老怀依旧几重午。qiǎn zuì néng kuáng,lǎo huái yī jiù jǐ zhòng wǔ。
年来人事尽改,尽逢时念往,雨今云古。nián lái rén shì jǐn gǎi,jǐn féng shí niàn wǎng,yǔ jīn yún gǔ。
佩荐囊香,风零笥扇,独耐回肠裁句。pèi jiàn náng xiāng,fēng líng sì shàn,dú nài huí cháng cái jù。
微闻曲度。wēi wén qū dù。
怕笛怨家遥,落梅吹处。pà dí yuàn jiā yáo,luò méi chuī chù。
待忏烦襟,暮来敲寺鼓。dài chàn fán jīn,mù lái qiāo sì gǔ。

虞美人·山茶腊梅

姚华

燕姬不解花名字。yàn jī bù jiě huā míng zì。
怪得繁香腻。guài dé fán xiāng nì。
为底逢梅是腊花。wèi dǐ féng méi shì là huā。
又是将花作叶错呼茶。yòu shì jiāng huā zuò yè cuò hū chá。
妆台窥镜黄偎额。zhuāng tái kuī jìng huáng wēi é。
映颊教双赤。yìng jiá jiào shuāng chì。
冰窗雪夜最相宜。bīng chuāng xuě yè zuì xiāng yí。
不为苏黄诗句几人知。bù wèi sū huáng shī jù jǐ rén zhī。

浣溪沙·和清真韵

姚华

恬碧娇红闹远香。tián bì jiāo hóng nào yuǎn xiāng。
深更襟袂水风凉。shēn gèng jīn mèi shuǐ fēng liáng。
桐阴竹影欲秋光。tóng yīn zhú yǐng yù qiū guāng。
罢听蝉吟要月露,未妨鸥睡梦池塘。bà tīng chán yín yào yuè lù,wèi fáng ōu shuì mèng chí táng。
欲成诗句自商量。yù chéng shī jù zì shāng liàng。

浣溪沙·和清真韵

姚华

登山临水赋初成。dēng shān lín shuǐ fù chū chéng。
不辞强醉酒杯倾。bù cí qiáng zuì jiǔ bēi qīng。
浮生客梦短长亭。fú shēng kè mèng duǎn zhǎng tíng。
枰里江山谁胜势,劫余鸡犬自相惊。píng lǐ jiāng shān shuí shèng shì,jié yú jī quǎn zì xiāng jīng。
眼前风物异阴晴。yǎn qián fēng wù yì yīn qíng。

浣溪沙·和清真韵

姚华

帆影乘风叶叶飞。fān yǐng chéng fēng yè yè fēi。
明漪入画漾清晖。míng yī rù huà yàng qīng huī。
一航游倦赋将归。yī háng yóu juàn fù jiāng guī。
衣上水痕侵欲透,眼前烟意澹成微。yī shàng shuǐ hén qīn yù tòu,yǎn qián yān yì dàn chéng wēi。
江南木末晚秋时。jiāng nán mù mò wǎn qiū shí。

解连环·题师曾画石帚词册子和清真韵

姚华

素豪曾托。sù háo céng tuō。
湘冥情弄笔,古思绵藐。xiāng míng qíng nòng bǐ,gǔ sī mián miǎo。
问画里、何许江南,尽烟送暝寒,黛舒春薄。wèn huà lǐ hé xǔ jiāng nán,jǐn yān sòng míng hán,dài shū chūn báo。
石帚重来,画能语、慰人离索。shí zhǒu zhòng lái,huà néng yǔ wèi rén lí suǒ。
等残山剩水,甚处买园,理料花药。děng cán shān shèng shuǐ,shén chù mǎi yuán,lǐ liào huā yào。
予怀喻君未若。yǔ huái yù jūn wèi ruò。
又波鲸舍鵩,清徵酸角。yòu bō jīng shě fú,qīng zhēng suān jiǎo。
漫说词客凄凉,只天水无情,梦也荒却。màn shuō cí kè qī liáng,zhǐ tiān shuǐ wú qíng,mèng yě huāng què。
怨墨相思,怎寄语、灯前红萼。yuàn mò xiāng sī,zěn jì yǔ dēng qián hóng è。
正春来、忆人念往,泪痕暗落。zhèng chūn lái yì rén niàn wǎng,lèi hén àn luò。

西江月

姚华

雁过霜寒有信,秋归红叶无言。yàn guò shuāng hán yǒu xìn,qiū guī hóng yè wú yán。
苔纹似绣绿生根。tái wén shì xiù lǜ shēng gēn。
鸟篆汀沙成印。niǎo zhuàn tīng shā chéng yìn。
逗镜遥山照鬓,来帆野水添云。dòu jìng yáo shān zhào bìn,lái fān yě shuǐ tiān yún。
归舟不叩剡溪门。guī zhōu bù kòu shàn xī mén。
是否山阴兴尽。shì fǒu shān yīn xīng jǐn。

西江月

姚华

挂壁青松四照,撑天翠巘双鬟。guà bì qīng sōng sì zhào,chēng tiān cuì yǎn shuāng huán。
霜中木叶色斑斓。shuāng zhōng mù yè sè bān lán。
做弄金天璀璨。zuò nòng jīn tiān cuǐ càn。
望里山房远近,柴门镇日常关。wàng lǐ shān fáng yuǎn jìn,chái mén zhèn rì cháng guān。
著书虽好费钱刊。zhù shū suī hǎo fèi qián kān。
不似闲吟散诞。bù shì xián yín sàn dàn。

卜算子·前题和竹屋韵

姚华

坐看夕阳红,没入层波去。zuò kàn xī yáng hóng,méi rù céng bō qù。
江上行舟不肯停,无计留人住。jiāng shàng xíng zhōu bù kěn tíng,wú jì liú rén zhù。
底事问春程,又听清明雨。dǐ shì wèn chūn chéng,yòu tīng qīng míng yǔ。
那管高楼独倚人,怨杀黄昏句。nà guǎn gāo lóu dú yǐ rén,yuàn shā huáng hūn jù。

谒金门·前题和竹斋韵

姚华

烟共雨。yān gòng yǔ。
寂寞山无数。jì mò shān wú shù。
人在富春江上住。rén zài fù chūn jiāng shàng zhù。
客星呼已误。kè xīng hū yǐ wù。
未了酒怀吟绪。wèi le jiǔ huái yín xù。
棹入沧波深处。zhào rù cāng bō shēn chù。
春水满江天上去。chūn shuǐ mǎn jiāng tiān shàng qù。
一帆风更许。yī fān fēng gèng xǔ。
2651234567»