古诗词

曹家达

乱中杂感五首革命

曹家达

共和始周召,祸出厉王手。gòng hé shǐ zhōu zhào,huò chū lì wáng shǒu。
子代太子死,召公意良厚。zi dài tài zi sǐ,zhào gōng yì liáng hòu。
王奔十四载,二公为留守。wáng bēn shí sì zài,èr gōng wèi liú shǒu。
岂似贪乱人,纲常类刍狗。qǐ shì tān luàn rén,gāng cháng lèi chú gǒu。

乱中杂感五首革命

曹家达

同胞视生民,其言始张载。tóng bāo shì shēng mín,qí yán shǐ zhāng zài。
非有仁人心,此理亦殊晦。fēi yǒu rén rén xīn,cǐ lǐ yì shū huì。
原野厌人肉,本旨究安在。yuán yě yàn rén ròu,běn zhǐ jiū ān zài。
争城求不杀,毋乃类犬吠。zhēng chéng qiú bù shā,wú nǎi lèi quǎn fèi。

伪言金陵陷,江阴伪民政长出示通衢,斥言张贼败走云云。既而知其妄书,以志幸

曹家达

天地有正气,忠义性所予。tiān dì yǒu zhèng qì,zhōng yì xìng suǒ yǔ。
子奇围睢阳,未闻贼张许。zi qí wéi suī yáng,wèi wén zéi zhāng xǔ。
小丑何猖披,丧心弃天叙。xiǎo chǒu hé chāng pī,sàng xīn qì tiān xù。
有城皆迎降,社稷谁守御。yǒu chéng jiē yíng jiàng,shè jì shuí shǒu yù。
不见张世杰,崖山尚师旅。bù jiàn zhāng shì jié,yá shān shàng shī lǚ。
不见郑成功,台澎义旗举。bù jiàn zhèng chéng gōng,tái pēng yì qí jǔ。

感言

曹家达

周末不帝秦,乃有鲁仲连。zhōu mò bù dì qín,nǎi yǒu lǔ zhòng lián。
所南当宋亡,犹书德祐年。suǒ nán dāng sòng wáng,yóu shū dé yòu nián。
系彼二君子,落拓不自贤。xì bǐ èr jūn zi,luò tuò bù zì xián。
巢穴知风雨,物物戴所天。cháo xué zhī fēng yǔ,wù wù dài suǒ tiān。
嗟彼长乐老,圆融以自全。jiē bǐ zhǎng lè lǎo,yuán róng yǐ zì quán。

续正气歌

曹家达

正气自磅礴,发泄初无馀。zhèng qì zì bàng bó,fā xiè chū wú yú。
大者无求生,小者安穷居。dà zhě wú qiú shēng,xiǎo zhě ān qióng jū。
公允首山薇,幼安辽东庐。gōng yǔn shǒu shān wēi,yòu ān liáo dōng lú。
郑氏铁函经,谢公却聘书。zhèng shì tiě hán jīng,xiè gōng què pìn shū。
金臣张天纲,书主从厥初。jīn chén zhāng tiān gāng,shū zhǔ cóng jué chū。
元臣蔡子英,改正羞拜除。yuán chén cài zi yīng,gǎi zhèng xiū bài chú。
于事纵无补,趋利异侩狙。yú shì zòng wú bǔ,qū lì yì kuài jū。
试观冯道传,嫠妇殆不如。shì guān féng dào chuán,lí fù dài bù rú。

三义民

曹家达

年荒时难且勿呻,我当破涕一歌三义民。nián huāng shí nán qiě wù shēn,wǒ dāng pò tì yī gē sān yì mín。
江君泽远诸生耳,大官大邑不到尔。jiāng jūn zé yuǎn zhū shēng ěr,dà guān dà yì bù dào ěr。
胡为人心竟不死,闻变痛哭乃如此。hú wèi rén xīn jìng bù sǐ,wén biàn tòng kū nǎi rú cǐ。
在乡龚子任,在邑钱雄飞,惟彼二子皆白衣。zài xiāng gōng zi rèn,zài yì qián xióng fēi,wéi bǐ èr zi jiē bái yī。
道逢乱党侈口讥,不畏强御世所稀。dào féng luàn dǎng chǐ kǒu jī,bù wèi qiáng yù shì suǒ xī。
我闻春秋大义作人范,乱臣贼子罪当斩。wǒ wén chūn qiū dà yì zuò rén fàn,luàn chén zéi zi zuì dāng zhǎn。
我歌不得歌复呻,吁嗟吾邑三义民。wǒ gē bù dé gē fù shēn,xū jiē wú yì sān yì mín。

哀赵彝鼎

曹家达

东方未明太白高,霜华满野金鸡号。dōng fāng wèi míng tài bái gāo,shuāng huá mǎn yě jīn jī hào。
儒生有命轻鸿毛,在三之节不敢逃。rú shēng yǒu mìng qīng hóng máo,zài sān zhī jié bù gǎn táo。
吁嗟江水何滔滔,死为鬼雄愧尔曹。xū jiē jiāng shuǐ hé tāo tāo,sǐ wèi guǐ xióng kuì ěr cáo。
西山薇蕨心向往,天地为尔久怅惘。xī shān wēi jué xīn xiàng wǎng,tiān dì wèi ěr jiǔ chàng wǎng。

乱中百事俱废寒夜不寐拉杂书之

曹家达

生不能学万人敌,上马杀贼下草檄。shēng bù néng xué wàn rén dí,shàng mǎ shā zéi xià cǎo xí。
又不能生成媚骨悦权贵,博取高官惧亲戚。yòu bù néng shēng chéng mèi gǔ yuè quán guì,bó qǔ gāo guān jù qīn qī。
当此乱世百事废,俯仰一身馀愤激。dāng cǐ luàn shì bǎi shì fèi,fǔ yǎng yī shēn yú fèn jī。
三纲沦陷邪说兴,城市相逢尽夷狄。sān gāng lún xiàn xié shuō xīng,chéng shì xiāng féng jǐn yí dí。
国家何曾亏负汝,口众我寡不分析。guó jiā hé céng kuī fù rǔ,kǒu zhòng wǒ guǎ bù fēn xī。
终日昏昏但如醉,野田芳草独寻觅。zhōng rì hūn hūn dàn rú zuì,yě tián fāng cǎo dú xún mì。
夜中无寐更奈何,油灯不明更漏寂。yè zhōng wú mèi gèng nài hé,yóu dēng bù míng gèng lòu jì。
雨声催寒入衾底,有时误听背毛淅。yǔ shēng cuī hán rù qīn dǐ,yǒu shí wù tīng bèi máo xī。
世情如夜愁夜长,况当阴雨嗟沉溺。shì qíng rú yè chóu yè zhǎng,kuàng dāng yīn yǔ jiē chén nì。
绸缪不早室将毁,鸱鸮化作苍鹰击。chóu móu bù zǎo shì jiāng huǐ,chī xiāo huà zuò cāng yīng jī。
早闻将军天上来,谁是刘琨谁祖逖。zǎo wén jiāng jūn tiān shàng lái,shuí shì liú kūn shuí zǔ tì。
需为事贼自古然,我虽不才心则惄。xū wèi shì zéi zì gǔ rán,wǒ suī bù cái xīn zé nì。
吁嗟鸡鹜尔何知,草闲偷活沾馀沥。xū jiē jī wù ěr hé zhī,cǎo xián tōu huó zhān yú lì。

前作意未尽,重违祝艾臣同年之请因增益之

曹家达

三径荒寒长露苗,柴门风叶暮萧萧。sān jìng huāng hán zhǎng lù miáo,chái mén fēng yè mù xiāo xiāo。
孤芳拚与霜华竞,鶗鴂声中独后凋。gū fāng pàn yǔ shuāng huá jìng,tí jué shēng zhōng dú hòu diāo。
绿肥红瘦垂垂老,开到黄花又后期。lǜ féi hóng shòu chuí chuí lǎo,kāi dào huáng huā yòu hòu qī。
别有盛衰荣落感,岂惟傲骨不逢时。bié yǒu shèng shuāi róng luò gǎn,qǐ wéi ào gǔ bù féng shí。

初夏即事

曹家达

青春既受谢,翳翳景将夕。qīng chūn jì shòu xiè,yì yì jǐng jiāng xī。
林阴日晻薆,时雨多芳泽。lín yīn rì àn ài,shí yǔ duō fāng zé。
好风从南来,清光动瑶席。hǎo fēng cóng nán lái,qīng guāng dòng yáo xí。
闲门闭芳草,幽鸟避行客。xián mén bì fāng cǎo,yōu niǎo bì xíng kè。
长条始结繁,渌水荡虚碧。zhǎng tiáo shǐ jié fán,lù shuǐ dàng xū bì。
借问山中人,何以慰嘉客。jiè wèn shān zhōng rén,hé yǐ wèi jiā kè。

四时田园杂兴四首

曹家达

东风泛晴和,陌上芳尘飞。dōng fēng fàn qíng hé,mò shàng fāng chén fēi。
姣姣桃李花,时至生光晖。jiāo jiāo táo lǐ huā,shí zhì shēng guāng huī。
宿麦冻朝烟,草露亦未晞。sù mài dòng cháo yān,cǎo lù yì wèi xī。
农人事春畴,荷锄出柴扉。nóng rén shì chūn chóu,hé chú chū chái fēi。
桑条蚕妇筐,黄鸟随人飞。sāng tiáo cán fù kuāng,huáng niǎo suí rén fēi。
百物熙阳春,揽观淡忘归。bǎi wù xī yáng chūn,lǎn guān dàn wàng guī。
还凭樽酒中,窥此造化机。hái píng zūn jiǔ zhōng,kuī cǐ zào huà jī。

四时田园杂兴四首

曹家达

散发当微凉,林木暧朝景。sàn fā dāng wēi liáng,lín mù ài cháo jǐng。
流连溪上花,忽见青山影。liú lián xī shàng huā,hū jiàn qīng shān yǐng。
何处求黄虞,结念在庐井。hé chù qiú huáng yú,jié niàn zài lú jǐng。
邻翁日夕过,为言当习静。lín wēng rì xī guò,wèi yán dāng xí jìng。
有田付孙子,租税出半顷。yǒu tián fù sūn zi,zū shuì chū bàn qǐng。
卧听水车声,俟此清昼永。wò tīng shuǐ chē shēng,qí cǐ qīng zhòu yǒng。

四时田园杂兴四首

曹家达

木末秋云飞,凉飙倏已至。mù mò qiū yún fēi,liáng biāo shū yǐ zhì。
寒萤耿草露,光景不自遂。hán yíng gěng cǎo lù,guāng jǐng bù zì suì。
蟋蟀伤局促,宵征空自累。xī shuài shāng jú cù,xiāo zhēng kōng zì lèi。
系彼田家子,芜秽既已治。xì bǐ tián jiā zi,wú huì jì yǐ zhì。
奢祝求仓箱,馀资纳官吏。shē zhù qiú cāng xiāng,yú zī nà guān lì。
不知身世宽,但觉有馀地。bù zhī shēn shì kuān,dàn jué yǒu yú dì。
行歌野亩中,日暮担禾穟。xíng gē yě mǔ zhōng,rì mù dān hé suì。

四时田园杂兴四首

曹家达

高原西北风,木叶何莽莽。gāo yuán xī běi fēng,mù yè hé mǎng mǎng。
素雪折林筱,中夜发寒响。sù xuě zhé lín xiǎo,zhōng yè fā hán xiǎng。
所恃新谷播,根荄得所养。suǒ shì xīn gǔ bō,gēn gāi dé suǒ yǎng。
枯桑羔羊肥,会此朋酒飨。kū sāng gāo yáng féi,huì cǐ péng jiǔ xiǎng。
虽当集归子,亦复序少长。suī dāng jí guī zi,yì fù xù shǎo zhǎng。
醉来绳床卧,多得尘外赏。zuì lái shéng chuáng wò,duō dé chén wài shǎng。

杂诗二首

曹家达

循行大道闲,游子寒无衣。xún xíng dà dào xián,yóu zi hán wú yī。
北风吹短草,日暮黄埃飞。běi fēng chuī duǎn cǎo,rì mù huáng āi fēi。
托生乱离中,穷达将安归。tuō shēng luàn lí zhōng,qióng dá jiāng ān guī。
我有一尊酒,可以免悽欷。wǒ yǒu yī zūn jiǔ,kě yǐ miǎn qī xī。
荣华离早霜,槁木知春晖。róng huá lí zǎo shuāng,gǎo mù zhī chūn huī。
代谢各有序,安用常依依。dài xiè gè yǒu xù,ān yòng cháng yī yī。
遇物随所托,所得在玄机。yù wù suí suǒ tuō,suǒ dé zài xuán jī。

杂诗二首

曹家达

良时不顾返,遥情结芳岁。liáng shí bù gù fǎn,yáo qíng jié fāng suì。
阳春二三月,膏沐布兰蕙。yáng chūn èr sān yuè,gāo mù bù lán huì。
郁郁自怀芳,山菊并岩桂。yù yù zì huái fāng,shān jú bìng yán guì。
过时不成采,将随寒草替。guò shí bù chéng cǎi,jiāng suí hán cǎo tì。
浮云变朝日,飘风日飒厉。fú yún biàn cháo rì,piāo fēng rì sà lì。
心伤不能言,欲涉河无砅。xīn shāng bù néng yán,yù shè hé wú lì。

书北宋王逢原令广陵诗钞后

曹家达

浑沌凿破宙合六,营造怪物古不独。hún dùn záo pò zhòu hé liù,yíng zào guài wù gǔ bù dú。
昌黎门中三见之,刘叉卢仝暨昌谷。chāng lí mén zhōng sān jiàn zhī,liú chā lú tóng jì chāng gǔ。
广陵异代尤绝奇,鬼伯头角神龙姿。guǎng líng yì dài yóu jué qí,guǐ bó tóu jiǎo shén lóng zī。
赵宋南北寡侪偶,能以名姓怖小儿。zhào sòng nán běi guǎ chái ǒu,néng yǐ míng xìng bù xiǎo ér。
张惶万态不可掳,风雨怒发鳞之而。zhāng huáng wàn tài bù kě lǔ,fēng yǔ nù fā lín zhī ér。
飞头海角世所有,参目虎首臣能为。fēi tóu hǎi jiǎo shì suǒ yǒu,cān mù hǔ shǒu chén néng wèi。
天生灵物岂有待,罔两问景殊失辞。tiān shēng líng wù qǐ yǒu dài,wǎng liǎng wèn jǐng shū shī cí。
仅得月岩斋一篇,笔端字字腾蛟螭。jǐn dé yuè yán zhāi yī piān,bǐ duān zì zì téng jiāo chī。
馀子碌碌少光气,不才空使蛇怜夔。yú zi lù lù shǎo guāng qì,bù cái kōng shǐ shé lián kuí。

应夔丞锄击革匪宋教仁歌

曹家达

荒涂始剖人禽别,帝尧敦命司徒契。huāng tú shǐ pōu rén qín bié,dì yáo dūn mìng sī tú qì。
天生万物人最灵,奈何蠢蠢负气血。tiān shēng wàn wù rén zuì líng,nài hé chǔn chǔn fù qì xuè。
纲常如天万古垂,当年五教案成铁。gāng cháng rú tiān wàn gǔ chuí,dāng nián wǔ jiào àn chéng tiě。
司徒裔孙有尼父,勤修家学防决裂。sī tú yì sūn yǒu ní fù,qín xiū jiā xué fáng jué liè。
孝经初成下白虹,春秋瑞告端门血。xiào jīng chū chéng xià bái hóng,chūn qiū ruì gào duān mén xuè。
咸阳大火燬不得,虚堂丝竹发谟烈。xián yáng dà huǒ huǐ bù dé,xū táng sī zhú fā mó liè。
贼杀君父死不为,后来秉德正无缺。zéi shā jūn fù sǐ bù wèi,hòu lái bǐng dé zhèng wú quē。
小丑何来宋教仁,欲废孔教鼓长舌。xiǎo chǒu hé lái sòng jiào rén,yù fèi kǒng jiào gǔ zhǎng shé。
元黄颠倒黑白错,丧心人纪将绝灭。yuán huáng diān dào hēi bái cuò,sàng xīn rén jì jiāng jué miè。
昔闻王莽倾汉家,乃有功德颂草窃。xī wén wáng mǎng qīng hàn jiā,nǎi yǒu gōng dé sòng cǎo qiè。
当时大诰摹孔门,不闻大胆改弦辙。dāng shí dà gào mó kǒng mén,bù wén dà dǎn gǎi xián zhé。
此贼不死毒有加,礼法岂为我辈设。cǐ zéi bù sǐ dú yǒu jiā,lǐ fǎ qǐ wèi wǒ bèi shè。
假如尧时洪水滥,直使人民尽鱼鳖。jiǎ rú yáo shí hóng shuǐ làn,zhí shǐ rén mín jǐn yú biē。
假如周公不世出,夷狄猛兽滋为孽。jiǎ rú zhōu gōng bù shì chū,yí dí měng shòu zī wèi niè。
愿君乃有博浪椎,借才力士奋一击。yuàn jūn nǎi yǒu bó làng chuí,jiè cái lì shì fèn yī jī。
蓦然倾倒路旁尸,有如天神下缺列。mò rán qīng dào lù páng shī,yǒu rú tiān shén xià quē liè。
张良本为韩雠出,况又焚坑履虎咥。zhāng liáng běn wèi hán chóu chū,kuàng yòu fén kēng lǚ hǔ xì。
谁当买尽江南丝,绣此天生大豪杰。shuí dāng mǎi jǐn jiāng nán sī,xiù cǐ tiān shēng dà háo jié。

拟王逢原冬阴篇为苦雨篇

曹家达

天帝醉倒玄冥喜,不杀阳乌誓不死。tiān dì zuì dào xuán míng xǐ,bù shā yáng wū shì bù sǐ。
去冬滕六既败绩,屏翳毕宿挺然起。qù dōng téng liù jì bài jì,píng yì bì sù tǐng rán qǐ。
旁驱泰山云,倒抉天河水。páng qū tài shān yún,dào jué tiān hé shuǐ。
痴龙嘘气塞宙合,人世五色迷红紫。chī lóng xū qì sāi zhòu hé,rén shì wǔ sè mí hóng zǐ。
阴霾滔天作布袋,天神夜亡救日矢。yīn mái tāo tiān zuò bù dài,tiān shén yè wáng jiù rì shǐ。
我欲叩关上天阍,呼醒天帝端厥履。wǒ yù kòu guān shàng tiān hūn,hū xǐng tiān dì duān jué lǚ。
赐我尚方斩邪剑,顷刻之间玄冥屏翳。cì wǒ shàng fāng zhǎn xié jiàn,qǐng kè zhī jiān xuán míng píng yì。
毕宿不分首从枭天市,还我光明照臣里。bì sù bù fēn shǒu cóng xiāo tiān shì,hái wǒ guāng míng zhào chén lǐ。
不然江南人民转眼成鱼鳖,群阴搜逐供刀匕。bù rán jiāng nán rén mín zhuǎn yǎn chéng yú biē,qún yīn sōu zhú gōng dāo bǐ。
帝方垂涎鼎染指,帝乎梦梦长已矣。dì fāng chuí xián dǐng rǎn zhǐ,dì hū mèng mèng zhǎng yǐ yǐ。

反苦雨篇

曹家达

我生不幸戴天而履地,地老天荒见奇事。wǒ shēng bù xìng dài tiān ér lǚ dì,dì lǎo tiān huāng jiàn qí shì。
岁阳在癸岁阴在亥,七月四日始兆之,陆沉从此见灾异。suì yáng zài guǐ suì yīn zài hài,qī yuè sì rì shǐ zhào zhī,lù chén cóng cǐ jiàn zāi yì。
因利乘便革匪出,主张篡逆大无忌。yīn lì chéng biàn gé fěi chū,zhǔ zhāng cuàn nì dà wú jì。
今年四月二十有八日,丰隆朝发大恣肆。jīn nián sì yuè èr shí yǒu bā rì,fēng lóng cháo fā dà zì sì。
终日滂沱作洚水,麦塍沦没不可记。zhōng rì pāng tuó zuò jiàng shuǐ,mài chéng lún méi bù kě jì。
得毋天心厌祸乱,扫除尘秽作大彗。dé wú tiān xīn yàn huò luàn,sǎo chú chén huì zuò dà huì。
苦我生民夺,无家可顾易从义。kǔ wǒ shēng mín duó,wú jiā kě gù yì cóng yì。
安得雷公大斧雨鸣镝,立破群阴杀魑魅。ān dé léi gōng dà fǔ yǔ míng dī,lì pò qún yīn shā chī mèi。
但得旧君复辟如太甲,我虽沟壑亦所嗜,皇天后土岂如醉之食。dàn dé jiù jūn fù pì rú tài jiǎ,wǒ suī gōu hè yì suǒ shì,huáng tiān hòu tǔ qǐ rú zuì zhī shí。