古诗词

章甫

鸲鹆图

章甫

三百六十之羽毛,谁称慧鸟善呼号。sān bǎi liù shí zhī yǔ máo,shuí chēng huì niǎo shàn hū hào。
绿衣使者雪衣女,此外能言是寒皋。lǜ yī shǐ zhě xuě yī nǚ,cǐ wài néng yán shì hán gāo。
寒皋断舌偏言巧,其音咧咧匪嘈嘈。hán gāo duàn shé piān yán qiǎo,qí yīn liě liě fěi cáo cáo。
画工亦爱禽对语,乐意相关图尔曹。huà gōng yì ài qín duì yǔ,lè yì xiāng guān tú ěr cáo。
休嫌著墨一为甚,三五成群取数多。xiū xián zhù mò yī wèi shén,sān wǔ chéng qún qǔ shù duō。
夕阳牛背栖未稳,绿阴影里乐如何。xī yáng niú bèi qī wèi wěn,lǜ yīn yǐng lǐ lè rú hé。
客来仿佛闻茶唤,裹物也防验碧荷。kè lái fǎng fú wén chá huàn,guǒ wù yě fáng yàn bì hé。
神自瞿瞿机跃跃,毋乃屏风叫八哥。shén zì qú qú jī yuè yuè,wú nǎi píng fēng jiào bā gē。

春江吟送鸿卿归清溪

章甫

杜鹃啼破绿杨烟,别苦不教柳色妍。dù juān tí pò lǜ yáng yān,bié kǔ bù jiào liǔ sè yán。
同是萱零苫块者,江亭挥手倍凄然。tóng shì xuān líng shān kuài zhě,jiāng tíng huī shǒu bèi qī rán。
追思异地萍踪合,清溪瀛水两相连。zhuī sī yì dì píng zōng hé,qīng xī yíng shuǐ liǎng xiāng lián。
臭味投兮肝胆照,荆州识在廿年前。chòu wèi tóu xī gān dǎn zhào,jīng zhōu shí zài niàn nián qián。
风雨无间清课事,敲棋煮酒又茶煎。fēng yǔ wú jiān qīng kè shì,qiāo qí zhǔ jiǔ yòu chá jiān。
父事降为兄事列,从来好友本忘年。fù shì jiàng wèi xiōng shì liè,cóng lái hǎo yǒu běn wàng nián。
鹿岛波平春水绿,故人西望买归船。lù dǎo bō píng chūn shuǐ lǜ,gù rén xī wàng mǎi guī chuán。
万里晴航送君去,清风明月惹情牵。wàn lǐ qíng háng sòng jūn qù,qīng fēng míng yuè rě qíng qiān。
天涯此后谁知已,殊嗜酸咸且自怜。tiān yá cǐ hòu shuí zhī yǐ,shū shì suān xián qiě zì lián。
珍重窗西时剪烛,心交记取海云边。zhēn zhòng chuāng xī shí jiǎn zhú,xīn jiāo jì qǔ hǎi yún biān。

客持图索句图中日出潮上童子吹箫当潮而立画工以是箫世号品箫同音附会名为当朝一品指日高升图予即其寔景题之

章甫

东君渡出水迢迢,水上银山万里遥。dōng jūn dù chū shuǐ tiáo tiáo,shuǐ shàng yín shān wàn lǐ yáo。
惊绝奇观图两大,沧海日兮浙江潮。jīng jué qí guān tú liǎng dà,cāng hǎi rì xī zhè jiāng cháo。
童子何知空依傍,苍茫独立最高标。tóng zi hé zhī kōng yī bàng,cāng máng dú lì zuì gāo biāo。
回澜不射肃王箭,鞭石不遇始皇桥。huí lán bù shè sù wáng jiàn,biān shí bù yù shǐ huáng qiáo。
当潮指日高升处,万籁无声自歌谣。dāng cháo zhǐ rì gāo shēng chù,wàn lài wú shēng zì gē yáo。
造化原来亦一物,清浊吹嘘入管箫。zào huà yuán lái yì yī wù,qīng zhuó chuī xū rù guǎn xiāo。
有人解得呼吸意,一任凌波上碧霄。yǒu rén jiě dé hū xī yì,yī rèn líng bō shàng bì xiāo。
五色阳精千顷浪,风云际会看龙跳。wǔ sè yáng jīng qiān qǐng làng,fēng yún jì huì kàn lóng tiào。

春日呈韩丈

章甫

阳乌阴兔争驰骋,人世光阴刹那顷。yáng wū yīn tù zhēng chí chěng,rén shì guāng yīn shā nà qǐng。
玉盘生菜乱青丝,三岁公家吃春饼。yù pán shēng cài luàn qīng sī,sān suì gōng jiā chī chūn bǐng。
前年班春池阳城,民物熙熙箫鼓声。qián nián bān chūn chí yáng chéng,mín wù xī xī xiāo gǔ shēng。
去年转粟巡边徼,圣朝初下和戎诏。qù nián zhuǎn sù xún biān jiǎo,shèng cháo chū xià hé róng zhào。
祇今塞下不传烽,野梅官柳竞春风。qí jīn sāi xià bù chuán fēng,yě méi guān liǔ jìng chūn fēng。
相从且作无事饮,莫辞节物来匆匆。xiāng cóng qiě zuò wú shì yǐn,mò cí jié wù lái cōng cōng。
明年上国春应早,棠棣阴中诗更好。míng nián shàng guó chūn yīng zǎo,táng dì yīn zhōng shī gèng hǎo。
诗成但遣阿买书,邮筒寄我江南道。shī chéng dàn qiǎn ā mǎi shū,yóu tǒng jì wǒ jiāng nán dào。