古诗词

陈宝琛

大行隆裕皇太后哀辞

陈宝琛

长春寒月黯无辉,顿使冲皇痛靡依。zhǎng chūn hán yuè àn wú huī,dùn shǐ chōng huáng tòng mí yī。
帟殿衣冠犹似旧,陵山軿辂及同归。yì diàn yī guān yóu shì jiù,líng shān píng lù jí tóng guī。
室谁实毁孤安托?shì shuí shí huǐ gū ān tuō?
医固无良死早祈。yī gù wú liáng sǐ zǎo qí。
迟暮偏蒙恩礼绝,侧身墙翣重歔欷。chí mù piān méng ēn lǐ jué,cè shēn qiáng shà zhòng xū xī。

观王文成书游庐山开先寺闻瑞卿都谏亦往白鹿因简诗题后

陈宝琛

纪功石侧低徊久,谁见听钟独往时。jì gōng shí cè dī huái jiǔ,shuí jiàn tīng zhōng dú wǎng shí。
翰墨于公本馀事,风波当日正孤危。hàn mò yú gōng běn yú shì,fēng bō dāng rì zhèng gū wēi。
啸声隔岭如相应,心学逢源了不疑。xiào shēng gé lǐng rú xiāng yīng,xīn xué féng yuán le bù yí。
曾是两贤枝策地,残生鹿洞可重窥?céng shì liǎng xián zhī cè dì,cán shēng lù dòng kě zhòng kuī?

次韵徐梧生

陈宝琛

眼看宫树雪纷披,犹抱冬心拱赤墀。yǎn kàn gōng shù xuě fēn pī,yóu bào dōng xīn gǒng chì chí。
避世已成终老计,识君偏失盛年时。bì shì yǐ chéng zhōng lǎo jì,shí jūn piān shī shèng nián shí。
君民尧舜谁曾见?jūn mín yáo shùn shuí céng jiàn?
治乱开天颇有知。zhì luàn kāi tiān pǒ yǒu zhī。
赐沐亦思共幽讨,西山何日转春姿?cì mù yì sī gòng yōu tǎo,xī shān hé rì zhuǎn chūn zī?

过青岛晤刘幼云属题潜楼读书图时欧洲搆兵岛亦戒严

陈宝琛

三年一面九回肠,楼外沧尘恐又扬。sān nián yī miàn jiǔ huí cháng,lóu wài cāng chén kǒng yòu yáng。
四海曾无床可坐,群书容有壁能藏。sì hǎi céng wú chuáng kě zuò,qún shū róng yǒu bì néng cáng。
玄黄龙战今方始,潇晦鸡鸣古所臧。xuán huáng lóng zhàn jīn fāng shǐ,xiāo huì jī míng gǔ suǒ zāng。
大好家居犹自坏,枝栖萍寄事寻常。dà hǎo jiā jū yóu zì huài,zhī qī píng jì shì xún cháng。

九月七日游玉泉山登妙高塔

陈宝琛

偷闲豫了登高债,思旧来寻酌水盟。tōu xián yù le dēng gāo zhài,sī jiù lái xún zhuó shuǐ méng。
垂暮犹淩孤塔迥,无尘能洗此泉清。chuí mù yóu líng gū tǎ jiǒng,wú chén néng xǐ cǐ quán qīng。
离宫树石馀王气,绝岛风涛有战声。lí gōng shù shí yú wáng qì,jué dǎo fēng tāo yǒu zhàn shēng。
地下故人应见念,忧危当日自承平。dì xià gù rén yīng jiàn niàn,yōu wēi dāng rì zì chéng píng。

题邓铁香鸿胪遗墨

陈宝琛

铁画霜棱肃我襟,人天何限别时心。tiě huà shuāng léng sù wǒ jīn,rén tiān hé xiàn bié shí xīn。
一从谏疏明朝断,驯见神州大陆沈。yī cóng jiàn shū míng cháo duàn,xùn jiàn shén zhōu dà lù shěn。
往日回思真可惜,众芳萎绝更谁任?wǎng rì huí sī zhēn kě xī,zhòng fāng wēi jué gèng shuí rèn?
卅年留得荒滨叟,来对西山说邓林。sà nián liú dé huāng bīn sǒu,lái duì xī shān shuō dèng lín。

自上方归柬赞虞

陈宝琛

老尚携朋到上方,后公已是一年强。lǎo shàng xié péng dào shàng fāng,hòu gōng yǐ shì yī nián qiáng。
云梯猿引犹能上,阴洞蛇行幸免创。yún tī yuán yǐn yóu néng shàng,yīn dòng shé xíng xìng miǎn chuàng。
有兴再来还我共,兹游所欠要天偿。yǒu xīng zài lái hái wǒ gòng,zī yóu suǒ qiàn yào tiān cháng。
奇岩夹涧无飞瀑,好树弥山未著霜。qí yán jiā jiàn wú fēi pù,hǎo shù mí shān wèi zhù shuāng。

秋深寄内

陈宝琛

出水荷钱看到花,又成败叶上轻槎。chū shuǐ hé qián kàn dào huā,yòu chéng bài yè shàng qīng chá。
坐惊大陆深秋气,偏贷馀生阅物华。zuò jīng dà lù shēn qiū qì,piān dài yú shēng yuè wù huá。
皈佛只赢心地净,忧天能免鬓霜加?guī fú zhǐ yíng xīn dì jìng,yōu tiān néng miǎn bìn shuāng jiā?
相知犹有同心侣,不怨离人不忆家。xiāng zhī yóu yǒu tóng xīn lǚ,bù yuàn lí rén bù yì jiā。

次韵答旭庄

陈宝琛

大患吾侪正有身,异于禽兽始为人。dà huàn wú chái zhèng yǒu shēn,yì yú qín shòu shǐ wèi rén。
忧来老我难归隐,书至知君又食新。yōu lái lǎo wǒ nán guī yǐn,shū zhì zhī jūn yòu shí xīn。
未死发肤终自惜,平生肺腑几相亲?wèi sǐ fā fū zhōng zì xī,píng shēng fèi fǔ jǐ xiāng qīn?
乱棋满局须看竟,万一残年作幸民。luàn qí mǎn jú xū kàn jìng,wàn yī cán nián zuò xìng mín。

题节庵葵花画扇次韵

陈宝琛

幽花生世不宜春,佳色天然与菊亲。yōu huā shēng shì bù yí chūn,jiā sè tiān rán yǔ jú qīn。
侍醮淡妆犹入画,倾阳本性讵随人?shì jiào dàn zhuāng yóu rù huà,qīng yáng běn xìng jù suí rén?
苍梧泪溅斑筠尽,金粟魂依拱木新。cāng wú lèi jiàn bān yún jǐn,jīn sù hún yī gǒng mù xīn。
莫语荷杯池馆日,秋风太液足伤神。mò yǔ hé bēi chí guǎn rì,qiū fēng tài yè zú shāng shén。

钱文端陈群夜纺授读图

陈宝琛

乌私何意达宸聪,盛世堂廉骨肉同。wū sī hé yì dá chén cōng,shèng shì táng lián gǔ ròu tóng。
一德赓歌彰圣善,百年慈孝见流风。yī dé gēng gē zhāng shèng shàn,bǎi nián cí xiào jiàn liú fēng。
累传犹食诗书旧,馀绪曾褒缋画工。lèi chuán yóu shí shī shū jiù,yú xù céng bāo huì huà gōng。
辉映机声灯影卷,卷葹福泽孰如公?huī yìng jī shēng dēng yǐng juǎn,juǎn shī fú zé shú rú gōng?

题研忱丈所藏石斋逸诗墨迹

陈宝琛

此身已许高皇帝,刀镬谁能搅寸丹?cǐ shēn yǐ xǔ gāo huáng dì,dāo huò shuí néng jiǎo cùn dān?
正气文山同所养,奇情鸿宝觉尤难。zhèng qì wén shān tóng suǒ yǎng,qí qíng hóng bǎo jué yóu nán。
孝经以外留心画,榕颂相持较岁寒。xiào jīng yǐ wài liú xīn huà,róng sòng xiāng chí jiào suì hán。
邻有瑰珍知不早,白头退食恣传观。lín yǒu guī zhēn zhī bù zǎo,bái tóu tuì shí zì chuán guān。

赠日本内藤虎

陈宝琛

乾嘉世远风流尽,隔海欣来物茂卿。qián jiā shì yuǎn fēng liú jǐn,gé hǎi xīn lái wù mào qīng。
四部纵观登秘阁,三桑亲见过神京。sì bù zòng guān dēng mì gé,sān sāng qīn jiàn guò shén jīng。
他山有日资攻错,大地何年话太平?tā shān yǒu rì zī gōng cuò,dà dì hé nián huà tài píng?
归路重烦讯罗隐,拂龟无限卜居情。guī lù zhòng fán xùn luó yǐn,fú guī wú xiàn bo jū qíng。

题陈仁先诗卷

陈宝琛

束发倾心简学斋,三传晚顾见伦魁。shù fā qīng xīn jiǎn xué zhāi,sān chuán wǎn gù jiàn lún kuí。
性情于古差相近,世界疑天特与开。xìng qíng yú gǔ chà xiāng jìn,shì jiè yí tiān tè yǔ kāi。
此后风云还几变,等闲花木有馀哀。cǐ hòu fēng yún hái jǐ biàn,děng xián huā mù yǒu yú āi。
个臣遗恨君能说,霜鬓当年苦费才。gè chén yí hèn jūn néng shuō,shuāng bìn dāng nián kǔ fèi cái。

次韵逊敏斋主人落花四首

陈宝琛

楼台风日忆年时,茵溷相怜等此悲。lóu tái fēng rì yì nián shí,yīn hùn xiāng lián děng cǐ bēi。
著地可应愁踏损,寻春只自怨来迟。zhù dì kě yīng chóu tà sǔn,xún chūn zhǐ zì yuàn lái chí。
繁华早忏三生业,衰谢难酬一顾知。fán huá zǎo chàn sān shēng yè,shuāi xiè nán chóu yī gù zhī。
岂独汉宫传烛感,满城何限事如棋。qǐ dú hàn gōng chuán zhú gǎn,mǎn chéng hé xiàn shì rú qí。

次韵逊敏斋主人落花四首

陈宝琛

冶蜂痴蝶太猖狂,不替灵修惜众芳。yě fēng chī dié tài chāng kuáng,bù tì líng xiū xī zhòng fāng。
本意阴晴容养艳,那知风雨趣收场。běn yì yīn qíng róng yǎng yàn,nà zhī fēng yǔ qù shōu chǎng。
昨宵秉烛犹张乐,别院飞英已命觞。zuó xiāo bǐng zhú yóu zhāng lè,bié yuàn fēi yīng yǐ mìng shāng。
油幕彩幡竟何用?yóu mù cǎi fān jìng hé yòng?
空枝斜日百回肠。kōng zhī xié rì bǎi huí cháng。

次韵逊敏斋主人落花四首

陈宝琛

生灭元知色是空,可堪倾国付东风。shēng miè yuán zhī sè shì kōng,kě kān qīng guó fù dōng fēng。
唤醒绮梦憎啼鸟,罥入情丝奈网虫。huàn xǐng qǐ mèng zēng tí niǎo,juàn rù qíng sī nài wǎng chóng。
雨里罗衾寒不耐,春阑金缕曲初终。yǔ lǐ luó qīn hán bù nài,chūn lán jīn lǚ qū chū zhōng。
返生香岂人间有,除奏通明问碧翁!fǎn shēng xiāng qǐ rén jiān yǒu,chú zòu tōng míng wèn bì wēng!

次韵逊敏斋主人落花四首

陈宝琛

流水前溪去不留,馀香骀荡碧池头。liú shuǐ qián xī qù bù liú,yú xiāng dài dàng bì chí tóu。
燕衔鱼唼能相厚,泥污苔遮各有由。yàn xián yú shà néng xiāng hòu,ní wū tái zhē gè yǒu yóu。
委蜕大难求净土,伤心最是近高楼。wěi tuì dà nán qiú jìng tǔ,shāng xīn zuì shì jìn gāo lóu。
庇根枝叶从来重,长夏阴成且小休。bì gēn zhī yè cóng lái zhòng,zhǎng xià yīn chéng qiě xiǎo xiū。

张勇悫树屏遗像

陈宝琛

早岁论交托纪群,久钦难弟殉忠勋。zǎo suì lùn jiāo tuō jì qún,jiǔ qīn nán dì xùn zhōng xūn。
一门气遏方张寇,百战功归特起军。yī mén qì è fāng zhāng kòu,bǎi zhàn gōng guī tè qǐ jūn。
从此淮淝多出将,当时曾李最知君。cóng cǐ huái féi duō chū jiāng,dāng shí céng lǐ zuì zhī jūn。
闻鼙忍听中兴盛?wén pí rěn tīng zhōng xīng shèng?
大好家居坐自焚。dà hǎo jiā jū zuò zì fén。

藜观僦居蒙泉山馆以泉水寄饷

陈宝琛

髫龄食宿习琤琮,老隔云山梦万重。tiáo líng shí sù xí chēng cóng,lǎo gé yún shān mèng wàn zhòng。
早洁心源何敢浊,遍尝世味几层浓。zǎo jié xīn yuán hé gǎn zhuó,biàn cháng shì wèi jǐ céng nóng。
书来为喜居新卜,瓶拆遥知手自封。shū lái wèi xǐ jū xīn bo,píng chāi yáo zhī shǒu zì fēng。
终望及身见清晏,从君啜茗最高峰。zhōng wàng jí shēn jiàn qīng yàn,cóng jūn chuài míng zuì gāo fēng。