古诗词

乾隆

夏圭秋江风雨图

乾隆

雨丝风片远连天,一棹渔舟万顷烟。yǔ sī fēng piàn yuǎn lián tiān,yī zhào yú zhōu wàn qǐng yān。
无事买鱼沽酒客,却绕书画米家船。wú shì mǎi yú gū jiǔ kè,què rào shū huà mǐ jiā chuán。

中河

乾隆

驻辇近中河,朱栏俯绿波。zhù niǎn jìn zhōng hé,zhū lán fǔ lǜ bō。
群歌漕运利,永赖圣漠多。qún gē cáo yùn lì,yǒng lài shèng mò duō。
继述夫何有,遵循敢更过。jì shù fū hé yǒu,zūn xún gǎn gèng guò。
省方得知要,遑复论其他。shěng fāng dé zhī yào,huáng fù lùn qí tā。

响屧廊

乾隆

夹径多长松,度松渐豁敞。jiā jìng duō zhǎng sōng,dù sōng jiàn huō chǎng。
伊昔构曲廊,夷光留屧响。yī xī gòu qū láng,yí guāng liú xiè xiǎng。
屧响久不闻,春烟蒙蔓莽。xiè xiǎng jiǔ bù wén,chūn yān méng màn mǎng。
小草设有知,云见人来往。xiǎo cǎo shè yǒu zhī,yún jiàn rén lái wǎng。

烟雨楼用韩子祁诗韵

乾隆

春云欲泮旋蒙蒙,百顷南沏一棹通。chūn yún yù pàn xuán méng méng,bǎi qǐng nán qī yī zhào tōng。
回望还迷堤柳绿,到来才辨榭梅红。huí wàng hái mí dī liǔ lǜ,dào lái cái biàn xiè méi hóng。
不殊图画倪黄境,真是楼台烟雨中。bù shū tú huà ní huáng jìng,zhēn shì lóu tái yān yǔ zhōng。
欲倩李牟携铁笛,月明度曲水晶宫。yù qiàn lǐ móu xié tiě dí,yuè míng dù qū shuǐ jīng gōng。

笑题明月池

乾隆

盘转山腰至山寺,苍松怪石清绝伦。pán zhuǎn shān yāo zhì shān sì,cāng sōng guài shí qīng jué lún。
寺额明月池三字,寻胜笑昔题非真。sì é míng yuè chí sān zì,xún shèng xiào xī tí fēi zhēn。
一泓碗大隐石罅,日间那乃瞻水轮。yī hóng wǎn dà yǐn shí xià,rì jiān nà nǎi zhān shuǐ lún。
设云无乃孤名也,却是刻舟求剑人。shè yún wú nǎi gū míng yě,què shì kè zhōu qiú jiàn rén。

题吴梅村集

乾隆

梅村一卷足风流,往复披寻未肯休。méi cūn yī juǎn zú fēng liú,wǎng fù pī xún wèi kěn xiū。
秋水精神香雪句,西昆幽恩杜陵愁。qiū shuǐ jīng shén xiāng xuě jù,xī kūn yōu ēn dù líng chóu。
裁成蜀锦应惭丽,细比春蚕好更抽。cái chéng shǔ jǐn yīng cán lì,xì bǐ chūn cán hǎo gèng chōu。
寒夜短檠相对处,几多诗兴为君收。hán yè duǎn qíng xiāng duì chù,jǐ duō shī xīng wèi jūn shōu。

七旬庆典

乾隆

御殿庚寅体未仍,山庄聊听庆岗陵。yù diàn gēng yín tǐ wèi réng,shān zhuāng liáo tīng qìng gǎng líng。
七旬屈指数今古,六帝因心验法惩。qī xún qū zhǐ shù jīn gǔ,liù dì yīn xīn yàn fǎ chéng。
北塞骈田朝众部,西天欢熹庆神僧。běi sāi pián tián cháo zhòng bù,xī tiān huān xī qìng shén sēng。
宜言吉日弗言戚,东望松斋戚不胜。yí yán jí rì fú yán qī,dōng wàng sōng zhāi qī bù shèng。

习字

乾隆

间日视阁章,山庄有清暇。jiān rì shì gé zhāng,shān zhuāng yǒu qīng xiá。
有暇亦何为,读书及习射。yǒu xiá yì hé wèi,dú shū jí xí shè。
书亦六艺一,自古重墨稼。shū yì liù yì yī,zì gǔ zhòng mò jià。
棐几铺玉版,嘉荫就松架。fěi jǐ pù yù bǎn,jiā yīn jiù sōng jià。
缮性归平易,变体祛奇诧。shàn xìng guī píng yì,biàn tǐ qū qí chà。
举首瞻奎文,当年此消夏。jǔ shǒu zhān kuí wén,dāng nián cǐ xiāo xià。

山东上年被灾州县颇多

乾隆

齐鲁民何辜,连年未逢稔。qí lǔ mín hé gū,lián nián wèi féng rěn。
每念沟壑填,深宫那安枕。měi niàn gōu hè tián,shēn gōng nà ān zhěn。
昨始入兖境,所见犹未甚。zuó shǐ rù yǎn jìng,suǒ jiàn yóu wèi shén。
寸衷稍自慰,为之食甘腍。cùn zhōng shāo zì wèi,wèi zhī shí gān rèn。
孰知数日来,触景堪愁朕。shú zhī shù rì lái,chù jǐng kān chóu zhèn。
村落多萧条,老幼率憯懔。cūn luò duō xiāo tiáo,lǎo yòu lǜ cǎn lǐn。
腹饥嗷鸿哀,衣薄状鹤凚。fù jī áo hóng āi,yī báo zhuàng hè jìn。
纵屡加赈施,未足苏凄凛。zòng lǚ jiā zhèn shī,wèi zú sū qī lǐn。
休助古有经,损益道须审。xiū zhù gǔ yǒu jīng,sǔn yì dào xū shěn。
用是截漕艘,亟命发仓廪。yòng shì jié cáo sōu,jí mìng fā cāng lǐn。
嗟哉守土臣,旬宣其勤恁。jiē zāi shǒu tǔ chén,xún xuān qí qín nèn。

书法中最喜黄庭坚笔意因而有作

乾隆

羲之称书圣,诸体无不有。xī zhī chēng shū shèng,zhū tǐ wú bù yǒu。
齐梁作者无,李唐推颜柳。qí liáng zuò zhě wú,lǐ táng tuī yán liǔ。
惜哉世已远,赝者十之九。xī zāi shì yǐ yuǎn,yàn zhě shí zhī jiǔ。
宋元差可寻,翰墨出亲手。sòng yuán chà kě xún,hàn mò chū qīn shǒu。
机暇戒宴安,时或游艺薮。jī xiá jiè yàn ān,shí huò yóu yì sǒu。
就中名迹夥,唯爱鲁直叟。jiù zhōng míng jì huǒ,wéi ài lǔ zhí sǒu。
倜傥无安排,潇洒绝尘垢。tì tǎng wú ān pái,xiāo sǎ jué chén gòu。
譬如百尺松,孤高少群偶。pì rú bǎi chǐ sōng,gū gāo shǎo qún ǒu。
信笔一规摹,运腕忘妍丑。xìn bǐ yī guī mó,yùn wàn wàng yán chǒu。
所师在神劲,讵论形肖否。suǒ shī zài shén jìn,jù lùn xíng xiào fǒu。
伊余有深意,笔谏曾谨守。yī yú yǒu shēn yì,bǐ jiàn céng jǐn shǒu。
好尚苟不端,丧德良已厚。hǎo shàng gǒu bù duān,sàng dé liáng yǐ hòu。
所爱汲黯戆,裁诗铭座右。suǒ ài jí àn gàng,cái shī míng zuò yòu。

仇英碧梧翠竹图

乾隆

石泉窈以清,梧竹复修翠。shí quán yǎo yǐ qīng,wú zhú fù xiū cuì。
诛茅为小楹,延得青山致。zhū máo wèi xiǎo yíng,yán dé qīng shān zhì。
幽人兀然坐,开卷默而识。yōu rén wù rán zuò,kāi juǎn mò ér shí。
仿佛沂水风,吾与点也意。fǎng fú yí shuǐ fēng,wú yǔ diǎn yě yì。

文征明松荫听瀑图

乾隆

为爱泉声涤垢思,不簪不履坐厜。wèi ài quán shēng dí gòu sī,bù zān bù lǚ zuò zuī。
山庄曾学斯人听,却愧中涓供奉随。shān zhuāng céng xué sī rén tīng,què kuì zhōng juān gōng fèng suí。

东园观麦

乾隆

迩日雨实佳,今朝晴更好。ěr rì yǔ shí jiā,jīn cháo qíng gèng hǎo。
麦苗即菁菁,麦穗亦矫矫。mài miáo jí jīng jīng,mài suì yì jiǎo jiǎo。
扬风披离离,邀露滟皛皛。yáng fēng pī lí lí,yāo lù yàn xiǎo xiǎo。
十分纵未定,八分固可保。shí fēn zòng wèi dìng,bā fēn gù kě bǎo。
夫子鄙学稼,樊迟器量小。fū zi bǐ xué jià,fán chí qì liàng xiǎo。
园林有弄田,藉以农功考。yuán lín yǒu nòng tián,jí yǐ nóng gōng kǎo。
五谷斯其一,其四期尚早。wǔ gǔ sī qí yī,qí sì qī shàng zǎo。
无不冀有收,冀收宵旰祷。wú bù jì yǒu shōu,jì shōu xiāo gàn dǎo。

古别离

乾隆

古别离。gǔ bié lí。
乃有天上牵牛织女星分歧。nǎi yǒu tiān shàng qiān niú zhī nǚ xīng fēn qí。
至今八万六干会,后会滔滔无止期。zhì jīn bā wàn liù gàn huì,hòu huì tāo tāo wú zhǐ qī。
可怜一会才一日,其余无央数日何以消愁思。kě lián yī huì cái yī rì,qí yú wú yāng shù rì hé yǐ xiāo chóu sī。
古别离,天上犹如此。gǔ bié lí,tiān shàng yóu rú cǐ。
人间可例推,设使无会晤,安用苦别离?古别离,长吁嘻!rén jiān kě lì tuī,shè shǐ wú huì wù,ān yòng kǔ bié lí?gǔ bié lí,zhǎng xū xī!

白鹿洞诗

乾隆

李渤结庐后,绛帐开紫阳。lǐ bó jié lú hòu,jiàng zhàng kāi zǐ yáng。
经纶归性命,道德焕文章。jīng lún guī xìng mìng,dào dé huàn wén zhāng。
剖析危微旨,从容礼法场。pōu xī wēi wēi zhǐ,cóng róng lǐ fǎ chǎng。
只今传鹿洞,几席有余香。zhǐ jīn chuán lù dòng,jǐ xí yǒu yú xiāng。

伊犁将军奏土尔扈特汗渥巴锡率全部归顺诗事

乾隆

土尔扈特部,昔汗阿玉奇。tǔ ěr hù tè bù,xī hàn ā yù qí。
今来渥巴锡,明背俄罗斯。jīn lái wò bā xī,míng bèi é luó sī。
向化非招致,颁恩应博施。xiàng huà fēi zhāo zhì,bān ēn yīng bó shī。
舍楞逃复返,彼亦合无辞。shě léng táo fù fǎn,bǐ yì hé wú cí。
卫拉昔相忌,携孥往海滨。wèi lā xī xiāng jì,xié nú wǎng hǎi bīn。
终焉怀故土,遂尔弃殊伦。zhōng yān huái gù tǔ,suì ěr qì shū lún。
弗受将为盗,俾安皆我民。fú shòu jiāng wèi dào,bǐ ān jiē wǒ mín。
从今蒙古类,无一不王臣。cóng jīn méng gǔ lèi,wú yī bù wáng chén。

杂诗

乾隆

水至清无鱼,人至察无徒。shuǐ zhì qīng wú yú,rén zhì chá wú tú。
无鱼非水德,无徒势云孤。wú yú fēi shuǐ dé,wú tú shì yún gū。
鱼岂离于水,潜渊转江湖。yú qǐ lí yú shuǐ,qián yuān zhuǎn jiāng hú。
人岂离于世,适将他有图。rén qǐ lí yú shì,shì jiāng tā yǒu tú。
知一贵知二,通变乃达常。zhī yī guì zhī èr,tōng biàn nǎi dá cháng。
不逆复不亿,抑亦先觉良。bù nì fù bù yì,yì yì xiān jué liáng。
吹芋三百人,隐笑齐宣王。chuī yù sān bǎi rén,yǐn xiào qí xuān wáng。

观承光殿玉瓮再作歌

乾隆

元史世祖至元间,初成渎山大玉海。yuán shǐ shì zǔ zhì yuán jiān,chū chéng dú shān dà yù hǎi。
敕置广寒碧殿中,逮今五百有余载。chì zhì guǎng hán bì diàn zhōng,dǎi jīn wǔ bǎi yǒu yú zài。
青绿间以黑白章,云涛水物相低昂。qīng lǜ jiān yǐ hēi bái zhāng,yún tāo shuǐ wù xiāng dī áng。
五山之珍伴御榻,从臣献寿欢无央。wǔ shān zhī zhēn bàn yù tà,cóng chén xiàn shòu huān wú yāng。
监院道房曾几历,仍列承光似还璧。jiān yuàn dào fáng céng jǐ lì,réng liè chéng guāng shì hái bì。
相望琼岛咫尺近,岂必铜仙独泪滴。xiāng wàng qióng dǎo zhǐ chǐ jìn,qǐ bì tóng xiān dú lèi dī。
和阗玉瓮昨琢成,质文较此都倍赢。hé tián yù wèng zuó zuó chéng,zhì wén jiào cǐ dōu bèi yíng。
周监在殷殷监夏,一经数典惕予情。zhōu jiān zài yīn yīn jiān xià,yī jīng shù diǎn tì yǔ qíng。

观采茶作歌

乾隆

前日采茶我不喜,率缘供览官经理;qián rì cǎi chá wǒ bù xǐ,lǜ yuán gōng lǎn guān jīng lǐ;
今日采茶我爱观,吴民生计勤自然。jīn rì cǎi chá wǒ ài guān,wú mín shēng jì qín zì rán。
云栖取近跋山路,都非吏备清跸处。yún qī qǔ jìn bá shān lù,dōu fēi lì bèi qīng bì chù。
无事回避出采茶,相将男妇实劳劬。wú shì huí bì chū cǎi chá,xiāng jiāng nán fù shí láo qú。
嫩荚新芽细拨挑,趁忙谷雨临明朝;nèn jiá xīn yá xì bō tiāo,chèn máng gǔ yǔ lín míng cháo;
雨前价贵雨后贱,民艰触目陈鸣镳。yǔ qián jià guì yǔ hòu jiàn,mín jiān chù mù chén míng biāo。
由来贵诚不贵伪,嗟哉老幼赴时意;yóu lái guì chéng bù guì wěi,jiē zāi lǎo yòu fù shí yì;
敝衣粝食曾不敷,龙团凤饼真无味。bì yī lì shí céng bù fū,lóng tuán fèng bǐng zhēn wú wèi。

宿方山

乾隆

行馆傍花宫,林峦益致静。xíng guǎn bàng huā gōng,lín luán yì zhì jìng。
山游薄暮归,篝灯夜方永。shān yóu báo mù guī,gōu dēng yè fāng yǒng。
定钟近宵声,弗霜亦念警。dìng zhōng jìn xiāo shēng,fú shuāng yì niàn jǐng。
安禅付彼僧,我自娱清省。ān chán fù bǐ sēng,wǒ zì yú qīng shěng。