古诗词

张晋

读《五代史》杂咏三十九首

张晋

微服闲游任所之,尖巾裹首状如锥。wēi fú xián yóu rèn suǒ zhī,jiān jīn guǒ shǒu zhuàng rú zhuī。
□□狎客工嘲戏,独有嘉王是酒悲。xiá kè gōng cháo xì,dú yǒu jiā wáng shì jiǔ bēi。

读《五代史》杂咏三十九首

张晋

一曲甘州妙入神,龙船画舸耀江津。yī qū gān zhōu miào rù shén,lóng chuán huà gě yào jiāng jīn。
看他轻薄成何事,那不终为入草人。kàn tā qīng báo chéng hé shì,nà bù zhōng wèi rù cǎo rén。

读《五代史》杂咏三十九首

张晋

兵出无名倩蜡丸,汴州赐第压河千。bīng chū wú míng qiàn là wán,biàn zhōu cì dì yā hé qiān。
国亡已兆长春节,回首桃符不忍看。guó wáng yǐ zhào zhǎng chūn jié,huí shǒu táo fú bù rěn kàn。

读《五代史》杂咏三十九首

张晋

指挥如意逞风流,股栗何曾展一筹。zhǐ huī rú yì chěng fēng liú,gǔ lì hé céng zhǎn yī chóu。
更笑世修降表者,成都不独有谯周。gèng xiào shì xiū jiàng biǎo zhě,chéng dōu bù dú yǒu qiáo zhōu。

读《五代史》杂咏三十九首

张晋

歌词慷慨记依稀,三节还乡挂锦衣。gē cí kāng kǎi jì yī xī,sān jié hái xiāng guà jǐn yī。
喜煞座中诸父老,看他草木亦光辉。xǐ shā zuò zhōng zhū fù lǎo,kàn tā cǎo mù yì guāng huī。

读《五代史》杂咏三十九首

张晋

大罗仙境杳何方,受册还须拜宝皇。dà luó xiān jìng yǎo hé fāng,shòu cè hái xū bài bǎo huáng。
眼底已无春燕影,帐中惟贮一归郎。yǎn dǐ yǐ wú chūn yàn yǐng,zhàng zhōng wéi zhù yī guī láng。

读《五代史》杂咏三十九首

张晋

万里降王执梃来,素衣白马有谁哀。wàn lǐ jiàng wáng zhí tǐng lái,sù yī bái mǎ yǒu shuí āi。
朝廷自是恩如海,肯赐刘郎酖一杯。cháo tíng zì shì ēn rú hǎi,kěn cì liú láng zhèn yī bēi。

读《五代史》杂咏三十九首

张晋

衣遏手迹绣如新,道上□□劫四邻。yī è shǒu jì xiù rú xīn,dào shàng jié sì lín。
一事合呼高赖子,逢人称帝便称臣。yī shì hé hū gāo lài zi,féng rén chēng dì biàn chēng chén。

读《五代史》杂咏三十九首

张晋

河东兵甲势全摧,尚抗王师不肯来。hé dōng bīng jiǎ shì quán cuī,shàng kàng wáng shī bù kěn lái。
怜尔区区非叛者,不妨生路暂时开。lián ěr qū qū fēi pàn zhě,bù fáng shēng lù zàn shí kāi。

将抵清丰载园刺史约纡道游一味庵看海棠得绝句二首

张晋

植棠院里看年年,又结风尘邂逅缘。zhí táng yuàn lǐ kàn nián nián,yòu jié fēng chén xiè hòu yuán。
底事多情抛不得,也应唤作海棠颠。dǐ shì duō qíng pāo bù dé,yě yīng huàn zuò hǎi táng diān。

将抵清丰载园刺史约纡道游一味庵看海棠得绝句二首

张晋

征车小住日初斜,几度流连兴尚赊。zhēng chē xiǎo zhù rì chū xié,jǐ dù liú lián xīng shàng shē。
我逊野人是清福,一年饱看一春花。wǒ xùn yě rén shì qīng fú,yī nián bǎo kàn yī chūn huā。

经严陵钓台

张晋

白水开真主,半裘老钓徒。bái shuǐ kāi zhēn zhǔ,bàn qiú lǎo diào tú。
风云方会合,鸥鸟自江湖。fēng yún fāng huì hé,ōu niǎo zì jiāng hú。
物色情何极,烟波志不渝。wù sè qíng hé jí,yān bō zhì bù yú。
故人天子贵,草野客星孤。gù rén tiān zi guì,cǎo yě kè xīng gū。
世外容高蹈,竿头岂畏途。shì wài róng gāo dǎo,gān tóu qǐ wèi tú。
驾辕悲局促,曳尾任泥涂。jià yuán bēi jú cù,yè wěi rèn ní tú。
自爱桐江月,宁知赤伏符。zì ài tóng jiāng yuè,níng zhī chì fú fú。
高风钦大隐,故态忆狂奴。gāo fēng qīn dà yǐn,gù tài yì kuáng nú。
流水清心迹,春山俨画图。liú shuǐ qīng xīn jì,chūn shān yǎn huà tú。
云台今寂寞,凭眺独踟蹰。yún tái jīn jì mò,píng tiào dú chí chú。

欧幅刀歌并序

张晋

延生跌荡风情豪,好客折简频相邀。yán shēng diē dàng fēng qíng háo,hǎo kè zhé jiǎn pín xiāng yāo。
入室何来吐光怪,陡觉四壁寒萧骚。rù shì hé lái tǔ guāng guài,dǒu jué sì bì hán xiāo sāo。
谈笑未竟更命酒,留我出示欧幅刀。tán xiào wèi jìng gèng mìng jiǔ,liú wǒ chū shì ōu fú dāo。
潋滟亮于雪,犀利能吹毛。liàn yàn liàng yú xuě,xī lì néng chuī máo。
酒酣把刀向我语,听不能终色如土。jiǔ hān bǎ dāo xiàng wǒ yǔ,tīng bù néng zhōng sè rú tǔ。
昔者闽峤苦未靖,白昼往往劫商贾。xī zhě mǐn jiào kǔ wèi jìng,bái zhòu wǎng wǎng jié shāng jiǎ。
杀人如麻谁最强,幅也咆哮猛于虎。shā rén rú má shuí zuì qiáng,fú yě páo xiāo měng yú hǔ。
纵横据海岛,出没凌沧洲。zòng héng jù hǎi dǎo,chū méi líng cāng zhōu。
估船不敢泊,指顾尽失琳琅璆。gū chuán bù gǎn pō,zhǐ gù jǐn shī lín láng qiú。
来往无谁何自谓,百不忧岁在重光。lái wǎng wú shuí hé zì wèi,bǎi bù yōu suì zài zhòng guāng。
大渊献延陵,别驾来泉州。dà yuān xiàn yán líng,bié jià lái quán zhōu。
运筹握算众莫测,一击遂使妖氛收。yùn chóu wò suàn zhòng mò cè,yī jī suì shǐ yāo fēn shōu。
是夜月黑风怒吼,掩金卧鼓衔枚走。shì yè yuè hēi fēng nù hǒu,yǎn jīn wò gǔ xián méi zǒu。
幅时被酒方酣眠,以刀自卫不去手。fú shí bèi jiǔ fāng hān mián,yǐ dāo zì wèi bù qù shǒu。
苍黄拔刀刀弗出,似有旁人阴掣肘。cāng huáng bá dāo dāo fú chū,shì yǒu páng rén yīn chè zhǒu。
归来击颈置马前,迁以其刀决其首。guī lái jī jǐng zhì mǎ qián,qiān yǐ qí dāo jué qí shǒu。
我闻此言神忽扬,宝物毕竟殊寻常。wǒ wén cǐ yán shén hū yáng,bǎo wù bì jìng shū xún cháng。
凭轩拂拭不忍释,杀气直射天苍凉。píng xuān fú shì bù rěn shì,shā qì zhí shè tiān cāng liáng。
咄咄欧幅刀,上有欧幅血。duō duō ōu fú dāo,shàng yǒu ōu fú xuè。
倔强何神奇,卒致欧幅灭。jué qiáng hé shén qí,zú zhì ōu fú miè。
譬彼英雄久失身,含愤如今始一泄。pì bǐ yīng xióng jiǔ shī shēn,hán fèn rú jīn shǐ yī xiè。
幅也安能作刀主?嗟尔铮铮一片铁。fú yě ān néng zuò dāo zhǔ?jiē ěr zhēng zhēng yī piàn tiě。
呜呼!莫谓铮铮一片铁。wū hū!mò wèi zhēng zhēng yī piàn tiě。

出门

张晋

十年谢弹铗,漫灭怀中刺,饥寒逼远游,动作万里计。shí nián xiè dàn jiá,màn miè huái zhōng cì,jī hán bī yuǎn yóu,dòng zuò wàn lǐ jì。
仆夫早严驾,去去从此逝,妻子牵衣啼,谁能即揽辔。pū fū zǎo yán jià,qù qù cóng cǐ shì,qī zi qiān yī tí,shuí néng jí lǎn pèi。
弱妹久垂床,相对酸五内,恐伤病者心,不忍挥别泪。ruò mèi jiǔ chuí chuáng,xiāng duì suān wǔ nèi,kǒng shāng bìng zhě xīn,bù rěn huī bié lèi。
昔我游中州,客况尝已备,古人贵安贫,兹义宁容昧。xī wǒ yóu zhōng zhōu,kè kuàng cháng yǐ bèi,gǔ rén guì ān pín,zī yì níng róng mèi。
蔬水亦自佳,并此艰所致,挥手勿复言,四方丈夫志。shū shuǐ yì zì jiā,bìng cǐ jiān suǒ zhì,huī shǒu wù fù yán,sì fāng zhàng fū zhì。

安阳行

张晋

空城哑哑啼饥乌,夕照明灭残垒孤。kōng chéng yǎ yǎ tí jī wū,xī zhào míng miè cán lěi gū。
安阳旧事记仿佛,驱马来过心踌躇。ān yáng jiù shì jì fǎng fú,qū mǎ lái guò xīn chóu chú。
卿子冠军非丈夫,策人何智身何愚。qīng zi guān jūn fēi zhàng fū,cè rén hé zhì shēn hé yú。
一朝拜将握兵柄,四十六日留中途。yī cháo bài jiāng wò bīng bǐng,sì shí liù rì liú zhōng tú。
猛虎贪狼尽劲旅,下令欲杀胡为乎?měng hǔ tān láng jǐn jìn lǚ,xià lìng yù shā hú wèi hū?
秦强赵弱俨指掌,赵灭安见秦可图。qín qiáng zhào ruò yǎn zhǐ zhǎng,zhào miè ān jiàn qín kě tú。
如何筹划不及此,饮酒高会方欢娱。rú hé chóu huà bù jí cǐ,yǐn jiǔ gāo huì fāng huān yú。
军中士卒食半粟,天寒冻饿无完肤。jūn zhōng shì zú shí bàn sù,tiān hán dòng è wú wán fū。
重瞳旁耽叱咤起,快论侃侃良非诬。zhòng tóng páng dān chì zhà qǐ,kuài lùn kǎn kǎn liáng fēi wū。
帐中晨起忽见杀,诸将谁敢相枝梧。zhàng zhōng chén qǐ hū jiàn shā,zhū jiāng shuí gǎn xiāng zhī wú。
吁嗟兵卫等儿戏,即此已可知其余。xū jiē bīng wèi děng ér xì,jí cǐ yǐ kě zhī qí yú。
当时渡河壁钜鹿,未必不被章邯屠。dāng shí dù hé bì jù lù,wèi bì bù bèi zhāng hán tú。
矫杀固然有定罪,自取僇辱非人诛。jiǎo shā gù rán yǒu dìng zuì,zì qǔ lù rǔ fēi rén zhū。
我闻用兵贵神速,或骄或慢皆可虞。wǒ wén yòng bīng guì shén sù,huò jiāo huò màn jiē kě yú。
高谈毕竟成空虚,游魂寂寞依荒芜。gāo tán bì jìng chéng kōng xū,yóu hún jì mò yī huāng wú。
坐而运策不如义,此语千载资胡卢。zuò ér yùn cè bù rú yì,cǐ yǔ qiān zài zī hú lú。

沛宫行

张晋

贵莫贵兮为帝王,乐莫乐兮归故乡。guì mò guì xī wèi dì wáng,lè mò lè xī guī gù xiāng。
人生到此愿已足,父老十日欢行觞。rén shēng dào cǐ yuàn yǐ zú,fù lǎo shí rì huān xíng shāng。
大蛇中断祖龙死,重瞳前阻乌江水。dà shé zhōng duàn zǔ lóng sǐ,zhòng tóng qián zǔ wū jiāng shuǐ。
西来入关争不得,东游压气徒为尔。xī lái rù guān zhēng bù dé,dōng yóu yā qì tú wèi ěr。
从此还家着锦衣,填街塞巷□旌旗。cóng cǐ hái jiā zhe jǐn yī,tián jiē sāi xiàng jīng qí。
当年盛事已不再,后人啧啧犹称之。dāng nián shèng shì yǐ bù zài,hòu rén zé zé yóu chēng zhī。
我来下马寻旧迹,殿阁荒凉空四壁。wǒ lái xià mǎ xún jiù jì,diàn gé huāng liáng kōng sì bì。
吁嗟乎!长陵抔土今谁封,禾黍没遍长乐宫。xū jiē hū!zhǎng líng póu tǔ jīn shuí fēng,hé shǔ méi biàn zhǎng lè gōng。
千秋万岁魂归后,忍听儿童唱《大风》。qiān qiū wàn suì hún guī hòu,rěn tīng ér tóng chàng dà fēng。

登金山

张晋

大江发源自蚕丛,万里一泻流向东。dà jiāng fā yuán zì cán cóng,wàn lǐ yī xiè liú xiàng dōng。
天遣神山作砥柱,中流涌出金芙蓉。tiān qiǎn shén shān zuò dǐ zhù,zhōng liú yǒng chū jīn fú róng。
峰尖飘渺逼云汉,石根诘屈搜蛟龙。fēng jiān piāo miǎo bī yún hàn,shí gēn jí qū sōu jiāo lóng。
我来张帆指京口,推篷旷望初蒙蒙。wǒ lái zhāng fān zhǐ jīng kǒu,tuī péng kuàng wàng chū méng méng。
少时烟消雾亦敛,赤日濯水磨青铜。shǎo shí yān xiāo wù yì liǎn,chì rì zhuó shuǐ mó qīng tóng。
舍舟理轻策,着屐披蒙茸。shě zhōu lǐ qīng cè,zhe jī pī méng rōng。
奇境快登历,一拓平生胸。qí jìng kuài dēng lì,yī tuò píng shēng xiōng。
古刹周遭绝枕藉,浮图四面开玲珑。gǔ shā zhōu zāo jué zhěn jí,fú tú sì miàn kāi líng lóng。
振衣直上神益耸,阊阖呼吸疑可通。zhèn yī zhí shàng shén yì sǒng,chāng hé hū xī yí kě tōng。
九江三楚列眼底,指顾尽得天南雄。jiǔ jiāng sān chǔ liè yǎn dǐ,zhǐ gù jǐn dé tiān nán xióng。
铁瓮城头没荒草,北固楼下闻秋钟。tiě wèng chéng tóu méi huāng cǎo,běi gù lóu xià wén qiū zhōng。
寄奴王气久消歇,大业惟剩丹徒宫。jì nú wáng qì jiǔ xiāo xiē,dà yè wéi shèng dān tú gōng。
侧身东望诧奇绝,焦山对峙浮江中。cè shēn dōng wàng chà qí jué,jiāo shān duì zhì fú jiāng zhōng。
林峦万古浸烟水,如观图画嗟朦胧。lín luán wàn gǔ jìn yān shuǐ,rú guān tú huà jiē méng lóng。
我疑海上三山失其二,乃于此地俱相逢。wǒ yí hǎi shàng sān shān shī qí èr,nǎi yú cǐ dì jù xiāng féng。
老僧疑客煮香茗,山门散步聊从容。lǎo sēng yí kè zhǔ xiāng míng,shān mén sàn bù liáo cóng róng。
中冷泉畔吊郭璞,妙高台上怀苏公。zhōng lěng quán pàn diào guō pú,miào gāo tái shàng huái sū gōng。
游兴到此愿已足,始笑向来局促真盲聋。yóu xīng dào cǐ yuàn yǐ zú,shǐ xiào xiàng lái jú cù zhēn máng lóng。
昨过平山堂,楼阁何重重。zuó guò píng shān táng,lóu gé hé zhòng zhòng。
岸旁覆垂柳,水面横长虹。àn páng fù chuí liǔ,shuǐ miàn héng zhǎng hóng。
此乃丈夫彼女子,人巧定合输天工。cǐ nǎi zhàng fū bǐ nǚ zi,rén qiǎo dìng hé shū tiān gōng。
倚栏狂叫一挥手,惊飙乍起摇丹枫。yǐ lán kuáng jiào yī huī shǒu,jīng biāo zhà qǐ yáo dān fēng。
楼船回棹泊山足,鼋鼍踏浪乘江风。lóu chuán huí zhào pō shān zú,yuán tuó tà làng chéng jiāng fēng。
断霞挂天末,飞雁嘹长空。duàn xiá guà tiān mò,fēi yàn liáo zhǎng kōng。
苍然暮色上,佛鼓声冬冬。cāng rán mù sè shàng,fú gǔ shēng dōng dōng。
羁怀畏晚寻归楫,恨未一见炬火照耀江心红。jī huái wèi wǎn xún guī jí,hèn wèi yī jiàn jù huǒ zhào yào jiāng xīn hóng。

仙霞岭

张晋

晨发指仙霞,闽浙从兹判。chén fā zhǐ xiān xiá,mǐn zhè cóng zī pàn。
石磴何盘盘,目慑神先眩。shí dèng hé pán pán,mù shè shén xiān xuàn。
松篁翳白昼,阴晴互更变。sōng huáng yì bái zhòu,yīn qíng hù gèng biàn。
怪石俨兽蹲,行人等蚁旋。guài shí yǎn shòu dūn,xíng rén děng yǐ xuán。
首接前客尻,踵压后者面。shǒu jiē qián kè kāo,zhǒng yā hòu zhě miàn。
我有济胜具,放步不愁倦。wǒ yǒu jì shèng jù,fàng bù bù chóu juàn。
舁夫荷空舆,相随入霄汉。yú fū hé kōng yú,xiāng suí rù xiāo hàn。
侧聆飞瀑鸣,乱折山英粲。cè líng fēi pù míng,luàn zhé shān yīng càn。
前途少坦夷,腹馁始思饭。qián tú shǎo tǎn yí,fù něi shǐ sī fàn。
俯眺无诸国,历历皆可辨。fǔ tiào wú zhū guó,lì lì jiē kě biàn。
作客向井底,指点增忧患。zuò kè xiàng jǐng dǐ,zhǐ diǎn zēng yōu huàn。
欲寄故乡书,何处觅秋雁。yù jì gù xiāng shū,hé chù mì qiū yàn。

下滩

张晋

闽滩三百六,一滩一变态。mǐn tān sān bǎi liù,yī tān yī biàn tài。
或曲如蛇盘,或激如鼎沸。huò qū rú shé pán,huò jī rú dǐng fèi。
奋张如马鬣,起伏似龙背。fèn zhāng rú mǎ liè,qǐ fú shì lóng bèi。
两岸山回旋,中流石破碎。liǎng àn shān huí xuán,zhōng liú shí pò suì。
想当疏凿初,会逢禹力惫。xiǎng dāng shū záo chū,huì féng yǔ lì bèi。
篙师工避就,仓卒施狡狯。gāo shī gōng bì jiù,cāng zú shī jiǎo kuài。
不闻人语喧,指挥惟用臂。bù wén rén yǔ xuān,zhǐ huī wéi yòng bì。
一泻落云端,飞鸟难争快。yī xiè luò yún duān,fēi niǎo nán zhēng kuài。
开眸辨天地,已出风涛外。kāi móu biàn tiān dì,yǐ chū fēng tāo wài。
惊魂尚摇摇,前滩复相对。jīng hún shàng yáo yáo,qián tān fù xiāng duì。
有时稍不戒,逝触怒石败。yǒu shí shāo bù jiè,shì chù nù shí bài。
嗟哉游子颜,那得不憔悴。jiē zāi yóu zi yán,nà dé bù qiáo cuì。

秦良玉锦袍歌

张晋

锦袍耀日光陆离,盘龙隐起森之而。jǐn páo yào rì guāng lù lí,pán lóng yǐn qǐ sēn zhī ér。
何人裁制诧美艳,服者石砫女土司。hé rén cái zhì chà měi yàn,fú zhě shí zhù nǚ tǔ sī。
忆昔平台曾召对,此袍得勿上方赐。yì xī píng tái céng zhào duì,cǐ páo dé wù shàng fāng cì。
沧桑已变传后人,子孙仕袭能相珍。cāng sāng yǐ biàn chuán hòu rén,zi sūn shì xí néng xiāng zhēn。
云蓝绣袱重包裹,开视拂拭无纤尘。yún lán xiù fú zhòng bāo guǒ,kāi shì fú shì wú xiān chén。
巾帼将军匹者寡,一木曾思支大厦。jīn guó jiāng jūn pǐ zhě guǎ,yī mù céng sī zhī dà shà。
却敌常将白杆兵,请缨独跨桃花马。què dí cháng jiāng bái gān bīng,qǐng yīng dú kuà táo huā mǎ。
轻躯结束披裲裆,杀贼不异驱群羊。qīng qū jié shù pī liǎng dāng,shā zéi bù yì qū qún yáng。
红颜宁甘老牖下,逝将效死为国殇。hóng yán níng gān lǎo yǒu xià,shì jiāng xiào sǐ wèi guó shāng。
夫人之没已百载,夫人之袍至今在。fū rén zhī méi yǐ bǎi zài,fū rén zhī páo zhì jīn zài。
其道闻风便激昂,况教睹物余光彩。qí dào wén fēng biàn jī áng,kuàng jiào dǔ wù yú guāng cǎi。
君不见,汾阳胄,临淮刀,史册侈谈不可见,后人想象神犹豪。jūn bù jiàn,fén yáng zhòu,lín huái dāo,shǐ cè chǐ tán bù kě jiàn,hòu rén xiǎng xiàng shén yóu háo。
请看一袭西川锦,仿佛忠魂尚可招。qǐng kàn yī xí xī chuān jǐn,fǎng fú zhōng hún shàng kě zhāo。