古诗词

齐己

次耒阳作

齐己

绕岳复沿湘,衡阳又耒阳。rào yuè fù yán xiāng,héng yáng yòu lěi yáng。
不堪思北客,从此入南荒。bù kān sī běi kè,cóng cǐ rù nán huāng。
旦夕多猿狖,淹留少雪霜。dàn xī duō yuán yòu,yān liú shǎo xuě shuāng。
因经杜公墓,惆怅学文章。yīn jīng dù gōng mù,chóu chàng xué wén zhāng。

舟中晚望祝融峰

齐己

天际卓寒青,舟中望晚晴。tiān jì zhuó hán qīng,zhōu zhōng wàng wǎn qíng。
十年关梦寐,此日向峥嵘。shí nián guān mèng mèi,cǐ rì xiàng zhēng róng。
巨石凌空黑,飞泉照夜明。jù shí líng kōng hēi,fēi quán zhào yè míng。
终当蹑孤顶,坐看白云生。zhōng dāng niè gū dǐng,zuò kàn bái yún shēng。

吊杜工部坟

齐己

鹏翅蹋于斯,明君知不知。péng chì tà yú sī,míng jūn zhī bù zhī。
域中诗价大,荒外土坟卑。yù zhōng shī jià dà,huāng wài tǔ fén bēi。
瘴雨无时滴,蛮风有穴吹。zhàng yǔ wú shí dī,mán fēng yǒu xué chuī。
唯应李太白,魂魄往来疲。wéi yīng lǐ tài bái,hún pò wǎng lái pí。

岳中寄殷处士

齐己

出岳与入岳,前题继后题。chū yuè yǔ rù yuè,qián tí jì hòu tí。
遍寻僧壁上,多在雁峰西。biàn xún sēng bì shàng,duō zài yàn fēng xī。
近说游江寺,将谁话石梯。jìn shuō yóu jiāng sì,jiāng shuí huà shí tī。
相思立高巘,山下草萋萋。xiāng sī lì gāo yǎn,shān xià cǎo qī qī。

送幽禅师

齐己

霜繁野叶飞,长老卷行衣。shuāng fán yě yè fēi,zhǎng lǎo juǎn xíng yī。
浮世不知处,白云相待归。fú shì bù zhī chù,bái yún xiāng dài guī。
磬和天籁响,禅动岳神威。qìng hé tiān lài xiǎng,chán dòng yuè shén wēi。
莫便言长往,劳生待发机。mò biàn yán zhǎng wǎng,láo shēng dài fā jī。

观烧

齐己

猎猎寒芜引,承风势不还。liè liè hán wú yǐn,chéng fēng shì bù hái。
放来应有主,焚去到何山。fàng lái yīng yǒu zhǔ,fén qù dào hé shān。
焰入空蒙里,烟飞苍莽间。yàn rù kōng méng lǐ,yān fēi cāng mǎng jiān。
石中有良玉,惆怅但伤颜。shí zhōng yǒu liáng yù,chóu chàng dàn shāng yán。

寄阳岐西峰僧

齐己

西峰残照东,瀑布洒冥鸿。xī fēng cán zhào dōng,pù bù sǎ míng hóng。
闲忆高窗外,秋晴万里空。xián yì gāo chuāng wài,qiū qíng wàn lǐ kōng。
藤阴藏石磴,衣毳落杉风。téng yīn cáng shí dèng,yī cuì luò shān fēng。
日有谁来觅,层层鸟道中。rì yǒu shuí lái mì,céng céng niǎo dào zhōng。

回雁峰

齐己

瘴雨过孱颜,危边有径盘。zhàng yǔ guò càn yán,wēi biān yǒu jìng pán。
壮堪扶寿岳,灵合置仙坛。zhuàng kān fú shòu yuè,líng hé zhì xiān tán。
影北鸿声乱,青南客道难。yǐng běi hóng shēng luàn,qīng nán kè dào nán。
他年思隐遁,何处凭阑干。tā nián sī yǐn dùn,hé chù píng lán gàn。

秋兴

齐己

所见背时情,闲行亦独行。suǒ jiàn bèi shí qíng,xián xíng yì dú xíng。
晚凉思水石,危阁望峥嵘。wǎn liáng sī shuǐ shí,wēi gé wàng zhēng róng。
雨外残云片,风中乱叶声。yǔ wài cán yún piàn,fēng zhōng luàn yè shēng。
旧山吟友在,相忆梦应清。jiù shān yín yǒu zài,xiāng yì mèng yīng qīng。

古寺老松

齐己

百岁禅师说,先师指此松。bǎi suì chán shī shuō,xiān shī zhǐ cǐ sōng。
小年行道绕,早见偃枝重。xiǎo nián xíng dào rào,zǎo jiàn yǎn zhī zhòng。
月槛移孤影,秋亭卓一峰。yuè kǎn yí gū yǐng,qiū tíng zhuó yī fēng。
终当因夜电,拿攫从云龙。zhōng dāng yīn yè diàn,ná jué cóng yún lóng。

题无余处士书斋

齐己

闲地从莎藓,谁人爱此心。xián dì cóng shā xiǎn,shuí rén ài cǐ xīn。
琴棋怀客远,风雪闭门深。qín qí huái kè yuǎn,fēng xuě bì mén shēn。
枕外江滩响,窗西树石阴。zhěn wài jiāng tān xiǎng,chuāng xī shù shí yīn。
他年衡岳寺,为我一相寻。tā nián héng yuè sì,wèi wǒ yī xiāng xún。

岁暮江寺住

齐己

山依枯槁容,何处见年终?shān yī kū gǎo róng,hé chù jiàn nián zhōng?
风雪军城外,蒹葭古寺中。fēng xuě jūn chéng wài,jiān jiā gǔ sì zhōng。
孤村谁认磬,极浦夜鸣鸿。gū cūn shuí rèn qìng,jí pǔ yè míng hóng。
坐忆匡庐隐,泉声滴半空。zuò yì kuāng lú yǐn,quán shēng dī bàn kōng。

新燕

齐己

栖托近佳人,应怜巧语新。qī tuō jìn jiā rén,yīng lián qiǎo yǔ xīn。
风光华屋暖,弦管牡丹晨。fēng guāng huá wū nuǎn,xián guǎn mǔ dān chén。
远采江泥腻,双飞麦雨匀。yuǎn cǎi jiāng ní nì,shuāng fēi mài yǔ yún。
差池自有便,敢触杏梁尘。chà chí zì yǒu biàn,gǎn chù xìng liáng chén。

喻吟

齐己

日用是何专,吟疲即坐禅。rì yòng shì hé zhuān,yín pí jí zuò chán。
此生还可喜,馀事不相便。cǐ shēng hái kě xǐ,yú shì bù xiāng biàn。
头白无邪里,魂清有象先。tóu bái wú xié lǐ,hún qīng yǒu xiàng xiān。
江花与芳草,莫染我情田。jiāng huā yǔ fāng cǎo,mò rǎn wǒ qíng tián。

过湘江唐弘书斋

齐己

四邻无俗迹,终日大开门。sì lín wú sú jì,zhōng rì dà kāi mén。
水晚来边雁,林秋下楚猿。shuǐ wǎn lái biān yàn,lín qiū xià chǔ yuán。
一家随难在,双眼向书昏。yī jiā suí nán zài,shuāng yǎn xiàng shū hūn。
沈近骚人庙,吟应见古魂。shěn jìn sāo rén miào,yín yīng jiàn gǔ hún。

读贾岛集

齐己

遗篇三百首,首首是遗冤。yí piān sān bǎi shǒu,shǒu shǒu shì yí yuān。
知到千年外,更逢何者论。zhī dào qiān nián wài,gèng féng hé zhě lùn。
离秦空得罪,入蜀但听猿。lí qín kōng dé zuì,rù shǔ dàn tīng yuán。
还似长沙祖,唯馀赋鵩言。hái shì zhǎng shā zǔ,wéi yú fù fú yán。

寄山中诸友

齐己

自归城里寺,长忆宿山门。zì guī chéng lǐ sì,zhǎng yì sù shān mén。
终夜冥心客,诸峰叫月猿。zhōng yè míng xīn kè,zhū fēng jiào yuè yuán。
岚光生眼力,泉滴爽吟魂。lán guāng shēng yǎn lì,quán dī shuǎng yín hún。
只待游方遍,还来扫树根。zhǐ dài yóu fāng biàn,hái lái sǎo shù gēn。

怀终南僧

齐己

扰扰一京尘,何门是了因。rǎo rǎo yī jīng chén,hé mén shì le yīn。
万重千叠嶂,一去不来人。wàn zhòng qiān dié zhàng,yī qù bù lái rén。
鸟道春残雪,萝龛昼定身。niǎo dào chūn cán xuě,luó kān zhòu dìng shēn。
寥寥石窗外,天籁动衣巾。liáo liáo shí chuāng wài,tiān lài dòng yī jīn。

送二友生归宜阳

齐己

二生俱我友,清苦辈流稀。èr shēng jù wǒ yǒu,qīng kǔ bèi liú xī。
旧国居相近,孤帆秋共归。jiù guó jū xiāng jìn,gū fān qiū gòng guī。
残阳沙鸟乱,疏雨岛枫飞。cán yáng shā niǎo luàn,shū yǔ dǎo fēng fēi。
几宿多山处,猿啼烛影微。jǐ sù duō shān chù,yuán tí zhú yǐng wēi。

怀从弟

齐己

孤窗烛影微,何事阻吟思。gū chuāng zhú yǐng wēi,hé shì zǔ yín sī。
兄弟断消息,山川长路岐。xiōng dì duàn xiāo xī,shān chuān zhǎng lù qí。
日沈栖鹤坞,霜著叫猿枝。rì shěn qī hè wù,shuāng zhù jiào yuán zhī。
可想为怀抱,多愁多难时。kě xiǎng wèi huái bào,duō chóu duō nán shí。