古诗词

乾隆

万松寺

乾隆

山居白足两三僧,不解参禅不演乘。shān jū bái zú liǎng sān sēng,bù jiě cān chán bù yǎn chéng。
粥饭之余无一事,紫衣让尔得相应。zhōu fàn zhī yú wú yī shì,zǐ yī ràng ěr dé xiāng yīng。

天宁寺行馆杂咏

乾隆

三月烟花古所云,扬州自昔管弦纷。sān yuè yān huā gǔ suǒ yún,yáng zhōu zì xī guǎn xián fēn。
还淳拟欲申明禁,虑碍翻殃谋食群。hái chún nǐ yù shēn míng jìn,lǜ ài fān yāng móu shí qún。

木兰祠

乾隆

克敌垂成不受勋,凛然巾帼是将军。kè dí chuí chéng bù shòu xūn,lǐn rán jīn guó shì jiāng jūn。
一般过客留吟句,绝胜钱塘苏小坟。yī bān guò kè liú yín jù,jué shèng qián táng sū xiǎo fén。

圣水盆

乾隆

垂崖迸水落丝丝,冬不凝冰事匪奇。chuí yá bèng shuǐ luò sī sī,dōng bù níng bīng shì fěi qí。
应为仙家修养法,将临玉女洗头时。yīng wèi xiān jiā xiū yǎng fǎ,jiāng lín yù nǚ xǐ tóu shí。

平湖秋月

乾隆

春水初生绿似油,新蛾泻影镜光柔。chūn shuǐ chū shēng lǜ shì yóu,xīn é xiè yǐng jìng guāng róu。
待予重命行秋棹,饱弄金波万里流。dài yǔ zhòng mìng xíng qiū zhào,bǎo nòng jīn bō wàn lǐ liú。

辽阳怀古

乾隆

唐宗战垒久成功,管邴曾闻度海东。táng zōng zhàn lěi jiǔ chéng gōng,guǎn bǐng céng wén dù hǎi dōng。
只有千年华表鹤,时看来往白云中。zhǐ yǒu qiān nián huá biǎo hè,shí kàn lái wǎng bái yún zhōng。

戏题听鹂馆

乾隆

清和渐觉绿阴稠,初听林间黄栗留。qīng hé jiàn jué lǜ yīn chóu,chū tīng lín jiān huáng lì liú。
笑我本非高逸者,双柑何必袭风流。xiào wǒ běn fēi gāo yì zhě,shuāng gān hé bì xí fēng liú。

曲院风荷

乾隆

几个田田漾细风,乍看绿叶想花红。jǐ gè tián tián yàng xì fēng,zhà kàn lǜ yè xiǎng huā hóng。
昆明湖上浮轻舫,六月春光讶许同。kūn míng hú shàng fú qīng fǎng,liù yuè chūn guāng yà xǔ tóng。

红叶

乾隆

迭嶂青云放晓晴,乍看红叶一枝横。dié zhàng qīng yún fàng xiǎo qíng,zhà kàn hóng yè yī zhī héng。
徘徊体物难成句,几点玫瑰衬绿琼。pái huái tǐ wù nán chéng jù,jǐ diǎn méi guī chèn lǜ qióng。

过宝带桥有咏

乾隆

金阊清晓放舟行,宝带春风波漾轻。jīn chāng qīng xiǎo fàng zhōu xíng,bǎo dài chūn fēng bō yàng qīng。
孔五十三易疏泄,涨痕犹见与桥平。kǒng wǔ shí sān yì shū xiè,zhǎng hén yóu jiàn yǔ qiáo píng。

过蒙古诸部落

乾隆

小儿五岁会骑驼,乳饼为粮乐则那。xiǎo ér wǔ suì huì qí tuó,rǔ bǐng wèi liáng lè zé nà。
忽落轻莎翻得意,揶揄学父舞天魔。hū luò qīng shā fān dé yì,yé yú xué fù wǔ tiān mó。

过蒙古诸部落

乾隆

识路牛羊不用牵,下来群饮碧溪泉。shí lù niú yáng bù yòng qiān,xià lái qún yǐn bì xī quán。
儿童骑马寻亡牯,只在东沟西谷边。ér tóng qí mǎ xún wáng gǔ,zhǐ zài dōng gōu xī gǔ biān。

过蒙古诸部落

乾隆

猎罢归来父子围,露沾秋草鹿初肥。liè bà guī lái fù zi wéi,lù zhān qiū cǎo lù chū féi。
折杨共炙倾浑脱,醉趁孤鸿马上飞。zhé yáng gòng zhì qīng hún tuō,zuì chèn gū hóng mǎ shàng fēi。

苏堤春晓

乾隆

通守钱塘记大苏,取之无尽适逢吾。tōng shǒu qián táng jì dà sū,qǔ zhī wú jǐn shì féng wú。
长堤万古传名姓,肯让夷光擅此湖。zhǎng dī wàn gǔ chuán míng xìng,kěn ràng yí guāng shàn cǐ hú。

雨花台

乾隆

据阜高台俯井闾,讲经因以得名诸?jù fù gāo tái fǔ jǐng lǘ,jiǎng jīng yīn yǐ dé míng zhū?
维摩已是为糟粕,梁武真成拾唾余。wéi mó yǐ shì wèi zāo pò,liáng wǔ zhēn chéng shí tuò yú。

剑池

乾隆

山川宇宙来便有,岂信剑飞画作岩。shān chuān yǔ zhòu lái biàn yǒu,qǐ xìn jiàn fēi huà zuò yán。
四字宣尼曾不语,惜哉佳境溷愚凡。sì zì xuān ní céng bù yǔ,xī zāi jiā jìng hùn yú fán。

柳浪闻莺

乾隆

南渡宋家忘北金,相于丝管乐春深。nán dù sòng jiā wàng běi jīn,xiāng yú sī guǎn lè chūn shēn。
新莺百啭非无意,河北由来有故林。xīn yīng bǎi zhuàn fēi wú yì,hé běi yóu lái yǒu gù lín。

射熊

乾隆

寥萧玉宇拂秋风,掌样霜锋好射熊。liáo xiāo yù yǔ fú qiū fēng,zhǎng yàng shuāng fēng hǎo shè xióng。
却笑汉皇犹赤帝,空输女子是英雄。què xiào hàn huáng yóu chì dì,kōng shū nǚ zi shì yīng xióng。

题管道升修竹幽兰图

乾隆

袅袅猗猗绿水滨,幽香孤节自相亲。niǎo niǎo yī yī lǜ shuǐ bīn,yōu xiāng gū jié zì xiāng qīn。
世间尽有丹青手,写照端须似此人。shì jiān jǐn yǒu dān qīng shǒu,xiě zhào duān xū shì cǐ rén。

李慎修奏对劝勿以诗为能甚韪其言而结习未忘焉因题以志吾过

乾隆

慎修劝我莫为诗,我亦知诗可不为。shèn xiū quàn wǒ mò wèi shī,wǒ yì zhī shī kě bù wèi。
但是几余清宴际,却将何事遗闲时。dàn shì jǐ yú qīng yàn jì,què jiāng hé shì yí xián shí。