古诗词

董以宁

多丽··为李云田题周少君宝灯坐月浣花图

董以宁

染吴绡。rǎn wú xiāo。
非云非雾飘飘。fēi yún fēi wù piāo piāo。
仿佛见、冰轮挂起,玉台小镜偏高。fǎng fú jiàn bīng lún guà qǐ,yù tái xiǎo jìng piān gāo。
药栏斜、明妆依约,银床近、素影飘姚。yào lán xié míng zhuāng yī yuē,yín chuáng jìn sù yǐng piāo yáo。
手半垂时,肩微亸处,却疑悬想思摇摇。shǒu bàn chuí shí,jiān wēi duǒ chù,què yí xuán xiǎng sī yáo yáo。
还闲倩、名花作伴,掩映越生娇。hái xián qiàn míng huā zuò bàn,yǎn yìng yuè shēng jiāo。
却有个、司花侍女,汲水匀浇。què yǒu gè sī huā shì nǚ,jí shuǐ yún jiāo。
看转过、辘轳金井,低头欲避花梢。kàn zhuǎn guò lù lú jīn jǐng,dī tóu yù bì huā shāo。
宛相怜、星眸对盼,如相语、粉舌同调。wǎn xiāng lián xīng móu duì pàn,rú xiāng yǔ fěn shé tóng diào。
怨寄莲砧,寒侵藕袜,瘦来真是楚宫腰。yuàn jì lián zhēn,hán qīn ǒu wà,shòu lái zhēn shì chǔ gōng yāo。
知何日、还随夫婿,射雉向如皋。zhī hé rì hái suí fū xù,shè zhì xiàng rú gāo。
应赢得、嫣然一笑,尽把愁消。yīng yíng dé yān rán yī xiào,jǐn bǎ chóu xiāo。

哨遍·送孙无言从广陵归黄山

董以宁

为问先生,且住为佳,何事成归计。wèi wèn xiān shēng,qiě zhù wèi jiā,hé shì chéng guī jì。
却道是、十载趁萍踪,漫逍遥、蜉蝣天地。què dào shì shí zài chèn píng zōng,màn xiāo yáo fú yóu tiān dì。
季主帘边,韩康市上,阅尽人间世。jì zhǔ lián biān,hán kāng shì shàng,yuè jǐn rén jiān shì。
便功业萧曹,文章燕许,不过如斯而已。biàn gōng yè xiāo cáo,wén zhāng yàn xǔ,bù guò rú sī ér yǐ。
况他家父子是和非,问商山何与乃公事。kuàng tā jiā fù zi shì hé fēi,wèn shāng shān hé yǔ nǎi gōng shì。
白社遗民,黄冠故里,犹然迟矣。bái shè yí mín,huáng guān gù lǐ,yóu rán chí yǐ。
再莫羡、扬州佳丽。zài mò xiàn yáng zhōu jiā lì。
负了山灵誓。fù le shān líng shì。
阁梅堤柳,当年几下芜城泪。gé méi dī liǔ,dāng nián jǐ xià wú chéng lèi。
绣瓦宫娥,银床宾客,只今名姓谁为记。xiù wǎ gōng é,yín chuáng bīn kè,zhǐ jīn míng xìng shuí wèi jì。
天台可赋,苏门堪啸,奚必江东虎视。tiān tái kě fù,sū mén kān xiào,xī bì jiāng dōng hǔ shì。
把芒鞋整顿,归来闲憩。bǎ máng xié zhěng dùn,guī lái xián qì。
向轩皇、铸鼎旧高台,饵丹砂、身名俱避。xiàng xuān huáng zhù dǐng jiù gāo tái,ěr dān shā shēn míng jù bì。
有时来往空庭,一二庄生老子。yǒu shí lái wǎng kōng tíng,yī èr zhuāng shēng lǎo zi。
倘教他日少微星耀,天上来徵处士。tǎng jiào tā rì shǎo wēi xīng yào,tiān shàng lái zhēng chù shì。
好教童子护柴门,道先生高眠未起。hǎo jiào tóng zi hù chái mén,dào xiān shēng gāo mián wèi qǐ。

明月斜·闺叹

董以宁

玳瑁床,珊瑚枕。dài mào chuáng,shān hú zhěn。
火照香帏空自怜。huǒ zhào xiāng wéi kōng zì lián。
银虬水泻分明听。yín qiú shuǐ xiè fēn míng tīng。

一叶落·本意

董以宁

一叶落。yī yè luò。
正萧索。zhèng xiāo suǒ。
愁归又被秋牢落。chóu guī yòu bèi qiū láo luò。
拾来书细蚕,题成唤驯鹤。shí lái shū xì cán,tí chéng huàn xùn hè。
唤驯鹤。huàn xùn hè。
衔去红心阁。xián qù hóng xīn gé。

蝴蝶儿··本意

董以宁

蝴蝶儿。hú dié ér。
抱花栖。bào huā qī。
片魂方逐晓云迷。piàn hún fāng zhú xiǎo yún mí。
东风轻护之。dōng fēng qīng hù zhī。
小院闲来舞,娇娘故做痴。xiǎo yuàn xián lái wǔ,jiāo niáng gù zuò chī。
恼他香粉惹郎衣。nǎo tā xiāng fěn rě láng yī。
挥巾欲扑伊。huī jīn yù pū yī。

浣溪纱·京口

董以宁

一线长洋作砚低。yī xiàn zhǎng yáng zuò yàn dī。
来烟亭下片帆栖。lái yān tíng xià piàn fān qī。
犹然梦到小窗西。yóu rán mèng dào xiǎo chuāng xī。
去路虽无吹乳鸭,隔江应有听潮鸡。qù lù suī wú chuī rǔ yā,gé jiāng yīng yǒu tīng cháo jī。
将无惊喜又惊疑。jiāng wú jīng xǐ yòu jīng yí。

愁倚阑令·愁来

董以宁

帘丝外,月波中。lián sī wài,yuè bō zhōng。
晚来风。wǎn lái fēng。
叶落鸦栖鸦似叶,补些空。yè luò yā qī yā shì yè,bǔ xiē kōng。
此景关人何事,偏增得、愁幛重重。cǐ jǐng guān rén hé shì,piān zēng dé chóu zhàng zhòng zhòng。
试问个人窗影里,得无同。shì wèn gè rén chuāng yǐng lǐ,dé wú tóng。

诉衷情··宫怨

董以宁

拈将红叶写新诗。niān jiāng hóng yè xiě xīn shī。
流出御沟迷。liú chū yù gōu mí。
欲讨人间音信。yù tǎo rén jiān yīn xìn。
除是逆流时。chú shì nì liú shí。
闲顾影,自翻衣。xián gù yǐng,zì fān yī。
总然痴。zǒng rán chī。
羊车去矣,几见君王,解得相思。yáng chē qù yǐ,jǐ jiàn jūn wáng,jiě dé xiāng sī。

相思儿令·烧香曲

董以宁

银叶如钱一点,漫爇小蓉丸。yín yè rú qián yī diǎn,màn ruò xiǎo róng wán。
忆得韩郎去后,十样淡眉攒。yì dé hán láng qù hòu,shí yàng dàn méi zǎn。
博山红兽犹寒。bó shān hóng shòu yóu hán。
只因愁绪多端。zhǐ yīn chóu xù duō duān。
泪痕湿处频熏,唾花衣袖难干。lèi hén shī chù pín xūn,tuò huā yī xiù nán gàn。

西江月··山上吟

董以宁

千叶寒云护者,一緺流水环之。qiān yè hán yún hù zhě,yī guā liú shuǐ huán zhī。
乱山横处亦堪诗。luàn shān héng chù yì kān shī。
索向天涯游子。suǒ xiàng tiān yá yóu zi。
古庙谒来曾记,板桥望处偏迷。gǔ miào yè lái céng jì,bǎn qiáo wàng chù piān mí。
瘦驴到处葛巾欹。shòu lǘ dào chù gé jīn yī。
一幅倪迂画里。yī fú ní yū huà lǐ。

偷声木兰花··修书

董以宁

云母新笺香粉透。yún mǔ xīn jiān xiāng fěn tòu。
题来险韵多安顿。tí lái xiǎn yùn duō ān dùn。
寄与郎家。jì yǔ láng jiā。
好嘱宾鸿新付他。hǎo zhǔ bīn hóng xīn fù tā。
钉封书样成蝴蝶。dīng fēng shū yàng chéng hú dié。
小篆模糊难认得。xiǎo zhuàn mó hú nán rèn dé。
指染红云。zhǐ rǎn hóng yún。
缄记须看螺印纹。jiān jì xū kàn luó yìn wén。

醉花阴··语花

董以宁

露沁香心花中酒。lù qìn xiāng xīn huā zhōng jiǔ。
月下低垂首。yuè xià dī chuí shǒu。
掩映绿樽中,弱质离披,如何风前抖。yǎn yìng lǜ zūn zhōng,ruò zhì lí pī,rú hé fēng qián dǒu。
美人笑把花枝嗅。měi rén xiào bǎ huā zhī xiù。
欲与花为友。yù yǔ huā wèi yǒu。
悄自向花言,不解相思,何事如奴瘦。qiāo zì xiàng huā yán,bù jiě xiāng sī,hé shì rú nú shòu。

雨中花··题襄阳署壁

董以宁

案上新诗数种。àn shàng xīn shī shù zhǒng。
窗外轻烟一捧。chuāng wài qīng yān yī pěng。
午后浓阴,白云骀荡,遮得山无缝。wǔ hòu nóng yīn,bái yún dài dàng,zhē dé shān wú fèng。
小摘草花聊作供。xiǎo zhāi cǎo huā liáo zuò gōng。
不比江南春仲。bù bǐ jiāng nán chūn zhòng。
看红紫全稀,燕处荒巢,犹做雕梁梦。kàn hóng zǐ quán xī,yàn chù huāng cháo,yóu zuò diāo liáng mèng。

河传··秋夜寓鹫峰书院

董以宁

月小。yuè xiǎo。
云绕。yún rào。
烟丝如袅。yān sī rú niǎo。
银湾如晓。yín wān rú xiǎo。
点兰缸。diǎn lán gāng。
理书床。lǐ shū chuáng。
人悄。rén qiāo。
月光惊宿鸟。yuè guāng jīng sù niǎo。
怜此夜传梅信杳。lián cǐ yè chuán méi xìn yǎo。
闺中少。guī zhōng shǎo。
空寄文无草。kōng jì wén wú cǎo。
掷离觞。zhì lí shāng。
煮梅香。zhǔ méi xiāng。
他乡。tā xiāng。
衾寒觉夜长。qīn hán jué yè zhǎng。

雨中花··幼小

董以宁

幼小未将情字省。yòu xiǎo wèi jiāng qíng zì shěng。
偶向着、养娘闲问。ǒu xiàng zhe yǎng niáng xián wèn。
道有游郎,曾报香帕,不识他因怎。dào yǒu yóu láng,céng bào xiāng pà,bù shí tā yīn zěn。
见得养娘微一哂。jiàn dé yǎng niáng wēi yī shěn。
却半晌、低头自忖。què bàn shǎng dī tóu zì cǔn。
再记游郎,重看香帕,满面都红沁。zài jì yóu láng,zhòng kàn xiāng pà,mǎn miàn dōu hóng qìn。

河传··题美人早起图

董以宁

小扣。xiǎo kòu。
轻袖。qīng xiù。
衣香堪嗅。yī xiāng kān xiù。
推郎先起,再添红兽。tuī láng xiān qǐ,zài tiān hóng shòu。
为问荼蘼开否。wèi wèn tú mí kāi fǒu。
拈花先浴手。niān huā xiān yù shǒu。
学梳时髻疑偏堕。xué shū shí jì yí piān duò。
菱花座。líng huā zuò。
侧处疑添个。cè chù yí tiān gè。
步蕉房。bù jiāo fáng。
对碧窗。duì bì chuāng。
檀郎。tán láng。
看侬新样妆。kàn nóng xīn yàng zhuāng。

鹧鸪天··冬夜

董以宁

欲与欢言碍小姑。yù yǔ huān yán ài xiǎo gū。
捏欢臂上问寒无。niē huān bì shàng wèn hán wú。
由他灯火馀昏穗,推着衣裳过暖炉。yóu tā dēng huǒ yú hūn suì,tuī zhe yī shang guò nuǎn lú。
交膝语,拍肩呼。jiāo xī yǔ,pāi jiān hū。
欢言低处便含糊。huān yán dī chù biàn hán hú。
小姑佯做痴呆态,故把欢言细问奴。xiǎo gū yáng zuò chī dāi tài,gù bǎ huān yán xì wèn nú。

鹊桥仙··寄贺华子瞻花烛

董以宁

催妆客到,卖花人到,都说何郎如粉。cuī zhuāng kè dào,mài huā rén dào,dōu shuō hé láng rú fěn。
兰缸焰里乍偷看,几欲赐、闺中汤饼。lán gāng yàn lǐ zhà tōu kàn,jǐ yù cì guī zhōng tāng bǐng。
呼郎新字,怪郎新字。hū láng xīn zì,guài láng xīn zì。
抄袭眉山因怎。chāo xí méi shān yīn zěn。
鸳鸯社里面分题,才信道、才名相称。yuān yāng shè lǐ miàn fēn tí,cái xìn dào cái míng xiāng chēng。

夜行船··本意

董以宁

青雀舟来新水泻。qīng què zhōu lái xīn shuǐ xiè。
正怀人、嫦娥欲下。zhèng huái rén cháng é yù xià。
慧山浜里,黄埠墩前,游子最宜今夜。huì shān bāng lǐ,huáng bù dūn qián,yóu zi zuì yí jīn yè。
邻舫蝉纱窗亚亚。lín fǎng chán shā chuāng yà yà。
风过处、微闻兰麝。fēng guò chù wēi wén lán shè。
又还听说,月华将近,多半倚栏看也。yòu hái tīng shuō,yuè huá jiāng jìn,duō bàn yǐ lán kàn yě。

惜分钗·闺情

董以宁

人如玉。rén rú yù。
腰如束。yāo rú shù。
樱桃红溅裙儿幅。yīng táo hóng jiàn qún ér fú。
写些评。xiě xiē píng。
诵些听。sòng xiē tīng。
步韵难工,险韵难成。bù yùn nán gōng,xiǎn yùn nán chéng。
生。shēng。
生。shēng。
鬟低绿。huán dī lǜ。
眉低促。méi dī cù。
吹箫又下屏风曲。chuī xiāo yòu xià píng fēng qū。
别时盟。bié shí méng。
见时情。jiàn shí qíng。
呼侬有字,唤汝无名。hū nóng yǒu zì,huàn rǔ wú míng。
卿。qīng。
卿。qīng。
214«567891011