古诗词

陈毓瑞

年周花甲勉赋四律

陈毓瑞

猥荷齐张厕荐贤,轮蹄憔悴历幽燕。wěi hé qí zhāng cè jiàn xián,lún tí qiáo cuì lì yōu yàn。
勉酬先志缘收族,忝任民佣敢爱钱。miǎn chóu xiān zhì yuán shōu zú,tiǎn rèn mín yōng gǎn ài qián。
谱以编年凭腹稿,家无恒产赖心田。pǔ yǐ biān nián píng fù gǎo,jiā wú héng chǎn lài xīn tián。
满园春色饶生意,自寿诗成急就篇。mǎn yuán chūn sè ráo shēng yì,zì shòu shī chéng jí jiù piān。

雨后望海

陈毓瑞

听罢高楼雨,摩裟剑气冲。tīng bà gāo lóu yǔ,mó shā jiàn qì chōng。
江山欣一览,万古拓心胸。jiāng shān xīn yī lǎn,wàn gǔ tuò xīn xiōng。

咏笔

陈毓瑞

孟坚投笔好男儿,阵扫千军意在斯。mèng jiān tóu bǐ hǎo nán ér,zhèn sǎo qiān jūn yì zài sī。
孤负管城蜷伏久,部君脱颖在何时。gū fù guǎn chéng quán fú jiǔ,bù jūn tuō yǐng zài hé shí。

晚眺

陈毓瑞

海天日暮远山微,隔岸疏林鸟倦飞。hǎi tiān rì mù yuǎn shān wēi,gé àn shū lín niǎo juàn fēi。
遥指渡头馀绮绕,片帆风送打鱼归。yáo zhǐ dù tóu yú qǐ rào,piàn fān fēng sòng dǎ yú guī。

自题五十小影

陈毓瑞

半生遇合与心违,宦海浮沉我未归。bàn shēng yù hé yǔ xīn wéi,huàn hǎi fú chén wǒ wèi guī。
两鬓苍苍渐似雪,回头四十九年非。liǎng bìn cāng cāng jiàn shì xuě,huí tóu sì shí jiǔ nián fēi。

过唐境十八盘岭口占一绝以纪实

陈毓瑞

十八盘岭柏岩西,叠翠层峦路欲迷。shí bā pán lǐng bǎi yán xī,dié cuì céng luán lù yù mí。
直到山巅云隐处,我身恍似与天齐。zhí dào shān diān yún yǐn chù,wǒ shēn huǎng shì yǔ tiān qí。

寄感

陈毓瑞

弥天浩劫扰中原,万姓恩沾雨露安。mí tiān hào jié rǎo zhōng yuán,wàn xìng ēn zhān yǔ lù ān。
只恨我非千岁佛,可能普遍子元元。zhǐ hèn wǒ fēi qiān suì fú,kě néng pǔ biàn zi yuán yuán。

游乌龙泉

陈毓瑞

洗心亭畔枕城桥,泻玉无声逸趣饶。xǐ xīn tíng pàn zhěn chéng qiáo,xiè yù wú shēng yì qù ráo。
漫道出山泉水浊,临流载咏涤尘嚣。màn dào chū shān quán shuǐ zhuó,lín liú zài yǒng dí chén xiāo。

游明玉山

陈毓瑞

寻幽高步碧山巅,虎啸龙吟百感添。xún yōu gāo bù bì shān diān,hǔ xiào lóng yín bǎi gǎn tiān。
万籁光明银泻地,前身明月谛真诠。wàn lài guāng míng yín xiè dì,qián shēn míng yuè dì zhēn quán。

望海有感二首

陈毓瑞

登楼遥望意飘然,海镜高悬水接天。dēng lóu yáo wàng yì piāo rán,hǎi jìng gāo xuán shuǐ jiē tiān。
宗悫乘风长破浪,此身如在白云边。zōng què chéng fēng zhǎng pò làng,cǐ shēn rú zài bái yún biān。

望海有感二首

陈毓瑞

骇浪惊涛势拍天,客舟都为利名牵。hài làng jīng tāo shì pāi tiān,kè zhōu dōu wèi lì míng qiān。
英雄千古归淘汰,高蹈应推鲁仲连。yīng xióng qiān gǔ guī táo tài,gāo dǎo yīng tuī lǔ zhòng lián。

思亲二首

陈毓瑞

慈云旷隔路三千,只恨身为世网牵。cí yún kuàng gé lù sān qiān,zhǐ hèn shēn wèi shì wǎng qiān。
嚼尽熊丸肠九折,何时莱彩舞堂前。jué jǐn xióng wán cháng jiǔ zhé,hé shí lái cǎi wǔ táng qián。

思亲二首

陈毓瑞

浮沉宦海感经年,多少离情寄赵燕。fú chén huàn hǎi gǎn jīng nián,duō shǎo lí qíng jì zhào yàn。
想到萱庭垂暮日,愿随南雁赋归田。xiǎng dào xuān tíng chuí mù rì,yuàn suí nán yàn fù guī tián。

偶成二绝

陈毓瑞

塞远风寒山积雪,海深流急水难冰。sāi yuǎn fēng hán shān jī xuě,hǎi shēn liú jí shuǐ nán bīng。
艰难历尽增才智,老大归来泯爱憎。jiān nán lì jǐn zēng cái zhì,lǎo dà guī lái mǐn ài zēng。

偶成二绝

陈毓瑞

儒而曰吏非为俗,仕不读书那得优。rú ér yuē lì fēi wèi sú,shì bù dú shū nà dé yōu。
极目沧桑空故我,依人作嫁愧名流。jí mù cāng sāng kōng gù wǒ,yī rén zuò jià kuì míng liú。

偶成一绝

陈毓瑞

热念每从伦内伏,感怀多自客中生。rè niàn měi cóng lún nèi fú,gǎn huái duō zì kè zhōng shēng。
青灯伴我消长夜,黄鸟宜人报晓晴。qīng dēng bàn wǒ xiāo zhǎng yè,huáng niǎo yí rén bào xiǎo qíng。

咏史

陈毓瑞

政治隆污自有因,君心逸豫与艰辛。zhèng zhì lóng wū zì yǒu yīn,jūn xīn yì yù yǔ jiān xīn。
开元天宝相提论,疑是明皇两截人。kāi yuán tiān bǎo xiāng tí lùn,yí shì míng huáng liǎng jié rén。

北塘即事二首

陈毓瑞

千里征尘水次停,江塘渔火两三星。qiān lǐ zhēng chén shuǐ cì tíng,jiāng táng yú huǒ liǎng sān xīng。
波光返映当窗白,草色迷离隔岸青。bō guāng fǎn yìng dāng chuāng bái,cǎo sè mí lí gé àn qīng。

北塘即事二首

陈毓瑞

茅店羁栖一短檠,翻书复掩不胜情。máo diàn jī qī yī duǎn qíng,fān shū fù yǎn bù shèng qíng。
倦来倚枕方成梦,忽听潮声夹橹声。juàn lái yǐ zhěn fāng chéng mèng,hū tīng cháo shēng jiā lǔ shēng。

北塘遇大风

陈毓瑞

晚窗独坐意徘徊,忽听风声蓦地来。wǎn chuāng dú zuò yì pái huái,hū tīng fēng shēng mò dì lái。
拔木冲霄山岳撼,天公着意扫尘埃。bá mù chōng xiāo shān yuè hàn,tiān gōng zhe yì sǎo chén āi。
47123