古诗词

黄节

粤俗乞巧以六夕,戊午七月六日为阳历八月十二日。是夕宣南灯火灿然,不缘乞巧。予记以诗,分寄贞壮、宾虹

黄节

郁郁奇情人怨思,初秋风露已凄其。yù yù qí qíng rén yuàn sī,chū qiū fēng lù yǐ qī qí。
更无可语今宵事,剩欲新题别后诗。gèng wú kě yǔ jīn xiāo shì,shèng yù xīn tí bié hòu shī。
北俗岁时异荆楚,南城灯烛动车旗。běi sú suì shí yì jīng chǔ,nán chéng dēng zhú dòng chē qí。
未殊作兴缘嘉会,惟有键关倦客知。wèi shū zuò xīng yuán jiā huì,wéi yǒu jiàn guān juàn kè zhī。

答秋湄书意

黄节

负手花前意自深,晚秋蝉吹久消沉。fù shǒu huā qián yì zì shēn,wǎn qiū chán chuī jiǔ xiāo chén。
端知人事如流水,竟为来书一动心。duān zhī rén shì rú liú shuǐ,jìng wèi lái shū yī dòng xīn。
怫郁与愁谁可辨,爱痴为职岂能任。fú yù yǔ chóu shuí kě biàn,ài chī wèi zhí qǐ néng rèn。
壮怀待尽中年后,此语凭君作报音。zhuàng huái dài jǐn zhōng nián hòu,cǐ yǔ píng jūn zuò bào yīn。

九日卧病时甫自津沽归道遇故人南来

黄节

倦客无家病失依,孤斋九日正添衣。juàn kè wú jiā bìng shī yī,gū zhāi jiǔ rì zhèng tiān yī。
登高坐废江亭约,访旧才从沽上归。dēng gāo zuò fèi jiāng tíng yuē,fǎng jiù cái cóng gū shàng guī。
秋后风怀人比菊,梦中乡事柳成围。qiū hòu fēng huái rén bǐ jú,mèng zhōng xiāng shì liǔ chéng wéi。
何嫌药裹非良饵,自惜闲身昼掩扉。hé xián yào guǒ fēi liáng ěr,zì xī xián shēn zhòu yǎn fēi。

都门遇何剑吴

黄节

五年北客伤时语,一日逢君语更深。wǔ nián běi kè shāng shí yǔ,yī rì féng jūn yǔ gèng shēn。
丛菊晚华秋欲尽,九城寒气雨初沉。cóng jú wǎn huá qiū yù jǐn,jiǔ chéng hán qì yǔ chū chén。
可怜赤手拿龙学,只付黄金买醉吟。kě lián chì shǒu ná lóng xué,zhǐ fù huáng jīn mǎi zuì yín。
莫问归期且言别,依依玄鸟向阳心。mò wèn guī qī qiě yán bié,yī yī xuán niǎo xiàng yáng xīn。

答胡夔文赠韵

黄节

坐闻世论日腾哗,倦客哀时信靡涯。zuò wén shì lùn rì téng huā,juàn kè āi shí xìn mí yá。
独对古人称后死,岂知亡国在官邪。dú duì gǔ rén chēng hòu sǐ,qǐ zhī wáng guó zài guān xié。
萧条徐泗君安往,惙怛东南各有家。xiāo tiáo xú sì jūn ān wǎng,chuò dá dōng nán gè yǒu jiā。
解说赠诗沉痛意,未甘长此托看花。jiě shuō zèng shī chén tòng yì,wèi gān zhǎng cǐ tuō kàn huā。

题揭阳姚君悫秋园

黄节

七年北客吾何寄,君亦有园归未能。qī nián běi kè wú hé jì,jūn yì yǒu yuán guī wèi néng。
平昔山中数幽子,朅来海上一行縢。píng xī shān zhōng shù yōu zi,qiè lái hǎi shàng yī xíng téng。
后期息壤诗迟报,春尽看花事独增。hòu qī xī rǎng shī chí bào,chūn jǐn kàn huā shì dú zēng。
不觉明朝又寒食,眼前风絮日飞腾。bù jué míng cháo yòu hán shí,yǎn qián fēng xù rì fēi téng。

春尽日出游

黄节

念乱忧生已不任,尔来多负看花心。niàn luàn yōu shēng yǐ bù rèn,ěr lái duō fù kàn huā xīn。
晚收桑柘怜农事,坐阅溪山换醉吟。wǎn shōu sāng zhè lián nóng shì,zuò yuè xī shān huàn zuì yín。
怀抱略陈从得句,暄晴不定始成阴。huái bào lüè chén cóng dé jù,xuān qíng bù dìng shǐ chéng yīn。
忽闻啼鴂惊春去,芳草无人且独寻。hū wén tí jué jīng chūn qù,fāng cǎo wú rén qiě dú xún。

端阳日定之过谭因述旧事为诗

黄节

三年回首端阳日,疏雨城东一款扉。sān nián huí shǒu duān yáng rì,shū yǔ chéng dōng yī kuǎn fēi。
堆几枇杷共青李,拂窗杨柳间红帏。duī jǐ pí pá gòng qīng lǐ,fú chuāng yáng liǔ jiān hóng wéi。
寻常事过平时忆,老大忧来节物非。xún cháng shì guò píng shí yì,lǎo dà yōu lái jié wù fēi。
何必更陈天下计,为君微醉语歔欷。hé bì gèng chén tiān xià jì,wèi jūn wēi zuì yǔ xū xī。

寓斋雨中

黄节

一雨芭蕉偃蹇存,故留深翠覆墙根。yī yǔ bā jiāo yǎn jiǎn cún,gù liú shēn cuì fù qiáng gēn。
晴连密竹凉生瓦,晚爱馀花寂闭门。qíng lián mì zhú liáng shēng wǎ,wǎn ài yú huā jì bì mén。
数日积阴能敌暑,小园吾事更添樽。shù rì jī yīn néng dí shǔ,xiǎo yuán wú shì gèng tiān zūn。
旁人已笑先生懒,自谓平居在不言。páng rén yǐ xiào xiān shēng lǎn,zì wèi píng jū zài bù yán。

梁仲策以其伯兄卓如所书“太公哀启”及汤觉顿“蔡松坡祭文”合装一卷名曰《攒泪帖》求题

黄节

述哀家园忍重论,墨沈犹新泪亦温。shù āi jiā yuán rěn zhòng lùn,mò shěn yóu xīn lèi yì wēn。
宁比庐陵阡表痛,略同河曲寓书言。níng bǐ lú líng qiān biǎo tòng,lüè tóng hé qū yù shū yán。
固知信友方为孝,不独因文得幸存。gù zhī xìn yǒu fāng wèi xiào,bù dú yīn wén dé xìng cún。
犹记项城称帝事,已牵时难入私恩。yóu jì xiàng chéng chēng dì shì,yǐ qiān shí nán rù sī ēn。

漫成一首寄区生得潜

黄节

挂柳残蝉已杀鸣,乘秋鸿雁欲高征。guà liǔ cán chán yǐ shā míng,chéng qiū hóng yàn yù gāo zhēng。
庭梧作响先飘叶,檐月初生渐满城。tíng wú zuò xiǎng xiān piāo yè,yán yuè chū shēng jiàn mǎn chéng。
秋事未阑惟种菊,民生无告尚佳兵。qiū shì wèi lán wéi zhǒng jú,mín shēng wú gào shàng jiā bīng。
自知乱象兼时至,坐阅深宵句漫成。zì zhī luàn xiàng jiān shí zhì,zuò yuè shēn xiāo jù màn chéng。

己未九日

黄节

烂漫花光送晚秋,午馀寒蝶尚淹留。làn màn huā guāng sòng wǎn qiū,wǔ yú hán dié shàng yān liú。
直知天意存荒径,且遣霜威上薄裘。zhí zhī tiān yì cún huāng jìng,qiě qiǎn shuāng wēi shàng báo qiú。
国事正冠吾孰语,重阳得酒世能休。guó shì zhèng guān wú shú yǔ,zhòng yáng dé jiǔ shì néng xiū。
古人此日登高感,不谓于今亦独愁。gǔ rén cǐ rì dēng gāo gǎn,bù wèi yú jīn yì dú chóu。

梁节庵先生挽诗

黄节

世有君臣始见公,更于诗翰叹孤忠。shì yǒu jūn chén shǐ jiàn gōng,gèng yú shī hàn tàn gū zhōng。
尔来得句犹终閟,垂死伤心且未穷。ěr lái dé jù yóu zhōng bì,chuí sǐ shāng xīn qiě wèi qióng。
直道不回天下变,南园思续百年风。zhí dào bù huí tiān xià biàn,nán yuán sī xù bǎi nián fēng。
岂知还为今朝哭,无复相从丧乱中。qǐ zhī hái wèi jīn cháo kū,wú fù xiāng cóng sàng luàn zhōng。

春暖

黄节

折枝疏竹缘墙活,濯干孤桐阅岁青。zhé zhī shū zhú yuán qiáng huó,zhuó gàn gū tóng yuè suì qīng。
渐换衣裘充薄著,少移花药补前庭。jiàn huàn yī qiú chōng báo zhù,shǎo yí huā yào bǔ qián tíng。
闲中遂过句萌节,春事犹勤种树经。xián zhōng suì guò jù méng jié,chūn shì yóu qín zhǒng shù jīng。
坐想胜游终一往,隔林黄鸟语丁宁。zuò xiǎng shèng yóu zhōng yī wǎng,gé lín huáng niǎo yǔ dīng níng。

和魏斋同游江亭

黄节

经年不见江亭柳,一日含荑换景光。jīng nián bù jiàn jiāng tíng liǔ,yī rì hán tí huàn jǐng guāng。
晚有好风将鸟至,坐惟新绿与天长。wǎn yǒu hǎo fēng jiāng niǎo zhì,zuò wéi xīn lǜ yǔ tiān zhǎng。
馀春尚去花时早,得句能无酒后伤。yú chūn shàng qù huā shí zǎo,dé jù néng wú jiǔ hòu shāng。
微我舍君更谁语,江亭今日似沧浪。wēi wǒ shě jūn gèng shuí yǔ,jiāng tíng jīn rì shì cāng làng。

春尽前一日园榭中作

黄节

又负一春春欲阑,晚开红药亦将残。yòu fù yī chūn chūn yù lán,wǎn kāi hóng yào yì jiāng cán。
成阴节候愆时雨,入夏风暄革旧寒。chéng yīn jié hòu qiān shí yǔ,rù xià fēng xuān gé jiù hán。
花后长莲才寸寸,萍生与柳共漫漫。huā hòu zhǎng lián cái cùn cùn,píng shēng yǔ liǔ gòng màn màn。
眼前万物关怀处,独向莺啼静里观。yǎn qián wàn wù guān huái chù,dú xiàng yīng tí jìng lǐ guān。

四月廿七日雨后作

黄节

久晴一雨顿生寒,在笥衣才换夹单。jiǔ qíng yī yǔ dùn shēng hán,zài sì yī cái huàn jiā dān。
欲出少留初困淖,于时何俟更滋兰。yù chū shǎo liú chū kùn nào,yú shí hé qí gèng zī lán。
榴花照眼将迎节,草树连林未救乾。liú huā zhào yǎn jiāng yíng jié,cǎo shù lián lín wèi jiù qián。
忽忆宣城江上句,重门深闭且盘桓。hū yì xuān chéng jiāng shàng jù,zhòng mén shēn bì qiě pán huán。

枯荷

黄节

年来此地经行处,一日伤心独晚归。nián lái cǐ dì jīng xíng chù,yī rì shāng xīn dú wǎn guī。
旧过横塘终不渡,每闻清曲辄增欷。jiù guò héng táng zhōng bù dù,měi wén qīng qū zhé zēng xī。
秋初已共黄淤老,花尽难禁白露晞。qiū chū yǐ gòng huáng yū lǎo,huā jǐn nán jìn bái lù xī。
园事纵非能勿感,剩看凉柳自依依。yuán shì zòng fēi néng wù gǎn,shèng kàn liáng liǔ zì yī yī。

枯荷

黄节

如今追忆年前事,疏雨城东春正归。rú jīn zhuī yì nián qián shì,shū yǔ chéng dōng chūn zhèng guī。
湖堧晚逢初写照,菱歌才罢更闻欷。hú ruán wǎn féng chū xiě zhào,líng gē cái bà gèng wén xī。
不同萍泊随波狎,自敛霜痕避日晞。bù tóng píng pō suí bō xiá,zì liǎn shuāng hén bì rì xī。
只是当时未零落,汀莎塘荇岂堪依。zhǐ shì dāng shí wèi líng luò,tīng shā táng xìng qǐ kān yī。

枯荷

黄节

黄菊已花红柿熟,渐寒人不与秋归。huáng jú yǐ huā hóng shì shú,jiàn hán rén bù yǔ qiū guī。
便成紫菂心心苦,坐感霜蓬累累欷。biàn chéng zǐ dì xīn xīn kǔ,zuò gǎn shuāng péng lèi lèi xī。
病信远愁腴顿减,泪妆谁见粉初晞。bìng xìn yuǎn chóu yú dùn jiǎn,lèi zhuāng shuí jiàn fěn chū xī。
风尘塞外能重遇,旧约惟吾悔未依。fēng chén sāi wài néng zhòng yù,jiù yuē wéi wú huǐ wèi yī。