古诗词

黄节

当公无渡河

黄节

义利不知辨,所得皆害名。yì lì bù zhī biàn,suǒ dé jiē hài míng。
众鸟随孔鸾,岂不以其灵。zhòng niǎo suí kǒng luán,qǐ bù yǐ qí líng。
而从野雀栖,无巢谁所令。ér cóng yě què qī,wú cháo shuí suǒ lìng。
握鳣日以喜,见蛇忘其形。wò zhān rì yǐ xǐ,jiàn shé wàng qí xíng。
赵女不择少,虾组不择清。zhào nǚ bù zé shǎo,xiā zǔ bù zé qīng。
遂令弋鱼人,罟及浊海鲸。suì lìng yì yú rén,gǔ jí zhuó hǎi jīng。
罟鲸网亦折,弋鱼船亦倾。gǔ jīng wǎng yì zhé,yì yú chuán yì qīng。

鼎湖飞水潭同林宰平,明日宰平北返

黄节

鱼网挂高崖,密疏可盈尺。yú wǎng guà gāo yá,mì shū kě yíng chǐ。
忽尔修罟垂,千鱼落籍籍。hū ěr xiū gǔ chuí,qiān yú luò jí jí。
飞丝一翕张,秋山狭阔白。fēi sī yī xī zhāng,qiū shān xiá kuò bái。
俯作龙在潭,旁起虎蹲石。fǔ zuò lóng zài tán,páng qǐ hǔ dūn shí。
落日碎丸丸,苍藤战格格。luò rì suì wán wán,cāng téng zhàn gé gé。
长流净翠玉,喷沫湿玄翮。zhǎng liú jìng cuì yù,pēn mò shī xuán hé。
不待寻声来,登山所莫逆。bù dài xún shēng lái,dēng shān suǒ mò nì。
经行游士眼,若视寻常迹。jīng xíng yóu shì yǎn,ruò shì xún cháng jì。
虽陟磴百盘,未夺岭一席。suī zhì dèng bǎi pán,wèi duó lǐng yī xí。
鼎湖不难到,良朋乃易隔。dǐng hú bù nán dào,liáng péng nǎi yì gé。
寒光敛归树,伫立留过客。hán guāng liǎn guī shù,zhù lì liú guò kè。

送客东南楼月中

黄节

山月出海白,晚雨收玄冥。shān yuè chū hǎi bái,wǎn yǔ shōu xuán míng。
登楼望故国,送客扬归舲。dēng lóu wàng gù guó,sòng kè yáng guī líng。
中宵发南湾,平旦过新汀。zhōng xiāo fā nán wān,píng dàn guò xīn tīng。
水行不逾宿,心远当逃溟。shuǐ xíng bù yú sù,xīn yuǎn dāng táo míng。
栖栖云间鹤,苕苕风后萍。qī qī yún jiān hè,sháo sháo fēng hòu píng。
浩浩波上鸥,寥寥栏外星。hào hào bō shàng ōu,liáo liáo lán wài xīng。
揽裾思故好,携手伤轩軿。lǎn jū sī gù hǎo,xié shǒu shāng xuān píng。
为言异方客,来此得安宁。wèi yán yì fāng kè,lái cǐ dé ān níng。

题汉丰戴君厚记吴孝女事遗墨

黄节

天下非人伦,罪始孔文举。tiān xià fēi rén lún,zuì shǐ kǒng wén jǔ。
譬亲若缶器,寄盛乃子女。pì qīn ruò fǒu qì,jì shèng nǎi zi nǚ。
邪说至今大,家国灭何讵。xié shuō zhì jīn dà,jiā guó miè hé jù。
汉丰戴君厚,为文不步祢。hàn fēng dài jūn hòu,wèi wén bù bù mí。
记孝吴女愚,愚独解殉父。jì xiào wú nǚ yú,yú dú jiě xùn fù。
饥馑活馀人,父可不肖死。jī jǐn huó yú rén,fù kě bù xiào sǐ。
此之谓智识,禽兽塞寰宇。cǐ zhī wèi zhì shí,qín shòu sāi huán yǔ。
披君遗文读,使我更伤古。pī jūn yí wén dú,shǐ wǒ gèng shāng gǔ。

重关篇

黄节

重关尽撤女乐罗,飞仙舞姬纷盘娑。zhòng guān jǐn chè nǚ lè luó,fēi xiān wǔ jī fēn pán suō。
万夫辟易佳人歌,明烽警羽疾骑驮。wàn fū pì yì jiā rén gē,míng fēng jǐng yǔ jí qí tuó。
绿江已失逾金河,铜符合虎趣偃戈。lǜ jiāng yǐ shī yú jīn hé,tóng fú hé hǔ qù yǎn gē。
柳边龙塞委刹那,昆湖琼岛无曾波。liǔ biān lóng sāi wěi shā nà,kūn hú qióng dǎo wú céng bō。
洪都反緤趋尊华,长筵列炬明刀靴。hóng dōu fǎn xiè qū zūn huá,zhǎng yán liè jù míng dāo xuē。
死绥报国腾妖娥,控大思正相唯阿。sǐ suí bào guó téng yāo é,kòng dà sī zhèng xiāng wéi ā。
江汉淮黄无稼禾,炎火千里蜒蝮蛇。jiāng hàn huái huáng wú jià hé,yán huǒ qiān lǐ yán fù shé。
白山黑水飞苍鹅,路严仆甲犹斜柯。bái shān hēi shuǐ fēi cāng é,lù yán pū jiǎ yóu xié kē。

北风

黄节

北风吹春挟飞沙,打窗散几响齿牙。běi fēng chuī chūn xié fēi shā,dǎ chuāng sàn jǐ xiǎng chǐ yá。
气呵万夫夺四塞,日光白缬黄生花。qì hē wàn fū duó sì sāi,rì guāng bái xié huáng shēng huā。
婆娑老子坐痛衋,庭竹深苞鸟敛翼。pó suō lǎo zi zuò tòng xì,tíng zhú shēn bāo niǎo liǎn yì。
独有桃根动宕中,舒条破蕾无南北。dú yǒu táo gēn dòng dàng zhōng,shū tiáo pò lěi wú nán běi。
可怜鸿雁声更悲,度关入塞草不肥。kě lián hóng yàn shēng gèng bēi,dù guān rù sāi cǎo bù féi。
春来逃命无处所,曷问秋寒倘得归。chūn lái táo mìng wú chù suǒ,hé wèn qiū hán tǎng dé guī。