古诗词

陈宝琛

述怀示子侄

陈宝琛

嵇生魑魅耻争光,通介徐公不改常。jī shēng chī mèi chǐ zhēng guāng,tōng jiè xú gōng bù gǎi cháng。
窗下羲皇能一卧,海滨邹鲁故吾乡。chuāng xià xī huáng néng yī wò,hǎi bīn zōu lǔ gù wú xiāng。
梦争王室心宁死?mèng zhēng wáng shì xīn níng sǐ?
归袝先茔骨亦香。guī fù xiān yíng gǔ yì xiāng。
未必明夷容演范,淹留人海漫佯狂。wèi bì míng yí róng yǎn fàn,yān liú rén hǎi màn yáng kuáng。

述怀示子侄

陈宝琛

馀生乐命复奚疑?yú shēng lè mìng fù xī yí?
恋阙难酬最后知。liàn quē nán chóu zuì hòu zhī。
岂有鸡群堪鹤立,何曾狐腋胜羊皮?qǐ yǒu jī qún kān hè lì,hé céng hú yè shèng yáng pí?
残棋收局犹争劫,深井观瓶总近危。cán qí shōu jú yóu zhēng jié,shēn jǐng guān píng zǒng jìn wēi。
霜月满庭对苍桧,相怜不及未寒时。shuāng yuè mǎn tíng duì cāng guì,xiāng lián bù jí wèi hán shí。

郑友其大舅挽诗

陈宝琛

寒日无光雪不成,南鸿忽至涕纵横。hán rì wú guāng xuě bù chéng,nán hóng hū zhì tì zòng héng。
鸡凭禅力平孤愤,犹及尧年了一生。jī píng chán lì píng gū fèn,yóu jí yáo nián le yī shēng。
书种吾乡忧遂绝,泪河他日向谁倾?shū zhǒng wú xiāng yōu suì jué,lèi hé tā rì xiàng shuí qīng?
鳌峰合眼何曾烬,长觉微言总带醒。áo fēng hé yǎn hé céng jìn,zhǎng jué wēi yán zǒng dài xǐng。

赏穿带嗉貂袿感赋

陈宝琛

晚被殊恩但益悲,章身何慕见尊师?wǎn bèi shū ēn dàn yì bēi,zhāng shēn hé mù jiàn zūn shī?
豹斑窥管难言学,鹈翼濡梁每讽诗。bào bān kuī guǎn nán yán xué,tí yì rú liáng měi fěng shī。
抚事侍中惭劲悍,怀忧退食敢委蛇?fǔ shì shì zhōng cán jìn hàn,huái yōu tuì shí gǎn wěi shé?
臣家世实玄狐赉,成庙当年正盛时。chén jiā shì shí xuán hú lài,chéng miào dāng nián zhèng shèng shí。

十二月二十八日同瑞臣楼樵访小帆韧叟于涞水再叠苍字韵

陈宝琛

山向畿西自郁苍,看人襟泪一行行。shān xiàng jī xī zì yù cāng,kàn rén jīn lèi yī xíng xíng。
相从旷野伤吾道,差喜幽居近帝乡。xiāng cóng kuàng yě shāng wú dào,chà xǐ yōu jū jìn dì xiāng。
雾凇障天消夜雪,风沙卷地失春阳。wù sōng zhàng tiān xiāo yè xuě,fēng shā juǎn dì shī chūn yáng。
杜鹃臣甫容勤拜,东眺犹应胜乐浪。dù juān chén fǔ róng qín bài,dōng tiào yóu yīng shèng lè làng。

瑞臣见示守岁感赋用遗山甲午除夕韵次和

陈宝琛

钟?无惊鼎遂迁,故忧薪积火终然。zhōng wú jīng dǐng suì qiān,gù yōu xīn jī huǒ zhōng rán。
载花都入移春槛,失水俄成架壑船。zài huā dōu rù yí chūn kǎn,shī shuǐ é chéng jià hè chuán。
自断我生元有命,不知今夕是何年?zì duàn wǒ shēng yuán yǒu mìng,bù zhī jīn xī shì hé nián?
王孙隆准狙宜慎,莫学湘累苦问天。wáng sūn lóng zhǔn jū yí shèn,mò xué xiāng lèi kǔ wèn tiān。

正月十二十三夜纪事

陈宝琛

不是咸阳岂洛阳,九衢如沸切霄光。bù shì xián yáng qǐ luò yáng,jiǔ qú rú fèi qiè xiāo guāng。
自焚正作佳兵鉴,善将宁无禁暴方?zì fén zhèng zuò jiā bīng jiàn,shàn jiāng níng wú jìn bào fāng?
坊市周星供一哄,掖闱通夕备非常。fāng shì zhōu xīng gōng yī hǒng,yē wéi tōng xī bèi fēi cháng。
担囊揭箧臣何畏,睡足灯前自读庄。dān náng jiē qiè chén hé wèi,shuì zú dēng qián zì dú zhuāng。

次韵楼樵正月十三日因兵乱止行礼感赋

陈宝琛

老病犹思拜杜鹃,矧陪经席筮蒙泉。lǎo bìng yóu sī bài dù juān,shěn péi jīng xí shì méng quán。
鹓行不整虚趋阙,龙德曾飞异见田。yuān xíng bù zhěng xū qū quē,lóng dé céng fēi yì jiàn tián。
空市夜来烦圣虑,深居天合佑遐年。kōng shì yè lái fán shèng lǜ,shēn jū tiān hé yòu xiá nián。
生逢尧舜人方幸,二典宁劳野史编?shēng féng yáo shùn rén fāng xìng,èr diǎn níng láo yě shǐ biān?

次韵瑞臣春望

陈宝琛

老更伤春滞帝城,海天南际是柴荆。lǎo gèng shāng chūn zhì dì chéng,hǎi tiān nán jì shì chái jīng。
百花无主谁司命,一雨何悭急洗兵?bǎi huā wú zhǔ shuí sī mìng,yī yǔ hé qiān jí xǐ bīng?
官道马骄新绿满,禁林鸦散暮烟横。guān dào mǎ jiāo xīn lǜ mǎn,jìn lín yā sàn mù yān héng。
家家上冢知寒食,早晚山陵傥顾成。jiā jiā shàng zhǒng zhī hán shí,zǎo wǎn shān líng tǎng gù chéng。

答小帆用苍字韵见寄

陈宝琛

与君衰飒鬓都苍,望古平生愧景行。yǔ jūn shuāi sà bìn dōu cāng,wàng gǔ píng shēng kuì jǐng xíng。
只道王城堪大隐,那知春色是他乡。zhǐ dào wáng chéng kān dà yǐn,nà zhī chūn sè shì tā xiāng。
世风无地容章甫,史例微闻病紫阳。shì fēng wú dì róng zhāng fǔ,shǐ lì wēi wén bìng zǐ yáng。
风鹤不惊尘不到,且从田父醉淋浪。fēng hè bù jīng chén bù dào,qiě cóng tián fù zuì lín làng。

次韵和匏庵实录馆同人摄影偶志之作

陈宝琛

孤臣无分再瞻天,晚直瀛台辄泫然。gū chén wú fēn zài zhān tiān,wǎn zhí yíng tái zhé xuàn rán。
复土何年稽一哭?fù tǔ hé nián jī yī kū?
紬书终老息诸缘。chóu shū zhōng lǎo xī zhū yuán。
看看兴庆班馀几,历历开元事满前。kàn kàn xīng qìng bān yú jǐ,lì lì kāi yuán shì mǎn qián。
他日梦华各成录,能忘此会玉堂仙?tā rì mèng huá gè chéng lù,néng wàng cǐ huì yù táng xiān?

天中节赐纱卷次温毅夫御史韵

陈宝琛

五日唐宫例赐衣,人间节物奈全非。wǔ rì táng gōng lì cì yī,rén jiān jié wù nài quán fēi。
夙忘宠辱空诸有,老阅寒炎审所依。sù wàng chǒng rǔ kōng zhū yǒu,lǎo yuè hán yán shěn suǒ yī。
耕钓分难初服遂,章缝幸未素心违。gēng diào fēn nán chū fú suì,zhāng fèng xìng wèi sù xīn wéi。
听钟犹共趋长乐,但觉晨星取次稀。tīng zhōng yóu gòng qū zhǎng lè,dàn jué chén xīng qǔ cì xī。

得幼云青岛书却寄

陈宝琛

足恨饶悲更送君,瞻乌谁屋况斯文。zú hèn ráo bēi gèng sòng jūn,zhān wū shuí wū kuàng sī wén。
三纲漠后看真绝,六籍秦馀恐卒焚。sān gāng mò hòu kàn zhēn jué,liù jí qín yú kǒng zú fén。
累疏不回垂尽日,一楼且卧未归云。lèi shū bù huí chuí jǐn rì,yī lóu qiě wò wèi guī yún。
坠驴开口何年事?zhuì lǘ kāi kǒu hé nián shì?
差幸经帷远世纷。chà xìng jīng wéi yuǎn shì fēn。

次韵畏庐石遗唱酬之作

陈宝琛

画师退笔已成邱,诗老清霜亦上头。huà shī tuì bǐ yǐ chéng qiū,shī lǎo qīng shuāng yì shàng tóu。
乱后田庐完自好,客中岁月去何遒!luàn hòu tián lú wán zì hǎo,kè zhōng suì yuè qù hé qiú!
发挥灵秀从人买,商略丛残为我留。fā huī líng xiù cóng rén mǎi,shāng lüè cóng cán wèi wǒ liú。
自笑情缘犹未断,溪山到处有吾楼。zì xiào qíng yuán yóu wèi duàn,xī shān dào chù yǒu wú lóu。

题可庄楷书册子

陈宝琛

连房共砚十三春,惯见官奴写洛神。lián fáng gòng yàn shí sān chūn,guàn jiàn guān nú xiě luò shén。
再过旧庐馀落日,坐怜东海几扬尘。zài guò jiù lú yú luò rì,zuò lián dōng hǎi jǐ yáng chén。
雕虫何损擎天手,乘鹤难留阅世身。diāo chóng hé sǔn qíng tiān shǒu,chéng hè nán liú yuè shì shēn。
长有青箱珍片羽,忠廉三叶未为贫。zhǎng yǒu qīng xiāng zhēn piàn yǔ,zhōng lián sān yè wèi wèi pín。

哭司直

陈宝琛

病深始悟世无医,伤性残生悔已迟。bìng shēn shǐ wù shì wú yī,shāng xìng cán shēng huǐ yǐ chí。
廿载未干当室泪,一贫难塞倚闾悲。niàn zài wèi gàn dāng shì lèi,yī pín nán sāi yǐ lǘ bēi。
庾尘不污归无忝,陶幕相依死有知。yǔ chén bù wū guī wú tiǎn,táo mù xiāng yī sǐ yǒu zhī。
槁木成灰犹汝恸,遥怜痴叔鬓如丝。gǎo mù chéng huī yóu rǔ tòng,yáo lián chī shū bìn rú sī。

华卿协揆侨居天津感念去岁赏秋海棠用同馆天宇韵见寄依和

陈宝琛

断肠花尽又霜天,心似寒灰不复然。duàn cháng huā jǐn yòu shuāng tiān,xīn shì hán huī bù fù rán。
金马尚容充小隐,月泉何意结今缘?jīn mǎ shàng róng chōng xiǎo yǐn,yuè quán hé yì jié jīn yuán?
史宬笔削关传信,社饭思量忍溯前?shǐ chéng bǐ xuē guān chuán xìn,shè fàn sī liàng rěn sù qián?
欲藉门生询足疾,篮舆准抵地行仙。yù jí mén shēng xún zú jí,lán yú zhǔn dǐ dì xíng xiān。

得仲勉书寄答其意

陈宝琛

万里生还已岁除,刳肝犹拟献辰居。wàn lǐ shēng hái yǐ suì chú,kū gān yóu nǐ xiàn chén jū。
坐看沉陆吾真愧,痴想回天汝亦疏。zuò kàn chén lù wú zhēn kuì,chī xiǎng huí tiān rǔ yì shū。
相见幸留垂秃发,得归共理旧藏书。xiāng jiàn xìng liú chuí tū fā,dé guī gòng lǐ jiù cáng shū。
举家总食先臣泽,薄薄田园是俸馀。jǔ jiā zǒng shí xiān chén zé,báo báo tián yuán shì fèng yú。

步溪以长至雪夜来都有诗次和

陈宝琛

相思千里雪中来,今日人间始可哀。xiāng sī qiān lǐ xuě zhōng lái,jīn rì rén jiān shǐ kě āi。
垂老未平君垒块,有诗能使我低徊。chuí lǎo wèi píng jūn lěi kuài,yǒu shī néng shǐ wǒ dī huái。
故乡近腊山应好,世事如云斗又回。gù xiāng jìn là shān yīng hǎo,shì shì rú yún dòu yòu huí。
会面且难归岂易,花时傥及醉丰台。huì miàn qiě nán guī qǐ yì,huā shí tǎng jí zuì fēng tái。

次韵答畏庐人日见寄

陈宝琛

嗟君伤乱思乡土,老我衔哀直禁林。jiē jūn shāng luàn sī xiāng tǔ,lǎo wǒ xián āi zhí jìn lín。
入世倦禽终爱羽,逢春枯树自空心。rù shì juàn qín zhōng ài yǔ,féng chūn kū shù zì kōng xīn。
溪山无恙犹堪画,甲子长存不废吟。xī shān wú yàng yóu kān huà,jiǎ zi zhǎng cún bù fèi yín。
倘及馀年见清晏,相从一醉荔支阴。tǎng jí yú nián jiàn qīng yàn,xiāng cóng yī zuì lì zhī yīn。