古诗词

徐大镛

月夜偕高寄泉访树君先生不遇

徐大镛

满地月明夜,携行高达夫。mǎn dì yuè míng yè,xié xíng gāo dá fū。
幽人不可即,顾影生踟蹰。yōu rén bù kě jí,gù yǐng shēng chí chú。
霜鹤一声唳,寒梅花著芜。shuāng hè yī shēng lì,hán méi huā zhù wú。
归来眠未稳,梦已到林逋。guī lái mián wèi wěn,mèng yǐ dào lín bū。

寄和梅树君先生见怀原韵

徐大镛

吟到怀人句,怜才独有君。yín dào huái rén jù,lián cái dú yǒu jūn。
光阴残岭雪,心思乱山云。guāng yīn cán lǐng xuě,xīn sī luàn shān yún。
浪迹成何事,羁愁不可闻。làng jì chéng hé shì,jī chóu bù kě wén。
北风吹断梦,离绪触缤纷。běi fēng chuī duàn mèng,lí xù chù bīn fēn。

闭户

徐大镛

闭户少人到,相依有影随。bì hù shǎo rén dào,xiāng yī yǒu yǐng suí。
却愁惟醉好,多病与间宜。què chóu wéi zuì hǎo,duō bìng yǔ jiān yí。
边迥秋来早,山高月上迟。biān jiǒng qiū lái zǎo,shān gāo yuè shàng chí。
一声长笛起,吹动故园思。yī shēng zhǎng dí qǐ,chuī dòng gù yuán sī。

山居漫兴

徐大镛

山色空蒙里,风寒古木号。shān sè kōng méng lǐ,fēng hán gǔ mù hào。
云遮残岭断,石激怒泉高。yún zhē cán lǐng duàn,shí jī nù quán gāo。
到此心如寄,直教影亦韬。dào cǐ xīn rú jì,zhí jiào yǐng yì tāo。
间居何所事,终日读《离骚》。jiān jū hé suǒ shì,zhōng rì dú lí sāo。

山居漫兴

徐大镛

久已名心淡,思归不自今。jiǔ yǐ míng xīn dàn,sī guī bù zì jīn。
转因弃簪组,始得遂山林。zhuǎn yīn qì zān zǔ,shǐ dé suì shān lín。
风急秋砧碎,天阴戍鼓沈。fēng jí qiū zhēn suì,tiān yīn shù gǔ shěn。
轩愁眠不得,枕上自长吟。xuān chóu mián bù dé,zhěn shàng zì zhǎng yín。

秋日漫兴

徐大镛

频年偃蹇走荒山,老去谁知遇更悭。pín nián yǎn jiǎn zǒu huāng shān,lǎo qù shuí zhī yù gèng qiān。
人以苦吟防早睡,天缘好懒与长间。rén yǐ kǔ yín fáng zǎo shuì,tiān yuán hǎo lǎn yǔ zhǎng jiān。
凉生断角残钟里,秋在层峦叠嶂间。liáng shēng duàn jiǎo cán zhōng lǐ,qiū zài céng luán dié zhàng jiān。
历尽风霜蓦回首,几行乡泪背人潸。lì jǐn fēng shuāng mò huí shǒu,jǐ xíng xiāng lèi bèi rén shān。

秋日漫兴

徐大镛

秋风秋雨病相如,冷暖谁来问起居。qiū fēng qiū yǔ bìng xiāng rú,lěng nuǎn shuí lái wèn qǐ jū。
作吏未餐一升饭,投荒补读五车书。zuò lì wèi cān yī shēng fàn,tóu huāng bǔ dú wǔ chē shū。
已甘小谪成禅虱,剩有间情辨鲁鱼。yǐ gān xiǎo zhé chéng chán shī,shèng yǒu jiān qíng biàn lǔ yú。
白日昭昭何处去,空余团扇墨痕濡。bái rì zhāo zhāo hé chù qù,kōng yú tuán shàn mò hén rú。

塞上曲

徐大镛

肠断龙堆马邑前,胡笳一曲最凄然。cháng duàn lóng duī mǎ yì qián,hú jiā yī qū zuì qī rán。
云横玉垒千盘岭,雪压雕鞍六月天。yún héng yù lěi qiān pán lǐng,xuě yā diāo ān liù yuè tiān。
寄远窦家新织锦,投荒苏武久餐毡。jì yuǎn dòu jiā xīn zhī jǐn,tóu huāng sū wǔ jiǔ cān zhān。
逐臣放士知何限,青鬓来时白发还。zhú chén fàng shì zhī hé xiàn,qīng bìn lái shí bái fā hái。

塞上曲

徐大镛

汉碛秦城望欲迷,百年兴废草萋萋。hàn qì qín chéng wàng yù mí,bǎi nián xīng fèi cǎo qī qī。
风吹木落驼衔尾,沙拥桑干马裂蹄。fēng chuī mù luò tuó xián wěi,shā yōng sāng gàn mǎ liè tí。
此日雄图归冀北,谁家清梦破辽西。cǐ rì xióng tú guī jì běi,shuí jiā qīng mèng pò liáo xī。
清时绝壤皆耕种,无地喧阗著鼓鼙。qīng shí jué rǎng jiē gēng zhǒng,wú dì xuān tián zhù gǔ pí。

挽张船山太守

徐大镛

天遣蓬莱作谪居,陶山转世定非虚。tiān qiǎn péng lái zuò zhé jū,táo shān zhuǎn shì dìng fēi xū。
英年射策科名早,中岁辞官宦兴疏。yīng nián shè cè kē míng zǎo,zhōng suì cí guān huàn xīng shū。
足迹几穷天下路,眼光不泥古人书。zú jì jǐ qióng tiān xià lù,yǎn guāng bù ní gǔ rén shū。
诗坛酒垒坚无敌,一气如云自卷舒。shī tán jiǔ lěi jiān wú dí,yī qì rú yún zì juǎn shū。

挽张船山太守

徐大镛

芸馆兰台阅廿春,常留乡梦在峨岷。yún guǎn lán tái yuè niàn chūn,cháng liú xiāng mèng zài é mín。
官居清秘才原称,诗到空灵性最真。guān jū qīng mì cái yuán chēng,shī dào kōng líng xìng zuì zhēn。
出领三山仍旧籍,归辞五马亦前因。chū lǐng sān shān réng jiù jí,guī cí wǔ mǎ yì qián yīn。
神仙不惯风尘住,东海难回勇退身。shén xiān bù guàn fēng chén zhù,dōng hǎi nán huí yǒng tuì shēn。

过洛阳留别汪东初

徐大镛

三月春光信欲残,雨余犹怯晓来寒。sān yuè chūn guāng xìn yù cán,yǔ yú yóu qiè xiǎo lái hán。
轻装重整归原易,好友初逢别转难。qīng zhuāng zhòng zhěng guī yuán yì,hǎo yǒu chū féng bié zhuǎn nán。
伊阙林峦诗境远,香山烟雨画图宽。yī quē lín luán shī jìng yuǎn,xiāng shān yān yǔ huà tú kuān。
洛阳纸价从今贵,博得公卿刮目看。luò yáng zhǐ jià cóng jīn guì,bó dé gōng qīng guā mù kàn。

老病

徐大镛

老去原非与病期,病来偏觉老堪欺。lǎo qù yuán fēi yǔ bìng qī,bìng lái piān jué lǎo kān qī。
恐将损肺先停酒,怕欲呕心渐废诗。kǒng jiāng sǔn fèi xiān tíng jiǔ,pà yù ǒu xīn jiàn fèi shī。
独醒最难销永夜,两餐已是减平时。dú xǐng zuì nán xiāo yǒng yè,liǎng cān yǐ shì jiǎn píng shí。
衰躯应似霜前草,眠食分明报与知。shuāi qū yīng shì shuāng qián cǎo,mián shí fēn míng bào yǔ zhī。

壬戌五月初三夜忽中风痹之疾香山所谓体瘝目眩左足不支与有同病焉昔苻坚得习凿齿于汉南因其蹇疾裁堪半丁香山诗云汉上羸残号半人是也余年已七十可以称翁因自号半翁纪之以诗

徐大镛

半翁肢体已冥顽,诗酒间情未忍删。bàn wēng zhī tǐ yǐ míng wán,shī jiǔ jiān qíng wèi rěn shān。
卅载心倾《长庆集》,谁知病亦学香山。sà zài xīn qīng zhǎng qìng jí,shuí zhī bìng yì xué xiāng shān。

壬戌五月初三夜忽中风痹之疾香山所谓体瘝目眩左足不支与有同病焉昔苻坚得习凿齿于汉南因其蹇疾裁堪半丁香山诗云汉上羸残号半人是也余年已七十可以称翁因自号半翁纪之以诗

徐大镛

当日饥驱走晋秦,半翁早岁即风尘。dāng rì jī qū zǒu jìn qín,bàn wēng zǎo suì jí fēng chén。
谁知一副幽燕骨,化作床头废弃身。shuí zhī yī fù yōu yàn gǔ,huà zuò chuáng tóu fèi qì shēn。

壬戌五月初三夜忽中风痹之疾香山所谓体瘝目眩左足不支与有同病焉昔苻坚得习凿齿于汉南因其蹇疾裁堪半丁香山诗云汉上羸残号半人是也余年已七十可以称翁因自号半翁纪之以诗

徐大镛

四壁悬将新画本,纸窗竹屋尽烟云。sì bì xuán jiāng xīn huà běn,zhǐ chuāng zhú wū jǐn yān yún。
半翁身在烟云里,镇日卧游宗少文。bàn wēng shēn zài yān yún lǐ,zhèn rì wò yóu zōng shǎo wén。

见燕营巢感而有作

徐大镛

檐前紫燕双飞鸣,衔泥啄草经且营,自晨至午巢已成。yán qián zǐ yàn shuāng fēi míng,xián ní zhuó cǎo jīng qiě yíng,zì chén zhì wǔ cháo yǐ chéng。
燕燕成功何其速,千里关山聊托足,瞻乌知是谁之屋。yàn yàn chéng gōng hé qí sù,qiān lǐ guān shān liáo tuō zú,zhān wū zhī shì shuí zhī wū。
旧时栖息王谢堂,珠帘画栋春风香,喃喃絮语心悲伤。jiù shí qī xī wáng xiè táng,zhū lián huà dòng chūn fēng xiāng,nán nán xù yǔ xīn bēi shāng。

放歌

徐大镛

唐衢痛哭清猿哀,孙登大笑山花开。táng qú tòng kū qīng yuán āi,sūn dēng dà xiào shān huā kāi。
至情流露出肺腑,一哭一笑真千古。zhì qíng liú lù chū fèi fǔ,yī kū yī xiào zhēn qiān gǔ。
世事悠悠良可嗔,常垂青白眼看人。shì shì yōu yōu liáng kě chēn,cháng chuí qīng bái yǎn kàn rén。
人心不同如其面,可怜哭笑皆非真。rén xīn bù tóng rú qí miàn,kě lián kū xiào jiē fēi zhēn。
君不见,羊志负眼泪,双双岂为贵妃坠。jūn bù jiàn,yáng zhì fù yǎn lèi,shuāng shuāng qǐ wèi guì fēi zhuì。
又不见,太傅读仪文,冷笑难逃国士刺。yòu bù jiàn,tài fù dú yí wén,lěng xiào nán táo guó shì cì。
三代直道不可留,我今闭户谢交游。sān dài zhí dào bù kě liú,wǒ jīn bì hù xiè jiāo yóu。
无端晚岁投荒壤,霜雪欺人半白头。wú duān wǎn suì tóu huāng rǎng,shuāng xuě qī rén bàn bái tóu。
白头不用伤迟暮,庐山真面独如故。bái tóu bù yòng shāng chí mù,lú shān zhēn miàn dú rú gù。

游仙曲

徐大镛

仙人所居在蓬岛,门前一色金明草。xiān rén suǒ jū zài péng dǎo,mén qián yī sè jīn míng cǎo。
玲珑楼阁十二层,层层但见绿云绕。líng lóng lóu gé shí èr céng,céng céng dàn jiàn lǜ yún rào。
中有雪肤花貌人,手把芙蓉掩翠颦。zhōng yǒu xuě fū huā mào rén,shǒu bǎ fú róng yǎn cuì pín。
玉女侍妆环晓镜,青童持帚扫香尘。yù nǚ shì zhuāng huán xiǎo jìng,qīng tóng chí zhǒu sǎo xiāng chén。
银屏迤逦开双扇,传声将赴瑶池宴。yín píng yí lǐ kāi shuāng shàn,chuán shēng jiāng fù yáo chí yàn。
排空五色驾云车,短尾青龙奔似电。pái kōng wǔ sè jià yún chē,duǎn wěi qīng lóng bēn shì diàn。
九天謦咳落珠玑,偷看群仙笑语嬉。jiǔ tiān qǐng ké luò zhū jī,tōu kàn qún xiān xiào yǔ xī。
群仙齐唱春归曲,惊醒游人尚未归。qún xiān qí chàng chūn guī qū,jīng xǐng yóu rén shàng wèi guī。
《子夜》清歌歌且舞,天公亦解别离苦。zi yè qīng gē gē qiě wǔ,tiān gōng yì jiě bié lí kǔ。
溪头开尽白菊花,春浅春深寂无语。xī tóu kāi jǐn bái jú huā,chūn qiǎn chūn shēn jì wú yǔ。

读白乐天览镜喜老诗欣然有作

徐大镛

行年六十四,衰羸已如此。xíng nián liù shí sì,shuāi léi yǐ rú cǐ。
心为境所役,多忧少欢喜。xīn wèi jìng suǒ yì,duō yōu shǎo huān xǐ。
如木已成灰,焦劳伊胡底。rú mù yǐ chéng huī,jiāo láo yī hú dǐ。
忽读乐天诗,不觉恍然矣。hū dú lè tiān shī,bù jué huǎng rán yǐ。
硁硁小人哉,所见何其鄙。kēng kēng xiǎo rén zāi,suǒ jiàn hé qí bǐ。
试观同气中,皆无逾我齿。shì guān tóng qì zhōng,jiē wú yú wǒ chǐ。
地下已三人,生存仅半耳。dì xià yǐ sān rén,shēng cún jǐn bàn ěr。
更观同游辈,不必远为指。gèng guān tóng yóu bèi,bù bì yuǎn wèi zhǐ。
即以今年论,两作故人诔。jí yǐ jīn nián lùn,liǎng zuò gù rén lěi。
春日亦吾亡,夏月虞卿死。chūn rì yì wú wáng,xià yuè yú qīng sǐ。
年皆少于我,忽焉成新鬼。nián jiē shǎo yú wǒ,hū yān chéng xīn guǐ。
彼独胡为然,我又何所恃。bǐ dú hú wèi rán,wǒ yòu hé suǒ shì。
略无灾害侵,岁岁筹增纪。lüè wú zāi hài qīn,suì suì chóu zēng jì。
所以白乐天,恬然安杖履。suǒ yǐ bái lè tiān,tián rán ān zhàng lǚ。
无恋亦无厌,知足乃知止。wú liàn yì wú yàn,zhī zú nǎi zhī zhǐ。
览镜自喜老,胸襟此何似。lǎn jìng zì xǐ lǎo,xiōng jīn cǐ hé shì。
一编《长庆集》,吟玩日无已。yī biān zhǎng qìng jí,yín wán rì wú yǐ。
可化褊急心,可悟盈虚理。kě huà biǎn jí xīn,kě wù yíng xū lǐ。
始知我一生,亦既受帝祉。shǐ zhī wǒ yī shēng,yì jì shòu dì zhǐ。
自问何德能,恐尚不称是。zì wèn hé dé néng,kǒng shàng bù chēng shì。
行将开七秩,未尝勤四体。xíng jiāng kāi qī zhì,wèi cháng qín sì tǐ。
不用守庚申,又免呼庚癸。bù yòng shǒu gēng shēn,yòu miǎn hū gēng guǐ。
虽无少傅尊,亦曾忝禄仕。suī wú shǎo fù zūn,yì céng tiǎn lù shì。
虽无履道居,亦粗营宅第。suī wú lǚ dào jū,yì cū yíng zhái dì。
乐天况无儿,我已有孙子。lè tiān kuàng wú ér,wǒ yǐ yǒu sūn zi。
当喜不当叹,欢娱从此始。dāng xǐ bù dāng tàn,huān yú cóng cǐ shǐ。
2912