古诗词

洪繻

幼春邀过罩雾,喜晤其叔林十

洪繻

十年眺雾山,一朝登君户。shí nián tiào wù shān,yī cháo dēng jūn hù。
入门不识谁主宾,纷攫诗书同茹吐。rù mén bù shí shuí zhǔ bīn,fēn jué shī shū tóng rú tǔ。
君家阮叔在堂前,长揖话旧问劳苦。jūn jiā ruǎn shū zài táng qián,zhǎng yī huà jiù wèn láo kǔ。
入夜挑灯明月光,瀹泉煮茗论今古。rù yè tiāo dēng míng yuè guāng,yuè quán zhǔ míng lùn jīn gǔ。
朝来为指屋后山,山中有亭兼有圃。cháo lái wèi zhǐ wū hòu shān,shān zhōng yǒu tíng jiān yǒu pǔ。
共向山头泛棹行,归来君叔笑相侮。gòng xiàng shān tóu fàn zhào xíng,guī lái jūn shū xiào xiāng wǔ。
问余袖中携何诗?将毋当作看山谱!看山、看雨住亦佳,有朋、有酒狂相舞。wèn yú xiù zhōng xié hé shī?jiāng wú dāng zuò kàn shān pǔ!kàn shān kàn yǔ zhù yì jiā,yǒu péng yǒu jiǔ kuáng xiāng wǔ。
留我暂为北堂宾,羡君长作东山主!他时鹿渠得再来,此间燄峰犹可数。liú wǒ zàn wèi běi táng bīn,xiàn jūn zhǎng zuò dōng shān zhǔ!tā shí lù qú dé zài lái,cǐ jiān yàn fēng yóu kě shù。
万仞起白云,余怀能挹取。wàn rèn qǐ bái yún,yú huái néng yì qǔ。

写山谷诗;幼春有赠,即次其韵

洪繻

山谷诗编、蔡伦纸,我生见月辄忘指。shān gǔ shī biān cài lún zhǐ,wǒ shēng jiàn yuè zhé wàng zhǐ。
百里携屐为看山,忽为古书滞于此。bǎi lǐ xié jī wèi kàn shān,hū wèi gǔ shū zhì yú cǐ。
林子下笔发想奇,新词未就神先驰。lín zi xià bǐ fā xiǎng qí,xīn cí wèi jiù shén xiān chí。
写余饭颗卓午身,成君织绵云汉诗。xiě yú fàn kē zhuó wǔ shēn,chéng jūn zhī mián yún hàn shī。
是时六月鸟声变,祝融当天南氛煽。shì shí liù yuè niǎo shēng biàn,zhù róng dāng tiān nán fēn shān。
手持一卷冰雪文,风流千古涪江擅。shǒu chí yī juǎn bīng xuě wén,fēng liú qiān gǔ fú jiāng shàn。
涪江兴废二百年,七言古格今犹传。fú jiāng xīng fèi èr bǎi nián,qī yán gǔ gé jīn yóu chuán。
忆曾全鼎尝一脔,未殊寸管窥长天。yì céng quán dǐng cháng yī luán,wèi shū cùn guǎn kuī zhǎng tiān。
健笔雄词万斛重,有人绝膑或折踵。jiàn bǐ xióng cí wàn hú zhòng,yǒu rén jué bìn huò zhé zhǒng。
才怯搏虎终非豪,力奋当熊方成勇。cái qiè bó hǔ zhōng fēi háo,lì fèn dāng xióng fāng chéng yǒng。
林子作诗贮满筐,三唐、两宋一囊装。lín zi zuò shī zhù mǎn kuāng,sān táng liǎng sòng yī náng zhuāng。
须与直追汉、魏上,沧海横流才可防。xū yǔ zhí zhuī hàn wèi shàng,cāng hǎi héng liú cái kě fáng。

戒烟长歌

洪繻

人生嗜好各有偏,昔者为酒今为烟。rén shēng shì hǎo gè yǒu piān,xī zhě wèi jiǔ jīn wèi yān。
通脱俱能适我兴,迷溺乃足生彼瘨。tōng tuō jù néng shì wǒ xīng,mí nì nǎi zú shēng bǐ diān。
酒可合□可颐养,下饫渔樵上神仙。jiǔ kě hé kě yí yǎng,xià yù yú qiáo shàng shén xiān。
奇士、隐士或赖醉中传,嗜之灭顶而流涎。qí shì yǐn shì huò lài zuì zhōng chuán,shì zhī miè dǐng ér liú xián。
遂有丧性家国捐,归咎于酒何为焉!譬之于食色,乐而过之亦致愆。suì yǒu sàng xìng jiā guó juān,guī jiù yú jiǔ hé wèi yān!pì zhī yú shí sè,lè ér guò zhī yì zhì qiān。
我生于世百无嗜,独有书味结寄缘。wǒ shēng yú shì bǎi wú shì,dú yǒu shū wèi jié jì yuán。
宋艳班香供吮嗽,经腴史液相缠绵。sòng yàn bān xiāng gōng shǔn sòu,jīng yú shǐ yè xiāng chán mián。
闲来偶吸罂粟髓,恰如客思莼菜然。xián lái ǒu xī yīng sù suǐ,qià rú kè sī chún cài rán。
写意聊作消闲计,心不在此等谈玄。xiě yì liáo zuò xiāo xián jì,xīn bù zài cǐ děng tán xuán。
床头金灯伴玉管,藉作藜光年复年。chuáng tóu jīn dēng bàn yù guǎn,jí zuò lí guāng nián fù nián。
亦愁食痂成夙癖,旬日匝月辄舍旃。yì chóu shí jiā chéng sù pǐ,xún rì zā yuè zhé shě zhān。
凌云吐气豪千尺,未许尤物长熬煎。líng yún tǔ qì háo qiān chǐ,wèi xǔ yóu wù zhǎng áo jiān。
况思调鼎上金殿,复愿饮冰到居延。kuàng sī diào dǐng shàng jīn diàn,fù yuàn yǐn bīng dào jū yán。
一杯、一酌且须断,宁忍烟霞痼癖卧寒毡!虽未作监兼作戒,早已忘蹄又忘筌。yī bēi yī zhuó qiě xū duàn,níng rěn yān xiá gù pǐ wò hán zhān!suī wèi zuò jiān jiān zuò jiè,zǎo yǐ wàng tí yòu wàng quán。
自从世界变腥膻,燹火劫灰焚大千。zì cóng shì jiè biàn xīng shān,xiǎn huǒ jié huī fén dà qiān。
恶氛炎燀不可扫,瘴烟毒雾镇相连。è fēn yán chǎn bù kě sǎo,zhàng yān dú wù zhèn xiāng lián。
九霄无路餐金瀣,半世空劳炼汞铅。jiǔ xiāo wú lù cān jīn xiè,bàn shì kōng láo liàn gǒng qiān。
自叹此身已废朽,遂将此事托逃禅。zì tàn cǐ shēn yǐ fèi xiǔ,suì jiāng cǐ shì tuō táo chán。
古人有托隐于酒,我今何妨隐于烟。gǔ rén yǒu tuō yǐn yú jiǔ,wǒ jīn hé fáng yǐn yú yān。
收拾青云付灰烬,壮心缕缕管中牵。shōu shí qīng yún fù huī jìn,zhuàng xīn lǚ lǚ guǎn zhōng qiān。
芙蓉城主石曼卿,金粟堂身李青莲。fú róng chéng zhǔ shí màn qīng,jīn sù táng shēn lǐ qīng lián。
末路英雄无退步,喷■愤气填坤乾。mò lù yīng xióng wú tuì bù,pēn fèn qì tián kūn qián。
小榻一椽书百卷,枕藉拌作瓮中眠。xiǎo tà yī chuán shū bǎi juǎn,zhěn jí bàn zuò wèng zhōng mián。
谁知时俗有洗涤,争伐髓毛争磨镌,禁烟争问到吾边!shuí zhī shí sú yǒu xǐ dí,zhēng fá suǐ máo zhēng mó juān,jìn yān zhēng wèn dào wú biān!
吾聊从俗佩韦弦,戒之连日喜安便。wú liáo cóng sú pèi wéi xián,jiè zhī lián rì xǐ ān biàn。
不如俗鼻有涕涟,不同俗态有痫颠。bù rú sú bí yǒu tì lián,bù tóng sú tài yǒu xián diān。
无众生相无我相,脱然一笑破万缠。wú zhòng shēng xiāng wú wǒ xiāng,tuō rán yī xiào pò wàn chán。
但是长夏难排遣,终日废闲空手心悬悬。dàn shì zhǎng xià nán pái qiǎn,zhōng rì fèi xián kōng shǒu xīn xuán xuán。
此物费吾无多钱,吾姑执此胜执鞭。cǐ wù fèi wú wú duō qián,wú gū zhí cǐ shèng zhí biān。
陆沈于世何所望,吸风饮露一寒蝉。lù shěn yú shì hé suǒ wàng,xī fēng yǐn lù yī hán chán。
援我自有「传灯录」,慎毋嗔我为矫虔,我于此中获洞天。yuán wǒ zì yǒu chuán dēng lù,shèn wú chēn wǒ wèi jiǎo qián,wǒ yú cǐ zhōng huò dòng tiān。

题邱菽园「星洲选诗图」

洪繻

南溟万里海水黑,游人到此俱失色。nán míng wàn lǐ hǎi shuǐ hēi,yóu rén dào cǐ jù shī sè。
诗卷空留天地间,珊瑚直沈波涛侧。shī juǎn kōng liú tiān dì jiān,shān hú zhí shěn bō tāo cè。
儋崖久已无名儒,峒黎岂复知苏轼!况自贡道当时绝天家,南洋万国已阻万重沙。dān yá jiǔ yǐ wú míng rú,dòng lí qǐ fù zhī sū shì!kuàng zì gòng dào dāng shí jué tiān jiā,nán yáng wàn guó yǐ zǔ wàn zhòng shā。
衣冠文采风流尽,言语侏禽教化差。yī guān wén cǎi fēng liú jǐn,yán yǔ zhū qín jiào huà chà。
不迎白虎周符节,且罚黄龙汉使槎。bù yíng bái hǔ zhōu fú jié,qiě fá huáng lóng hàn shǐ chá。
此时纵来青云士,如以衣裳卖越市。cǐ shí zòng lái qīng yún shì,rú yǐ yī shang mài yuè shì。
世界烽烟炮火多,夷歌起时弦歌止。shì jiè fēng yān pào huǒ duō,yí gē qǐ shí xián gē zhǐ。
倘逢世上操觚人,不啻海滨逐臭子。tǎng féng shì shàng cāo gū rén,bù chì hǎi bīn zhú chòu zi。
谁知豪杰出芦中,独回窄袖乘长风。shuí zhī háo jié chū lú zhōng,dú huí zhǎi xiù chéng zhǎng fēng。
怀铅握椠星洲东,大笔一扫万尘空。huái qiān wò qiàn xīng zhōu dōng,dà bǐ yī sǎo wàn chén kōng。
汉、唐遗族有生聚,舜、禹苗裔非洪蒙。hàn táng yí zú yǒu shēng jù,shùn yǔ miáo yì fēi hóng méng。
身自南来心自北,应有悲歌哀家国。shēn zì nán lái xīn zì běi,yīng yǒu bēi gē āi jiā guó。
狂澜不断欧罗巴,痛泪无穷波罗的。kuáng lán bù duàn ōu luó bā,tòng lèi wú qióng bō luó de。
李、杜百篇寄远邮,板荡八章吟绝域。lǐ dù bǎi piān jì yuǎn yóu,bǎn dàng bā zhāng yín jué yù。
我从王子慕邱迟,亦在天南沦迹时。wǒ cóng wáng zi mù qiū chí,yì zài tiān nán lún jì shí。
绝口不谈寰中事,杜门罕驰海外诗。jué kǒu bù tán huán zhōng shì,dù mén hǎn chí hǎi wài shī。
忽由图里见君面,不夷、不夏匡解颐。hū yóu tú lǐ jiàn jūn miàn,bù yí bù xià kuāng jiě yí。
想见掷笔鸡林地,折尽浮海扶桑枝。xiǎng jiàn zhì bǐ jī lín dì,zhé jǐn fú hǎi fú sāng zhī。
孔融、德祖大小儿,贾山、鼌错新相知。kǒng róng dé zǔ dà xiǎo ér,jiǎ shān cháo cuò xīn xiāng zhī。
君也置喙于其际,令我闻之轩须眉。jūn yě zhì huì yú qí jì,lìng wǒ wén zhī xuān xū méi。
云何避祸忽变计,朱公赎罪千金赀。yún hé bì huò hū biàn jì,zhū gōng shú zuì qiān jīn zī。
南海虽得云雾披,此生未免付聋痴。nán hǎi suī dé yún wù pī,cǐ shēng wèi miǎn fù lóng chī。
今日闲情操选政,蛟龙岛国平如镜。jīn rì xián qíng cāo xuǎn zhèng,jiāo lóng dǎo guó píng rú jìng。
星辰时从海底回,日月每向涛头迸。xīng chén shí cóng hǎi dǐ huí,rì yuè měi xiàng tāo tóu bèng。
七洲洋过接昆仑,昆仑奴奉陶岘令。qī zhōu yáng guò jiē kūn lún,kūn lún nú fèng táo xiàn lìng。
鼠毫麋墨长髯来,犀角象牙奇物竞。shǔ háo mí mò zhǎng rán lái,xī jiǎo xiàng yá qí wù jìng。
更闻炎方出翠毛,片羽值得黄金绦。gèng wén yán fāng chū cuì máo,piàn yǔ zhí dé huáng jīn tāo。
君也见诗如见宝,沧海一钓连六鳌。jūn yě jiàn shī rú jiàn bǎo,cāng hǎi yī diào lián liù áo。
人生时事不称意,浮沉一身无位置。rén shēng shí shì bù chēng yì,fú chén yī shēn wú wèi zhì。
惟有饮酒与放歌,足以幕天兼席地。wéi yǒu yǐn jiǔ yǔ fàng gē,zú yǐ mù tiān jiān xí dì。
二三素心共擘笺,传之千秋成韵事。èr sān sù xīn gòng bāi jiān,chuán zhī qiān qiū chéng yùn shì。
恨余阻隔万重山,蓬莱可望不可致!题诗寄与海西头,拍海鹍鹏云生翅。hèn yú zǔ gé wàn zhòng shān,péng lái kě wàng bù kě zhì!tí shī jì yǔ hǎi xī tóu,pāi hǎi kūn péng yún shēng chì。

有感放歌二首

洪繻

八年不踏中华路,海外风烟尽非故。bā nián bù tà zhōng huá lù,hǎi wài fēng yān jǐn fēi gù。
沧溟一水断东南,青山不合谁得渡!cāng míng yī shuǐ duàn dōng nán,qīng shān bù hé shuí dé dù!
黄云一片海上来,蛟鼍吹波长不开。huáng yún yī piàn hǎi shàng lái,jiāo tuó chuī bō zhǎng bù kāi。
我欲鞭石作桥过,江山惨淡金燕台。wǒ yù biān shí zuò qiáo guò,jiāng shān cǎn dàn jīn yàn tái。
嗟我豪怀不可说,雷公烧尾剑破缺!jiē wǒ háo huái bù kě shuō,léi gōng shāo wěi jiàn pò quē!
入水无由化龙飞,丰城夜夜牛斗热。rù shuǐ wú yóu huà lóng fēi,fēng chéng yè yè niú dòu rè。

有感放歌二首

洪繻

我生不得骑马游司并,又不得披裘冰天射虎行。wǒ shēng bù dé qí mǎ yóu sī bìng,yòu bù dé pī qiú bīng tiān shè hǔ xíng。
壮颅郁郁居此岛,何能碧海诛长鲸!行年三十又有七,电光雷火驱白日。zhuàng lú yù yù jū cǐ dǎo,hé néng bì hǎi zhū zhǎng jīng!xíng nián sān shí yòu yǒu qī,diàn guāng léi huǒ qū bái rì。
已抛腰下断水力,更秃楯头如椽笔。yǐ pāo yāo xià duàn shuǐ lì,gèng tū dùn tóu rú chuán bǐ。
意气空自不可羁,少壮风云能几时!yì qì kōng zì bù kě jī,shǎo zhuàng fēng yún néng jǐ shí!
宇宙黄埃万丈积,挥戈欲扫嗟已迟!此心岂得付流水,我欲登天一问之。yǔ zhòu huáng āi wàn zhàng jī,huī gē yù sǎo jiē yǐ chí!cǐ xīn qǐ dé fù liú shuǐ,wǒ yù dēng tiān yī wèn zhī。

赋赠丁茂才锡勋从内兄

洪繻

昔日君家富华藻,琴书冠佩春风好。xī rì jūn jiā fù huá zǎo,qín shū guān pèi chūn fēng hǎo。
老成凋谢危乱来,全家航海辞蓬岛。lǎo chéng diāo xiè wēi luàn lái,quán jiā háng hǎi cí péng dǎo。
楼台亭阁烽火中,丁令重归颜欲老。lóu tái tíng gé fēng huǒ zhōng,dīng lìng zhòng guī yán yù lǎo。
中原山水已沈沈,故里风烟殊草草。zhōng yuán shān shuǐ yǐ shěn shěn,gù lǐ fēng yān shū cǎo cǎo。
君来已叹风景非,君怀不与当初违。jūn lái yǐ tàn fēng jǐng fēi,jūn huái bù yǔ dāng chū wéi。
过我床头论书史,奇气激昂风雨飞。guò wǒ chuáng tóu lùn shū shǐ,qí qì jī áng fēng yǔ fēi。
三、四年间两相见,闽山、台海开生面。sān sì nián jiān liǎng xiāng jiàn,mǐn shān tái hǎi kāi shēng miàn。
旧时头责不余嘲,今日神交不汝倦。jiù shí tóu zé bù yú cháo,jīn rì shén jiāo bù rǔ juàn。
纵谈时事更谈诗,海外今无此襟期。zòng tán shí shì gèng tán shī,hǎi wài jīn wú cǐ jīn qī。
五千年史三更展,五大洲图四壁披。wǔ qiān nián shǐ sān gèng zhǎn,wǔ dà zhōu tú sì bì pī。
时时激我功名念,夜永灯抽一尺燄。shí shí jī wǒ gōng míng niàn,yè yǒng dēng chōu yī chǐ yàn。
上岸已同张子舟,冲霄欲作干将剑。shàng àn yǐ tóng zhāng zi zhōu,chōng xiāo yù zuò gàn jiāng jiàn。
君今踪迹又一年,去帆阻滞蛟螭涎。jūn jīn zōng jì yòu yī nián,qù fān zǔ zhì jiāo chī xián。
他日未署青山券,此间先买阳羡田。tā rì wèi shǔ qīng shān quàn,cǐ jiān xiān mǎi yáng xiàn tián。
可叹辞母别妻子,弟兄三人寄于此!北风萧萧吹海涛,不免望云又拊髀。kě tàn cí mǔ bié qī zi,dì xiōng sān rén jì yú cǐ!běi fēng xiāo xiāo chuī hǎi tāo,bù miǎn wàng yún yòu fǔ bì。

寄赠施悦秋先生

洪繻

忆昔中原承平世,先生文采青云第。yì xī zhōng yuán chéng píng shì,xiān shēng wén cǎi qīng yún dì。
万丈光芒压斗牛,千里江山开绮丽。wàn zhàng guāng máng yā dòu niú,qiān lǐ jiāng shān kāi qǐ lì。
元龙豪气曾几时,世钢致人不可知!曾参原无杀人事,范滂竟有党祸施。yuán lóng háo qì céng jǐ shí,shì gāng zhì rén bù kě zhī!céng cān yuán wú shā rén shì,fàn pāng jìng yǒu dǎng huò shī。
党祸由来陷清议,大狱锒铛动缇骑。dǎng huò yóu lái xiàn qīng yì,dà yù láng dāng dòng tí qí。
浮家一舸走江湖,惊涛骇浪皆痛泪。fú jiā yī gě zǒu jiāng hú,jīng tāo hài làng jiē tòng lèi。
阴阴六月天雨霜,浮霾蔽日无晶光。yīn yīn liù yuè tiān yǔ shuāng,fú mái bì rì wú jīng guāng。
匿迹通家似张俭,埋名药市同韩康。nì jì tōng jiā shì zhāng jiǎn,mái míng yào shì tóng hán kāng。
人生胸次多磈礧,得来祸患非寻常。rén shēng xiōng cì duō wěi léi,dé lái huò huàn fēi xún cháng。
先生意气仍爁煔,耳雷鼻火吐长燄。xiān shēng yì qì réng làn shǎn,ěr léi bí huǒ tǔ zhǎng yàn。
啸歌不废万卷书,感愤横磨三尺剑。xiào gē bù fèi wàn juǎn shū,gǎn fèn héng mó sān chǐ jiàn。
得拂蓬块生回风,张禄名字起秦中。dé fú péng kuài shēng huí fēng,zhāng lù míng zì qǐ qín zhōng。
系铃、解铃非吾累,失马、得马惊塞翁。xì líng jiě líng fēi wú lèi,shī mǎ dé mǎ jīng sāi wēng。
大名方自满瀛东,谁知鼙鼓来破空,宰相割地出和戎!dà míng fāng zì mǎn yíng dōng,shuí zhī pí gǔ lái pò kōng,zǎi xiāng gē dì chū hé róng!
瀛洲一岛付异族,海国遍处生狼烽。yíng zhōu yī dǎo fù yì zú,hǎi guó biàn chù shēng láng fēng。
先生全家复越海,祸患乱离才数载。xiān shēng quán jiā fù yuè hǎi,huò huàn luàn lí cái shù zài。
一生未餍升平福,千秋竟见河山改!去年海峤来一游,城郭惨淡烽烟收。yī shēng wèi yàn shēng píng fú,qiān qiū jìng jiàn hé shān gǎi!qù nián hǎi jiào lái yī yóu,chéng guō cǎn dàn fēng yān shōu。
老成星散人物异,猿啼鹤唳堪泪流。lǎo chéng xīng sàn rén wù yì,yuán tí hè lì kān lèi liú。
今年访旧复一到,殊邦谁是辽东帽!jīn nián fǎng jiù fù yī dào,shū bāng shuí shì liáo dōng mào!
仙尉姑为外氏来,王母方壶长痛悼!我在大荒正闭门,忽惊天外得逢君。xiān wèi gū wèi wài shì lái,wáng mǔ fāng hú zhǎng tòng dào!wǒ zài dà huāng zhèng bì mén,hū jīng tiān wài dé féng jūn。
渡江温峤重相见,裨海邹生一论文。dù jiāng wēn jiào zhòng xiāng jiàn,bì hǎi zōu shēng yī lùn wén。
中华可叹今迟暮,异人不出终沈痼。zhōng huá kě tàn jīn chí mù,yì rén bù chū zhōng shěn gù。
功名无由汗马开,英雄多少儒冠误。gōng míng wú yóu hàn mǎ kāi,yīng xióng duō shǎo rú guān wù。
君不见辛幼安,旌旗归宋犹退闲?jūn bù jiàn xīn yòu ān,jīng qí guī sòng yóu tuì xián?
我生况难作此梦,壮怀耗矣空汍澜。wǒ shēng kuàng nán zuò cǐ mèng,zhuàng huái hào yǐ kōng wán lán。
先生虽未得盘礴,犹欣后起能鹰搏。xiān shēng suī wèi dé pán bó,yóu xīn hòu qǐ néng yīng bó。
乾坤虽老有所娱,丝竹中年差不恶。qián kūn suī lǎo yǒu suǒ yú,sī zhú zhōng nián chà bù è。
嗟余今生长此伧,唾壶击碎声彭觥,望汉如望登天庭。jiē yú jīn shēng zhǎng cǐ cāng,tuò hú jī suì shēng péng gōng,wàng hàn rú wàng dēng tiān tíng。
万里向风常太息,何时鼓舵从先生!wàn lǐ xiàng fēng cháng tài xī,hé shí gǔ duò cóng xiān shēng!

闻东西战事感赋

洪繻

东头斗龙西头虎,杂糅万类为刀俎。dōng tóu dòu lóng xī tóu hǔ,zá róu wàn lèi wèi dāo zǔ。
草木江山腥血流,乾坤橐钥变机弩。cǎo mù jiāng shān xīng xuè liú,qián kūn tuó yào biàn jī nǔ。
叹我生时何不辰,极目中原生莽榛!汉武、唐宗不复作,争长黄池付夷人!tàn wǒ shēng shí hé bù chén,jí mù zhōng yuán shēng mǎng zhēn!hàn wǔ táng zōng bù fù zuò,zhēng zhǎng huáng chí fù yí rén!
今日四万万生民,蠖屈谁能不求伸!朝廷不为鼓舞计,坐视外人立两甄。jīn rì sì wàn wàn shēng mín,huò qū shuí néng bù qiú shēn!cháo tíng bù wèi gǔ wǔ jì,zuò shì wài rén lì liǎng zhēn。
辽东、辽西无净土,海南、海北飞灰尘。liáo dōng liáo xī wú jìng tǔ,hǎi nán hǎi běi fēi huī chén。
甘受商于仪诳楚,岂真鹑首天赐秦!gān shòu shāng yú yí kuáng chǔ,qǐ zhēn chún shǒu tiān cì qín!
至今英雄尚不出,我恨造化诚不仁!两狼斗门内,咆哮日成队。zhì jīn yīng xióng shàng bù chū,wǒ hèn zào huà chéng bù rén!liǎng láng dòu mén nèi,páo xiāo rì chéng duì。
褒衣大袖立当前,嗫嚅无从置巨喙。bāo yī dà xiù lì dāng qián,niè rú wú cóng zhì jù huì。
谁为强弱、谁成败,痛我人物总齑碎!shuí wèi qiáng ruò shuí chéng bài,tòng wǒ rén wù zǒng jī suì!
传闻峨峨铁岭山,西夷驻马当雄关。chuán wén é é tiě lǐng shān,xī yí zhù mǎ dāng xióng guān。
又闻旅顺城,西夷窟距成磐安。yòu wén lǚ shùn chéng,xī yí kū jù chéng pán ān。
叹我有险不能握,日以大地供戕残!今年又撤西藏蔽,唇齿俱亡宁止寒。tàn wǒ yǒu xiǎn bù néng wò,rì yǐ dà dì gōng qiāng cán!jīn nián yòu chè xī cáng bì,chún chǐ jù wáng níng zhǐ hán。
海东一国况纠纠,纵驱西人非吾有。hǎi dōng yī guó kuàng jiū jiū,zòng qū xī rén fēi wú yǒu。
外庭内奥俱破摧,辞得狼贪来虎吼。wài tíng nèi ào jù pò cuī,cí dé láng tān lái hǔ hǒu。
中原尚有山林薮,亟呼豪杰四保守。zhōng yuán shàng yǒu shān lín sǒu,jí hū háo jié sì bǎo shǒu。
贰师、霍病能鹰扬,深目奇肱应狗走。èr shī huò bìng néng yīng yáng,shēn mù qí gōng yīng gǒu zǒu。
陆有大冶、海有琛,旋转坤维在反手。lù yǒu dà yě hǎi yǒu chēn,xuán zhuǎn kūn wéi zài fǎn shǒu。
不信万年太古邦,一旦龙钟便老朽。bù xìn wàn nián tài gǔ bāng,yī dàn lóng zhōng biàn lǎo xiǔ。
呜呼今日谈强等谈空,平戎策付马耳风。wū hū jīn rì tán qiáng děng tán kōng,píng róng cè fù mǎ ěr fēng。
铁轮炮车满天地,狂澜日与海流东。tiě lún pào chē mǎn tiān dì,kuáng lán rì yǔ hǎi liú dōng。
频年燹火接天红,侧身西望徒忡忡!焦头烂额盛京路,匍匐父老提儿童。pín nián xiǎn huǒ jiē tiān hóng,cè shēn xī wàng tú chōng chōng!jiāo tóu làn é shèng jīng lù,pú fú fù lǎo tí ér tóng。
谁知海外暂食息,哀哀亦成中泽鸿。shuí zhī hǎi wài zàn shí xī,āi āi yì chéng zhōng zé hóng。

春寒,林仲偕从弟过鹿,酒中述游迹并庚子在京时事;歌以寄之

洪繻

我尝楼头望沧海,长恨怀抱不得开!春寒连日风和雨,忽闻客自山中来。wǒ cháng lóu tóu wàng cāng hǎi,zhǎng hèn huái bào bù dé kāi!chūn hán lián rì fēng hé yǔ,hū wén kè zì shān zhōng lái。
客楼诗酒纵谈宴,仿佛高、李登吹台。kè lóu shī jiǔ zòng tán yàn,fǎng fú gāo lǐ dēng chuī tái。
眼前吐气无蓬莱,抵掌大块如尘埃。yǎn qián tǔ qì wú péng lái,dǐ zhǎng dà kuài rú chén āi。
就中一人自远至,行尽中原万里地。jiù zhōng yī rén zì yuǎn zhì,xíng jǐn zhōng yuán wàn lǐ dì。
西拂华岳、东泰山,北沿黄河、南淮、泗。xī fú huá yuè dōng tài shān,běi yán huáng hé nán huái sì。
太行秋色马头来,吴苑晓霜襟面渍。tài xíng qiū sè mǎ tóu lái,wú yuàn xiǎo shuāng jīn miàn zì。
朝浮淮水江水舟,夕宿焦山金山寺。cháo fú huái shuǐ jiāng shuǐ zhōu,xī sù jiāo shān jīn shān sì。
半渡闻得广陵钟,六桥看得西湖芰。bàn dù wén dé guǎng líng zhōng,liù qiáo kàn dé xī hú jì。
吊古屡酣燕市歌,感时直下雍门泪。diào gǔ lǚ hān yàn shì gē,gǎn shí zhí xià yōng mén lèi。
酒半为我谈帝京,巍巍宫阙妖狐鸣。jiǔ bàn wèi wǒ tán dì jīng,wēi wēi gōng quē yāo hú míng。
风声鹤唳无人色,戈船纷到西洋兵。fēng shēng hè lì wú rén sè,gē chuán fēn dào xī yáng bīng。
将军死绥天子去,关河咫尺无由行。jiāng jūn sǐ suí tiān zi qù,guān hé zhǐ chǐ wú yóu xíng。
鬼火燐燐照白骨,虎牙戛戛腾阴坑。guǐ huǒ lín lín zhào bái gǔ,hǔ yá jiá jiá téng yīn kēng。
君也万死寄一生,先时蹑屩出昌平。jūn yě wàn sǐ jì yī shēng,xiān shí niè juē chū chāng píng。
惊魂未定更浪迹,到处访古停行旌。jīng hún wèi dìng gèng làng jì,dào chù fǎng gǔ tíng xíng jīng。
驻骖才听华亭鹤,挂席去狎扶桑鲸。zhù cān cái tīng huá tíng hè,guà xí qù xiá fú sāng jīng。
壮哉风涛万里程,可怜尘事无一成!zhuàng zāi fēng tāo wàn lǐ chéng,kě lián chén shì wú yī chéng!
君谈未已我长叹,世途于今是极乱。jūn tán wèi yǐ wǒ zhǎng tàn,shì tú yú jīn shì jí luàn。
东西夷夏溃长防,南北河山归糜烂。dōng xī yí xià kuì zhǎng fáng,nán běi hé shān guī mí làn。
吾台已付弱水沈,中邦亦共破舟看。wú tái yǐ fù ruò shuǐ shěn,zhōng bāng yì gòng pò zhōu kàn。
纵觉黄图终崛兴,不免黑风此吹散。zòng jué huáng tú zhōng jué xīng,bù miǎn hēi fēng cǐ chuī sàn。
中宵难著祖生鞭,空听鸡声号至旦。zhōng xiāo nán zhù zǔ shēng biān,kōng tīng jī shēng hào zhì dàn。
酒间慷慨欲悲歌,门外风多更雨多。jiǔ jiān kāng kǎi yù bēi gē,mén wài fēng duō gèng yǔ duō。
北斗沈天夜滂沱,我歌斫地君则那。běi dòu shěn tiān yè pāng tuó,wǒ gē zhuó dì jūn zé nà。
君家诗思况如涌,大山、小山能唱和。jūn jiā shī sī kuàng rú yǒng,dà shān xiǎo shān néng chàng hé。
其一中原历险远,其一海外历惊波。qí yī zhōng yuán lì xiǎn yuǎn,qí yī hǎi wài lì jīng bō。
眼里多少舞天魔,流露诗间即楚骚。yǎn lǐ duō shǎo wǔ tiān mó,liú lù shī jiān jí chǔ sāo。
他日示我一尺卷,下倾沧海上银河。tā rì shì wǒ yī chǐ juǎn,xià qīng cāng hǎi shàng yín hé。

吊从内兄丁锡勋茂才

洪繻

眼中诗笔谁清妙?丁君鸾凤孙登啸。yǎn zhōng shī bǐ shuí qīng miào?dīng jūn luán fèng sūn dēng xiào。
乱世文章故家子,携家避乱南闽峤。luàn shì wén zhāng gù jiā zi,xié jiā bì luàn nán mǐn jiào。
闽南一去几春秋,畴曩海东来一游。mǐn nán yī qù jǐ chūn qiū,chóu nǎng hǎi dōng lái yī yóu。
陆子见人当入洛,仲宣邀我共登楼。lù zi jiàn rén dāng rù luò,zhòng xuān yāo wǒ gòng dēng lóu。
挂帆辞我中原去,秋风萧萧海天处。guà fān cí wǒ zhōng yuán qù,qiū fēng xiāo xiāo hǎi tiān chù。
忽闻贾谊伤鵩词,不信王乔骑鹤驭!hū wén jiǎ yì shāng fú cí,bù xìn wáng qiáo qí hè yù!
与君缔姻逾十年,去年始亲翰墨缘。yǔ jūn dì yīn yú shí nián,qù nián shǐ qīn hàn mò yuán。
方拟鲁玙双合璧,谁知雷剑一沉渊!fāng nǐ lǔ yú shuāng hé bì,shuí zhī léi jiàn yī chén yuān!
是时分手才半载,相约榕城欲相待。shì shí fēn shǒu cái bàn zài,xiāng yuē róng chéng yù xiāng dài。
万里云程望帝京,一朝恨水填沧海!wàn lǐ yún chéng wàng dì jīng,yī cháo hèn shuǐ tián cāng hǎi!
海上有田家有书,闽山亦有寓公庐。hǎi shàng yǒu tián jiā yǒu shū,mǐn shān yì yǒu yù gōng lú。
华表魂归城郭改,松亭梦落屋梁虚。huá biǎo hún guī chéng guō gǎi,sōng tíng mèng luò wū liáng xū。
伤心母老妻孥稚,仲容寂寞身后事。shāng xīn mǔ lǎo qī nú zhì,zhòng róng jì mò shēn hòu shì。
名山有才未著书,逢时无命空识字!míng shān yǒu cái wèi zhù shū,féng shí wú mìng kōng shí zì!
世界烽烟变古今,江山花鸟怆人心!那堪朋旧晨星散,况复功名逝水沈!shì jiè fēng yān biàn gǔ jīn,jiāng shān huā niǎo chuàng rén xīn!nà kān péng jiù chén xīng sàn,kuàng fù gōng míng shì shuǐ shěn!
台湾延平旧幕府,词客哀时泪如雨。tái wān yán píng jiù mù fǔ,cí kè āi shí lèi rú yǔ。
只今不见丁仙芝,故里空馀洪驹父!zhǐ jīn bù jiàn dīng xiān zhī,gù lǐ kōng yú hóng jū fù!
于公门第王公孙,垆下黄公痛夕昏。yú gōng mén dì wáng gōng sūn,lú xià huáng gōng tòng xī hūn。
涛声浪色沧溟路,何处招君海外魂!tāo shēng làng sè cāng míng lù,hé chù zhāo jūn hǎi wài hún!

村家夏日即事

洪繻

一村流水浮瓜棚,浓绿沈沈昼无声。yī cūn liú shuǐ fú guā péng,nóng lǜ shěn shěn zhòu wú shēng。
白鹭乌犍满村外,时有铜钲呼卖饧。bái lù wū jiān mǎn cūn wài,shí yǒu tóng zhēng hū mài táng。
前村微暗后村明,新稼初收鸟噪晴。qián cūn wēi àn hòu cūn míng,xīn jià chū shōu niǎo zào qíng。
农舍炊藜午烟散,人家打稻晚风轻。nóng shě chuī lí wǔ yān sàn,rén jiā dǎ dào wǎn fēng qīng。
瓮中腌出冬菘菜,盘上缕堆春薤茎。wèng zhōng yān chū dōng sōng cài,pán shàng lǚ duī chūn xiè jīng。
催科旦夕偶不至,一村便作桃源行。cuī kē dàn xī ǒu bù zhì,yī cūn biàn zuò táo yuán xíng。
昨日典衣今赎到,老翁呼儿聚前楹。zuó rì diǎn yī jīn shú dào,lǎo wēng hū ér jù qián yíng。
忽忆户税未供毕,顿愁虏尉鸡犬惊。hū yì hù shuì wèi gōng bì,dùn chóu lǔ wèi jī quǎn jīng。
曳杖趑趄门外望,暑云热日当庭横。yè zhàng zī jū mén wài wàng,shǔ yún rè rì dāng tíng héng。

倏忽寒暑,壮士迟暮,感愤身世,赋之

洪繻

春秋寒暑速邮置,马狗车栖身如寄。chūn qiū hán shǔ sù yóu zhì,mǎ gǒu chē qī shēn rú jì。
俯仰乾坤一蘧庐,叹息韶华几轻弃!fǔ yǎng qián kūn yī qú lú,tàn xī sháo huá jǐ qīng qì!
人生须作酒中仙,茫茫混沌不知年。rén shēng xū zuò jiǔ zhōng xiān,máng máng hùn dùn bù zhī nián。
不然天地皆窒塞,低头蝼蚁为比肩。bù rán tiān dì jiē zhì sāi,dī tóu lóu yǐ wèi bǐ jiān。
丈夫莫言身七尺,虱处裈中偷游适。zhàng fū mò yán shēn qī chǐ,shī chù kūn zhōng tōu yóu shì。
风云高蹠欲扬眉,九垓六合都无隙。fēng yún gāo zhí yù yáng méi,jiǔ gāi liù hé dōu wú xì。
况乎海国吹黑风,牟牟南北昧西东。kuàng hū hǎi guó chuī hēi fēng,móu móu nán běi mèi xī dōng。
中原更在陆沈里,英雄老死蓬蒿中。zhōng yuán gèng zài lù shěn lǐ,yīng xióng lǎo sǐ péng hāo zhōng。
搔头我欲问造物,世界胡任狐埋掘?神州、赤县无纪纲,灰劫久沦恒沙佛。sāo tóu wǒ yù wèn zào wù,shì jiè hú rèn hú mái jué?shén zhōu chì xiàn wú jì gāng,huī jié jiǔ lún héng shā fú。
阴阳晦朔去如驰,智勇失时何所施!壮士头颅不堪抚,朝为黑漆暮白丝。yīn yáng huì shuò qù rú chí,zhì yǒng shī shí hé suǒ shī!zhuàng shì tóu lú bù kān fǔ,cháo wèi hēi qī mù bái sī。
狼贪鬼谲终难餍,万卷诗书输一剑。láng tān guǐ jué zhōng nán yàn,wàn juǎn shī shū shū yī jiàn。
何时唤得群雄兴,鲁戈返日光爓爓!hé shí huàn dé qún xióng xīng,lǔ gē fǎn rì guāng yàn yàn!
呜呼我已腐儒酸,后生谁能忘此念!wū hū wǒ yǐ fǔ rú suān,hòu shēng shuí néng wàng cǐ niàn!

感愤时事,再赋

洪繻

衮衮诸公如傀儡,朝求神仙夕尚鬼。gǔn gǔn zhū gōng rú guī lěi,cháo qiú shén xiān xī shàng guǐ。
堂堂衣冠不自存,苦把貂蝉续狗尾。táng táng yī guān bù zì cún,kǔ bǎ diāo chán xù gǒu wěi。
叶公好龙已非龙,乃好殊俗小雕虫。yè gōng hǎo lóng yǐ fēi lóng,nǎi hǎo shū sú xiǎo diāo chóng。
钩辀口舌成才隽,胪列皮毛为化工。gōu zhōu kǒu shé chéng cái juàn,lú liè pí máo wèi huà gōng。
有兴不浅是老子,无物可观信恼公。yǒu xīng bù qiǎn shì lǎo zi,wú wù kě guān xìn nǎo gōng。
呜呼中法能求实,随处可生新艺术。wū hū zhōng fǎ néng qiú shí,suí chù kě shēng xīn yì shù。
不然西法亦腐烂,覆辙后先总如一。bù rán xī fǎ yì fǔ làn,fù zhé hòu xiān zǒng rú yī。
君不见西国亦有弱与强,强者不少兴与亡?jūn bù jiàn xī guó yì yǒu ruò yǔ qiáng,qiáng zhě bù shǎo xīng yǔ wáng?
刻舟求剑去已远,胶柱鼓瑟宁非伧!自丧黄钟宝康瓠,实弃苏合亲蛣蜣。kè zhōu qiú jiàn qù yǐ yuǎn,jiāo zhù gǔ sè níng fēi cāng!zì sàng huáng zhōng bǎo kāng hù,shí qì sū hé qīn qī qiāng。
我谓有道兴征伐,蚩尤终不敌轩皇。wǒ wèi yǒu dào xīng zhēng fá,chī yóu zhōng bù dí xuān huáng。

无聊自叙五首

洪繻

少年负意气,溺志在诗文。shǎo nián fù yì qì,nì zhì zài shī wén。
唾手功名场,谓可张吾军。tuò shǒu gōng míng chǎng,wèi kě zhāng wú jūn。
长途虽跌踬,怀抱犹凌云。zhǎng tú suī diē zhì,huái bào yóu líng yún。
谁知时世变,四海生楚氛。shuí zhī shí shì biàn,sì hǎi shēng chǔ fēn。
波涛鲸鲵声,风异不可闻!bō tāo jīng ní shēng,fēng yì bù kě wén!
兵燹满寰区,世欲诗书焚。bīng xiǎn mǎn huán qū,shì yù shī shū fén。
痛愤摧五内,尘思空纷纷。tòng fèn cuī wǔ nèi,chén sī kōng fēn fēn。
登高望长安,远海挂斜曛。dēng gāo wàng zhǎng ān,yuǎn hǎi guà xié xūn。

无聊自叙五首

洪繻

弱冠窥时事,治乱入胸中。ruò guān kuī shí shì,zhì luàn rù xiōng zhōng。
夷狄侮京华,今古不相同。yí dí wǔ jīng huá,jīn gǔ bù xiāng tóng。
临文怀杞忧,鸣声等秋虫。lín wén huái qǐ yōu,míng shēng děng qiū chóng。
负质诚毫末,商音凌太空。fù zhì chéng háo mò,shāng yīn líng tài kōng。
乾坤有霜雪,极塞来宾鸿。qián kūn yǒu shuāng xuě,jí sāi lái bīn hóng。
零零白露下,草木迎西风。líng líng bái lù xià,cǎo mù yíng xī fēng。
哀哉我生初,时异兼途穷。āi zāi wǒ shēng chū,shí yì jiān tú qióng。
徘徊风尘际,繻帛误终童!pái huái fēng chén jì,xū bó wù zhōng tóng!

无聊自叙五首

洪繻

壮岁多感愤,果然遭变迁。zhuàng suì duō gǎn fèn,guǒ rán zāo biàn qiān。
苍狼嗥我后,白虎啸我前。cāng láng háo wǒ hòu,bái hǔ xiào wǒ qián。
出门视天地,日月更黄玄。chū mén shì tiān dì,rì yuè gèng huáng xuán。
我生怅已矣,世途何望焉!wǒ shēng chàng yǐ yǐ,shì tú hé wàng yān!
抱有殷、周器,饿与沟壑填。bào yǒu yīn zhōu qì,è yǔ gōu hè tián。
薇蕨甘如饴,夫岂饮盗泉!wēi jué gān rú yí,fū qǐ yǐn dào quán!
韬晦陆沈间,蛰龙思九渊。tāo huì lù shěn jiān,zhé lóng sī jiǔ yuān。
壮心时一露,牖下铭燕然。zhuàng xīn shí yī lù,yǒu xià míng yàn rán。

无聊自叙五首

洪繻

行年忽四十,误矣此半生。xíng nián hū sì shí,wù yǐ cǐ bàn shēng。
青春去如电,皓有何所营!qīng chūn qù rú diàn,hào yǒu hé suǒ yíng!
朔风吹南雪,萧萧边马声。shuò fēng chuī nán xuě,xiāo xiāo biān mǎ shēng。
闻之心悽恻,大海当门横。wén zhī xīn qī cè,dà hǎi dāng mén héng。
出门无高会,日月长西倾。chū mén wú gāo huì,rì yuè zhǎng xī qīng。
托身栖远岛,室有巨鲸鸣。tuō shēn qī yuǎn dǎo,shì yǒu jù jīng míng。
愧无伐蛟手,宝剑空铿铿!kuì wú fá jiāo shǒu,bǎo jiàn kōng kēng kēng!
摧颓惟长卧,白日过前楹。cuī tuí wéi zhǎng wò,bái rì guò qián yíng。

无聊自叙五首

洪繻

四十复四十,百年亦可知。sì shí fù sì shí,bǎi nián yì kě zhī。
落叶辞故柯,坠地无返时。luò yè cí gù kē,zhuì dì wú fǎn shí。
光阴不我驻,前路复何期!经纶一无绪,两鬓且丝丝。guāng yīn bù wǒ zhù,qián lù fù hé qī!jīng lún yī wú xù,liǎng bìn qiě sī sī。
窃怪阮嗣宗,途穷哭何之!世途今复局,望晋羡坦夷。qiè guài ruǎn sì zōng,tú qióng kū hé zhī!shì tú jīn fù jú,wàng jìn xiàn tǎn yí。
今日两眼泪,见骨无已而。jīn rì liǎng yǎn lèi,jiàn gǔ wú yǐ ér。
安得桃源游,冥然随黄、羲!ān dé táo yuán yóu,míng rán suí huáng xī!

赋赠林十

洪繻

忆昔承平馀,君家称再盛。yì xī chéng píng yú,jūn jiā chēng zài shèng。
棨戟交门前,裘马相辉映。qǐ jǐ jiāo mén qián,qiú mǎ xiāng huī yìng。
朝廷宠金张,闾里夸剧孟。cháo tíng chǒng jīn zhāng,lǘ lǐ kuā jù mèng。
猎场夜炬明,射棚晓弓劲。liè chǎng yè jù míng,shè péng xiǎo gōng jìn。
枪炮带刀矛,行围火珠迸。qiāng pào dài dāo máo,xíng wéi huǒ zhū bèng。
以兹为乐图,闲即张觞政。yǐ zī wèi lè tú,xián jí zhāng shāng zhèng。
拥妓青楼门,酒酣恣豪横。yōng jì qīng lóu mén,jiǔ hān zì háo héng。
人畏周处狂,官恕徐邈圣!rén wèi zhōu chù kuáng,guān shù xú miǎo shèng!
君独耽诗书,怀才事吟咏。jūn dú dān shī shū,huái cái shì yín yǒng。
万卷环酒杯,一编对灯檠。wàn juǎn huán jiǔ bēi,yī biān duì dēng qíng。
诸昆伯仲间,淡漠清风夐。zhū kūn bó zhòng jiān,dàn mò qīng fēng xiòng。
当夫应试时,夺标则凌竞。dāng fū yīng shì shí,duó biāo zé líng jìng。
春风二、三月,青衫行掉罄。chūn fēng èr sān yuè,qīng shān xíng diào qìng。
琐院压同侪,旗亭得佳评。suǒ yuàn yā tóng chái,qí tíng dé jiā píng。
我时始识君,诗坛共高兴。wǒ shí shǐ shí jūn,shī tán gòng gāo xīng。
君谓我诗豪,邱迟两敌称。jūn wèi wǒ shī háo,qiū chí liǎng dí chēng。
自此车船间,簦笠偶合并。zì cǐ chē chuán jiān,dēng lì ǒu hé bìng。
蛟洋静不波,鲸海澄如镜。jiāo yáng jìng bù bō,jīng hǎi chéng rú jìng。
欲采骊龙珠,来照齐侯乘。yù cǎi lí lóng zhū,lái zhào qí hóu chéng。
扬帆五虎门,看山八闽嶝。yáng fān wǔ hǔ mén,kàn shān bā mǐn dèng。
闽峤风景多,歌诗互投赠。mǐn jiào fēng jǐng duō,gē shī hù tóu zèng。
望古吊无诸,钓台从空亘。wàng gǔ diào wú zhū,diào tái cóng kōng gèn。
秋色满中原,苍苍风雨暝。qiū sè mǎn zhōng yuán,cāng cāng fēng yǔ míng。
旗鼓分两峰,云涛相汀滢。qí gǔ fēn liǎng fēng,yún tāo xiāng tīng yíng。
感慨汉盛时,瓯疆奉禀命。gǎn kǎi hàn shèng shí,ōu jiāng fèng bǐng mìng。
日月曾几何?名场各蹭蹬。rì yuè céng jǐ hé?míng chǎng gè cèng dēng。
尘世起变迁,周郊弃南郑。chén shì qǐ biàn qiān,zhōu jiāo qì nán zhèng。
茫茫大海天,于今失夏正!máng máng dà hǎi tiān,yú jīn shī xià zhèng!
君家走苍黄,防军皆剽轻。jūn jiā zǒu cāng huáng,fáng jūn jiē piāo qīng。
君去为冥飞,我居作潜泳。jūn qù wèi míng fēi,wǒ jū zuò qián yǒng。
鯈鳞难远逃,沧桑阅至竟。tiáo lín nán yuǎn táo,cāng sāng yuè zhì jìng。
伏莽虽频生,鸿沟已大定。fú mǎng suī pín shēng,hóng gōu yǐ dà dìng。
昨者君复归,山川非昔胜。zuó zhě jūn fù guī,shān chuān fēi xī shèng。
问君江南地,风花俱艳靓。wèn jūn jiāng nán dì,fēng huā jù yàn jìng。
鹿上姑苏台,莺蹄采香径。lù shàng gū sū tái,yīng tí cǎi xiāng jìng。
士女犹酣嬉,江山未易姓。shì nǚ yóu hān xī,jiāng shān wèi yì xìng。
黑浊上海洋,夷氛流不净。hēi zhuó shàng hǎi yáng,yí fēn liú bù jìng。
此地岂桃源,同余恋栈性!cǐ dì qǐ táo yuán,tóng yú liàn zhàn xìng!
遂向大荒沙,俱临小槛阱。suì xiàng dà huāng shā,jù lín xiǎo kǎn jǐng。
寄托蟭蟟栖,称呼马牛应。jì tuō jiāo liáo qī,chēng hū mǎ niú yīng。
酩酊醉乡甜,沈沦壑谷靘。mǐng dīng zuì xiāng tián,shěn lún hè gǔ qìng。
种秫百亩嬴,供税仍无剩。zhǒng shú bǎi mǔ yíng,gōng shuì réng wú shèng。
庭前九十峰,秀色差堪饤。tíng qián jiǔ shí fēng,xiù sè chà kān dìng。
邀余作山行,青山排石磴。yāo yú zuò shān xíng,qīng shān pái shí dèng。
入山一以深,庶或逃新令。rù shān yī yǐ shēn,shù huò táo xīn lìng。
岂知大东州,早视如几凳!qǐ zhī dà dōng zhōu,zǎo shì rú jǐ dèng!
谢客空缒幽,蜀丁失依凭。xiè kè kōng zhuì yōu,shǔ dīng shī yī píng。
世路既已穷,闲居非我病。shì lù jì yǐ qióng,xián jū fēi wǒ bìng。
咫尺汗漫游,膻中葆素行。zhǐ chǐ hàn màn yóu,shān zhōng bǎo sù xíng。
与世为浊清,与人同醉醒。yǔ shì wèi zhuó qīng,yǔ rén tóng zuì xǐng。
田园虽生涯,有时付破甑。tián yuán suī shēng yá,yǒu shí fù pò zèng。
世界蛮触争,潜龙以角听。shì jiè mán chù zhēng,qián lóng yǐ jiǎo tīng。
或可免伧荒,相携出泥泞。huò kě miǎn cāng huāng,xiāng xié chū ní nìng。
投诗君勿传,此间多刺侦!tóu shī jūn wù chuán,cǐ jiān duō cì zhēn!