古诗词

张晋

露筋祠阻风

张晋

落日挂帆去,狂风却倒吹。luò rì guà fān qù,kuáng fēng què dào chuī。
人思广陵郭,舟泊露筋祠。rén sī guǎng líng guō,zhōu pō lù jīn cí。
白鸟环飞急,孤灯欲上迟。bái niǎo huán fēi jí,gū dēng yù shàng chí。
平湖三十六,烟水正迷离。píng hú sān shí liù,yān shuǐ zhèng mí lí。

再过维扬

张晋

又鼓维扬棹,帆张一叶轻。yòu gǔ wéi yáng zhào,fān zhāng yī yè qīng。
水云迷鹭影,风柳递蝉声。shuǐ yún mí lù yǐng,fēng liǔ dì chán shēng。
岸转添新港,舟行无定程。àn zhuǎn tiān xīn gǎng,zhōu xíng wú dìng chéng。
醉歌还纵目,斜日逐波明。zuì gē hái zòng mù,xié rì zhú bō míng。

大风渡扬子江

张晋

江阔难投岸,颠风特地号。jiāng kuò nán tóu àn,diān fēng tè dì hào。
家贫无璧马,舟小况波涛。jiā pín wú bì mǎ,zhōu xiǎo kuàng bō tāo。
击楫人何在,扬帆兴亦豪。jī jí rén hé zài,yáng fān xīng yì háo。
金焦旧游处,指点两峰高。jīn jiāo jiù yóu chù,zhǐ diǎn liǎng fēng gāo。

重阳前二日在西坪作

张晋

幽居何事苦魂销,独倚危栏遣寂寥。yōu jū hé shì kǔ hún xiāo,dú yǐ wēi lán qiǎn jì liáo。
陇首草肥秋放马,云边风急暮盘雕。lǒng shǒu cǎo féi qiū fàng mǎ,yún biān fēng jí mù pán diāo。
新愁半遂砧声起,壮志全同木叶雕。xīn chóu bàn suì zhēn shēng qǐ,zhuàng zhì quán tóng mù yè diāo。
况复登临近重九,一篱黄菊雨潇潇。kuàng fù dēng lín jìn zhòng jiǔ,yī lí huáng jú yǔ xiāo xiāo。

滕王阁

张晋

帝子行游日几回,春风蛱蝶画图开。dì zi xíng yóu rì jǐ huí,chūn fēng jiá dié huà tú kāi。
一时高阁凌空起,万里长江动地来。yī shí gāo gé líng kōng qǐ,wàn lǐ zhǎng jiāng dòng dì lái。
何必王郎工作赋,更无都督解怜才。hé bì wáng láng gōng zuò fù,gèng wú dōu dū jiě lián cái。
栋云帘雨空今古,一种消沉付劫灰。dòng yún lián yǔ kōng jīn gǔ,yī zhǒng xiāo chén fù jié huī。

舟泊赤壁

张晋

奸雄横槊亦风流,迁客曾来作胜游。jiān xióng héng shuò yì fēng liú,qiān kè céng lái zuò shèng yóu。
故垒西边余赤壁,大江东去绕黄州。gù lěi xī biān yú chì bì,dà jiāng dōng qù rào huáng zhōu。
昔年战斗悲龙虎,清夜徘徊看斗牛。xī nián zhàn dòu bēi lóng hǔ,qīng yè pái huái kàn dòu niú。
断岸荒祠俱是梦,一樽莫负画船秋。duàn àn huāng cí jù shì mèng,yī zūn mò fù huà chuán qiū。

中秋与内人对月因忆去年今夕余客闽之南靖海水爆发几致淹没感而赋此

张晋

去岁中秋剧可哀,长鲸跋浪夜喧豗。qù suì zhōng qiū jù kě āi,zhǎng jīng bá làng yè xuān huī。
耳边风雨□飞急,眼底田庐拉杂摧。ěr biān fēng yǔ fēi jí,yǎn dǐ tián lú lā zá cuī。
生死已抛成隔世,海天何意赋归来。shēng sǐ yǐ pāo chéng gé shì,hǎi tiān hé yì fù guī lái。
今宵重话团圞月,烂醉宁辞百罚杯。jīn xiāo zhòng huà tuán luán yuè,làn zuì níng cí bǎi fá bēi。

铁马

张晋

深院回飙堕地轻,凌空铁骑忽纵横。shēn yuàn huí biāo duò dì qīng,líng kōng tiě qí hū zòng héng。
剧知虚喝真无赖,何事交驰太不情。jù zhī xū hē zhēn wú lài,hé shì jiāo chí tài bù qíng。
此日君书劳置驿,谁家小妇正鸣筝。cǐ rì jūn shū láo zhì yì,shuí jiā xiǎo fù zhèng míng zhēng。
春宵梦醒三更后,愁听风檐蹴踏声。chūn xiāo mèng xǐng sān gèng hòu,chóu tīng fēng yán cù tà shēng。

冬日京邸闻樊梅轩六基先生讣音

张晋

落拓还家独掩扉,唾壶敲缺赏音稀。luò tuò hái jiā dú yǎn fēi,tuò hú qiāo quē shǎng yīn xī。
几人富贵矜华屋,此老平生祗布衣。jǐ rén fù guì jīn huá wū,cǐ lǎo píng shēng zhī bù yī。
白发垂肩仍作达,黄金到手已全挥。bái fā chuí jiān réng zuò dá,huáng jīn dào shǒu yǐ quán huī。
伤心斜日逢庚子,能否魂招雪夜归。shāng xīn xié rì féng gēng zi,néng fǒu hún zhāo xuě yè guī。

屈突通

张晋

办死批鳞气亦豪,奉身严正肃清高。bàn sǐ pī lín qì yì háo,fèng shēn yán zhèng sù qīng gāo。
服葱颇记歌三斗,摩颈何曾受一刀。fú cōng pǒ jì gē sān dòu,mó jǐng hé céng shòu yī dāo。
故主难忘嗟未必,家僮虽斩笑徒劳。gù zhǔ nán wàng jiē wèi bì,jiā tóng suī zhǎn xiào tú láo。
平生大节都无取,论赞犹蒙特笔褒。píng shēng dà jié dōu wú qǔ,lùn zàn yóu méng tè bǐ bāo。

封伦

张晋

太息封郎本佞臣,揣摩迎合费精神。tài xī fēng láng běn nìng chén,chuāi mó yíng hé fèi jīng shén。
两端竟可欺明主,此辈真惭号士人。liǎng duān jìng kě qī míng zhǔ,cǐ bèi zhēn cán hào shì rén。
死遇唐临难自料,生排萧瑀亦何因。sǐ yù táng lín nán zì liào,shēng pái xiāo yǔ yì hé yīn。
削官改谥褫奸魄,国法聊从地下申。xuē guān gǎi shì chǐ jiān pò,guó fǎ liáo cóng dì xià shēn。

长孙赵公无忌

张晋

拥戴当年志不摇,可怜积毁骨能销。yōng dài dāng nián zhì bù yáo,kě lián jī huǐ gǔ néng xiāo。
精诚岂肯同王凤,逼迫无端等薄昭。jīng chéng qǐ kěn tóng wáng fèng,bī pò wú duān děng báo zhāo。
绫锦虚劳颁内帑,画图真可冠诸僚。líng jǐn xū láo bān nèi tǎng,huà tú zhēn kě guān zhū liáo。
伤心万里黔州路,惨淡忠魂孰与招。shāng xīn wàn lǐ qián zhōu lù,cǎn dàn zhōng hún shú yǔ zhāo。

马仆射周

张晋

好学曾传善说《诗》,少年落拓不求知。hǎo xué céng chuán shàn shuō shī,shǎo nián luò tuò bù qiú zhī。
拂衣刺史心何壮,暂馆中郎遇亦奇。fú yī cì shǐ xīn hé zhuàng,zàn guǎn zhōng láng yù yì qí。
已死尚烦方士觅,在生难免里人嗤。yǐ sǐ shàng fán fāng shì mì,zài shēng nán miǎn lǐ rén chī。
鸢肩火色原无憾,似此遭逢更有谁。yuān jiān huǒ sè yuán wú hàn,shì cǐ zāo féng gèng yǒu shuí。

褚河南遂良

张晋

松柏凌寒挺劲姿,清风大节有谁知。sōng bǎi líng hán tǐng jìn zī,qīng fēng dà jié yǒu shuí zhī。
艳妻一自煽方处,此獠何难扑杀之。yàn qī yī zì shān fāng chù,cǐ liáo hé nán pū shā zhī。
致笏直须还陛下,托孤宁忍负心期。zhì hù zhí xū hái bì xià,tuō gū níng rěn fù xīn qī。
好儿好妇言犹在,万死投荒志不移。hǎo ér hǎo fù yán yóu zài,wàn sǐ tóu huāng zhì bù yí。

狄梁公仁杰

张晋

白云亲舍望依依,海曲明珠世所稀。bái yún qīn shě wàng yī yī,hǎi qū míng zhū shì suǒ xī。
妖梦独占双陆谶,孤忠潜挟五龙飞。yāo mèng dú zhàn shuāng lù chèn,gū zhōng qián xié wǔ lóng fēi。
上方宠锡裁金字,制狱奇冤付楮衣。shàng fāng chǒng xī cái jīn zì,zhì yù qí yuān fù chǔ yī。
闻道宁州诸父老,几人碑下泪齐挥。wén dào níng zhōu zhū fù lǎo,jǐ rén bēi xià lèi qí huī。

五王桓彦范、敬晖、崔元炜、张柬之、袁恕己

张晋

集仙廊下看横尸,玄武门前复辟时。jí xiān láng xià kàn héng shī,xuán wǔ mén qián fù pì shí。
太尉不闻原二吕,五王何故恕三思。tài wèi bù wén yuán èr lǚ,wǔ wáng hé gù shù sān sī。
竹槎缚去情尤惨,葛汁盛来命已危。zhú chá fù qù qíng yóu cǎn,gé zhī shèng lái mìng yǐ wēi。
若使当年从季昶,椎床宁悔见机迟。ruò shǐ dāng nián cóng jì chǎng,chuí chuáng níng huǐ jiàn jī chí。

张易之张昌宗

张晋

傅粉施朱笑二张,难兄难弟并称郎。fù fěn shī zhū xiào èr zhāng,nán xiōng nán dì bìng chēng láng。
定知姿貌过怀义,何惜头衔署辟阳。dìng zhī zī mào guò huái yì,hé xī tóu xián shǔ pì yáng。
三教珠英谁代撰,一时朝士总如狂。sān jiào zhū yīng shuí dài zhuàn,yī shí cháo shì zǒng rú kuáng。
宫中别有新恩旨,特遣尚书侍阿臧。gōng zhōng bié yǒu xīn ēn zhǐ,tè qiǎn shàng shū shì ā zāng。

宋文贞璟

张晋

中朝第一语非谀,清节棱棱古丈夫。zhōng cháo dì yī yǔ fēi yú,qīng jié léng léng gǔ zhàng fū。
独卫东宫拒公主,肯随群小作家奴。dú wèi dōng gōng jù gōng zhǔ,kěn suí qún xiǎo zuò jiā nú。
一时内侍难窥测,万里边功绝觊觎。yī shí nèi shì nán kuī cè,wàn lǐ biān gōng jué jì yú。
不碍梅花曾作赋,知君铁石世间无。bù ài méi huā céng zuò fù,zhī jūn tiě shí shì jiān wú。

张文献九龄

张晋

少年高第便知名,首谒燕公意已倾。shǎo nián gāo dì biàn zhī míng,shǒu yè yàn gōng yì yǐ qīng。
曾许文章冠余子,有谁风度似先生。céng xǔ wén zhāng guān yú zi,yǒu shuí fēng dù shì xiān shēng。
知人岂独王夷甫,守正何殊宋广平。zhī rén qǐ dú wáng yí fǔ,shǒu zhèng hé shū sòng guǎng píng。
最是君王西幸日,追思犹自泪纵横。zuì shì jūn wáng xī xìng rì,zhuī sī yóu zì lèi zòng héng。

李林甫

张晋

便佞阴柔结主欢,月堂曾致几家残。biàn nìng yīn róu jié zhǔ huān,yuè táng céng zhì jǐ jiā cán。
朝廷共庆遗贤少,宰相谁知识字难。cháo tíng gòng qìng yí xián shǎo,zǎi xiāng shuí zhī shí zì nán。
乌鹊可真巢大理,哥奴何止作郎官。wū què kě zhēn cháo dà lǐ,gē nú hé zhǐ zuò láng guān。
满前枳棘君知否,身死宁能免斫棺。mǎn qián zhǐ jí jūn zhī fǒu,shēn sǐ níng néng miǎn zhuó guān。
2281234567»