古诗词

张洵佳

负帝赴海

张洵佳

亡国极仳离,南宋厓山止。wáng guó jí pǐ lí,nán sòng yá shān zhǐ。
伤哉陆丞相,犹作承平视。shāng zāi lù chéng xiāng,yóu zuò chéng píng shì。
讲学舳舻中,正笏波涛里。jiǎng xué zhú lú zhōng,zhèng hù bō tāo lǐ。
直待战屡败,大势知难抵。zhí dài zhàn lǚ bài,dà shì zhī nán dǐ。
三子一夫人,先令赴海水。sān zi yī fū rén,xiān lìng fù hǎi shuǐ。
夫人有难色,公曰姑稍俟。fū rén yǒu nán sè,gōng yuē gū shāo qí。
待我负帝来,与汝偕行耳。dài wǒ fù dì lái,yǔ rǔ xié xíng ěr。
史称陆秀夫,负帝赴海死。shǐ chēng lù xiù fū,fù dì fù hǎi sǐ。
但纪其君臣,未详其妻子。dàn jì qí jūn chén,wèi xiáng qí qī zi。
妻子与君臣,相继尸浮起。qī zi yǔ jūn chén,xiāng jì shī fú qǐ。
合葬厓山旁,村民犹展祀。hé zàng yá shān páng,cūn mín yóu zhǎn sì。
一块干净土,屹若华嵩峙。yī kuài gàn jìng tǔ,yì ruò huá sōng zhì。
家乘载独详,记之补国史。jiā chéng zài dú xiáng,jì zhī bǔ guó shǐ。

东林死节

张洵佳

明季东林党,门户气太重。míng jì dōng lín dǎng,mén hù qì tài zhòng。
亦有附托者,邪正杂然共。yì yǒu fù tuō zhě,xié zhèng zá rán gòng。
一朝瑕衅成,每被人讥讽。yī cháo xiá xìn chéng,měi bèi rén jī fěng。
究之诸名贤,风骨自殊众。jiū zhī zhū míng xián,fēng gǔ zì shū zhòng。
委鬼煽虐时,秕政昌言讼。wěi guǐ shān nüè shí,bǐ zhèng chāng yán sòng。
王师下江南,气节争磨砻。wáng shī xià jiāng nán,qì jié zhēng mó lóng。
留发不留头,誓死声交哄。liú fā bù liú tóu,shì sǐ shēng jiāo hǒng。
碧血飞一门,白骨埋一瓮。bì xuè fēi yī mén,bái gǔ mái yī wèng。
或则缁衣终,或则狂歌纵。huò zé zī yī zhōng,huò zé kuáng gē zòng。
东南诸遗老,膺滂相伯仲。dōng nán zhū yí lǎo,yīng pāng xiāng bó zhòng。
疾风知劲草,根本有人种。jí fēng zhī jìn cǎo,gēn běn yǒu rén zhǒng。
从此叹东林,讲学非无用。cóng cǐ tàn dōng lín,jiǎng xué fēi wú yòng。

壬寅夏令纪事后歌

张洵佳

吾乡地势高,水田连山麓。wú xiāng dì shì gāo,shuǐ tián lián shān lù。
不畏大雨霖,但畏骄阳曝。bù wèi dà yǔ lín,dàn wèi jiāo yáng pù。
今年交夏令,雨仅沾霢霂。jīn nián jiāo xià lìng,yǔ jǐn zhān mài mù。
秧针初插时,秧水已不足。yāng zhēn chū chā shí,yāng shuǐ yǐ bù zú。
尚有未耕田,专待雨如瀑。shàng yǒu wèi gēng tián,zhuān dài yǔ rú pù。
何期一月来,痴龙竟藏伏。hé qī yī yuè lái,chī lóng jìng cáng fú。
青苗萎欲死,水田乾成陆。qīng miáo wēi yù sǐ,shuǐ tián qián chéng lù。
即欲播杂种,亦视土膏沃。jí yù bō zá zhǒng,yì shì tǔ gāo wò。
霖雨既愆期,安望种能熟。lín yǔ jì qiān qī,ān wàng zhǒng néng shú。
似此荒象成,争向县官告。shì cǐ huāng xiàng chéng,zhēng xiàng xiàn guān gào。
县官摇手言,报灾君且莫。xiàn guān yáo shǒu yán,bào zāi jūn qiě mò。
国债急如火,更比骄阳酷。guó zhài jí rú huǒ,gèng bǐ jiāo yáng kù。
杂税且加赢,正赋乌能缩。zá shuì qiě jiā yíng,zhèng fù wū néng suō。
急将夏税完,免与施敲扑。jí jiāng xià shuì wán,miǎn yǔ shī qiāo pū。
君国不暇顾,何暇顾民瘼。jūn guó bù xiá gù,hé xiá gù mín mò。
施赈官无钱,平籴仓无谷。shī zhèn guān wú qián,píng dí cāng wú gǔ。
转瞬开冬漕,尔再毋轻渎。zhuǎn shùn kāi dōng cáo,ěr zài wú qīng dú。
乡民闻此言,齐声问一哭。xiāng mín wén cǐ yán,qí shēng wèn yī kū。

龙砂大疫谣

张洵佳

妖云黑眚空中过,疫鬼被发当门坐。yāo yún hēi shěng kōng zhōng guò,yì guǐ bèi fā dāng mén zuò。
一家疫死两三人,竟有全家剩一个。yī jiā yì sǐ liǎng sān rén,jìng yǒu quán jiā shèng yī gè。
一个买棺出外走,皇皇然如丧家狗。yī gè mǎi guān chū wài zǒu,huáng huáng rán rú sàng jiā gǒu。
家中死人无人守,涕泣请邻人,邻人尽摇手。jiā zhōng sǐ rén wú rén shǒu,tì qì qǐng lín rén,lín rén jǐn yáo shǒu。
东家买棺,西家买棺,郊衢杂遝买已完。dōng jiā mǎi guān,xī jiā mǎi guān,jiāo qú zá tà mǎi yǐ wán。
急觅一棺到家殓,尸虫出户人人见。jí mì yī guān dào jiā liàn,shī chóng chū hù rén rén jiàn。
草草藏形,棺薄如翎,鲍鱼之肆有馀腥。cǎo cǎo cáng xíng,guān báo rú líng,bào yú zhī sì yǒu yú xīng。
亲友避面呼不应,其有贫者不能殓,则裹以草具代以门屏。qīn yǒu bì miàn hū bù yīng,qí yǒu pín zhě bù néng liàn,zé guǒ yǐ cǎo jù dài yǐ mén píng。
殡于田,田有黍。bìn yú tián,tián yǒu shǔ。
殡于山,山有主。bìn yú shān,shān yǒu zhǔ。
仓猝之间无葬地,累累野厝同抛弃。cāng cù zhī jiān wú zàng dì,lèi lèi yě cuò tóng pāo qì。
三伏暑,六月天。sān fú shǔ,liù yuè tiān。
残骸腐骴蒸毒烟,淫霖恶血迸流泉。cán hái fǔ cī zhēng dú yān,yín lín è xuè bèng liú quán。
饮之者立毙,触之者立颠。yǐn zhī zhě lì bì,chù zhī zhě lì diān。
因之疫氛传染广大而无边。yīn zhī yì fēn chuán rǎn guǎng dà ér wú biān。
有父老疾首蹙额而相告,曰疫深矣若之何。yǒu fù lǎo jí shǒu cù é ér xiāng gào,yuē yì shēn yǐ ruò zhī hé。
盍申醮祀驱邪魔。hé shēn jiào sì qū xié mó。
钟鼓备陈,牲醴其罗。zhōng gǔ bèi chén,shēng lǐ qí luó。
斋戒沐浴,祷尔于上下神,只谓可以消疹疠迓祥和。zhāi jiè mù yù,dǎo ěr yú shàng xià shén,zhǐ wèi kě yǐ xiāo zhěn lì yà xiáng hé。
岂知迪吉者少而遘凶者仍多。qǐ zhī dí jí zhě shǎo ér gòu xiōng zhě réng duō。
吁嗟乎,自古天心多慈厚,我有心香大如帚。xū jiē hū,zì gǔ tiān xīn duō cí hòu,wǒ yǒu xīn xiāng dà rú zhǒu。
夜夜焚香礼北斗,亟拯疮痍登仁寿,千叩首万叩首。yè yè fén xiāng lǐ běi dòu,jí zhěng chuāng yí dēng rén shòu,qiān kòu shǒu wàn kòu shǒu。

秋斋杂感其三

张洵佳

息影山中两鬓苍,感怀身世正茫茫。xī yǐng shān zhōng liǎng bìn cāng,gǎn huái shēn shì zhèng máng máng。
无才只合田园老。wú cái zhǐ hé tián yuán lǎo。
有志何曾弧矢偿。yǒu zhì hé céng hú shǐ cháng。
倦马归来途尚识,黄粱炊罢梦全忘。juàn mǎ guī lái tú shàng shí,huáng liáng chuī bà mèng quán wàng。
悲秋宋玉工词令,谱出新声当乐章。bēi qiū sòng yù gōng cí lìng,pǔ chū xīn shēng dāng lè zhāng。
245«78910111213