古诗词

齐己

怀巴陵旧游

齐己

洞庭云梦秋,空碧共悠悠。dòng tíng yún mèng qiū,kōng bì gòng yōu yōu。
孟子狂题后,何人更倚楼。mèng zi kuáng tí hòu,hé rén gèng yǐ lóu。
日西来远棹,风外见平流。rì xī lái yuǎn zhào,fēng wài jiàn píng liú。
终欲重寻去,僧窗古岸头。zhōng yù zhòng xún qù,sēng chuāng gǔ àn tóu。

招乾昼上人宿话

齐己

连夜因风雪,相留在寂寥。lián yè yīn fēng xuě,xiāng liú zài jì liáo。
禅心谁指示,诗卷自焚烧。chán xīn shuí zhǐ shì,shī juǎn zì fén shāo。
语默邻寒漏,窗扉向早朝。yǔ mò lín hán lòu,chuāng fēi xiàng zǎo cháo。
天台若长往,还渡海门潮。tiān tái ruò zhǎng wǎng,hái dù hǎi mén cháo。

荆门秋日寄友人

齐己

青溪知不远,白首要难归。qīng xī zhī bù yuǎn,bái shǒu yào nán guī。
空想烟云里,春风鸾鹤飞。kōng xiǎng yān yún lǐ,chūn fēng luán hè fēi。
谁论传法偈,自补坐禅衣。shuí lùn chuán fǎ jì,zì bǔ zuò chán yī。
未谢侯门去,寻常即掩扉。wèi xiè hóu mén qù,xún cháng jí yǎn fēi。

哭郑谷郎中

齐己

朝衣闲典尽,酒病觉难医。cháo yī xián diǎn jǐn,jiǔ bìng jué nán yī。
下世无遗恨,传家有大诗。xià shì wú yí hèn,chuán jiā yǒu dà shī。
新坟青嶂叠,寒食白云垂。xīn fén qīng zhàng dié,hán shí bái yún chuí。
长忆招吟夜,前年风雪时。zhǎng yì zhāo yín yè,qián nián fēng xuě shí。

题东林十八贤真堂

齐己

白藕花前旧影堂,刘雷风骨画龙章。bái ǒu huā qián jiù yǐng táng,liú léi fēng gǔ huà lóng zhāng。
共轻天子诸侯贵,同爱吾师一法长。gòng qīng tiān zi zhū hóu guì,tóng ài wú shī yī fǎ zhǎng。
陶令醉多招不得,谢公心乱入无方。táo lìng zuì duō zhāo bù dé,xiè gōng xīn luàn rù wú fāng。
何人到此思高躅,岚点苔痕满粉墙。hé rén dào cǐ sī gāo zhú,lán diǎn tái hén mǎn fěn qiáng。

题南岳般若寺

齐己

诸峰翠少中峰翠,五寺名高此寺名。zhū fēng cuì shǎo zhōng fēng cuì,wǔ sì míng gāo cǐ sì míng。
石路险盘岚霭滑,僧窗高倚泬寥明。shí lù xiǎn pán lán ǎi huá,sēng chuāng gāo yǐ jué liáo míng。
凌空殿阁由天设,遍地杉松是自生。líng kōng diàn gé yóu tiān shè,biàn dì shān sōng shì zì shēng。
更有上方难上处,紫苔红藓绕峥嵘。gèng yǒu shàng fāng nán shàng chù,zǐ tái hóng xiǎn rào zhēng róng。

寄庐岳僧

齐己

一闻飞锡别区中,深入西南瀑布峰。yī wén fēi xī bié qū zhōng,shēn rù xī nán pù bù fēng。
天际雪埋千片石,洞门冰折几株松。tiān jì xuě mái qiān piàn shí,dòng mén bīng zhé jǐ zhū sōng。
烟霞明媚栖心地,苔藓萦纡出世踪。yān xiá míng mèi qī xīn dì,tái xiǎn yíng yū chū shì zōng。
莫问江边旧居寺,火烧兵劫断秋钟。mò wèn jiāng biān jiù jū sì,huǒ shāo bīng jié duàn qiū zhōng。

游谷山寺

齐己

城里寻常见碧棱,水边朝暮送归僧。chéng lǐ xún cháng jiàn bì léng,shuǐ biān cháo mù sòng guī sēng。
数峰云脚垂平地,一径松声彻上层。shù fēng yún jiǎo chuí píng dì,yī jìng sōng shēng chè shàng céng。
寒涧不生浮世物,阴崖犹积去年冰。hán jiàn bù shēng fú shì wù,yīn yá yóu jī qù nián bīng。
此身有底难抛事,时复携筇信步登。cǐ shēn yǒu dǐ nán pāo shì,shí fù xié qióng xìn bù dēng。

楚寺寒夜作

齐己

寒炉局促坐成劳,暗淡灯光照二毛。hán lú jú cù zuò chéng láo,àn dàn dēng guāng zhào èr máo。
水寺闲来僧寂寂,雪风吹去雁嗷嗷。shuǐ sì xián lái sēng jì jì,xuě fēng chuī qù yàn áo áo。
江山积叠归程远,魂梦穿沿过处高。jiāng shān jī dié guī chéng yuǎn,hún mèng chuān yán guò chù gāo。
毕竟忘言是吾道,袈裟不称揖萧曹。bì jìng wàng yán shì wú dào,jiā shā bù chēng yī xiāo cáo。

送泰禅师归南岳

齐己

石龛闲锁白猿边,归去程途半在船。shí kān xián suǒ bái yuán biān,guī qù chéng tú bàn zài chuán。
林簇晓霜离水寺,路穿新烧入山泉。lín cù xiǎo shuāng lí shuǐ sì,lù chuān xīn shāo rù shān quán。
已寻岚壁临空尽,却看星辰向地悬。yǐ xún lán bì lín kōng jǐn,què kàn xīng chén xiàng dì xuán。
有兴寄题红叶上,不妨收拾别为编。yǒu xīng jì tí hóng yè shàng,bù fáng shōu shí bié wèi biān。

山中寄凝密大师兄弟

齐己

一炉薪尽室空然,万象何妨在眼前。yī lú xīn jǐn shì kōng rán,wàn xiàng hé fáng zài yǎn qián。
时有兴来还觅句,已无心去即安禅。shí yǒu xīng lái hái mì jù,yǐ wú xīn qù jí ān chán。
山门影落秋风树,水国光凝夕照天。shān mén yǐng luò qiū fēng shù,shuǐ guó guāng níng xī zhào tiān。
借问荀家兄弟内,八龙头角让谁先。jiè wèn xún jiā xiōng dì nèi,bā lóng tóu jiǎo ràng shuí xiān。

海棠花

齐己

繁于桃李盛于梅,寒食旬前社后开。fán yú táo lǐ shèng yú méi,hán shí xún qián shè hòu kāi。
半月暄和留艳态,两时风雨免伤摧。bàn yuè xuān hé liú yàn tài,liǎng shí fēng yǔ miǎn shāng cuī。
人怜格异诗重赋,蝶恋香多夜更来。rén lián gé yì shī zhòng fù,dié liàn xiāng duō yè gèng lái。
犹得残红向春暮,牡丹相继发池台。yóu dé cán hóng xiàng chūn mù,mǔ dān xiāng jì fā chí tái。

题赠湘西龙安寺利禅师

齐己

头白已无行脚念,自开荒寺住烟萝。tóu bái yǐ wú xíng jiǎo niàn,zì kāi huāng sì zhù yān luó。
门前路到潇湘尽,石上云归岳麓多。mén qián lù dào xiāo xiāng jǐn,shí shàng yún guī yuè lù duō。
南祖衣盂曾礼谒,东林泉月旧经过。nán zǔ yī yú céng lǐ yè,dōng lín quán yuè jiù jīng guò。
闲来松外看城郭,一片红尘隔逝波。xián lái sōng wài kàn chéng guō,yī piàn hóng chén gé shì bō。

寄文浩百法

齐己

当时六祖在黄梅,五百人中眼独开。dāng shí liù zǔ zài huáng méi,wǔ bǎi rén zhōng yǎn dú kāi。
入室偈闻传绝唱,升堂客谩恃多才。rù shì jì wén chuán jué chàng,shēng táng kè mán shì duō cái。
铁牛无用成真角,石女能生是圣胎。tiě niú wú yòng chéng zhēn jiǎo,shí nǚ néng shēng shì shèng tāi。
闻说欲抛经论去,莫教惆怅却空回。wén shuō yù pāo jīng lùn qù,mò jiào chóu chàng què kōng huí。

谢人寄新诗集

齐己

所闻新事即戈矛,欲去终疑是暗投。suǒ wén xīn shì jí gē máo,yù qù zhōng yí shì àn tóu。
远客寄言还有在,此门将谓总无休。yuǎn kè jì yán hái yǒu zài,cǐ mén jiāng wèi zǒng wú xiū。
千篇著述诚难得,一字知音不易求。qiān piān zhù shù chéng nán dé,yī zì zhī yīn bù yì qiú。
时入思量向何处,月圆孤凭水边楼。shí rù sī liàng xiàng hé chù,yuè yuán gū píng shuǐ biān lóu。

谢元愿上人远寄檀溪集

齐己

白首萧条居汉浦,清吟编集号檀溪。bái shǒu xiāo tiáo jū hàn pǔ,qīng yín biān jí hào tán xī。
有人收拾应如玉,无主知音只似泥。yǒu rén shōu shí yīng rú yù,wú zhǔ zhī yīn zhǐ shì ní。
入理半同黄叶句,遣怀多拟碧云题。rù lǐ bàn tóng huáng yè jù,qiǎn huái duō nǐ bì yún tí。
犹能为我相思在,千里封来梦泽西。yóu néng wèi wǒ xiāng sī zài,qiān lǐ fēng lái mèng zé xī。

寄道林寺诸友

齐己

吟兴终依异境长,旧游时入静思量。yín xīng zhōng yī yì jìng zhǎng,jiù yóu shí rù jìng sī liàng。
江声里过东西寺,树影中行上下方。jiāng shēng lǐ guò dōng xī sì,shù yǐng zhōng xíng shàng xià fāng。
春色湿僧巾屦腻,松花沾鹤骨毛香。chūn sè shī sēng jīn jù nì,sōng huā zhān hè gǔ máo xiāng。
老来何计重归去,千里重湖浪渺茫。lǎo lái hé jì zhòng guī qù,qiān lǐ zhòng hú làng miǎo máng。

赠智满三藏

齐己

灌顶清凉一滴通,大毗卢藏遍虚空。guàn dǐng qīng liáng yī dī tōng,dà pí lú cáng biàn xū kōng。
欲飞薝卜花无尽,须待陀罗尼有功。yù fēi zhān bo huā wú jǐn,xū dài tuó luó ní yǒu gōng。
金杵力摧魔界黑,水精光透夜灯红。jīn chǔ lì cuī mó jiè hēi,shuǐ jīng guāng tòu yè dēng hóng。
可堪东献明天子,命服新酬赞国风。kě kān dōng xiàn míng tiān zi,mìng fú xīn chóu zàn guó fēng。

谢王先辈湘中回惠示卷轴

齐己

少小即怀风雅情,独能遗象琢淳精。shǎo xiǎo jí huái fēng yǎ qíng,dú néng yí xiàng zuó chún jīng。
不教霜雪侵玄鬓,便向云霄换好名。bù jiào shuāng xuě qīn xuán bìn,biàn xiàng yún xiāo huàn hǎo míng。
携去湘江闻鼓瑟,袖来缑岭伴吹笙。xié qù xiāng jiāng wén gǔ sè,xiù lái gōu lǐng bàn chuī shēng。
多君百首贻衰飒,留把吟行访竺卿。duō jūn bǎi shǒu yí shuāi sà,liú bǎ yín xíng fǎng zhú qīng。

荆渚寄怀西蜀无染大师兄

齐己

大沩心付白崖前,宝月分辉照蜀天。dà wéi xīn fù bái yá qián,bǎo yuè fēn huī zhào shǔ tiān。
圣主降情延北内,诸侯稽首问南禅。shèng zhǔ jiàng qíng yán běi nèi,zhū hóu jī shǒu wèn nán chán。
清秋不动骊龙海,红日无私罔象川。qīng qiū bù dòng lí lóng hǎi,hóng rì wú sī wǎng xiàng chuān。
欲听吾宗旧山说,地边身老楚江边。yù tīng wú zōng jiù shān shuō,dì biān shēn lǎo chǔ jiāng biān。