古诗词

洪繻

自闽海入闽江作

洪繻

海天一色云瞢腾,云开何乃见长城!长城非城千山青,中有山门五虎横。hǎi tiān yī sè yún méng téng,yún kāi hé nǎi jiàn zhǎng chéng!zhǎng chéng fēi chéng qiān shān qīng,zhōng yǒu shān mén wǔ hǔ héng。
山门荡荡连海门,千回百折长江奔。shān mén dàng dàng lián hǎi mén,qiān huí bǎi zhé zhǎng jiāng bēn。
中流江峡成海峡,束缚蛟龙留潮痕。zhōng liú jiāng xiá chéng hǎi xiá,shù fù jiāo lóng liú cháo hén。
潮来潮去山重叠,钱塘潮水不足论。cháo lái cháo qù shān zhòng dié,qián táng cháo shuǐ bù zú lùn。
舟人金牌、长门里,重重锁钥江海水。zhōu rén jīn pái zhǎng mén lǐ,zhòng zhòng suǒ yào jiāng hǎi shuǐ。
宛转亭头又馆头,罗星塔山连云起。wǎn zhuǎn tíng tóu yòu guǎn tóu,luó xīng tǎ shān lián yún qǐ。
我自东北历东南,港门无此青巉岩。wǒ zì dōng běi lì dōng nán,gǎng mén wú cǐ qīng chán yán。
大沽、黄浦剧深通,平原两岸蔑峰岚。dà gū huáng pǔ jù shēn tōng,píng yuán liǎng àn miè fēng lán。
山东海港有山险,长流难得长山掩。shān dōng hǎi gǎng yǒu shān xiǎn,zhǎng liú nán dé zhǎng shān yǎn。
江心随处况有矶,岂比金、焦山两点!堪痛甲申边衅开,如此江山酿祸胎。jiāng xīn suí chù kuàng yǒu jī,qǐ bǐ jīn jiāo shān liǎng diǎn!kān tòng jiǎ shēn biān xìn kāi,rú cǐ jiāng shān niàng huò tāi。
兵备空传藏舰浦,洋氛竟及钓龙台!于今江面澄如练,马头、马尾沧桑变。bīng bèi kōng chuán cáng jiàn pǔ,yáng fēn jìng jí diào lóng tái!yú jīn jiāng miàn chéng rú liàn,mǎ tóu mǎ wěi cāng sāng biàn。
不堪回首念昔游,闽中山水依稀见。bù kān huí shǒu niàn xī yóu,mǐn zhōng shān shuǐ yī xī jiàn。