古诗词

乾隆

龙翰福先生

乾隆

今古既殊宜,其教亦异施。jīn gǔ jì shū yí,qí jiào yì yì shī。
古方教数年,今为出阁时。gǔ fāng jiào shù nián,jīn wèi chū gé shí。
忆半舞勺岁,皇考抡贤师。yì bàn wǔ sháo suì,huáng kǎo lūn xián shī。
即从师授经,讵惟习《少仪》。jí cóng shī shòu jīng,jù wéi xí shǎo yí。
循循既善诱,严若秋霜披。xún xún jì shàn yòu,yán ruò qiū shuāng pī。
背诵自幼敏,匪曰诩徇齐。bèi sòng zì yòu mǐn,fěi yuē xǔ xùn qí。
日课每速毕,师留为之辞。rì kè měi sù bì,shī liú wèi zhī cí。
以此倍多读,胥益平生资。yǐ cǐ bèi duō dú,xū yì píng shēng zī。
谁知童时怨,翻引老日悲。shuí zhī tóng shí yuàn,fān yǐn lǎo rì bēi。
不失赤子心,能无缱绻思。bù shī chì zi xīn,néng wú qiǎn quǎn sī。
呜呼于先生,吾得学之基。wū hū yú xiān shēng,wú dé xué zhī jī。

可亭朱先生

乾隆

皇考选朝臣,授业我兄弟。huáng kǎo xuǎn cháo chén,shòu yè wǒ xiōng dì。
四人胥宿儒,徐朱及张嵇。sì rén xū sù rú,xú zhū jí zhāng jī。
设席懋勤殿,命行拜师礼。shè xí mào qín diàn,mìng xíng bài shī lǐ。
其三时去来,可亭则恒矣。qí sān shí qù lái,kě tíng zé héng yǐ。
时已熟经文,每为阐经旨。shí yǐ shú jīng wén,měi wèi chǎn jīng zhǐ。
汉则称贾董,宋惟宗五子。hàn zé chēng jiǎ dǒng,sòng wéi zōng wǔ zi。
恒云不在言,惟在行而已。héng yún bù zài yán,wéi zài xíng ér yǐ。
如坐春风中,十三年迅耳。rú zuò chūn fēng zhōng,shí sān nián xùn ěr。
先生抱病深,命舆亲往视。xiān shēng bào bìng shēn,mìng yú qīn wǎng shì。
未肯竟拖绅,迎谒仍鞠?。wèi kěn jìng tuō shēn,yíng yè réng jū。
始终弗逾敬,启手何殊尔。shǐ zhōng fú yú jìng,qǐ shǒu hé shū ěr。
呜呼于先生,吾得学之体。wū hū yú xiān shēng,wú dé xué zhī tǐ。

闻之蔡先生

乾隆

先生长鳌峰,陶淑学者众。xiān shēng zhǎng áo fēng,táo shū xué zhě zhòng。
奉命训吾曹,风吟而月弄。fèng mìng xùn wú cáo,fēng yín ér yuè nòng。
虽未预懋勤,八载寒暑共。suī wèi yù mào qín,bā zài hán shǔ gòng。
常云三不朽,德功言并重。cháng yún sān bù xiǔ,dé gōng yán bìng zhòng。
立言亦岂易,昌黎语堪诵。lì yán yì qǐ yì,chāng lí yǔ kān sòng。
气乃欲其盛,理乃欲其洞。qì nǎi yù qí shèng,lǐ nǎi yù qí dòng。
是实为学方,虚车徒驾覂。shì shí wèi xué fāng,xū chē tú jià fěng。
因以书诸绅,未敢妄操纵。yīn yǐ shū zhū shēn,wèi gǎn wàng cāo zòng。
德功吾何有,言则企该综。dé gōng wú hé yǒu,yán zé qǐ gāi zōng。
呜呼于先生,吾得学之用。wū hū yú xiān shēng,wú dé xué zhī yòng。

故大学士鄂尔泰

乾隆

业师祇三人,其三情向剖。yè shī qí sān rén,qí sān qíng xiàng pōu。
皇考重英贤,率命书房走。huáng kǎo zhòng yīng xián,lǜ mìng shū fáng zǒu。
鄂蒋廷锡以阁臣,蔡珽法海列卿九。è jiǎng tíng xī yǐ gé chén,cài tǐng fǎ hǎi liè qīng jiǔ。
其时学亦成,云师而实友。qí shí xué yì chéng,yún shī ér shí yǒu。
不足当绛帷,姓名兹举偶。bù zú dāng jiàng wéi,xìng míng zī jǔ ǒu。
鄂其中巨擘,内外勤宣久。è qí zhōng jù bāi,nèi wài qín xuān jiǔ。
初政命总理,顾问备左右。chū zhèng mìng zǒng lǐ,gù wèn bèi zuǒ yòu。
具瞻镇百寮,将美惠九有。jù zhān zhèn bǎi liáo,jiāng měi huì jiǔ yǒu。
好恶略失尚,性阳阴则否。hǎo è lüè shī shàng,xìng yáng yīn zé fǒu。
遵诏命配享,旌善垂不朽。zūn zhào mìng pèi xiǎng,jīng shàn chuí bù xiǔ。

故大学士张廷玉

乾隆

风度如九龄,禄位兼韦平。fēng dù rú jiǔ líng,lù wèi jiān wéi píng。
承家有厚德,际主为名卿。chéng jiā yǒu hòu dé,jì zhǔ wèi míng qīng。
不茹还不吐,既哲亦既明。bù rú hái bù tǔ,jì zhé yì jì míng。
述旨信无二,万言顷刻成。shù zhǐ xìn wú èr,wàn yán qǐng kè chéng。
缮皇祖实录,记注能尽诚。shàn huáng zǔ shí lù,jì zhù néng jǐn chéng。
以此蒙恩眷,顾命配享行。yǐ cǐ méng ēn juàn,gù mìng pèi xiǎng xíng。
及予之莅政,倚任原非轻。jí yǔ zhī lì zhèng,yǐ rèn yuán fēi qīng。
时时有赞襄,休哉国之桢。shí shí yǒu zàn xiāng,xiū zāi guó zhī zhēn。
悬车回故里,乞言定后荣。xuán chē huí gù lǐ,qǐ yán dìng hòu róng。
斯乃不吾信,此念岂宜萌。sī nǎi bù wú xìn,cǐ niàn qǐ yí méng。
臧武仲以防,要君圣所评。zāng wǔ zhòng yǐ fáng,yào jūn shèng suǒ píng。
薄惩理固当,以示臣道贞。báo chéng lǐ gù dāng,yǐ shì chén dào zhēn。
后原与配享,遗训敢或更。hòu yuán yǔ pèi xiǎng,yí xùn gǎn huò gèng。
求享彼过昭,仍享吾意精。qiú xiǎng bǐ guò zhāo,réng xiǎng wú yì jīng。
斯人而有知,犹应感九京。sī rén ér yǒu zhī,yóu yīng gǎn jiǔ jīng。

故大学士一等忠勇公傅恒

乾隆

世臣亦近戚,丹诚素所信。shì chén yì jìn qī,dān chéng sù suǒ xìn。
命之习政事,干材亦日进。mìng zhī xí zhèng shì,gàn cái yì rì jìn。
金川往经略,旌旗改观奋。jīn chuān wǎng jīng lüè,jīng qí gǎi guān fèn。
然其时其势,未宜深入迅。rán qí shí qí shì,wèi yí shēn rù xùn。
郎卡既怖詟,特许归降顺。láng kǎ jì bù zhé,tè xǔ guī jiàng shùn。
凯旋赞黄阁,章服三锡晋。kǎi xuán zàn huáng gé,zhāng fú sān xī jìn。
西师两用兵,同心却众论。xī shī liǎng yòng bīng,tóng xīn què zhòng lùn。
坐谋无不协,用蒇大功建。zuò móu wú bù xié,yòng chǎn dà gōng jiàn。
其后征缅甸,力请往抒荩。qí hòu zhēng miǎn diān,lì qǐng wǎng shū jìn。
猛拱既收服,官屯近围困。měng gǒng jì shōu fú,guān tún jìn wéi kùn。
祇以水土劣,兵役多病顿。qí yǐ shuǐ tǔ liè,bīng yì duō bìng dùn。
值彼悔罪请,爰撤师旅振。zhí bǐ huǐ zuì qǐng,yuán chè shī lǚ zhèn。
然因受瘴深,兼悔堕功闷。rán yīn shòu zhàng shēn,jiān huǐ duò gōng mèn。
遂以永辞世,饰终典空绻。suì yǐ yǒng cí shì,shì zhōng diǎn kōng quǎn。
嗟我社稷臣,所期宁在近。jiē wǒ shè jì chén,suǒ qī níng zài jìn。
年少长于余,骑箕惜且恨。nián shǎo zhǎng yú yú,qí jī xī qiě hèn。

故大学士来保

乾隆

初供批本职,后弃侍卫护。chū gōng pī běn zhí,hòu qì shì wèi hù。
弓矢固所习,悫勤更其素。gōng shǐ gù suǒ xí,què qín gèng qí sù。
止进恒有常,不失尺寸处。zhǐ jìn héng yǒu cháng,bù shī chǐ cùn chù。
荐升掌内府,亦久蒙恩遇。jiàn shēng zhǎng nèi fǔ,yì jiǔ méng ēn yù。
因命长部曹,旅赞丝纶布。yīn mìng zhǎng bù cáo,lǚ zàn sī lún bù。
更践既已深,老成遂独许。gèng jiàn jì yǐ shēn,lǎo chéng suì dú xǔ。
虽无赫赫名,却有休休度。suī wú hè hè míng,què yǒu xiū xiū dù。
读书通大义,万石犹后步。dú shū tōng dà yì,wàn shí yóu hòu bù。

故大学士刘统勋

乾隆

从来举大事,要欲众志定。cóng lái jǔ dà shì,yào yù zhòng zhì dìng。
小利亦何庆,小失亦何病。xiǎo lì yì hé qìng,xiǎo shī yì hé bìng。
阿逆之初叛,众论已纷竞。ā nì zhī chū pàn,zhòng lùn yǐ fēn jìng。
统勋督陕甘,储需任所胜。tǒng xūn dū shǎn gān,chǔ xū rèn suǒ shèng。
欲弃巴里坤,是殆乱军令。yù qì bā lǐ kūn,shì dài luàn jūn lìng。
治罪易廷桂,并令随军进。zhì zuì yì tíng guì,bìng lìng suí jūn jìn。
五年大功成,释罪重从政。wǔ nián dà gōng chéng,shì zuì zhòng cóng zhèng。
赏罚寓经权顺应自取听。shǎng fá yù jīng quán shùn yīng zì qǔ tīng。
十馀年黄阁,总兼部务仍。shí yú nián huáng gé,zǒng jiān bù wù réng。
遇事既神敏,秉性原刚劲。yù shì jì shén mǐn,bǐng xìng yuán gāng jìn。
进者无私感,退者安其命。jìn zhě wú sī gǎn,tuì zhě ān qí mìng。
得古大臣风,终身不失正。dé gǔ dà chén fēng,zhōng shēn bù shī zhèng。

故协办大学士一等武毅谋勇公兆惠

乾隆

西师历五年,准回两进诗。xī shī lì wǔ nián,zhǔn huí liǎng jìn shī。
两讨凡两阻,兆惠皆经了。liǎng tǎo fán liǎng zǔ,zhào huì jiē jīng le。
而皆安然出,蒇功荷大造。ér jiē ān rán chū,chǎn gōng hé dà zào。
设非忠诚笃,加以勇略昭。shè fēi zhōng chéng dǔ,jiā yǐ yǒng lüè zhāo。
焉能合众志,成城锡箔保。yān néng hé zhòng zhì,chéng chéng xī bó bǎo。
耆定赞丝纶,章服元勋表。qí dìng zàn sī lún,zhāng fú yuán xūn biǎo。
长予才三年,何不同予老。zhǎng yǔ cái sān nián,hé bù tóng yǔ lǎo。

故户部尚书一等果毅公阿里衮

乾隆

昨岁秋之仲,盛京谒陵园。zuó suì qiū zhī zhòng,shèng jīng yè líng yuán。
三大功臣墓,陪葬其间存。sān dà gōng chén mù,péi zàng qí jiān cún。
兹阿里衮者,额都四世孙。zī ā lǐ gǔn zhě,é dōu sì shì sūn。
勇岂匹其祖,忠实一例肫。yǒng qǐ pǐ qí zǔ,zhōng shí yī lì zhūn。
兆惠阻黑水,回众如蜂屯。zhào huì zǔ hēi shuǐ,huí zhòng rú fēng tún。
尔时舒赫德,统兵速入援。ěr shí shū hè dé,tǒng bīng sù rù yuán。
又被狂且阻,进退至两难。yòu bèi kuáng qiě zǔ,jìn tuì zhì liǎng nán。
适值阿里衮,送马继进遄。shì zhí ā lǐ gǔn,sòng mǎ jì jìn chuán。
率兵亦弗多,乘夜贼营掀。lǜ bīng yì fú duō,chéng yè zéi yíng xiān。
贼骇自天降,鹿埵群逃奔。zéi hài zì tiān jiàng,lù duǒ qún táo bēn。
两军俱善归,重进鸿功全。liǎng jūn jù shàn guī,zhòng jìn hóng gōng quán。
后复往征缅,受瘁惜陨身。hòu fù wǎng zhēng miǎn,shòu cuì xī yǔn shēn。
一再忘躯劳,思之辄泪扪。yī zài wàng qū láo,sī zhī zhé lèi mén。
幸而子善继,金川建殊勋。xìng ér zi shàn jì,jīn chuān jiàn shū xūn。
凯旋以病终,悲惜何忍言。kǎi xuán yǐ bìng zhōng,bēi xī hé rěn yán。

故云贵总督将军一等诚嘉毅勇公明瑞

乾隆

凡经百余战,战必先众军。fán jīng bǎi yú zhàn,zhàn bì xiān zhòng jūn。
不谓世胄家,而有如此人。bù wèi shì zhòu jiā,ér yǒu rú cǐ rén。
读书知大义,挽劲鲜与伦。dú shū zhī dà yì,wǎn jìn xiān yǔ lún。
短身既精悍,谋略兼出群。duǎn shēn jì jīng hàn,móu lüè jiān chū qún。
功难偻指数,嘉赍匪因亲。gōng nán lóu zhǐ shù,jiā jī fěi yīn qīn。
征缅次孟腊,独入克捷频。zhēng miǎn cì mèng là,dú rù kè jié pín。
恨遇忌功者,逍遥河上陈。hèn yù jì gōng zhě,xiāo yáo hé shàng chén。
力战绝后继,终焉捐其身。lì zhàn jué hòu jì,zhōng yān juān qí shēn。
于尔无悔怨,于我增悲辛。yú ěr wú huǐ yuàn,yú wǒ zēng bēi xīn。
不须读杜牧,谓过赵使君。bù xū dú dù mù,wèi guò zhào shǐ jūn。

故大学士舒赫德

乾隆

遇顺饶有智,逢艰或失算。yù shùn ráo yǒu zhì,féng jiān huò shī suàn。
究以从政久,经事实明练。jiū yǐ cóng zhèng jiǔ,jīng shì shí míng liàn。
屡罢屡复用,中心惜英彦。lǚ bà lǚ fù yòng,zhōng xīn xī yīng yàn。
践历更老成,遂掌丝纶涣。jiàn lì gèng lǎo chéng,suì zhǎng sī lún huàn。
西师频建功,然职在参赞。xī shī pín jiàn gōng,rán zhí zài cān zàn。
土尔扈归顺,经理实妥善。tǔ ěr hù guī shùn,jīng lǐ shí tuǒ shàn。
六日靖临清,则信资伟干。liù rì jìng lín qīng,zé xìn zī wěi gàn。
燮理原未久,勋伐诚可按。xiè lǐ yuán wèi jiǔ,xūn fá chéng kě àn。
怀旧不能忘,凄然一染翰。huái jiù bù néng wàng,qī rán yī rǎn hàn。

故四川提督三等威信公岳钟琪

乾隆

三朝师武臣,钟琪为巨擘。sān cháo shī wǔ chén,zhōng qí wèi jù bāi。
车骑伐准夷,实其算之失。chē qí fá zhǔn yí,shí qí suàn zhī shī。
设誓诱张熙,忠诚天鉴赤。shè shì yòu zhāng xī,zhōng chéng tiān jiàn chì。
家居十余年,命董金川役。jiā jū shí yú nián,mìng dǒng jīn chuān yì。
单骑入贼砦,大义示顺逆。dān qí rù zéi zhài,dà yì shì shùn nì。
勇而且有谋,群番詟辟易。yǒng ér qiě yǒu móu,qún fān zhé pì yì。
受降遂凯旋,实亦资宣力。shòu jiàng suì kǎi xuán,shí yì zī xuān lì。
所见绿营多,鲜或踵其迹。suǒ jiàn lǜ yíng duō,xiān huò zhǒng qí jì。
卓有古将风,书勋太常册。zhuó yǒu gǔ jiāng fēng,shū xūn tài cháng cè。

故大学士梁诗正

乾隆

未可甘盘伦,只宜颜般等。wèi kě gān pán lún,zhǐ yí yán bān děng。
信称馆阁才,句每有清警。xìn chēng guǎn gé cái,jù měi yǒu qīng jǐng。
践更既已深,遂亦丝纶领。jiàn gèng jì yǐ shēn,suì yì sī lún lǐng。
一夜无病逝,入阁实未永。yī yè wú bìng shì,rù gé shí wèi yǒng。
持身恪且勤,居家俭而省。chí shēn kè qiě qín,jū jiā jiǎn ér shěng。
内廷行走久,交接一以屏。nèi tíng xíng zǒu jiǔ,jiāo jiē yī yǐ píng。
不似张照挥霍,故率称其冷。bù shì zhāng zhào huī huò,gù lǜ chēng qí lěng。
翻以是嘉之,吾岂蔽近幸。fān yǐ shì jiā zhī,wú qǐ bì jìn xìng。

故刑部尚书张照

乾隆

书有米之雄,而无米之略。shū yǒu mǐ zhī xióng,ér wú mǐ zhī lüè。
复有董之整,而无董之弱。fù yǒu dǒng zhī zhěng,ér wú dǒng zhī ruò。
义之后一人,舍照谁能若。yì zhī hòu yī rén,shě zhào shuí néng ruò。
即今观其迹,宛似成于昨。jí jīn guān qí jì,wǎn shì chéng yú zuó。
精神贯注深,非人所可学。jīng shén guàn zhù shēn,fēi rén suǒ kě xué。
三朝直内庭,受恩早且渥。sān cháo zhí nèi tíng,shòu ēn zǎo qiě wò。
其诗喜谈禅,学苏太相去声著。qí shī xǐ tán chán,xué sū tài xiāng qù shēng zhù。
以苗疆获罪,意实别有托。yǐ miáo jiāng huò zuì,yì shí bié yǒu tuō。
平苗事既久,复用仍迁擢。píng miáo shì jì jiǔ,fù yòng réng qiān zhuó。
性敏才本高,未免失行薄。xìng mǐn cái běn gāo,wèi miǎn shī xíng báo。
使其生前明,标榜必致错。shǐ qí shēng qián míng,biāo bǎng bì zhì cuò。
本朝无所施,小哉张与鄂。běn cháo wú suǒ shī,xiǎo zāi zhāng yǔ è。

故吏部尚书汪由敦

乾隆

由敦亦工书,用功过于照。yóu dūn yì gōng shū,yòng gōng guò yú zhào。
而实不能及,则以天分料。ér shí bù néng jí,zé yǐ tiān fēn liào。
古学实胜之,雅正弗轻掉。gǔ xué shí shèng zhī,yǎ zhèng fú qīng diào。
任职本谨愿,书谕夙夜效。rèn zhí běn jǐn yuàn,shū yù sù yè xiào。
乃以师生谊,获罪自所召。nǎi yǐ shī shēng yì,huò zuì zì suǒ zhào。
不可听其然,小惩大戒劭。bù kě tīng qí rán,xiǎo chéng dà jiè shào。
然亦旋重擢,改过斯堪教。rán yì xuán zhòng zhuó,gǎi guò sī kān jiào。
饰终仍加恩,善善欲长导。shì zhōng réng jiā ēn,shàn shàn yù zhǎng dǎo。

故刑部尚书衔原刑部侍郎钱陈群

乾隆

少年困场屋,贤母授之经。shǎo nián kùn chǎng wū,xián mǔ shòu zhī jīng。
故学有渊源,于诗尤粹精。gù xué yǒu yuān yuán,yú shī yóu cuì jīng。
经济虽非卓,不失为老成。jīng jì suī fēi zhuó,bù shī wèi lǎo chéng。
以疾赐悬车,还乡信循名。yǐ jí cì xuán chē,hái xiāng xìn xún míng。
迎銮三于浙,祝釐两入京。yíng luán sān yú zhè,zhù lí liǎng rù jīng。
倡和称最多,颂中规亦行。chàng hé chēng zuì duō,sòng zhōng guī yì xíng。
林下惟恂谨,文外无他营。lín xià wéi xún jǐn,wén wài wú tā yíng。
优游登大耋,生贤没亦荣。yōu yóu dēng dà dié,shēng xián méi yì róng。

故礼部尚书衔原侍郎沈德潜

乾隆

东南称二老,曰钱沈则继。dōng nán chēng èr lǎo,yuē qián shěn zé jì。
并以受恩眷,嘉话艺林志。bìng yǐ shòu ēn juàn,jiā huà yì lín zhì。
而实有优劣,沈舛钱为粹。ér shí yǒu yōu liè,shěn chuǎn qián wèi cuì。
钱已见前咏,兹特言沈事。qián yǐ jiàn qián yǒng,zī tè yán shěn shì。
其选国朝诗,说项乖大义。qí xuǎn guó cháo shī,shuō xiàng guāi dà yì。
制序正厥失,然亦无呵厉。zhì xù zhèng jué shī,rán yì wú hē lì。
仍予饰终恩,原无责备意。réng yǔ shì zhōng ēn,yuán wú zé bèi yì。
昨秋徐述夔案发,潜乃为传记。zuó qiū xú shù kuí àn fā,qián nǎi wèi chuán jì。
忘国庇逆臣,其罪实不细。wàng guó bì nì chén,qí zuì shí bù xì。
用是追前恩,削夺从公议。yòng shì zhuī qián ēn,xuē duó cóng gōng yì。
彼岂魏徵比,仆碑复何日。bǐ qǐ wèi zhēng bǐ,pū bēi fù hé rì。
盖因耄而荒,未免图小利。gài yīn mào ér huāng,wèi miǎn tú xiǎo lì。
设曰有心为,吾知其未必。shè yuē yǒu xīn wèi,wú zhī qí wèi bì。
其子非已出,纨裤甘废弃。qí zi fēi yǐ chū,wán kù gān fèi qì。
孙至十四人,而皆无书味。sūn zhì shí sì rén,ér jiē wú shū wèi。
天网有明报,地下应深愧。tiān wǎng yǒu míng bào,dì xià yīng shēn kuì。
可惜徒工诗,行阙信何济。kě xī tú gōng shī,xíng quē xìn hé jì。

故大学士陕甘总督三等忠勤伯黄廷桂

乾隆

西陲用兵时,军需信要务。xī chuí yòng bīng shí,jūn xū xìn yào wù。
统勋既罢斥,特用就熟路。tǒng xūn jì bà chì,tè yòng jiù shú lù。
擘画实尽劳,诸事皆弗误。bāi huà shí jǐn láo,zhū shì jiē fú wù。
而以民为重,从不加征赋。ér yǐ mín wèi zhòng,cóng bù jiā zhēng fù。
遇灾仍赈恤,入告直陈故。yù zāi réng zhèn xù,rù gào zhí chén gù。
可比主吏萧,关中勤供输。kě bǐ zhǔ lì xiāo,guān zhōng qín gōng shū。
以此论功勋,章服锡异数。yǐ cǐ lùn gōng xūn,zhāng fú xī yì shù。
为政颇尚严,赫赫名久著。wèi zhèng pǒ shàng yán,hè hè míng jiǔ zhù。
然而公无私,任劳任怨素。rán ér gōng wú sī,rèn láo rèn yuàn sù。
两朝所造就,似此诚罕遇。liǎng cháo suǒ zào jiù,shì cǐ chéng hǎn yù。

故大学士前两江总督尹继善

乾隆

八旗读书人,假藉词林授。bā qí dú shū rén,jiǎ jí cí lín shòu。
然以染汉习,率多忘世旧。rán yǐ rǎn hàn xí,lǜ duō wàng shì jiù。
问以弓马事,曰我读书秀。wèn yǐ gōng mǎ shì,yuē wǒ dú shū xiù。
及至问文章,曰我旗人胄。jí zhì wèn wén zhāng,yuē wǒ qí rén zhòu。
两歧失进退,故鲜大成就。liǎng qí shī jìn tuì,gù xiān dà chéng jiù。
自开国至今,任事奏绩茂。zì kāi guó zhì jīn,rèn shì zòu jì mào。
若辈一二耳,其余率贸贸。ruò bèi yī èr ěr,qí yú lǜ mào mào。
继善为巨擘,亦赖训迪诱。jì shàn wèi jù bāi,yì lài xùn dí yòu。
八年至总督,异数谁能遘。bā nián zhì zǒng dū,yì shù shuí néng gòu。
政事既明练,情性复温厚。zhèng shì jì míng liàn,qíng xìng fù wēn hòu。
所至皆妥贴,自是福量辏。suǒ zhì jiē tuǒ tiē,zì shì fú liàng còu。
能诗略如白,倡和亦颇富。néng shī lüè rú bái,chàng hé yì pǒ fù。
独爱驰驿喻,知寓意不留。dú ài chí yì yù,zhī yù yì bù liú。
233«6789101112