古诗词

董以宁

满江红··乙巳述哀十二首元日

董以宁

时值中元,为冥赦、十方追奠。shí zhí zhōng yuán,wèi míng shè shí fāng zhuī diàn。
记唐代、幡迎七圣,遍传宫殿。jì táng dài fān yíng qī shèng,biàn chuán gōng diàn。
吾母生平堪细数,料无罪过罹幽谴。wú mǔ shēng píng kān xì shù,liào wú zuì guò lí yōu qiǎn。
又何须、佛会赴盂兰,今朝荐。yòu hé xū fú huì fù yú lán,jīn cháo jiàn。
结欲解,钱缘线。jié yù jiě,qián yuán xiàn。
啖欲饱,花簪面。dàn yù bǎo,huā zān miàn。
总未能免俗,子情聊遣。zǒng wèi néng miǎn sú,zi qíng liáo qiǎn。
果得母兮同父在,算来只当家人宴。guǒ dé mǔ xī tóng fù zài,suàn lái zhǐ dāng jiā rén yàn。
但空中、曾否一加餐,何由见。dàn kōng zhōng céng fǒu yī jiā cān,hé yóu jiàn。

满江红··乙巳述哀十二首元日

董以宁

记得当初,向膝下、时时欢笑。jì dé dāng chū,xiàng xī xià shí shí huān xiào。
到此际、剖菱剥芡,团圆偏好。dào cǐ jì pōu líng bō qiàn,tuán yuán piān hǎo。
正待月华犹未冷,高堂已虑金风悄。zhèng dài yuè huá yóu wèi lěng,gāo táng yǐ lǜ jīn fēng qiāo。
命小鬟、传语早添衣,频频道。mìng xiǎo huán chuán yǔ zǎo tiān yī,pín pín dào。
今夜月,依然皎。jīn yè yuè,yī rán jiǎo。
今夜冷,凭谁告。jīn yè lěng,píng shuí gào。
念穗帷寂寞,乌鸦飞噪。niàn suì wéi jì mò,wū yā fēi zào。
欲问冰轮回地底,可能还向慈颜照。yù wèn bīng lún huí dì dǐ,kě néng hái xiàng cí yán zhào。
奈夜台、一去半年馀,无消耗。nài yè tái yī qù bàn nián yú,wú xiāo hào。

满江红··乙巳述哀十二首元日

董以宁

每到重阳,扶老母、登高楼上。měi dào zhòng yáng,fú lǎo mǔ dēng gāo lóu shàng。
便拟就、三冬日暖,初移帷帐。biàn nǐ jiù sān dōng rì nuǎn,chū yí wéi zhàng。
此际楼空浑不见,凄凉索奠黄花酿。cǐ jì lóu kōng hún bù jiàn,qī liáng suǒ diàn huáng huā niàng。
自看来、先做白衣人,谁相饷。zì kàn lái xiān zuò bái yī rén,shuí xiāng xiǎng。
鸡骨在,愁难状。jī gǔ zài,chóu nán zhuàng。
马鬣在,贫难葬。mǎ liè zài,pín nán zàng。
问侧身天地,那堪俯仰。wèn cè shēn tiān dì,nà kān fǔ yǎng。
漫把茱萸灵几插,未知母去今何傍。màn bǎ zhū yú líng jǐ chā,wèi zhī mǔ qù jīn hé bàng。
想幽魂、也向夜台登,将儿望。xiǎng yōu hún yě xiàng yè tái dēng,jiāng ér wàng。

满江红··乙巳述哀十二首元日

董以宁

永诀经年,浑不禁、呼天抢地。yǒng jué jīng nián,hún bù jìn hū tiān qiǎng dì。
念执手、弥留嘱付,宛然昨事。niàn zhí shǒu mí liú zhǔ fù,wǎn rán zuó shì。
尽道阳春回律口,可能吹转幽魂至。jǐn dào yáng chūn huí lǜ kǒu,kě néng chuī zhuǎn yōu hún zhì。
正愁添、如线引针铓,心头刺。zhèng chóu tiān rú xiàn yǐn zhēn máng,xīn tóu cì。
杯棬在,空思嗜。bēi quān zài,kōng sī shì。
楮币设,空流泪。chǔ bì shè,kōng liú lèi。
羡奉觞此日,伯仁兄弟。xiàn fèng shāng cǐ rì,bó rén xiōng dì。
幸似阿奴都碌碌,生前死后长相侍。xìng shì ā nú dōu lù lù,shēng qián sǐ hòu zhǎng xiāng shì。
奈风飘、翣铎挽歌催,行将逝。nài fēng piāo shà duó wǎn gē cuī,xíng jiāng shì。

满江红··乙巳述哀十二首元日

董以宁

日月云除,除不得、心头怆恍。rì yuè yún chú,chú bù dé xīn tóu chuàng huǎng。
漫说道、两年此夕,痛魂相仿。màn shuō dào liǎng nián cǐ xī,tòng hún xiāng fǎng。
去岁荆棺犹得抚,如今已去归泉壤。qù suì jīng guān yóu dé fǔ,rú jīn yǐ qù guī quán rǎng。
悔芒鞋、垒土太匆匆,难相傍。huǐ máng xié lěi tǔ tài cōng cōng,nán xiāng bàng。
爆竹裂,家家响。bào zhú liè,jiā jiā xiǎng。
岁酒熟,家家赏。suì jiǔ shú,jiā jiā shǎng。
只棘人此际,愁偕年长。zhǐ jí rén cǐ jì,chóu xié nián zhǎng。
有季可持门户事,有儿堪主蒸尝飨。yǒu jì kě chí mén hù shì,yǒu ér kān zhǔ zhēng cháng xiǎng。
算此身、也是一闲人,随亲往。suàn cǐ shēn yě shì yī xián rén,suí qīn wǎng。

烛影摇红··为王阮亭题余氏女子绣洛神图

董以宁

离合神光,有人分得陈思绣。lí hé shén guāng,yǒu rén fēn dé chén sī xiù。
流风回雪更惊鸿,仿佛还重觏。liú fēng huí xuě gèng jīng hóng,fǎng fú hái zhòng gòu。
手把镂金带枕,并明珠、洛川亲授。shǒu bǎ lòu jīn dài zhěn,bìng míng zhū luò chuān qīn shòu。
任人呼作,水上宓妃,宫中甄后。rèn rén hū zuò,shuǐ shàng mì fēi,gōng zhōng zhēn hòu。
记得当初,袁家新妇啼痕透。jì dé dāng chū,yuán jiā xīn fù tí hén tòu。
此身早是属君王,不被人僝僽。cǐ shēn zǎo shì shǔ jūn wáng,bù bèi rén chán zhòu。
愁到弃捐葱韭。chóu dào qì juān cōng jiǔ。
也应同、燃箕泣豆。yě yīng tóng rán jī qì dòu。
为他想遍,才下鸳针,何曾轻就。wèi tā xiǎng biàn,cái xià yuān zhēn,hé céng qīng jiù。

暗香··拾堕花

董以宁

绿酣红醉。lǜ hān hóng zuì。
奈小园一夜,花神怨怼。nài xiǎo yuán yī yè,huā shén yuàn duì。
欲买春留,东君不受榆钱贿。yù mǎi chūn liú,dōng jūn bù shòu yú qián huì。
唤得落花风起,半减却、蝶粮蜂税。huàn dé luò huā fēng qǐ,bàn jiǎn què dié liáng fēng shuì。
惊见得、满地胭脂,疑是花神泪。jīng jiàn dé mǎn dì yān zhī,yí shì huā shén lèi。
何意。hé yì。
飘零易。piāo líng yì。
待拾取片红,故枝重赘。dài shí qǔ piàn hóng,gù zhī zhòng zhuì。
绣床相对。xiù chuáng xiāng duì。
剪彩难教春再系。jiǎn cǎi nán jiào chūn zài xì。
待替落花驰檄,同索问、春风之罪。dài tì luò huā chí xí,tóng suǒ wèn chūn fēng zhī zuì。
把锦囊、收拾也,蝶庵深闭。bǎ jǐn náng shōu shí yě,dié ān shēn bì。

声声慢··为王阮亭题余氏女子绣高唐神女图

董以宁

琵琶峰下,云雨台边,似曾亲见瑶姬。pí pá fēng xià,yún yǔ tái biān,shì céng qīn jiàn yáo jī。
缥缈氤氲,宛如荐枕当时。piāo miǎo yīn yūn,wǎn rú jiàn zhěn dāng shí。
只是先王曾幸,怎襄王、梦里重思。zhǐ shì xiān wáng céng xìng,zěn xiāng wáng mèng lǐ zhòng sī。
些个事,教针神代揣,欲绣还疑。xiē gè shì,jiào zhēn shén dài chuāi,yù xiù hái yí。
莫问去来何意,更搴帱请御,整佩还持。mò wèn qù lái hé yì,gèng qiān chóu qǐng yù,zhěng pèi hái chí。
但问图中,一行绮语谁题。dàn wèn tú zhōng,yī xíng qǐ yǔ shuí tí。
好从色丝黄绢,想拈针、少女风姿。hǎo cóng sè sī huáng juàn,xiǎng niān zhēn shǎo nǚ fēng zī。
恰称得,犊车人、绝妙好辞。qià chēng dé,dú chē rén jué miào hǎo cí。

庆清朝慢·为王阮亭题余氏女子绣西施浣纱图

董以宁

浪溅轻绡,烟浮素缕,若耶仿佛堪寻。làng jiàn qīng xiāo,yān fú sù lǚ,ruò yé fǎng fú kān xún。
溪畔浣纱人在,倚徙花阴。xī pàn huàn shā rén zài,yǐ xǐ huā yīn。
秋波接春水,更临风、却似慢沉吟。qiū bō jiē chūn shuǐ,gèng lín fēng què shì màn chén yín。
还恐被、风吹欲湿,小束双襟。hái kǒng bèi fēng chuī yù shī,xiǎo shù shuāng jīn。
绮窗内,绣床畔,念此时眉际,未有愁侵。qǐ chuāng nèi,xiù chuáng pàn,niàn cǐ shí méi jì,wèi yǒu chóu qīn。
只想苏台月晓,香径春深。zhǐ xiǎng sū tái yuè xiǎo,xiāng jìng chūn shēn。
自与大夫别后,可曾重捧旧时心。zì yǔ dà fū bié hòu,kě céng zhòng pěng jiù shí xīn。
多应向、水晶帘下,几度停针。duō yīng xiàng shuǐ jīng lián xià,jǐ dù tíng zhēn。

双双燕··为王阮亭题余氏女子绣柳毅为洞庭龙女传书图

董以宁

马蹄惊处,见牧羊龙女,风鬟雨鬓。mǎ tí jīng chù,jiàn mù yáng lóng nǚ,fēng huán yǔ bìn。
手持双鲤,嘱向书生传信。shǒu chí shuāng lǐ,zhǔ xiàng shū shēng chuán xìn。
还把鲛绡微揾,似欲拭、泪珠相赆。hái bǎ jiāo xiāo wēi wèn,shì yù shì lèi zhū xiāng jìn。
休言别语殷勤,绣不出来声韵。xiū yán bié yǔ yīn qín,xiù bù chū lái shēng yùn。
垂问。chuí wèn。
依稀若应,宛斜睇双眸,将人细认。yī xī ruò yīng,wǎn xié dì shuāng móu,jiāng rén xì rèn。
还宫奏乐,筵畔料还低瞬。hái gōng zòu lè,yán pàn liào hái dī shùn。
日后终谐姻分,笑濯锦、小儿空聘。rì hòu zhōng xié yīn fēn,xiào zhuó jǐn xiǎo ér kōng pìn。
此时此际如何,愿得神丝再翻。cǐ shí cǐ jì rú hé,yuàn dé shén sī zài fān。

孤鸾·夜泊江干,赋得梦回时酒醉后思量着

董以宁

醉乡堪徙。zuì xiāng kān xǐ。
正李白为侯,刘伶为帝。zhèng lǐ bái wèi hóu,liú líng wèi dì。
乞得酒泉,我欲移家去矣。qǐ dé jiǔ quán,wǒ yù yí jiā qù yǐ。
道遇卢生相揖,又拉入、邯郸枕里。dào yù lú shēng xiāng yī,yòu lā rù hán dān zhěn lǐ。
谓我愁城三匝,到此堪回避。wèi wǒ chóu chéng sān zā,dào cǐ kān huí bì。
忽移时画角驱蝴蝶。hū yí shí huà jiǎo qū hú dié。
更欲度醉乡,大江阑止。gèng yù dù zuì xiāng,dà jiāng lán zhǐ。
猛看江头月,映澈芦花尾。měng kàn jiāng tóu yuè,yìng chè lú huā wěi。
回想佳人何处,依旧是、愁城千里。huí xiǎng jiā rén hé chù,yī jiù shì chóu chéng qiān lǐ。
再去苍茫难问,被三闾调戏。zài qù cāng máng nán wèn,bèi sān lǘ diào xì。

八节长欢··折花送邻女

董以宁

镇日花间。zhèn rì huā jiān。
爱他新萼,饮露欺烟。ài tā xīn è,yǐn lù qī yān。
低攀防压鬓,远折怕移莲。dī pān fáng yā bìn,yuǎn zhé pà yí lián。
还愁惊起春禽梦,颤春风、纤手堪怜。hái chóu jīng qǐ chūn qín mèng,chàn chūn fēng xiān shǒu kān lián。
曾送邻家姊妹,楷字题笺。céng sòng lín jiā zǐ mèi,kǎi zì tí jiān。
更凭小婢传言。gèng píng xiǎo bì chuán yán。
将泉洒、莫教半晌花蔫。jiāng quán sǎ mò jiào bàn shǎng huā niān。
插向胆瓶中,须顾盼,念他短命红颜。chā xiàng dǎn píng zhōng,xū gù pàn,niàn tā duǎn mìng hóng yán。
新妆罢,聊摘他、衬贴香钿。xīn zhuāng bà,liáo zhāi tā chèn tiē xiāng diàn。
但留得、一枝并蒂,折来自供屏前。dàn liú dé yī zhī bìng dì,zhé lái zì gōng píng qián。

玲珑四犯·调粉饵饲金鱼

董以宁

妾处多言,郎前传语,金笼怪伊饶舌。qiè chù duō yán,láng qián chuán yǔ,jīn lóng guài yī ráo shé。
减些鹦鹉料,施与文鱼食。jiǎn xiē yīng wǔ liào,shī yǔ wén yú shí。
粉香贮来银钵。fěn xiāng zhù lái yín bō。
一星星、漫投银鲫。yī xīng xīng màn tóu yín jì。
倚槛吟沉,临波目注,细看他嘘沫。yǐ kǎn yín chén,lín bō mù zhù,xì kàn tā xū mò。
盆池内玲珑石。pén chí nèi líng lóng shí。
料鱼应乐此,曲房幽室。liào yú yīng lè cǐ,qū fáng yōu shì。
更因亲饲惯,佩响都争集。gèng yīn qīn sì guàn,pèi xiǎng dōu zhēng jí。
戏投偌大双红豆,间哄着、寸鳞空啮。xì tóu ruò dà shuāng hóng dòu,jiān hǒng zhe cùn lín kōng niè。
但听得。dàn tīng dé。
鹦哥正、骂侬心劣。yīng gē zhèng mà nóng xīn liè。

春夏两相期··美人晏起

董以宁

合欢床、可怜孤却。hé huān chuáng kě lián gū què。
忽赴粉郎良约。hū fù fěn láng liáng yuē。
恼恨黄鹂,乍把春眠惊觉。nǎo hèn huáng lí,zhà bǎ chūn mián jīng jué。
呼郎不应尚凝眸,记梦未全慵下榻。hū láng bù yīng shàng níng móu,jì mèng wèi quán yōng xià tà。
心字罗衣,小鬟多事,将他温着。xīn zì luó yī,xiǎo huán duō shì,jiāng tā wēn zhe。
窗前又听鴂鹊。chuāng qián yòu tīng jué què。
且支持瘦骨,起穿罗袜。qiě zhī chí shòu gǔ,qǐ chuān luó wà。
告诉鹦哥,多病近来如削。gào sù yīng gē,duō bìng jìn lái rú xuē。
当初红烛照梳头,如今绿鬓都羞掠。dāng chū hóng zhú zhào shū tóu,rú jīn lǜ bìn dōu xiū lüè。
匀得工夫,日斜才下,妆楼一霎。yún dé gōng fū,rì xié cái xià,zhuāng lóu yī shà。

安公子··无题

董以宁

茉莉香偏促。mò lì xiāng piān cù。
蝉纱帘内窥初浴。chán shā lián nèi kuī chū yù。
乱绾青螺,才系着、冰纱裙幅。luàn wǎn qīng luó,cái xì zhe bīng shā qún fú。
小骂流萤,暗处偏携烛。xiǎo mà liú yíng,àn chù piān xié zhú。
还频见、秋水时时渌。hái pín jiàn qiū shuǐ shí shí lù。
怕轻摇团扇,人到粉阑干曲。pà qīng yáo tuán shàn,rén dào fěn lán gàn qū。
一带朱衣竹。yī dài zhū yī zhú。
萧萧影里惊如玉。xiāo xiāo yǐng lǐ jīng rú yù。
浓笑前来,手指道、银河似沐。nóng xiào qián lái,shǒu zhǐ dào yín hé shì mù。
恰好幽期,欲趁花神福。qià hǎo yōu qī,yù chèn huā shén fú。
响金镮、吠动猧儿熟。xiǎng jīn huán fèi dòng wō ér shú。
恐小鬟知道,两点檀娥轻蹙。kǒng xiǎo huán zhī dào,liǎng diǎn tán é qīng cù。

霓裳中序第一·燕子矶怀古

董以宁

看萧萧瑟瑟。kàn xiāo xiāo sè sè。
怒浪寒空都一色。nù làng hán kōng dōu yī sè。
更望处、断虹层碧,见风带泉绅,水肤山骨。gèng wàng chù duàn hóng céng bì,jiàn fēng dài quán shēn,shuǐ fū shān gǔ。
荒烟遥接。huāng yān yáo jiē。
回首是、晚霞新月。huí shǒu shì wǎn xiá xīn yuè。
听欸乃、芦中吹彻,渔舸三两叶。tīng āi nǎi lú zhōng chuī chè,yú gě sān liǎng yè。
端的。duān de。
江山奇绝。jiāng shān qí jué。
正千里、泠泠一折。zhèng qiān lǐ líng líng yī zhé。
送我短衫豪客。sòng wǒ duǎn shān háo kè。
念六代芜湮,五朝萍没。niàn liù dài wú yān,wǔ cháo píng méi。
旧事兴和灭。jiù shì xīng hé miè。
也只是、江潮吹叠。yě zhǐ shì jiāng cháo chuī dié。
今何日、燕子矶头,倍觉清流激。jīn hé rì yàn zi jī tóu,bèi jué qīng liú jī。

曲玉管··当年

董以宁

靧面为容,簸钱学戏,当年仿佛应呼弟。huì miàn wèi róng,bǒ qián xué xì,dāng nián fǎng fú yīng hū dì。
便到韶华两八,不解嫌疑。biàn dào sháo huá liǎng bā,bù jiě xián yí。
镇相依。zhèn xiāng yī。
花浪栏边,蝉纱帘内,香怀贴抱梳新髻。huā làng lán biān,chán shā lián nèi,xiāng huái tiē bào shū xīn jì。
双觑菱花,曾将一笑酬之。shuāng qù líng huā,céng jiāng yī xiào chóu zhī。
忍轻离。rěn qīng lí。
此后堪悲,奈一旦、画舠南北,但闻鸿便传言,遥知已定婚期。cǐ hòu kān bēi,nài yī dàn huà dāo nán běi,dàn wén hóng biàn chuán yán,yáo zhī yǐ dìng hūn qī。
泪沾衣。lèi zhān yī。
悔当年两小,玉台曾未结红丝。huǐ dāng nián liǎng xiǎo,yù tái céng wèi jié hóng sī。
到今日重逢,瞥地凝思。dào jīn rì zhòng féng,piē dì níng sī。

竹马儿·却聘词,代章氏婢小红

董以宁

还自忖、不知墙头马上,几曾微露。hái zì cǔn bù zhī qiáng tóu mǎ shàng,jǐ céng wēi lù。
却因何有人传误,惹得求凰争赋。què yīn hé yǒu rén chuán wù,rě dé qiú huáng zhēng fù。
罗敷虽未有夫,也还应念,使君有妇。luó fū suī wèi yǒu fū,yě hái yīng niàn,shǐ jūn yǒu fù。
有妇更求凰,恐青陵台畔,金钗难数。yǒu fù gèng qiú huáng,kǒng qīng líng tái pàn,jīn chāi nán shù。
泪落流黄土,妾原薄福,不堪君顾。lèi luò liú huáng tǔ,qiè yuán báo fú,bù kān jūn gù。
况妾未经十五。kuàng qiè wèi jīng shí wǔ。
豆蔻心儿难吐。dòu kòu xīn ér nán tǔ。
殷勤寄语刘郎,桃花虽好,莫走天台路。yīn qín jì yǔ liú láng,táo huā suī hǎo,mò zǒu tiān tái lù。
天台深处,多少香云护。tiān tái shēn chù,duō shǎo xiāng yún hù。

玲珑四犯·七夕

董以宁

我意如秋,喜月到初弦,空庭皎皎。wǒ yì rú qiū,xǐ yuè dào chū xián,kōng tíng jiǎo jiǎo。
牛女佳期,堪怪齐谐缥缈。niú nǚ jiā qī,kān guài qí xié piāo miǎo。
就使银河真渡,也应是、愁多欢少。jiù shǐ yín hé zhēn dù,yě yīng shì chóu duō huān shǎo。
算何如、支机石畔,索性年年孤俏。suàn hé rú zhī jī shí pàn,suǒ xìng nián nián gū qiào。
今来古去千秋矣,偏难道、天孙未老。jīn lái gǔ qù qiān qiū yǐ,piān nán dào tiān sūn wèi lǎo。
便是逋钱真百万,织久应偿了。biàn shì bū qián zhēn bǎi wàn,zhī jiǔ yīng cháng le。
况是牵牛痴绝,反不累、天孙烦恼。kuàng shì qiān niú chī jué,fǎn bù lèi tiān sūn fán nǎo。
愿天孙、锦泪且收,将莫被、嫦娥窃笑。yuàn tiān sūn jǐn lèi qiě shōu,jiāng mò bèi cháng é qiè xiào。

花发沁园春·题黄氏印史代序

董以宁

北苑临书,南宫执笏,从古畸人癖事。běi yuàn lín shū,nán gōng zhí hù,cóng gǔ jī rén pǐ shì。
字亦雕龙,石堪绣蠹,不道先生兼此。zì yì diāo lóng,shí kān xiù dù,bù dào xiān shēng jiān cǐ。
落笔惊看,有历落、嵚崎之致。luò bǐ jīng kàn,yǒu lì luò qīn qí zhī zhì。
宛然见古貌如颠,不似人间衫履。wǎn rán jiàn gǔ mào rú diān,bù shì rén jiān shān lǚ。
记得当年此际。jì dé dāng nián cǐ jì。
将怪石投予,镌予名字。jiāng guài shí tóu yǔ,juān yǔ míng zì。
珍重常携,离奇可拜,时命小鬟亲洗。zhēn zhòng cháng xié,lí qí kě bài,shí mìng xiǎo huán qīn xǐ。
聊写俚词。liáo xiě lǐ cí。
题笺仍用猩红记。tí jiān réng yòng xīng hóng jì。
知道先生应笑我,攫石袖中何意。zhī dào xiān shēng yīng xiào wǒ,jué shí xiù zhōng hé yì。