古诗词

乾隆

由玉河泛舟至万寿山清漪园

乾隆

玉泉舟下玉河通,日丽风和波不雄。yù quán zhōu xià yù hé tōng,rì lì fēng hé bō bù xióng。
芷白蒲青景有望,鸢飞鱼跃兴无穷。zhǐ bái pú qīng jǐng yǒu wàng,yuān fēi yú yuè xīng wú qióng。
清漪水色从新秀,万寿山光即渐融。qīng yī shuǐ sè cóng xīn xiù,wàn shòu shān guāng jí jiàn róng。
行不须臾吟数首,裴家构思或相同。xíng bù xū yú yín shù shǒu,péi jiā gòu sī huò xiāng tóng。

白云寺小憩

乾隆

白云深处称禅栖,便访云关一觅题。bái yún shēn chù chēng chán qī,biàn fǎng yún guān yī mì tí。
密雪埋溪僧未扫,韶春入树鸟光啼。mì xuě mái xī sēng wèi sǎo,sháo chūn rù shù niǎo guāng tí。
三间静室依然也,五载流阴亦迅兮。sān jiān jìng shì yī rán yě,wǔ zài liú yīn yì xùn xī。
此去鹫峰应不远,玉丛林里望丹梯。cǐ qù jiù fēng yīng bù yuǎn,yù cóng lín lǐ wàng dān tī。

立秋日作

乾隆

已识山中早晚凉,今朝况复立秋当。yǐ shí shān zhōng zǎo wǎn liáng,jīn cháo kuàng fù lì qiū dāng。
如何午热为孤注,疑是金官让末光。rú hé wǔ rè wèi gū zhù,yí shì jīn guān ràng mò guāng。
桐叶庭边想影落,草虫砌下觉声杨。tóng yè tíng biān xiǎng yǐng luò,cǎo chóng qì xià jué shēng yáng。
农占晴雨纷如讼,历验原来亦鲜偿。nóng zhàn qíng yǔ fēn rú sòng,lì yàn yuán lái yì xiān cháng。

再游龙井作

乾隆

清跸重听龙井泉,明将归辔启华旃。qīng bì zhòng tīng lóng jǐng quán,míng jiāng guī pèi qǐ huá zhān。
问山得路宜晴后,汲水烹茶正雨前。wèn shān dé lù yí qíng hòu,jí shuǐ pēng chá zhèng yǔ qián。
入目光景真迅尔,向人花木似依然。rù mù guāng jǐng zhēn xùn ěr,xiàng rén huā mù shì yī rán。
斯诚佳矣予无梦,天姥那希李谪仙。sī chéng jiā yǐ yǔ wú mèng,tiān lǎo nà xī lǐ zhé xiān。

再题石鼓

乾隆

石鼓韩歌掘臼科,弗知其意所云何?shí gǔ hán gē jué jiù kē,fú zhī qí yì suǒ yún hé?
兹因考古十之质,爰命图真一有窠。zī yīn kǎo gǔ shí zhī zhì,yuán mìng tú zhēn yī yǒu kē。
慨叹曾充舂杵用,伤形已阅岁年多。kǎi tàn céng chōng chōng chǔ yòng,shāng xíng yǐ yuè suì nián duō。
言行国学历珍弆,重道崇文功不磨。yán xíng guó xué lì zhēn jǔ,zhòng dào chóng wén gōng bù mó。

回思一律

乾隆

践阼回思廿五岁,朝班较我岁都多。jiàn zuò huí sī niàn wǔ suì,cháo bān jiào wǒ suì dōu duō。
匆匆卌八春秋阅,忽忽康雍文武磨。cōng cōng xì bā chūn qiū yuè,hū hū kāng yōng wén wǔ mó。
几个老臣用由我,其余在列长于他。jǐ gè lǎo chén yòng yóu wǒ,qí yú zài liè zhǎng yú tā。
蓦然自问率兴事,蒿目焦心愧若何。mò rán zì wèn lǜ xīng shì,hāo mù jiāo xīn kuì ruò hé。

纪实

乾隆

失脚落溪癸卯年,衣衫末湿即登船。shī jiǎo luò xī guǐ mǎo nián,yī shān mò shī jí dēng chuán。
因艰步履盖老耳,弗慎起居为恧然。yīn jiān bù lǚ gài lǎo ěr,fú shèn qǐ jū wèi nǜ rán。
问类冯河答子路,事殊赏节骇忠贤。wèn lèi féng hé dá zi lù,shì shū shǎng jié hài zhōng xián。
原如君子过而已,纪实防他讹以传。yuán rú jūn zi guò ér yǐ,jì shí fáng tā é yǐ chuán。

西师底定伊犁捷音至诗以述事

乾隆

乘时命将定条枝,天佑人归捷报驰。chéng shí mìng jiāng dìng tiáo zhī,tiān yòu rén guī jié bào chí。
无战有征安绝域,壶浆箪食迎王师。wú zhàn yǒu zhēng ān jué yù,hú jiāng dān shí yíng wáng shī。
两朝缔构敢石继,百世宁绥有所思。liǎng cháo dì gòu gǎn shí jì,bǎi shì níng suí yǒu suǒ sī。
好雨优沾王宇拓,敬心那为慰心移。hǎo yǔ yōu zhān wáng yǔ tuò,jìng xīn nà wèi wèi xīn yí。

即景

乾隆

即景为题信口拈,山庄乐事实无厌。jí jǐng wèi tí xìn kǒu niān,shān zhuāng lè shì shí wú yàn。
苍麋岩际行行见,红叶林间渐渐添。cāng mí yán jì xíng xíng jiàn,hóng yè lín jiān jiàn jiàn tiān。
碧宇云稀天廓落,寒潭潦尽水沉潜。bì yǔ yún xī tiān kuò luò,hán tán lǎo jǐn shuǐ chén qián。
讵惟揽结供吟兴,静会端知理趣兼。jù wéi lǎn jié gōng yín xīng,jìng huì duān zhī lǐ qù jiān。

岳钟琪入觐诗以赐之

乾隆

剑佩归朝矍铄翁,番巢单骑志何雄!jiàn pèi guī cháo jué shuò wēng,fān cháo dān qí zhì hé xióng!
功志淮蔡无惭李,翼奋渑池不独冯。gōng zhì huái cài wú cán lǐ,yì fèn miǎn chí bù dú féng。
早建奇勋能鼓勇,重颁上爵特褒忠。zǎo jiàn qí xūn néng gǔ yǒng,zhòng bān shàng jué tè bāo zhōng。
西南保障资猷略,前席敷陈每日中。xī nán bǎo zhàng zī yóu lüè,qián xí fū chén měi rì zhōng。

法喇

乾隆

服牛乘马取诸随,利器殊方未可移。fú niú chéng mǎ qǔ zhū suí,lì qì shū fāng wèi kě yí。
似榻似车行以便,曰冰曰雪用皆宜。shì tà shì chē xíng yǐ biàn,yuē bīng yuē xuě yòng jiē yí。
孤篷虽逊风帆疾,峻坂无愁衔橛危。gū péng suī xùn fēng fān jí,jùn bǎn wú chóu xián jué wēi。
太液拖床龙凤饰,椎轮大辂此堪思。tài yè tuō chuáng lóng fèng shì,chuí lún dà lù cǐ kān sī。

经岳武穆祠

乾隆

翠柏红垣见葆祠,羔豚命祭复过之。cuì bǎi hóng yuán jiàn bǎo cí,gāo tún mìng jì fù guò zhī。
两言臣则师千古,百战兵威震一时。liǎng yán chén zé shī qiān gǔ,bǎi zhàn bīng wēi zhèn yī shí。
道济长城谁自坏?dào jì zhǎng chéng shuí zì huài?
临安一木本犹支。lín ān yī mù běn yóu zhī。
故乡俎豆夫何恨,恨是金牌太促期!gù xiāng zǔ dòu fū hé hèn,hèn shì jīn pái tài cù qī!

诗本

乾隆

诗本例分上下编,率当一百册余篇。shī běn lì fēn shàng xià biān,lǜ dāng yī bǎi cè yú piān。
丁年乐府补空白,戌岁盛京缀帙全。dīng nián lè fǔ bǔ kōng bái,xū suì shèng jīng zhuì zhì quán。
秋月春风景无问,山情水态句捐妍。qiū yuè chūn fēng jǐng wú wèn,shān qíng shuǐ tài jù juān yán。
即今祥禫游犹懒,月令搜吟拟阙填。jí jīn xiáng dàn yóu yóu lǎn,yuè lìng sōu yín nǐ quē tián。

雨后昆明湖泛舟骋望

乾隆

半夜嘉霖晓快晴,敕机暇偶泛昆明。bàn yè jiā lín xiǎo kuài qíng,chì jī xiá ǒu fàn kūn míng。
稳同天上坐春水,爽学秋风动石鲸。wěn tóng tiān shàng zuò chūn shuǐ,shuǎng xué qiū fēng dòng shí jīng。
出绿柳荫知岸远,入红莲路荡舟轻。chū lǜ liǔ yīn zhī àn yuǎn,rù hóng lián lù dàng zhōu qīng。
玉峰真似蓬莱岛,只许遥遥镜里呈。yù fēng zhēn shì péng lái dǎo,zhǐ xǔ yáo yáo jìng lǐ chéng。

哈萨克陪臣到因携观广陵风景

乾隆

哈萨朝正贡马频,路遥迟到值南巡。hā sà cháo zhèng gòng mǎ pín,lù yáo chí dào zhí nán xún。
因教驰驿来江国,便挈行春阅绮闉。yīn jiào chí yì lái jiāng guó,biàn qiè xíng chūn yuè qǐ yīn。
昔岁观光称使者,今番优赉实陪臣。xī suì guān guāng chēng shǐ zhě,jīn fān yōu lài shí péi chén。
广陵鄂畚何南北,总我心怀保赤人。guǎng líng è běn hé nán běi,zǒng wǒ xīn huái bǎo chì rén。

姜女祠

乾隆

凄风秃树吼斜阳,尚作悲声配国殇。qī fēng tū shù hǒu xié yáng,shàng zuò bēi shēng pèi guó shāng。
千古无心夸节义,一身有死为纲常。qiān gǔ wú xīn kuā jié yì,yī shēn yǒu sǐ wèi gāng cháng。
由来此日称姜女,尽道当年哭杞梁。yóu lái cǐ rì chēng jiāng nǚ,jǐn dào dāng nián kū qǐ liáng。
长见秉彝公懿好,讹传是处也何妨?zhǎng jiàn bǐng yí gōng yì hǎo,é chuán shì chù yě hé fáng?

昭庆寺

乾隆

钱塘门外古昭庆,取便寻幽过野堤。qián táng mén wài gǔ zhāo qìng,qǔ biàn xún yōu guò yě dī。
僧不参禅修净业,佛无定相示全提。sēng bù cān chán xiū jìng yè,fú wú dìng xiāng shì quán tí。
法林自是忘忧所,精舍堪称小隐栖。fǎ lín zì shì wàng yōu suǒ,jīng shě kān chēng xiǎo yǐn qī。
而我民艰常满目,岂能耽静对阇黎。ér wǒ mín jiān cháng mǎn mù,qǐ néng dān jìng duì dū lí。

科尔沁

乾隆

世笃姻盟拟晋秦,宫中教养喜成人。shì dǔ yīn méng nǐ jìn qín,gōng zhōng jiào yǎng xǐ chéng rén。
诗书大义能明要,妫汭丛祥遂降嫔。shī shū dà yì néng míng yào,guī ruì cóng xiáng suì jiàng pín。
此日真堪呼半子,当年欲笑议和亲。cǐ rì zhēn kān hū bàn zi,dāng nián yù xiào yì hé qīn。
同来侍宴承欢处,为忆前弦转鼻辛。tóng lái shì yàn chéng huān chù,wèi yì qián xián zhuǎn bí xīn。

唐寅桃花庵图

乾隆

吴中爱看吴人画,况是吴人画最高。wú zhōng ài kàn wú rén huà,kuàng shì wú rén huà zuì gāo。
世上只期为散木,庵前疑复绽新桃。shì shàng zhǐ qī wèi sàn mù,ān qián yí fù zhàn xīn táo。
松风寒处安茶铫,石冻春深试酒槽。sōng fēng hán chù ān chá diào,shí dòng chūn shēn shì jiǔ cáo。
七字志怀颇见道,宁云溪壑兴堪陶。qī zì zhì huái pǒ jiàn dào,níng yún xī hè xīng kān táo。

夏日题瀛台

乾隆

文轩梧竹倍凄清,座拥琳琅爽自生。wén xuān wú zhú bèi qī qīng,zuò yōng lín láng shuǎng zì shēng。
高处近天无暑气,人间此地是蓬瀛。gāo chù jìn tiān wú shǔ qì,rén jiān cǐ dì shì péng yíng。
水涵银海月为镜,苔点瑶阶石作枰。shuǐ hán yín hǎi yuè wèi jìng,tái diǎn yáo jiē shí zuò píng。
草木敷荣鱼鸟适,由来物物遂生成。cǎo mù fū róng yú niǎo shì,yóu lái wù wù suì shēng chéng。
2331234567»