古诗词

曹家达

题陈笙镛

曹家达

慈乌哑哑勤哺儿,儿长母老穷巫医,断肉续骨摧肝脾。cí wū yǎ yǎ qín bǔ ér,ér zhǎng mǔ lǎo qióng wū yī,duàn ròu xù gǔ cuī gān pí。
儿剜臂,母心痛,海水欲滥天为冻。ér wān bì,mǔ xīn tòng,hǎi shuǐ yù làn tiān wèi dòng。
愿乞千年万年寿,莱衣粲粲娱觞豆。yuàn qǐ qiān nián wàn nián shòu,lái yī càn càn yú shāng dòu。
从来天性厚古愚,见有生我无诗书,一挥霜刃断尺肤。cóng lái tiān xìng hòu gǔ yú,jiàn yǒu shēng wǒ wú shī shū,yī huī shuāng rèn duàn chǐ fū。
断儿肤,延亲寿,颍川孝子年冲幼。duàn ér fū,yán qīn shòu,yǐng chuān xiào zi nián chōng yòu。
孝子呼天天脉脉,娲皇下遗补天石。xiào zi hū tiān tiān mài mài,wā huáng xià yí bǔ tiān shí。

暮山寒雨

曹家达

孤村带层阜,野水生黏苔。gū cūn dài céng fù,yě shuǐ shēng nián tái。
老渔寒不归,秋阴潭上来。lǎo yú hán bù guī,qiū yīn tán shàng lái。

读元张思廉

曹家达

张生运笔大如椽,矫如剑侠轻飞仙。zhāng shēng yùn bǐ dà rú chuán,jiǎo rú jiàn xiá qīng fēi xiān。
僵熊奇鬼毕万态,一掷化龙飞上天。jiāng xióng qí guǐ bì wàn tài,yī zhì huà lóng fēi shàng tiān。
天高夜云碍出没,奇气欲发苦勃窣。tiān gāo yè yún ài chū méi,qí qì yù fā kǔ bó sū。
狂龙怒吼不可忍,猛裂江云照秋月。kuáng lóng nù hǒu bù kě rěn,měng liè jiāng yún zhào qiū yuè。
秋月高高上界浮,罡风颢气俱清遒。qiū yuè gāo gāo shàng jiè fú,gāng fēng hào qì jù qīng qiú。
阳乌下追夸父命,不周倒植共工头。yáng wū xià zhuī kuā fù mìng,bù zhōu dào zhí gòng gōng tóu。
玉笥集,难为派,黄河倒走天为隘。yù sì jí,nán wèi pài,huáng hé dào zǒu tiān wèi ài。
五百年来无此君,空山夜夜出光怪。wǔ bǎi nián lái wú cǐ jūn,kōng shān yè yè chū guāng guài。

陈少蘅

曹家达

秋风起河梁,野烟寒欲霏。qiū fēng qǐ hé liáng,yě yān hán yù fēi。
送君出城郭,临流淡忘归。sòng jūn chū chéng guō,lín liú dàn wàng guī。
伫立倏已暝,仰看鸿雁飞。zhù lì shū yǐ míng,yǎng kàn hóng yàn fēi。
星汉耿夜碧,参辰判夕晖。xīng hàn gěng yè bì,cān chén pàn xī huī。
素怀自可亮,不恤知音稀。sù huái zì kě liàng,bù xù zhī yīn xī。
使心如明月,随照归人衣。shǐ xīn rú míng yuè,suí zhào guī rén yī。

陈少蘅

曹家达

贫交羞赠行,一掬衣衫尘。pín jiāo xiū zèng xíng,yī jū yī shān chén。
将归劝拂拭,厚意犹相亲。jiāng guī quàn fú shì,hòu yì yóu xiāng qīn。
拂拭岂无厌,当我怀故人。fú shì qǐ wú yàn,dāng wǒ huái gù rén。
寒云蔽秋树,欲涉河无津。hán yún bì qiū shù,yù shè hé wú jīn。
青山江上屏,肠中千辐轮。qīng shān jiāng shàng píng,cháng zhōng qiān fú lún。

宝剑篇和赵韵臣

曹家达

六合幻我如锤炉,觥觥芒角天为徒。liù hé huàn wǒ rú chuí lú,gōng gōng máng jiǎo tiān wèi tú。
纵横万里不得意,酒杯在手空嗟吁。zòng héng wàn lǐ bù dé yì,jiǔ bēi zài shǒu kōng jiē xū。
功名未立老且至,枉负宝剑随饥驱。gōng míng wèi lì lǎo qiě zhì,wǎng fù bǎo jiàn suí jī qū。
昏灯夜雨出匣啸,似有神鬼嗔泥涂。hūn dēng yè yǔ chū xiá xiào,shì yǒu shén guǐ chēn ní tú。
男儿贵在得死所,失此奇崛非丈夫。nán ér guì zài dé sǐ suǒ,shī cǐ qí jué fēi zhàng fū。
噫嘻乎,生不用巢父之巢壶公壶,愿跨辽海摧强胡。yī xī hū,shēng bù yòng cháo fù zhī cháo hú gōng hú,yuàn kuà liáo hǎi cuī qiáng hú。
纵教杀贼誓不返,归来马革千金躯。zòng jiào shā zéi shì bù fǎn,guī lái mǎ gé qiān jīn qū。
不然抱奇不用朽铁似,坐令白发侵头颅。bù rán bào qí bù yòng xiǔ tiě shì,zuò lìng bái fā qīn tóu lú。
而况佞臣之头颈斫不得,天柱崩折谁匡扶。ér kuàng nìng chén zhī tóu jǐng zhuó bù dé,tiān zhù bēng zhé shuí kuāng fú。
对此茫茫百端集,酒枉在乎空嗟吁。duì cǐ máng máng bǎi duān jí,jiǔ wǎng zài hū kōng jiē xū。

挽李忠节公秉衡

曹家达

孽氛未尽夷氛来,翠华西幸重城开。niè fēn wèi jǐn yí fēn lái,cuì huá xī xìng zhòng chéng kāi。
人言日远长安近,黑风吹倒黄金台。rén yán rì yuǎn zhǎng ān jìn,hēi fēng chuī dào huáng jīn tái。
孽夷两窜金台下,城狐凭城社鼠社。niè yí liǎng cuàn jīn tái xià,chéng hú píng chéng shè shǔ shè。
天昏地坼庙鬼哭,幽燕已碎长平瓦。tiān hūn dì chè miào guǐ kū,yōu yàn yǐ suì zhǎng píng wǎ。
何人淅米炊剑头,南邦大帅甘事雠。hé rén xī mǐ chuī jiàn tóu,nán bāng dà shuài gān shì chóu。
保全群慝敦密约,败常不顾江神羞。bǎo quán qún tè dūn mì yuē,bài cháng bù gù jiāng shén xiū。
夜猎将军负奇节,睚眦北望燕云裂。yè liè jiāng jūn fù qí jié,yá zì běi wàng yàn yún liè。
满腔热血百沸煎,江海东流助呜咽。mǎn qiāng rè xuè bǎi fèi jiān,jiāng hǎi dōng liú zhù wū yàn。
南来乞借勤王师,吞雠未卜神先驰。nán lái qǐ jiè qín wáng shī,tūn chóu wèi bo shén xiān chí。
男儿当为国难死,坐视安用孤臣为。nán ér dāng wèi guó nán sǐ,zuò shì ān yòng gū chén wèi。
岂料南军夙羸瘵,敌锋未试神先败。qǐ liào nán jūn sù léi zhài,dí fēng wèi shì shén xiān bài。
晨星夏暑不告惄,惜哉枉为南人卖。chén xīng xià shǔ bù gào nì,xī zāi wǎng wèi nán rén mài。
噫吁嘻,生不恋列屋粉黛千黄金,愿得刚气摧群阴。yī xū xī,shēng bù liàn liè wū fěn dài qiān huáng jīn,yuàn dé gāng qì cuī qún yīn。
南山木石用不得,秋风大海悲冤禽。nán shān mù shí yòng bù dé,qiū fēng dà hǎi bēi yuān qín。
臣功未就罪当先,皇天后土鉴此心。chén gōng wèi jiù zuì dāng xiān,huáng tiān hòu tǔ jiàn cǐ xīn。

挽世叔文忠公崇绮

曹家达

天地正气扶人纲,振载河岳成元黄。tiān dì zhèng qì fú rén gāng,zhèn zài hé yuè chéng yuán huáng。
金流火燥不能铄,谁欤见者文天祥。jīn liú huǒ zào bù néng shuò,shuí yú jiàn zhě wén tiān xiáng。
皇路清夷四隩奠,笔抵日月森光芒。huáng lù qīng yí sì ào diàn,bǐ dǐ rì yuè sēn guāng máng。
不幸生为国难死,泰山北斗相低昂。bù xìng shēng wèi guó nán sǐ,tài shān běi dòu xiāng dī áng。
文忠养此称浩然,大伦系命身家忘。wén zhōng yǎng cǐ chēng hào rán,dà lún xì mìng shēn jiā wàng。
辟邪距诐法邹峄,攘夷秉笔师春王。pì xié jù bì fǎ zōu yì,rǎng yí bǐng bǐ shī chūn wáng。
庚子秋边大入寇,宫车暮出殊仓皇。gēng zi qiū biān dà rù kòu,gōng chē mù chū shū cāng huáng。
守官无人念奔问,中兴遗老今颓唐。shǒu guān wú rén niàn bēn wèn,zhōng xīng yí lǎo jīn tuí táng。
手无寸铁志不辱,遂以一死羞封疆。shǒu wú cùn tiě zhì bù rǔ,suì yǐ yī sǐ xiū fēng jiāng。
磅礴丹青照万古,根据道义光旗常。bàng bó dān qīng zhào wàn gǔ,gēn jù dào yì guāng qí cháng。
忝颜乃有长乐老,杀士媚敌真无良。tiǎn yán nǎi yǒu zhǎng lè lǎo,shā shì mèi dí zhēn wú liáng。
我欲酬君君弗辞,幡然被发下帝旁。wǒ yù chóu jūn jūn fú cí,fān rán bèi fā xià dì páng。

秋夜怨二首

曹家达

鳏鱼夜觉秋气寒,上忧长漏之高天。guān yú yè jué qiū qì hán,shàng yōu zhǎng lòu zhī gāo tiān。
下忧穷潦之井阑,游子出门日以远,枯桑海水来日难。xià yōu qióng lǎo zhī jǐng lán,yóu zi chū mén rì yǐ yuǎn,kū sāng hǎi shuǐ lái rì nán。

秋夜怨二首

曹家达

汝南晨鸡腷膊声,谯楼寒鼓催残更。rǔ nán chén jī bì bó shēng,qiáo lóu hán gǔ cuī cán gèng。
披衣起坐天欲明,欲明不明鼠啾唧,残灯光堕四壁昏。pī yī qǐ zuò tiān yù míng,yù míng bù míng shǔ jiū jī,cán dēng guāng duò sì bì hūn。

励志五首

曹家达

昔人已代谢,遗编多古尘。xī rén yǐ dài xiè,yí biān duō gǔ chén。
持将拂拭之,高言难具陈。chí jiāng fú shì zhī,gāo yán nán jù chén。
焜黄警秋节,怆恍念先民。kūn huáng jǐng qiū jié,chuàng huǎng niàn xiān mín。
回风增惨凄,寒士多贫辛。huí fēng zēng cǎn qī,hán shì duō pín xīn。
及时不将刈,兰茝为荒榛。jí shí bù jiāng yì,lán chǎi wèi huāng zhēn。

励志五首

曹家达

少游洛阳里,衣冠殊下都。shǎo yóu luò yáng lǐ,yī guān shū xià dōu。
亦有金张第,高车喧巷涂。yì yǒu jīn zhāng dì,gāo chē xuān xiàng tú。
丈夫贵远志,焉能为改图。zhàng fū guì yuǎn zhì,yān néng wèi gǎi tú。
令德侠嘉夜,芳泽搴蘅芜。lìng dé xiá jiā yè,fāng zé qiān héng wú。
日暮鶗鴂鸣,雕落成嗟吁。rì mù tí jué míng,diāo luò chéng jiē xū。
愿比晨风翮,聿迈今瞿瞿。yuàn bǐ chén fēng hé,yù mài jīn qú qú。

励志五首

曹家达

老鹳巢枯松,卒为风雨倾。lǎo guàn cháo kū sōng,zú wèi fēng yǔ qīng。
秋虫鸣野草,局促无远声。qiū chóng míng yě cǎo,jú cù wú yuǎn shēng。
寄托失所天,龊龊将安成。jì tuō shī suǒ tiān,chuò chuò jiāng ān chéng。
荃草自怀芳,匪必为荣名。quán cǎo zì huái fāng,fěi bì wèi róng míng。
所慕在亮节,筳篿索茅琼。suǒ mù zài liàng jié,tíng tuán suǒ máo qióng。
安得绕朝策,殷勤为宵征。ān dé rào cháo cè,yīn qín wèi xiāo zhēng。

励志五首

曹家达

星月耿夜碧,灯火惊凉秋。xīng yuè gěng yè bì,dēng huǒ jīng liáng qiū。
所业今犹雏,焉能驱道周。suǒ yè jīn yóu chú,yān néng qū dào zhōu。
援琴发清商,所欲在蹇修。yuán qín fā qīng shāng,suǒ yù zài jiǎn xiū。
蹇修日以远,曼曼不可求。jiǎn xiū rì yǐ yuǎn,màn màn bù kě qiú。
彷徨复太息,中夜思远游。páng huáng fù tài xī,zhōng yè sī yuǎn yóu。
俟风上帝旁,帝乡难久留。qí fēng shàng dì páng,dì xiāng nán jiǔ liú。
归马思野草,向人鸣啾啾。guī mǎ sī yě cǎo,xiàng rén míng jiū jiū。
何当脾鬲闲,化作筹边楼。hé dāng pí gé xián,huà zuò chóu biān lóu。

励志五首

曹家达

墨翟悲素丝,杨朱泣歧路。mò dí bēi sù sī,yáng zhū qì qí lù。
持守一不坚,所造非其故。chí shǒu yī bù jiān,suǒ zào fēi qí gù。
鮿生为时荣,谁能息浮慕。zhé shēng wèi shí róng,shuí néng xī fú mù。
如彼大海荡,百川为东注。rú bǐ dà hǎi dàng,bǎi chuān wèi dōng zhù。
如彼丰草葽,女萝竞相附。rú bǐ fēng cǎo yāo,nǚ luó jìng xiāng fù。
特立不可回,磐石自贞固。tè lì bù kě huí,pán shí zì zhēn gù。

子夜歌赠叶静山

曹家达

叹如水上萍,侬作陌上花。tàn rú shuǐ shàng píng,nóng zuò mò shàng huā。
花落还旧根,风萍岂有涯。huā luò hái jiù gēn,fēng píng qǐ yǒu yá。

子夜歌赠叶静山

曹家达

夕风起庭角,吹我梧桐树。xī fēng qǐ tíng jiǎo,chuī wǒ wú tóng shù。
梧桐凋有时,颜色可如故。wú tóng diāo yǒu shí,yán sè kě rú gù。

古意三首

曹家达

孤星炯遥夜,檐角垂微光。gū xīng jiǒng yáo yè,yán jiǎo chuí wēi guāng。
开轩纳夕爽,仰观心彷徨。kāi xuān nà xī shuǎng,yǎng guān xīn páng huáng。
彷徨复太息,之子天一方。páng huáng fù tài xī,zhī zi tiān yī fāng。
兴言往从之,日暮河无梁。xīng yán wǎng cóng zhī,rì mù hé wú liáng。
不见牛女星,河汉遥相望。bù jiàn niú nǚ xīng,hé hàn yáo xiāng wàng。

古意三首

曹家达

冲霄企晨风,致远有六驳。chōng xiāo qǐ chén fēng,zhì yuǎn yǒu liù bó。
人生不得意,如鼠入牛角。rén shēng bù dé yì,rú shǔ rù niú jiǎo。
椒兰世所忌,遭命多蹇剥。jiāo lán shì suǒ jì,zāo mìng duō jiǎn bō。
素心要可亮,方轨在称娖。sù xīn yào kě liàng,fāng guǐ zài chēng chuò。
野物故不牺,自昔卑杂学。yě wù gù bù xī,zì xī bēi zá xué。
抱质与世游,焉能变混浊。bào zhì yǔ shì yóu,yān néng biàn hùn zhuó。
愿得如云翼,逍遥游鸾朔。yuàn dé rú yún yì,xiāo yáo yóu luán shuò。

古意三首

曹家达

浮观太虚表,杳霭同云飞。fú guān tài xū biǎo,yǎo ǎi tóng yún fēi。
东风为簸扬,佳气变朝晖。dōng fēng wèi bǒ yáng,jiā qì biàn cháo huī。
晦明会有时,各随运数归。huì míng huì yǒu shí,gè suí yùn shù guī。
淮阴感一饭,秦相衔牛衣。huái yīn gǎn yī fàn,qín xiāng xián niú yī。
穷巷讥笑腾,五都姓氏稀。qióng xiàng jī xiào téng,wǔ dōu xìng shì xī。
蒲轮良偶尔,千载流音徽。pú lún liáng ǒu ěr,qiān zài liú yīn huī。