古诗词

曹家达

和汤雪华士女春阴

曹家达

东风习习作春寒,雨湿春愁未肯乾。dōng fēng xí xí zuò chūn hán,yǔ shī chūn chóu wèi kěn qián。
落画辛夷三月暮,紫藤花压小阑干。luò huà xīn yí sān yuè mù,zǐ téng huā yā xiǎo lán gàn。

饯春绝句二首

曹家达

东风吹绿泛琼卮,零乱残香不入时。dōng fēng chuī lǜ fàn qióng zhī,líng luàn cán xiāng bù rù shí。
惠照将离根柢苦,斜阳留得一丝丝。huì zhào jiāng lí gēn dǐ kǔ,xié yáng liú dé yī sī sī。

饯春绝句二首

曹家达

醒后寻君君不留,天涯芳草自成愁。xǐng hòu xún jūn jūn bù liú,tiān yá fāng cǎo zì chéng chóu。
频年相别还相见,野鸟飞来尽白头。pín nián xiāng bié hái xiāng jiàn,yě niǎo fēi lái jǐn bái tóu。

暮春即事和戈静芳女士

曹家达

芳郊新绿已萋萋,细水浮花小院西。fāng jiāo xīn lǜ yǐ qī qī,xì shuǐ fú huā xiǎo yuàn xī。
满地凉阴正清绝,东风愁听乳鸦啼。mǎn dì liáng yīn zhèng qīng jué,dōng fēng chóu tīng rǔ yā tí。

偶感和樊须钦女士二首

曹家达

醉把长杓不散愁,春归庭院更清幽。zuì bǎ zhǎng biāo bù sàn chóu,chūn guī tíng yuàn gèng qīng yōu。
茶烟碧草凄迷甚,好语羁人莫上楼。chá yān bì cǎo qī mí shén,hǎo yǔ jī rén mò shàng lóu。

偶感和樊须钦女士二首

曹家达

漠漠林阴绕岸斜,渐看塘堰泛萍花。mò mò lín yīn rào àn xié,jiàn kàn táng yàn fàn píng huā。
怀人忆事无情绪,一任风光化落霞。huái rén yì shì wú qíng xù,yī rèn fēng guāng huà luò xiá。

慰留樊须钦二绝

曹家达

怜才宁忍送天涯,传语儒门郜伯家。lián cái níng rěn sòng tiān yá,chuán yǔ rú mén gào bó jiā。
未必深情浓似酒,两行清泪为梅花。wèi bì shēn qíng nóng shì jiǔ,liǎng xíng qīng lèi wèi méi huā。

慰留樊须钦二绝

曹家达

纵然小住不多时,好学渔洋七字诗。zòng rán xiǎo zhù bù duō shí,hǎo xué yú yáng qī zì shī。
闻道攀条催远别,一堂齐唱恼杨枝。wén dào pān tiáo cuī yuǎn bié,yī táng qí chàng nǎo yáng zhī。

晨兴散步和徐雪梅女士

曹家达

晓凉露气浮苍藓,雨后波光泛绿池。xiǎo liáng lù qì fú cāng xiǎn,yǔ hòu bō guāng fàn lǜ chí。
啼鸟不知春去感,林阴如幕草如丝。tí niǎo bù zhī chūn qù gǎn,lín yīn rú mù cǎo rú sī。

题梅

曹家达

袅袅横吹起钓槎,渡江春意灿晨霞。niǎo niǎo héng chuī qǐ diào chá,dù jiāng chūn yì càn chén xiá。
自从一别金闾后,元墓年来几度花。zì cóng yī bié jīn lǘ hòu,yuán mù nián lái jǐ dù huā。

今岁大暑许生盥孚属写梅为制四绝句

曹家达

点缀风光壁上观,冻烟晴雪落毫端。diǎn zhuì fēng guāng bì shàng guān,dòng yān qíng xuě luò háo duān。
此中自有清刚气,散作虚堂六月寒。cǐ zhōng zì yǒu qīng gāng qì,sàn zuò xū táng liù yuè hán。

今岁大暑许生盥孚属写梅为制四绝句

曹家达

萼绿仙人相见稀,比来色相更忘机。è lǜ xiān rén xiāng jiàn xī,bǐ lái sè xiāng gèng wàng jī。
添丁正合丁年事,有鸟归来号令威。tiān dīng zhèng hé dīng nián shì,yǒu niǎo guī lái hào lìng wēi。

今岁大暑许生盥孚属写梅为制四绝句

曹家达

墨华朝爽露英英,诗思如云酒胆并。mò huá cháo shuǎng lù yīng yīng,shī sī rú yún jiǔ dǎn bìng。
至竟人间难比似,容他留伴许飞琼。zhì jìng rén jiān nán bǐ shì,róng tā liú bàn xǔ fēi qióng。

今岁大暑许生盥孚属写梅为制四绝句

曹家达

分湖新涨绿参差,曾记花开八月时。fēn hú xīn zhǎng lǜ cān chà,céng jì huā kāi bā yuè shí。
秾艳每憎桃杏俗,频年溪上浣胭脂。nóng yàn měi zēng táo xìng sú,pín nián xī shàng huàn yān zhī。

为鲤南四弟画梅

曹家达

和靖湖边宅,蜀王江上园。hé jìng hú biān zhái,shǔ wáng jiāng shàng yuán。
崖荒疑有路,溪薄不知源。yá huāng yí yǒu lù,xī báo bù zhī yuán。
残月碧堕水,长烟素匝原。cán yuè bì duò shuǐ,zhǎng yān sù zā yuán。
夕阴带山郭,霜气薄关门。xī yīn dài shān guō,shuāng qì báo guān mén。
萼绿凝宵露,嫣红逗晓暾。è lǜ níng xiāo lù,yān hóng dòu xiǎo tūn。
买春冰雪窟,洗艳苎萝村。mǎi chūn bīng xuě kū,xǐ yàn zhù luó cūn。
滴尽江妃泪,难招湘女魂。dī jǐn jiāng fēi lèi,nán zhāo xiāng nǚ hún。
双鱼随驿使,啼鸟送王孙。shuāng yú suí yì shǐ,tí niǎo sòng wáng sūn。
冻雨催诗思,微霞晕酒痕。dòng yǔ cuī shī sī,wēi xiá yūn jiǔ hén。
幽芳藉危石,清韵数芳樽。yōu fāng jí wēi shí,qīng yùn shù fāng zūn。
宫样初妆额,薰笼罢艺黁。gōng yàng chū zhuāng é,xūn lóng bà yì nún。
百花魁旧占,三弄曲新翻。bǎi huā kuí jiù zhàn,sān nòng qū xīn fān。
北道未堪寄,南枝当负暄。běi dào wèi kān jì,nán zhī dāng fù xuān。
粉惭何晏傅,香毕令公温。fěn cán hé yàn fù,xiāng bì lìng gōng wēn。
旅思闲攀树,孤情傲结根。lǚ sī xián pān shù,gū qíng ào jié gēn。
低迷迎白晓,消息漏黄昏。dī mí yíng bái xiǎo,xiāo xī lòu huáng hūn。
独木卧深涧,横枝欹缭垣。dú mù wò shēn jiàn,héng zhī yī liáo yuán。
美人倦歌舞,野客耻笼樊。měi rén juàn gē wǔ,yě kè chǐ lóng fán。
一阕江城引,思君未敢言。yī què jiāng chéng yǐn,sī jūn wèi gǎn yán。

忧乱

曹家达

何处搀枪起,东南天一隅。hé chù chān qiāng qǐ,dōng nán tiān yī yú。
危城忌投鼠,丛薄诈鸣狐。wēi chéng jì tóu shǔ,cóng báo zhà míng hú。
同与名空借,共和道亦殊。tóng yǔ míng kōng jiè,gòng hé dào yì shū。
练丝悲墨翟,歧路哭杨朱。liàn sī bēi mò dí,qí lù kū yáng zhū。
廉耻充然丧,纲常不可扶。lián chǐ chōng rán sàng,gāng cháng bù kě fú。
营营降贼辈,滚滚搢绅徒。yíng yíng jiàng zéi bèi,gǔn gǔn jìn shēn tú。
岂有心兵恃,全蒙口惠愚。qǐ yǒu xīn bīng shì,quán méng kǒu huì yú。
知交化豺虎,涕泗满江湖。zhī jiāo huà chái hǔ,tì sì mǎn jiāng hú。
易水波犹定,钟山气不孤。yì shuǐ bō yóu dìng,zhōng shān qì bù gū。
元戎告三捷,指望造天诛。yuán róng gào sān jié,zhǐ wàng zào tiān zhū。

梅花吟

曹家达

千年老树花顽铁,孤根屹屹啮冰雪。qiān nián lǎo shù huā wán tiě,gū gēn yì yì niè bīng xuě。
热肠冰眼羞苟同,三尺琳琅不堪折。rè cháng bīng yǎn xiū gǒu tóng,sān chǐ lín láng bù kān zhé。
独立无偶全天真,天与朗月生和神。dú lì wú ǒu quán tiān zhēn,tiān yǔ lǎng yuè shēng hé shén。
空山暮夜北风起,送出人寰第一春。kōng shān mù yè běi fēng qǐ,sòng chū rén huán dì yī chūn。
春花如玉瑟其璨,白石为骨山为干。chūn huā rú yù sè qí càn,bái shí wèi gǔ shān wèi gàn。
何人对此耐苦吟,篡取江南春一半。hé rén duì cǐ nài kǔ yín,cuàn qǔ jiāng nán chūn yī bàn。
点化膏沐烟光融,盘际太古椎空蒙。diǎn huà gāo mù yān guāng róng,pán jì tài gǔ chuí kōng méng。
众芳垂尽不改色,逆挽造化天无功。zhòng fāng chuí jǐn bù gǎi sè,nì wǎn zào huà tiān wú gōng。
始知剥复互消息,芳年谁与灼奇特。shǐ zhī bō fù hù xiāo xī,fāng nián shuí yǔ zhuó qí tè。
由来高调希匹俦,留与岁寒照颜色。yóu lái gāo diào xī pǐ chóu,liú yǔ suì hán zhào yán sè。
吁嗟乎根器盘错多且坚,兀傲不屈淩风烟。xū jiē hū gēn qì pán cuò duō qiě jiān,wù ào bù qū líng fēng yān。
不然且为不材木,移树广莫终天年。bù rán qiě wèi bù cái mù,yí shù guǎng mò zhōng tiān nián。
佳人日暮守空谷,寒潭写影清于沐。jiā rén rì mù shǒu kōng gǔ,hán tán xiě yǐng qīng yú mù。
一片忠臣烈士心,霜天响裂柯亭竹。yī piàn zhōng chén liè shì xīn,shuāng tiān xiǎng liè kē tíng zhú。

拳石梅花篇

曹家达

昔闻娲皇石补天,一拳堕落东海边。xī wén wā huáng shí bǔ tiān,yī quán duò luò dōng hǎi biān。
不如几千万劫啮冰雪,人间才结梅花缘。bù rú jǐ qiān wàn jié niè bīng xuě,rén jiān cái jié méi huā yuán。
傲骨荦确不可贬,冻云野鹤翔其巅。ào gǔ luò què bù kě biǎn,dòng yún yě hè xiáng qí diān。
三生以上难纪极,伐毛洗髓称癯仙。sān shēng yǐ shàng nán jì jí,fá máo xǐ suǐ chēng qú xiān。
霜清月落寡侪偶,冷香夜夜生春烟。shuāng qīng yuè luò guǎ chái ǒu,lěng xiāng yè yè shēng chūn yān。
泊然天与木石性,米颠逋老相忘年。pō rán tiān yǔ mù shí xìng,mǐ diān bū lǎo xiāng wàng nián。
孤山距此三百里,故人招我梅花篇。gū shān jù cǐ sān bǎi lǐ,gù rén zhāo wǒ méi huā piān。

为潍邑高旭东画梅

曹家达

拙巢画梅如转毂,一夕可了三百幅。zhuō cháo huà méi rú zhuǎn gǔ,yī xī kě le sān bǎi fú。
研墨隆隆水漉漉,中夜呼茶恼顽仆。yán mò lóng lóng shuǐ lù lù,zhōng yè hū chá nǎo wán pū。
旭东先生信此言,直道南人不惮烦。xù dōng xiān shēng xìn cǐ yán,zhí dào nán rén bù dàn fán。
谁知一幅三百日,尘埋素纸蒙奇冤。shuí zhī yī fú sān bǎi rì,chén mái sù zhǐ méng qí yuān。
笔乾墨秃棘生指,但非素纸已可喜。bǐ qián mò tū jí shēng zhǐ,dàn fēi sù zhǐ yǐ kě xǐ。
君不见古来画师懒如牛,十日一石五日水。jūn bù jiàn gǔ lái huà shī lǎn rú niú,shí rì yī shí wǔ rì shuǐ。

梅花四章

曹家达

寒月沉沉隐芳榭,金尊酒满春无价。hán yuè chén chén yǐn fāng xiè,jīn zūn jiǔ mǎn chūn wú jià。
传言姑射冰雪姿,开颜发色美清夜。chuán yán gū shè bīng xuě zī,kāi yán fā sè měi qīng yè。
佳人日暮倚修竹,肯为王郎十五嫁。jiā rén rì mù yǐ xiū zhú,kěn wèi wáng láng shí wǔ jià。
徐熙粉本和靖诗,昔所未信今见之。xú xī fěn běn hé jìng shī,xī suǒ wèi xìn jīn jiàn zhī。