古诗词

姚华

清平乐·前题和散华庵韵

姚华

板桥前去。bǎn qiáo qián qù。
记是经行处。jì shì jīng xíng chù。
叶上霜新红一树。yè shàng shuāng xīn hóng yī shù。
惜取秋光小住。xī qǔ qiū guāng xiǎo zhù。
老来冷落诗肠。lǎo lái lěng luò shī cháng。
生疏水色山光。shēng shū shuǐ sè shān guāng。
杖屐无须检点,高斋一榻疏狂。zhàng jī wú xū jiǎn diǎn,gāo zhāi yī tà shū kuáng。

愁倚阑前题和金谷遗音韵

姚华

嫌梦短,问途长。xián mèng duǎn,wèn tú zhǎng。
不堪量。bù kān liàng。
更道山多随路转,历炎凉。gèng dào shān duō suí lù zhuǎn,lì yán liáng。
云里初放残阳。yún lǐ chū fàng cán yáng。
马蹄破,又早昏黄。mǎ tí pò,yòu zǎo hūn huáng。
路尽更疑无去处,有羊肠。lù jǐn gèng yí wú qù chù,yǒu yáng cháng。

太常引·前题和东浦韵

姚华

烟中篱落水中天。yān zhōng lí luò shuǐ zhōng tiān。
人宛在,屋如船。rén wǎn zài,wū rú chuán。
午梦度前川。wǔ mèng dù qián chuān。
又却似花边水边。yòu què shì huā biān shuǐ biān。
此间佳趣闹红恬。cǐ jiān jiā qù nào hóng tián。
碧潇洒,更延年。bì xiāo sǎ,gèng yán nián。
诗意与谁传。shī yì yǔ shuí chuán。
好唤起纱鸥对眠。hǎo huàn qǐ shā ōu duì mián。

菩萨鬘前题和后山韵

姚华

青骢去尽斜阳道。qīng cōng qù jǐn xié yáng dào。
斜阳更恋青骢好。xié yáng gèng liàn qīng cōng hǎo。
若问去时情。ruò wèn qù shí qíng。
迢迢不可名。tiáo tiáo bù kě míng。
平林看不尽。píng lín kàn bù jǐn。
啼鸟时堪听。tí niǎo shí kān tīng。
谁与辨西东。shuí yǔ biàn xī dōng。
苔痕烟影中。tái hén yān yǐng zhōng。

好事近·前题和蒲江韵

姚华

寒雨夜连江,千柳揉烟如织。hán yǔ yè lián jiāng,qiān liǔ róu yān rú zhī。
浪打孤舟难系,更秋来风力。làng dǎ gū zhōu nán xì,gèng qiū lái fēng lì。
几多心事漫推篷,相守一灯碧。jǐ duō xīn shì màn tuī péng,xiāng shǒu yī dēng bì。
待得朝光小霁,语洲便鸂鶒。dài dé cháo guāng xiǎo jì,yǔ zhōu biàn xī chì。

临江仙·前题和无住韵

姚华

记得秦淮歌舞日,万家同赏秋英。jì dé qín huái gē wǔ rì,wàn jiā tóng shǎng qiū yīng。
无端胡马变江声。wú duān hú mǎ biàn jiāng shēng。
繁华成底事,空见月孤明。fán huá chéng dǐ shì,kōng jiàn yuè gū míng。
世事兴衰今更古,疾光如电奚惊。shì shì xīng shuāi jīn gèng gǔ,jí guāng rú diàn xī jīng。
新来两鬓斗霜晴。xīn lái liǎng bìn dòu shuāng qíng。
一帆来又去,独自听寒更。yī fān lái yòu qù,dú zì tīng hán gèng。

南歌子·前题和友古韵

姚华

细浪鳞生碧,余霞雁带红。xì làng lín shēng bì,yú xiá yàn dài hóng。
宵来明月晓来风。xiāo lái míng yuè xiǎo lái fēng。
都与澹烟疏柳趁秋浓。dōu yǔ dàn yān shū liǔ chèn qiū nóng。
水远微闻笛,山深暗度钟。shuǐ yuǎn wēi wén dí,shān shēn àn dù zhōng。
危栏望断起重重。wēi lán wàng duàn qǐ zhòng zhòng。
山驿水邮长短一般同。shān yì shuǐ yóu zhǎng duǎn yī bān tóng。

点绛唇·前题和海野韵

姚华

乡国牵情,草堂人老吟清昼。xiāng guó qiān qíng,cǎo táng rén lǎo yín qīng zhòu。
放梅舒柳。fàng méi shū liǔ。
墙外寒山瘦。qiáng wài hán shān shòu。
孤赏难酬,冷落阳春奏。gū shǎng nán chóu,lěng luò yáng chūn zòu。
中年后。zhōng nián hòu。
斛愁余斗。hú chóu yú dòu。
分付花前酒。fēn fù huā qián jiǔ。

青玉案·前题和芸窗韵

姚华

残星落月溪边树。cán xīng luò yuè xī biān shù。
叶上霜红秋处处。yè shàng shuāng hóng qiū chù chù。
破晓风来吹堕去。pò xiǎo fēng lái chuī duò qù。
散如花谢,聚如萍化,不辨渔樵路。sàn rú huā xiè,jù rú píng huà,bù biàn yú qiáo lù。
舟人认作桃花误。zhōu rén rèn zuò táo huā wù。
望里仙源渺何许。wàng lǐ xiān yuán miǎo hé xǔ。
一叶中流掀更舞。yī yè zhōng liú xiān gèng wǔ。
鹭零鸥乱,水云无际,寂寞寒塘暮。lù líng ōu luàn,shuǐ yún wú jì,jì mò hán táng mù。

定风波·令前题和竹坡韵

姚华

秋尽荒汀荻苇乾。qiū jǐn huāng tīng dí wěi qián。
夕阳翻浪远天寒。xī yáng fān làng yuǎn tiān hán。
布帆无数,人在暮云边。bù fān wú shù,rén zài mù yún biān。
舟去益知乡国迥,棹回空有信音还。zhōu qù yì zhī xiāng guó jiǒng,zhào huí kōng yǒu xìn yīn hái。
高楼望尽,眉锁翠娟娟。gāo lóu wàng jǐn,méi suǒ cuì juān juān。

卜算子·上九画红白山茶寿伯英同年母李七十

姚华

绛帐古稀春,良夜镫初试。jiàng zhàng gǔ xī chūn,liáng yè dèng chū shì。
人与天公并日生,犹记蟠根地。rén yǔ tiān gōng bìng rì shēng,yóu jì pán gēn dì。
彩笔正如花,恰称斑衣戏。cǎi bǐ zhèng rú huā,qià chēng bān yī xì。
玉茗丹砂色浅深,并作蓬莱醉。yù míng dān shā sè qiǎn shēn,bìng zuò péng lái zuì。

清平乐·兰州先生遗墨万树梅花一湾水,湖山佳出是吾家画卷,为叔通题,和徐仲可韵

姚华

江城住处。jiāng chéng zhù chù。
风里香成土。fēng lǐ xiāng chéng tǔ。
归去湖山家在否。guī qù hú shān jiā zài fǒu。
红萼雪簪催暮。hóng è xuě zān cuī mù。
茭芦一棹春湾。jiāo lú yī zhào chūn wān。
忘年今日船还。wàng nián jīn rì chuán hái。
千树暮门未识,展图余雪方阑。qiān shù mù mén wèi shí,zhǎn tú yú xuě fāng lán。

清平乐·题平芜晚景轴,赠杨铭修同年

姚华

马蹄难驻。mǎ tí nán zhù。
迢遰平芜去。tiáo dì píng wú qù。
愁到夕阳红尽处。chóu dào xī yáng hóng jǐn chù。
山外一鞭摇暮。shān wài yī biān yáo mù。
凄烟返顾苍茫。qī yān fǎn gù cāng máng。
它乡转更思乡。tā xiāng zhuǎn gèng sī xiāng。
家在画图天远,夜来山寺钟忙。jiā zài huà tú tiān yuǎn,yè lái shān sì zhōng máng。

丑奴儿去年写山楼情话扇,曾和清真。今写其后为山阁寒琴,仍前韵,更书此词

姚华

秋风如梦词心在,一度星霜。qiū fēng rú mèng cí xīn zài,yī dù xīng shuāng。
又到梅黄。yòu dào méi huáng。
雨后山眉各竞妆。yǔ hòu shān méi gè jìng zhuāng。
翻将扇底供闲笔,水泛萍香。fān jiāng shàn dǐ gōng xián bǐ,shuǐ fàn píng xiāng。
一角林塘。yī jiǎo lín táng。
小隐嫌人话首阳。xiǎo yǐn xián rén huà shǒu yáng。

朝中措·月季,黄绯二色

姚华

每逢月夕数花辰。měi féng yuè xī shù huā chén。
杯酒袭芳尘。bēi jiǔ xí fāng chén。
过尽东风不管,随时占得清芬。guò jǐn dōng fēng bù guǎn,suí shí zhàn dé qīng fēn。
额黄涂蜡,颜红晕玉,望里如人。é huáng tú là,yán hóng yūn yù,wàng lǐ rú rén。
见惯东家娇小,墙头不待窥邻。jiàn guàn dōng jiā jiāo xiǎo,qiáng tóu bù dài kuī lín。

朝中措·月季,黄绯二色

姚华

谁将败绿障深红。shuí jiāng bài lǜ zhàng shēn hóng。
生怕晚来风。shēng pà wǎn lái fēng。
画里无防雪里,丹砂炼火春融。huà lǐ wú fáng xuě lǐ,dān shā liàn huǒ chūn róng。
槐堂事往,朱零黑剩,梦冷诗慵。huái táng shì wǎng,zhū líng hēi shèng,mèng lěng shī yōng。
不得替人怎去,一篇孤负纱笼。bù dé tì rén zěn qù,yī piān gū fù shā lóng。

忆旧游·重九题师曾芝兰便面遗墨,为悟园赋

姚华

问槐堂月色,静里苔凝,秋院封烟。wèn huái táng yuè sè,jìng lǐ tái níng,qiū yuàn fēng yān。
甚意都销尽,只风痕扇影,到眼堪怜。shén yì dōu xiāo jǐn,zhǐ fēng hén shàn yǐng,dào yǎn kān lián。
画中时见,犹想调笔写春妍。huà zhōng shí jiàn,yóu xiǎng diào bǐ xiě chūn yán。
怎托思芝兰。zěn tuō sī zhī lán。
随人转徙,未了因缘。suí rén zhuǎn xǐ,wèi le yīn yuán。
年年。nián nián。
枉想忆,有几许游尘,茶后镫前。wǎng xiǎng yì,yǒu jǐ xǔ yóu chén,chá hòu dèng qián。
趁绿窗余沈,便云枝如素,风叶能颠。chèn lǜ chuāng yú shěn,biàn yún zhī rú sù,fēng yè néng diān。
岂知撒手成梦,遗迹世争传。qǐ zhī sā shǒu chéng mèng,yí jì shì zhēng chuán。
又字罢题糕,孤镫感旧同夜禅。yòu zì bà tí gāo,gū dèng gǎn jiù tóng yè chán。

柳梢青·贵筑南郭小景

姚华

浅水妆梅,疏烟做柳,腊后春初。qiǎn shuǐ zhuāng méi,shū yān zuò liǔ,là hòu chūn chū。
负郭人家,黄昏灯火,画也难如。fù guō rén jiā,huáng hūn dēng huǒ,huà yě nán rú。
故乡何处吾庐。gù xiāng hé chù wú lú。
莫问讯兵残燹余。mò wèn xùn bīng cán xiǎn yú。
倚醉阑干,偎吟楼阁,梦也都无。yǐ zuì lán gàn,wēi yín lóu gé,mèng yě dōu wú。

水龙吟·印昆以师曾拟香光仿北苑渴笔山水纨扇遗墨徵题,是癸丑冬间作,十年师曾始来京师,为赋二阕

姚华

可怜团扇家家,家珍并数君知否。kě lián tuán shàn jiā jiā,jiā zhēn bìng shù jūn zhī fǒu。
京尘梦迹,十年堪记,来时癸丑。jīng chén mèng jì,shí nián kān jì,lái shí guǐ chǒu。
三绝成名,万回经眼,几人低首。sān jué chéng míng,wàn huí jīng yǎn,jǐ rén dī shǒu。
更萧斋一本,师门再叹,比灵运,人都后。gèng xiāo zhāi yī běn,shī mén zài tàn,bǐ líng yùn,rén dōu hòu。
何处江山如此,尽迷离乍无还有。hé chù jiāng shān rú cǐ,jǐn mí lí zhà wú hái yǒu。
烟中渴墨,雨中枯管,任人妍丑。yān zhōng kě mò,yǔ zhōng kū guǎn,rèn rén yán chǒu。
千叠愁心,许多绵渺,只容皴皱。qiān dié chóu xīn,xǔ duō mián miǎo,zhǐ róng cūn zhòu。
似图中诉我,萦思旧事,又经重九。shì tú zhōng sù wǒ,yíng sī jiù shì,yòu jīng zhòng jiǔ。

水龙吟·印昆以师曾拟香光仿北苑渴笔山水纨扇遗墨徵题,是癸丑冬间作,十年师曾始来京师,为赋二阕

姚华

霸才能几如君,不堪名下容谁某。bà cái néng jǐ rú jūn,bù kān míng xià róng shuí mǒu。
深情陶冶,诗如鲁直,词如石帚。shēn qíng táo yě,shī rú lǔ zhí,cí rú shí zhǒu。
书亦犹人,画都余事,妙来常有。shū yì yóu rén,huà dōu yú shì,miào lái cháng yǒu。
纵杨云善拟,玄文尚在,问何许,落窠臼。zòng yáng yún shàn nǐ,xuán wén shàng zài,wèn hé xǔ,luò kē jiù。
试数董家山里,一程程祗争先后。shì shù dǒng jiā shān lǐ,yī chéng chéng zhī zhēng xiān hòu。
相看一脉,未嫌千里,怎成孤负。xiāng kàn yī mài,wèi xián qiān lǐ,zěn chéng gū fù。
不信裁缝,虎贲能似,已憎多口。bù xìn cái fèng,hǔ bēn néng shì,yǐ zēng duō kǒu。
叹名存迹往,思量此事,只堪陈朽。tàn míng cún jì wǎng,sī liàng cǐ shì,zhǐ kān chén xiǔ。
2651234567»