古诗词

陈毓瑞

感世

陈毓瑞

碧海遗珠焦尾琴,只争运会与升沉。bì hǎi yí zhū jiāo wěi qín,zhǐ zhēng yùn huì yǔ shēng chén。
嗤非千手弥陀佛,世上难平亿万心。chī fēi qiān shǒu mí tuó fú,shì shàng nán píng yì wàn xīn。

咏怀

陈毓瑞

抱膝长吟气自豪,变更沧海任滔滔。bào xī zhǎng yín qì zì háo,biàn gèng cāng hǎi rèn tāo tāo。
静观万物空千古,独对长江钓巨鳌。jìng guān wàn wù kōng qiān gǔ,dú duì zhǎng jiāng diào jù áo。

闰端阳

陈毓瑞

蒲酒重斟醉欲仙,鼓歌依旧竞龙船。pú jiǔ zhòng zhēn zuì yù xiān,gǔ gē yī jiù jìng lóng chuán。
天中令节偏逢闰,只恨人无再少年。tiān zhōng lìng jié piān féng rùn,zhǐ hèn rén wú zài shǎo nián。

旅居即事

陈毓瑞

荒郊旅舍小徘徊,磷火荧荧认劫灰。huāng jiāo lǚ shě xiǎo pái huái,lín huǒ yíng yíng rèn jié huī。
月影移从窗内射,潮声涌到枕前来。yuè yǐng yí cóng chuāng nèi shè,cháo shēng yǒng dào zhěn qián lái。

偶成

陈毓瑞

烈日炎炎可畏时,浮瓜沉李寄幽思。liè rì yán yán kě wèi shí,fú guā chén lǐ jì yōu sī。
客中无计消长夏,半卷残编一局棋。kè zhōng wú jì xiāo zhǎng xià,bàn juǎn cán biān yī jú qí。

息讼歌用白话体

陈毓瑞

听、听、听,听我劝,劝尔人民莫结怨。tīng tīng tīng,tīng wǒ quàn,quàn ěr rén mín mò jié yuàn。
结怨最易是诉讼,所争无非小事件。jié yuàn zuì yì shì sù sòng,suǒ zhēng wú fēi xiǎo shì jiàn。
一状告了自必传,原被两造须到案。yī zhuàng gào le zì bì chuán,yuán bèi liǎng zào xū dào àn。
你说你是他更是,一造诉来一造辨。nǐ shuō nǐ shì tā gèng shì,yī zào sù lái yī zào biàn。
民事须先缴讼费,刑事亦花状纸钱。mín shì xū xiān jiǎo sòng fèi,xíng shì yì huā zhuàng zhǐ qián。
请人写状岂白劳,邀人作证更难言。qǐng rén xiě zhuàng qǐ bái láo,yāo rén zuò zhèng gèng nán yán。
若遇坏人来架讼,受骗受欺尤可怜。ruò yù huài rén lái jià sòng,shòu piàn shòu qī yóu kě lián。
无数金钱枉费了,骑虎之势下来难。wú shù jīn qián wǎng fèi le,qí hǔ zhī shì xià lái nán。
今日候批明日审,在店候了若干天。jīn rì hòu pī míng rì shěn,zài diàn hòu le ruò gàn tiān。
一堂讯结犹幸事,倘遇健讼更缠绵。yī táng xùn jié yóu xìng shì,tǎng yù jiàn sòng gèng chán mián。
纵然胜诉出口气,得不偿失为那端。zòng rán shèng sù chū kǒu qì,dé bù cháng shī wèi nà duān。
如果终归败了诉,折财呕气情难堪。rú guǒ zhōng guī bài le sù,zhé cái ǒu qì qíng nán kān。
若知败诉由自取,从此收手尚保全。ruò zhī bài sù yóu zì qǔ,cóng cǐ shōu shǒu shàng bǎo quán。
若是不服又上诉,未必能操必胜权。ruò shì bù fú yòu shàng sù,wèi bì néng cāo bì shèng quán。
一审二审又三审,家财万贯亦花完。yī shěn èr shěn yòu sān shěn,jiā cái wàn guàn yì huā wán。
到了悔时悔已晚,拖下债累问谁填?dào le huǐ shí huǐ yǐ wǎn,tuō xià zhài lèi wèn shuí tián?
败诉苦处说不尽,胜诉且莫笑开颜。bài sù kǔ chù shuō bù jǐn,shèng sù qiě mò xiào kāi yán。
我虽胜了他败了,岂知从此结下冤。wǒ suī shèng le tā bài le,qǐ zhī cóng cǐ jié xià yuān。
同乡共里虽不远,彼此嫌怨何日捐。tóng xiāng gòng lǐ suī bù yuǎn,bǐ cǐ xián yuàn hé rì juān。
不念旧恶是好汉,未必人人如此贤。bù niàn jiù è shì hǎo hàn,wèi bì rén rén rú cǐ xián。
倘或怀怨思报复,后来吉凶更难卜。tǎng huò huái yuàn sī bào fù,hòu lái jí xiōng gèng nán bo。
此时不遇他日遇,恩怨分明断更续。cǐ shí bù yù tā rì yù,ēn yuàn fēn míng duàn gèng xù。
欲求无怨将奈何,莫如待人以平和。yù qiú wú yuàn jiāng nài hé,mò rú dài rén yǐ píng hé。
和气致祥是非策,暗中受益是多多。hé qì zhì xiáng shì fēi cè,àn zhōng shòu yì shì duō duō。
劝尔人民速觉悟,讼则终凶知道么?胜诉败诉终结怨,何苦平地起风波。quàn ěr rén mín sù jué wù,sòng zé zhōng xiōng zhī dào me?shèng sù bài sù zhōng jié yuàn,hé kǔ píng dì qǐ fēng bō。
常言家和万事兴,切勿同室来操戈。cháng yán jiā hé wàn shì xīng,qiè wù tóng shì lái cāo gē。
又闻和平处世好,人纵欺我忍让过。yòu wén hé píng chù shì hǎo,rén zòng qī wǒ rěn ràng guò。
天下无不了之事,何必兴讼受折磨。tiān xià wú bù le zhī shì,hé bì xīng sòng shòu zhé mó。
所有利害已点破,回头是岸诵弥陀。suǒ yǒu lì hài yǐ diǎn pò,huí tóu shì àn sòng mí tuó。
诚心苦口相劝导,聊作一篇息讼歌。chéng xīn kǔ kǒu xiāng quàn dǎo,liáo zuò yī piān xī sòng gē。

晚眦口占

陈毓瑞

小立眺江干,馀霞散成绮。xiǎo lì tiào jiāng gàn,yú xiá sàn chéng qǐ。
蓬背半轮红,争渡声靡已。péng bèi bàn lún hóng,zhēng dù shēng mí yǐ。
世局正蜩螗,在彼不存此。shì jú zhèng tiáo táng,zài bǐ bù cún cǐ。
浩然归兴来,臣心淡于水。hào rán guī xīng lái,chén xīn dàn yú shuǐ。
47123