古诗词

章甫

予因愁病值生辰易号半花颠

章甫

我今别号半花颠,总为愁多剧可怜。wǒ jīn bié hào bàn huā diān,zǒng wèi chóu duō jù kě lián。
顶露狂非张旭圣,目茫疾甚退之贤。dǐng lù kuáng fēi zhāng xù shèng,mù máng jí shén tuì zhī xián。
添筹此地虽环海,炼石何时竟补天。tiān chóu cǐ dì suī huán hǎi,liàn shí hé shí jìng bǔ tiān。
且伴儿孙一场戏,谈禅说鬼话神仙。qiě bàn ér sūn yī chǎng xì,tán chán shuō guǐ huà shén xiān。

次海东书院山长曾鹤峰和程明府秋声六咏元韵

章甫

惆怅西风落叶秋,虫吟四壁倚科头。chóu chàng xī fēng luò yè qiū,chóng yín sì bì yǐ kē tóu。
三更叠唤将谁诉,万籁孤鸣若有由。sān gèng dié huàn jiāng shuí sù,wàn lài gū míng ruò yǒu yóu。
?唳应添机妇怨,凄清不管旅人愁。huì lì yīng tiān jī fù yuàn,qī qīng bù guǎn lǚ rén chóu。
钟残漏尽挑灯起,几度嘈嘈尚未休。zhōng cán lòu jǐn tiāo dēng qǐ,jǐ dù cáo cáo shàng wèi xiū。

次海东书院山长曾鹤峰和程明府秋声六咏元韵

章甫

横空结阵渡江干,惊断霜秋月夜寒。héng kōng jié zhèn dù jiāng gàn,jīng duàn shuāng qiū yuè yè hán。
边塞三千啼别远,雄关百二唳飞难。biān sāi sān qiān tí bié yuǎn,xióng guān bǎi èr lì fēi nán。
平沙苦诉金风剪,极浦悲号玉露团。píng shā kǔ sù jīn fēng jiǎn,jí pǔ bēi hào yù lù tuán。
宿水呼群频叫落,声声细听试凭栏。sù shuǐ hū qún pín jiào luò,shēng shēng xì tīng shì píng lán。

次海东书院山长曾鹤峰和程明府秋声六咏元韵

章甫

悲秋羌笛夜闻来,月下风嘶塞上台。bēi qiū qiāng dí yè wén lái,yuè xià fēng sī sāi shàng tái。
汉使声声胡地恨,刘郎曲曲雁门哀。hàn shǐ shēng shēng hú dì hèn,liú láng qū qū yàn mén āi。
拍时血染征袍泪,触处魂伤旅梦回。pāi shí xuè rǎn zhēng páo lèi,chù chù hún shāng lǚ mèng huí。
无限关情都恼杀,不堪怨听落疑猜。wú xiàn guān qíng dōu nǎo shā,bù kān yuàn tīng luò yí cāi。

次海东书院山长曾鹤峰和程明府秋声六咏元韵

章甫

秋宵万籁尽销沉,忽听霜寒几度砧。qiū xiāo wàn lài jǐn xiāo chén,hū tīng shuāng hán jǐ dù zhēn。
断续撼来惊旅梦,高低捣去碎乡心。duàn xù hàn lái jīng lǚ mèng,gāo dī dǎo qù suì xiāng xīn。
风前远送江头响,月下频敲石上音。fēng qián yuǎn sòng jiāng tóu xiǎng,yuè xià pín qiāo shí shàng yīn。
更有一番肠断处,浣纱溪女自微吟。gèng yǒu yī fān cháng duàn chù,huàn shā xī nǚ zì wēi yín。

次海东书院山长曾鹤峰和程明府秋声六咏元韵

章甫

日暮荒村浅水游,荻芦响处不胜愁。rì mù huāng cūn qiǎn shuǐ yóu,dí lú xiǎng chù bù shèng chóu。
几回吹到藏鸥渚,数阵敲来宿鹭洲。jǐ huí chuī dào cáng ōu zhǔ,shù zhèn qiāo lái sù lù zhōu。
摇落深滩寒月夜,拍依古岸舞风秋。yáo luò shēn tān hán yuè yè,pāi yī gǔ àn wǔ fēng qiū。
飞声杂入渔歌里,付与江边一叶舟。fēi shēng zá rù yú gē lǐ,fù yǔ jiāng biān yī yè zhōu。

次海东书院山长曾鹤峰和程明府秋声六咏元韵

章甫

萧萧木叶落凄清,树里飘摇树外鸣。xiāo xiāo mù yè luò qī qīng,shù lǐ piāo yáo shù wài míng。
销夏变青微有恨,悲秋断碧更无情。xiāo xià biàn qīng wēi yǒu hèn,bēi qiū duàn bì gèng wú qíng。
风前卷破千林色,雨后催残五夜声。fēng qián juǎn pò qiān lín sè,yǔ hòu cuī cán wǔ yè shēng。
听罢空山寻迹去,乱云深处几人行。tīng bà kōng shān xún jì qù,luàn yún shēn chù jǐ rén xíng。

杂诗平韵

章甫

谁将煮酒算英雄,运会原来在个中。shuí jiāng zhǔ jiǔ suàn yīng xióng,yùn huì yuán lái zài gè zhōng。
试看执鞭徒贱役,可知诡遇匪良工。shì kàn zhí biān tú jiàn yì,kě zhī guǐ yù fěi liáng gōng。
行云自妙氤氲态,逆水休夸搏激功。xíng yún zì miào yīn yūn tài,nì shuǐ xiū kuā bó jī gōng。
去去前途总无定,由他踏实与虚空。qù qù qián tú zǒng wú dìng,yóu tā tà shí yǔ xū kōng。

杂诗平韵

章甫

风风雨雨几重重,垂老萧然兴已慵。fēng fēng yǔ yǔ jǐ zhòng zhòng,chuí lǎo xiāo rán xīng yǐ yōng。
春梦归来犹有路,秋烟散去却无踪。chūn mèng guī lái yóu yǒu lù,qiū yān sàn qù què wú zōng。
弯弓直射石为虎,鸣剑偏惊津跃龙。wān gōng zhí shè shí wèi hǔ,míng jiàn piān jīng jīn yuè lóng。
神化从来输造物,残云可复起奇峰。shén huà cóng lái shū zào wù,cán yún kě fù qǐ qí fēng。

杂诗平韵

章甫

不是红绫宴曲江,吟春亦复醉春缸。bù shì hóng líng yàn qū jiāng,yín chūn yì fù zuì chūn gāng。
遥岑送到青排闼,香草披来绿满窗。yáo cén sòng dào qīng pái tà,xiāng cǎo pī lái lǜ mǎn chuāng。
点遍梅花图九九,看归燕子剪双双。diǎn biàn méi huā tú jiǔ jiǔ,kàn guī yàn zi jiǎn shuāng shuāng。
适然惹起歌声兴,信口凭吹短笛腔。shì rán rě qǐ gē shēng xīng,xìn kǒu píng chuī duǎn dí qiāng。

杂诗平韵

章甫

频年剜肉把创医,老至筋骸百不支。pín nián wān ròu bǎ chuàng yī,lǎo zhì jīn hái bǎi bù zhī。
纵欲曝书甘耐冷,岂真煮字免啼饥。zòng yù pù shū gān nài lěng,qǐ zhēn zhǔ zì miǎn tí jī。
已艰击柝贫而仕,谩说投囊富以诗。yǐ jiān jī tuò pín ér shì,mán shuō tóu náng fù yǐ shī。
回首半生浑是梦,名心未净亦何为。huí shǒu bàn shēng hún shì mèng,míng xīn wèi jìng yì hé wèi。

杂诗平韵

章甫

梭织光阴若转机,几经夕晦几朝晖。suō zhī guāng yīn ruò zhuǎn jī,jǐ jīng xī huì jǐ cháo huī。
谁人挟刺骑驴蹇,若者簪花策马肥。shuí rén xié cì qí lǘ jiǎn,ruò zhě zān huā cè mǎ féi。
戆性自应怜汲黯,愤时胡竟死韩非。gàng xìng zì yīng lián jí àn,fèn shí hú jìng sǐ hán fēi。
茫茫今古伤心事,多少英雄志愿违。máng máng jīn gǔ shāng xīn shì,duō shǎo yīng xióng zhì yuàn wéi。

杂诗平韵

章甫

置身若在古风初,何必华堂不草庐。zhì shēn ruò zài gǔ fēng chū,hé bì huá táng bù cǎo lú。
尚有闲闲高士亩,谩来孑孑大夫旟。shàng yǒu xián xián gāo shì mǔ,mán lái jié jié dà fū yú。
庄周是蝶浑忘蝶,惠子非鱼却乐鱼。zhuāng zhōu shì dié hún wàng dié,huì zi fēi yú què lè yú。
火食几人曾断去,的应饮水读仙书。huǒ shí jǐ rén céng duàn qù,de yīng yǐn shuǐ dú xiān shū。

杂诗平韵

章甫

戒得原来是老夫,还思所好学从吾。jiè dé yuán lái shì lǎo fū,hái sī suǒ hǎo xué cóng wú。
闭藏玉匣封菱镜,摇动金盘走露珠。bì cáng yù xiá fēng líng jìng,yáo dòng jīn pán zǒu lù zhū。
貌取失于憎面目,心知许便割头颅。mào qǔ shī yú zēng miàn mù,xīn zhī xǔ biàn gē tóu lú。
异时木拱徐君墓,挂剑能来季札无。yì shí mù gǒng xú jūn mù,guà jiàn néng lái jì zhá wú。

杂诗平韵

章甫

晴帆遥挂鹿门西,五色行装极目迷。qíng fān yáo guà lù mén xī,wǔ sè xíng zhuāng jí mù mí。
尽道无瑕原是璧,焉知有玷便非圭。jǐn dào wú xiá yuán shì bì,yān zhī yǒu diàn biàn fēi guī。
飞鸿未入萦云网,归燕空衔带水泥。fēi hóng wèi rù yíng yún wǎng,guī yàn kōng xián dài shuǐ ní。
莫嫁金龟夫婿好,封侯久已误春闺。mò jià jīn guī fū xù hǎo,fēng hóu jiǔ yǐ wù chūn guī。

杂诗平韵

章甫

众议纷纷莫力排,由由亦可与之偕。zhòng yì fēn fēn mò lì pái,yóu yóu yì kě yǔ zhī xié。
浑天犹自随行蚁,得水何妨听叫蛙。hún tiān yóu zì suí xíng yǐ,dé shuǐ hé fáng tīng jiào wā。
壮士三千开铁弩,美人十二斗金钗。zhuàng shì sān qiān kāi tiě nǔ,měi rén shí èr dòu jīn chāi。
色衰力尽须臾事,坎坷依然叹命乖。sè shuāi lì jǐn xū yú shì,kǎn kě yī rán tàn mìng guāi。

杂诗平韵

章甫

大生何处匪元胎,饮水休忘有本来。dà shēng hé chù fěi yuán tāi,yǐn shuǐ xiū wàng yǒu běn lái。
最恼昏迷奸鬼蜮,宁知悔悟泣风雷。zuì nǎo hūn mí jiān guǐ yù,níng zhī huǐ wù qì fēng léi。
焦头烂额工移突,碎骨焚身烬烈灰。jiāo tóu làn é gōng yí tū,suì gǔ fén shēn jìn liè huī。
今日歌诗追昔欸,不胜感愤不胜哀。jīn rì gē shī zhuī xī āi,bù shèng gǎn fèn bù shèng āi。

杂诗平韵

章甫

伊谁坐照擅如神,心镜莹然独至仁。yī shuí zuò zhào shàn rú shén,xīn jìng yíng rán dú zhì rén。
不使迷来鱼目混,方知剖出蚌胎真。bù shǐ mí lái yú mù hùn,fāng zhī pōu chū bàng tāi zhēn。
松梅苦耐三冬冷,桃李争先二月春。sōng méi kǔ nài sān dōng lěng,táo lǐ zhēng xiān èr yuè chūn。
多少清标羞自献,可无物色出风尘。duō shǎo qīng biāo xiū zì xiàn,kě wú wù sè chū fēng chén。

杂诗平韵

章甫

文坛昔日要横军,卷旆今非鼓角闻。wén tán xī rì yào héng jūn,juǎn pèi jīn fēi gǔ jiǎo wén。
约计新愁添似水,追寻旧事散馀云。yuē jì xīn chóu tiān shì shuǐ,zhuī xún jiù shì sàn yú yún。
半生业债谁偿我,一缕心香若为君。bàn shēng yè zhài shuí cháng wǒ,yī lǚ xīn xiāng ruò wèi jūn。
且听儿孙读书好,吟哦子曰又诗云。qiě tīng ér sūn dú shū hǎo,yín ó zi yuē yòu shī yún。

杂诗平韵

章甫

不分白屋与朱门,凭吊当年总泪痕。bù fēn bái wū yǔ zhū mén,píng diào dāng nián zǒng lèi hén。
高阁江头怀帝子,荒郊路上泣王孙。gāo gé jiāng tóu huái dì zi,huāng jiāo lù shàng qì wáng sūn。
望夫化石原非石,倩女离魂岂是魂。wàng fū huà shí yuán fēi shí,qiàn nǚ lí hún qǐ shì hún。
真气自然磨弗灭,死生兴废亦何论。zhēn qì zì rán mó fú miè,sǐ shēng xīng fèi yì hé lùn。