古诗词

张廷寿

毛义檄

张廷寿

毛义捧檄色然喜,张公掉头去不已。máo yì pěng xí sè rán xǐ,zhāng gōng diào tóu qù bù yǐ。
仲氏列鼎心骨悲,不如百里走负米。zhòng shì liè dǐng xīn gǔ bēi,bù rú bǎi lǐ zǒu fù mǐ。
天阙西北地南倾,思欲补之嗟晚矣。tiān quē xī běi dì nán qīng,sī yù bǔ zhī jiē wǎn yǐ。
不复更仕终母忧,自古纯臣必孝子。bù fù gèng shì zhōng mǔ yōu,zì gǔ chún chén bì xiào zi。
温峤之裾姜维书,二毛斑斑潘岳舆。wēn jiào zhī jū jiāng wéi shū,èr máo bān bān pān yuè yú。

江祐剪刀

张廷寿

黄鹄化凤凰,一举青天廓。huáng gǔ huà fèng huáng,yī jǔ qīng tiān kuò。
不念旧时群,别觅高枝宿。bù niàn jiù shí qún,bié mì gāo zhī sù。
将军车骑烂生光,何意片言不可复。jiāng jūn chē qí làn shēng guāng,hé yì piàn yán bù kě fù。
富贵心意满,贫贱交情薄。fù guì xīn yì mǎn,pín jiàn jiāo qíng báo。
还汝剪刀世风恶。hái rǔ jiǎn dāo shì fēng è。

挽蒋步陶

张廷寿

昔日子过我,欢笑无与伦。xī rì zi guò wǒ,huān xiào wú yǔ lún。
今日我过子,气结不得伸。jīn rì wǒ guò zi,qì jié bù dé shēn。
生死既异趣,人鬼亦殊因。shēng sǐ jì yì qù,rén guǐ yì shū yīn。
谁能无怛化,宅心栖元神。shuí néng wú dá huà,zhái xīn qī yuán shén。
功名尽黄土,富贵同飙尘。gōng míng jǐn huáng tǔ,fù guì tóng biāo chén。
所以旷达流,行乐须及春。suǒ yǐ kuàng dá liú,xíng lè xū jí chūn。
已往不可作,来者将代新。yǐ wǎng bù kě zuò,lái zhě jiāng dài xīn。
怜子更无嗣,兼少骨肉亲。lián zi gèng wú sì,jiān shǎo gǔ ròu qīn。
遗稿渐零落,心血谁为珍。yí gǎo jiàn líng luò,xīn xuè shuí wèi zhēn。
弱弟未成立,一棺徒逡巡。ruò dì wèi chéng lì,yī guān tú qūn xún。
嗒焉丧厥偶,登堂念德邻。dā yān sàng jué ǒu,dēng táng niàn dé lín。
音容邈何许,对面如越秦。yīn róng miǎo hé xǔ,duì miàn rú yuè qín。
曷不忍须臾,竟尔反其真。hé bù rěn xū yú,jìng ěr fǎn qí zhēn。
倏忽遗世想,先我成古人。shū hū yí shì xiǎng,xiān wǒ chéng gǔ rén。
我来岁云暮,吁嗟骨已陈。wǒ lái suì yún mù,xū jiē gǔ yǐ chén。
前路正茫黑,况于忧患频。qián lù zhèng máng hēi,kuàng yú yōu huàn pín。
旦夕岂自保,日月驰两轮。dàn xī qǐ zì bǎo,rì yuè chí liǎng lún。
毋为形所役,悠哉谢劳薪。wú wèi xíng suǒ yì,yōu zāi xiè láo xīn。

乐府短章

张廷寿

国有大鼠,民饥岁凶天不语。guó yǒu dà shǔ,mín jī suì xiōng tiān bù yǔ。
异姓为骨肉,臂折接以木,木中有虫蚀心腹。yì xìng wèi gǔ ròu,bì zhé jiē yǐ mù,mù zhōng yǒu chóng shí xīn fù。
趋如风,赴如火,反风挈火来烧我。qū rú fēng,fù rú huǒ,fǎn fēng qiè huǒ lái shāo wǒ。
城虎食人肉,野虎食人骨。chéng hǔ shí rén ròu,yě hǔ shí rén gǔ。
食肉务尽肉,食骨务尽骨。shí ròu wù jǐn ròu,shí gǔ wù jǐn gǔ。
馋犬在路旁,饿死草中没。chán quǎn zài lù páng,è sǐ cǎo zhōng méi。

题曹秉生小照

张廷寿

年少遨游京国,翩然又念家山。nián shǎo áo yóu jīng guó,piān rán yòu niàn jiā shān。
调得养花心手,枯荣开落人间。diào dé yǎng huā xīn shǒu,kū róng kāi luò rén jiān。
651234