古诗词

曹家达

为郭三蓉汀

曹家达

儒生不幸落尘网,酒酣耳热发奇想。rú shēng bù xìng luò chén wǎng,jiǔ hān ěr rè fā qí xiǎng。
安能三绝身擅之,大好心手动倾赏。ān néng sān jué shēn shàn zhī,dà hǎo xīn shǒu dòng qīng shǎng。
果园先生儒雅师,好画兼好书与诗。guǒ yuán xiān shēng rú yǎ shī,hǎo huà jiān hǎo shū yǔ shī。
检搜当代得二妙,一双幼妇经色丝。jiǎn sōu dāng dài dé èr miào,yī shuāng yòu fù jīng sè sī。
戊申十月岁将晏,我访果园初识面。wù shēn shí yuè suì jiāng yàn,wǒ fǎng guǒ yuán chū shí miàn。
扶出琳琅资饱看,昔所未能今则见。fú chū lín láng zī bǎo kàn,xī suǒ wèi néng jīn zé jiàn。
我闻古来文字之初先有画,铸鼎象物出神怪。wǒ wén gǔ lái wén zì zhī chū xiān yǒu huà,zhù dǐng xiàng wù chū shén guài。
仓帝六书首象形,思邈作隶古法坏。cāng dì liù shū shǒu xiàng xíng,sī miǎo zuò lì gǔ fǎ huài。
又闻宋元以来没骨之法称绝奇,后来居上信有之。yòu wén sòng yuán yǐ lái méi gǔ zhī fǎ chēng jué qí,hòu lái jū shàng xìn yǒu zhī。
逸少俗书作鼻祖,二妙同原谁得知。yì shǎo sú shū zuò bí zǔ,èr miào tóng yuán shuí dé zhī。
我生已晚非古处,愿求一精快心虑。wǒ shēng yǐ wǎn fēi gǔ chù,yuàn qiú yī jīng kuài xīn lǜ。
生羡先生并二难,抚此彷皇不忍去。shēng xiàn xiān shēng bìng èr nán,fǔ cǐ páng huáng bù rěn qù。

残荷篇

曹家达

天河西垂晓光澹,露下波回素秋暗。tiān hé xī chuí xiǎo guāng dàn,lù xià bō huí sù qiū àn。
红颜老去不回头,坠粉塘边留浅绀。hóng yán lǎo qù bù huí tóu,zhuì fěn táng biān liú qiǎn gàn。
秋云阴阴化为雨,美人日暮嗟尘土。qiū yún yīn yīn huà wèi yǔ,měi rén rì mù jiē chén tǔ。
幽房冷榭深复深,枉记汀洲采芳杜。yōu fáng lěng xiè shēn fù shēn,wǎng jì tīng zhōu cǎi fāng dù。
劝君莫听采莲歌,房空子出当奈何。quàn jūn mò tīng cǎi lián gē,fáng kōng zi chū dāng nài hé。
衣香扇影相代谢,飘零珠泪今则那。yī xiāng shàn yǐng xiāng dài xiè,piāo líng zhū lèi jīn zé nà。
缥渺空江寻不得,苦心水底遥相忆。piāo miǎo kōng jiāng xún bù dé,kǔ xīn shuǐ dǐ yáo xiāng yì。

春雪吟

曹家达

白狼河北春冰坚,潍阳春树冻不妍。bái láng hé běi chūn bīng jiān,wéi yáng chūn shù dòng bù yán。
陡然花发大如掌,莽宕银海旁无边。dǒu rán huā fā dà rú zhǎng,mǎng dàng yín hǎi páng wú biān。
拈花怀远寄不得,春鸦蓬蓬飞上天。niān huā huái yuǎn jì bù dé,chūn yā péng péng fēi shàng tiān。
江南二月好春节,他年折柳难为别。jiāng nán èr yuè hǎo chūn jié,tā nián zhé liǔ nán wèi bié。

秋千谣

曹家达

潍阳三月花正妍,小家女儿登秋千。wéi yáng sān yuè huā zhèng yán,xiǎo jiā nǚ ér dēng qiū qiān。
中央立木上如盖,盖端周密朱绳悬。zhōng yāng lì mù shàng rú gài,gài duān zhōu mì zhū shéng xuán。
危梯摇摇与绳接,攀援直上肩摩肩。wēi tī yáo yáo yǔ shéng jiē,pān yuán zhí shàng jiān mó jiān。
下有壮夫作驴马,转柱如毂不待鞭。xià yǒu zhuàng fū zuò lǘ mǎ,zhuǎn zhù rú gǔ bù dài biān。
蜘蛛搏丝足拳曲,风吹蝴蝶飞上天。zhī zhū bó sī zú quán qū,fēng chuī hú dié fēi shàng tiān。
眼花心眩不可状,掌中安得裙留仙。yǎn huā xīn xuàn bù kě zhuàng,zhǎng zhōng ān dé qún liú xiān。
可怜徒博行人笑,十万何曾名一钱。kě lián tú bó xíng rén xiào,shí wàn hé céng míng yī qián。
吁嗟薄俗当可革,黑索何时驴马牵。xū jiē báo sú dāng kě gé,hēi suǒ hé shí lǘ mǎ qiān。

白纻词

曹家达

春江花暖深复深,江潭双鲤沉复沉。chūn jiāng huā nuǎn shēn fù shēn,jiāng tán shuāng lǐ chén fù chén。
头上青丝易成练,芳时难买千黄金。tóu shàng qīng sī yì chéng liàn,fāng shí nán mǎi qiān huáng jīn。
佳人日暮掩芳榭,梨花烟草生夕阴。jiā rén rì mù yǎn fāng xiè,lí huā yān cǎo shēng xī yīn。
山头夜半啼杜宇,白雪摇摇化为雨。shān tóu yè bàn tí dù yǔ,bái xuě yáo yáo huà wèi yǔ。

春感四章

曹家达

野荠甘如饴,杞芽良独苦。yě jì gān rú yí,qǐ yá liáng dú kǔ。
甘苦不相借,物物各城府。gān kǔ bù xiāng jiè,wù wù gè chéng fǔ。
昔我别家时,繁条媚春煦。xī wǒ bié jiā shí,fán tiáo mèi chūn xù。
时节辄回换,旧意今复睹。shí jié zhé huí huàn,jiù yì jīn fù dǔ。
日夕东南风,广陌扬尘土。rì xī dōng nán fēng,guǎng mò yáng chén tǔ。
道远不能致,采芳待何补。dào yuǎn bù néng zhì,cǎi fāng dài hé bǔ。

春感四章

曹家达

垂垂株藤花,幽芳閟城郭。chuí chuí zhū téng huā,yōu fāng bì chéng guō。
风日扬其晖,当轩何照灼。fēng rì yáng qí huī,dāng xuān hé zhào zhuó。
感此青春生,坐愁红颜薄。gǎn cǐ qīng chūn shēng,zuò chóu hóng yán báo。
生无松柏性,时至殚零落。shēng wú sōng bǎi xìng,shí zhì dān líng luò。
所愿近君子,杂佩以为托。suǒ yuàn jìn jūn zi,zá pèi yǐ wèi tuō。

春感四章

曹家达

潍城高且长,东风扬浅沙。wéi chéng gāo qiě zhǎng,dōng fēng yáng qiǎn shā。
麦苗何泥泥,野草亦已花。mài miáo hé ní ní,yě cǎo yì yǐ huā。
仆夫歌况瘁,游子方无家。pū fū gē kuàng cuì,yóu zi fāng wú jiā。
登高望江流,江流天一涯。dēng gāo wàng jiāng liú,jiāng liú tiān yī yá。
谁怜行路心,化作从风车。shuí lián xíng lù xīn,huà zuò cóng fēng chē。

春感四章

曹家达

苜蓿出西域,遗种无地无。mù xu chū xī yù,yí zhǒng wú dì wú。
谁怜径寸草,旧为神马刍。shuí lián jìng cùn cǎo,jiù wèi shén mǎ chú。
骏骨繁已朽,蹴者遭枉诛。jùn gǔ fán yǐ xiǔ,cù zhě zāo wǎng zhū。
盛时为国珍,衰落弃路隅。shèng shí wèi guó zhēn,shuāi luò qì lù yú。

春城曲

曹家达

高城月上蝙蝠飞,风沙袅袅吹罗衣。gāo chéng yuè shàng biān fú fēi,fēng shā niǎo niǎo chuī luó yī。
谁家女儿惜芳菲,对景流连不忍归。shuí jiā nǚ ér xī fāng fēi,duì jǐng liú lián bù rěn guī。
去年今日花事稀,鸟啼无泪清露晞。qù nián jīn rì huā shì xī,niǎo tí wú lèi qīng lù xī。
可恨枝头胶漆非,欲倩东风气力微。kě hèn zhī tóu jiāo qī fēi,yù qiàn dōng fēng qì lì wēi。
今年花发复增欷,城头日暮妃呼豨。jīn nián huā fā fù zēng xī,chéng tóu rì mù fēi hū xī。
燕子留人暂忍饥,明年花下将谁依。yàn zi liú rén zàn rěn jī,míng nián huā xià jiāng shuí yī。
迢递关山送夕晖,泪眼天涯芳草肥。tiáo dì guān shān sòng xī huī,lèi yǎn tiān yá fāng cǎo féi。

伤春曲和丁文初

曹家达

风吹落红上翠翘,楚王宫中怜细腰。fēng chuī luò hóng shàng cuì qiào,chǔ wáng gōng zhōng lián xì yāo。
回身抱影看不得,对此风花泪沾臆。huí shēn bào yǐng kàn bù dé,duì cǐ fēng huā lèi zhān yì。
山上有山河间河,春归日暮当奈何。shān shàng yǒu shān hé jiān hé,chūn guī rì mù dāng nài hé。
镜中前夜老青娥,愁绝蜘蛛结网罗。jìng zhōng qián yè lǎo qīng é,chóu jué zhī zhū jié wǎng luó。

俚歌行

曹家达

杨柳迢迢霏路尘,俚歌嘈哳催芳辰。yáng liǔ tiáo tiáo fēi lù chén,lǐ gē cáo zhā cuī fāng chén。
白狼河水随春尽,燕子飞来傍路人。bái láng hé shuǐ suí chūn jǐn,yàn zi fēi lái bàng lù rén。
观者环墙钱散雨,博兴小儿击节舞。guān zhě huán qiáng qián sàn yǔ,bó xīng xiǎo ér jī jié wǔ。
自言琅琊大道家,弟及九龄兄十五。zì yán láng yá dà dào jiā,dì jí jiǔ líng xiōng shí wǔ。
去年年荒家道亏,阿娘阿爷常忍饥。qù nián nián huāng jiā dào kuī,ā niáng ā yé cháng rěn jī。
五月离家未归去,愿得乐土共餔糜。wǔ yuè lí jiā wèi guī qù,yuàn dé lè tǔ gòng bù mí。
家住博兴陈户店,到此侨居大属餍。jiā zhù bó xīng chén hù diàn,dào cǐ qiáo jū dà shǔ yàn。
多钱博得爷娘欢,侵早出门暮还念。duō qián bó dé yé niáng huān,qīn zǎo chū mén mù hái niàn。
我从客岁来潍阳,骤闻此语心彷徨。wǒ cóng kè suì lái wéi yáng,zhòu wén cǐ yǔ xīn páng huáng。
世间那有不根草,道上谁家年少郎。shì jiān nà yǒu bù gēn cǎo,dào shàng shuí jiā nián shǎo láng。

杂感二首

曹家达

荍生陇亩间,离离杂奥草。qiáo shēng lǒng mǔ jiān,lí lí zá ào cǎo。
朝花晕微霞,似妾颜色好。cháo huā yūn wēi xiá,shì qiè yán sè hǎo。
采置襟袖间,力薄忽已槁。cǎi zhì jīn xiù jiān,lì báo hū yǐ gǎo。
色衰爱亦弛,捐弃在中道。sè shuāi ài yì chí,juān qì zài zhōng dào。
传语采芳人,厥初勉自保。chuán yǔ cǎi fāng rén,jué chū miǎn zì bǎo。

杂感二首

曹家达

芍药名将离,此花古有之。sháo yào míng jiāng lí,cǐ huā gǔ yǒu zhī。
将花糅作羹,此意古未知。jiāng huā róu zuò gēng,cǐ yì gǔ wèi zhī。
阳春二三月,送君当路歧。yáng chūn èr sān yuè,sòng jūn dāng lù qí。
君如风中絮,妾如机上丝。jūn rú fēng zhōng xù,qiè rú jī shàng sī。
机丝早朱黄,风絮无还期。jī sī zǎo zhū huáng,fēng xù wú hái qī。
烹尽将离花,当无肠断时。pēng jǐn jiāng lí huā,dāng wú cháng duàn shí。

留别郭三果园二首

曹家达

学诗不能仙,有酒耻为佛。xué shī bù néng xiān,yǒu jiǔ chǐ wèi fú。
江南东海滨,同时两怪物。jiāng nán dōng hǎi bīn,tóng shí liǎng guài wù。
蛟龙化泥鳅,天地入芒芴。jiāo lóng huà ní qiū,tiān dì rù máng wù。
风雷助升腾,山川为怫郁。fēng léi zhù shēng téng,shān chuān wèi fú yù。
宙合殊藐小,何所容奇崛。zhòu hé shū miǎo xiǎo,hé suǒ róng qí jué。
丰隆是良友,膏雨如纶綍。fēng lóng shì liáng yǒu,gāo yǔ rú lún fú。

留别郭三果园二首

曹家达

闻道苦不早,所在争鸡虫。wén dào kǔ bù zǎo,suǒ zài zhēng jī chóng。
笑彼人间世,荣瘁那可同。xiào bǐ rén jiān shì,róng cuì nà kě tóng。
依草而附木,恣睢为世雄。yī cǎo ér fù mù,zì suī wèi shì xióng。
异代方策间,乃成亡是公。yì dài fāng cè jiān,nǎi chéng wáng shì gōng。
何怪宣尼后,屈节为家僮。hé guài xuān ní hòu,qū jié wèi jiā tóng。

题吴门袁恂如梨花春雨图三首

曹家达

百丈山头啼杜宇,东风瘦尽梨花雨。bǎi zhàng shān tóu tí dù yǔ,dōng fēng shòu jǐn lí huā yǔ。
雨湿阶庭生夕烟,愿随明月飞上天。yǔ shī jiē tíng shēng xī yān,yuàn suí míng yuè fēi shàng tiān。
可怜数尽谯楼鼓,缺复缺兮夜三五。kě lián shù jǐn qiáo lóu gǔ,quē fù quē xī yè sān wǔ。

题吴门袁恂如梨花春雨图三首

曹家达

天帝一醉呼不醒,巫阳下招天冥冥。tiān dì yī zuì hū bù xǐng,wū yáng xià zhāo tiān míng míng。
啼鹃不向天涯路,衔花燕子怀芳馨。tí juān bù xiàng tiān yá lù,xián huā yàn zi huái fāng xīn。
蛛尘暗雨日复夕,一寸柔肠化百千。zhū chén àn yǔ rì fù xī,yī cùn róu cháng huà bǎi qiān。

题吴门袁恂如梨花春雨图三首

曹家达

梨花垂垂白雪香,欲饮不饮泪满觞。lí huā chuí chuí bái xuě xiāng,yù yǐn bù yǐn lèi mǎn shāng。
问君何所思,乃在广莫之野无何有之乡。wèn jūn hé suǒ sī,nǎi zài guǎng mò zhī yě wú hé yǒu zhī xiāng。
上有青冥高天下渌水,魂魄不到关山长。shàng yǒu qīng míng gāo tiān xià lù shuǐ,hún pò bù dào guān shān zhǎng。
年年春雨阶头石,泪下苔花化成碧。nián nián chūn yǔ jiē tóu shí,lèi xià tái huā huà chéng bì。

向协吕

曹家达

向生协吕称绝奇,中年高卧君山陲。xiàng shēng xié lǚ chēng jué qí,zhōng nián gāo wò jūn shān chuí。
解衣磅礴出毫素,大书特书臣能为。jiě yī bàng bó chū háo sù,dà shū tè shū chén néng wèi。
僵立熊罴走蛟兕,倒挟雷火光陆离。jiāng lì xióng pí zǒu jiāo sì,dào xié léi huǒ guāng lù lí。
时衰文士贱如土,反来市上学作医。shí shuāi wén shì jiàn rú tǔ,fǎn lái shì shàng xué zuò yī。
医乎医乎勿轻试,主人半纸麋鹿醉。yī hū yī hū wù qīng shì,zhǔ rén bàn zhǐ mí lù zuì。