古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
庞蕴
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
诗偈
唐
:
庞蕴
骂他无便宜,在应却得稳。
mà tā wú biàn yí,zài yīng què dé wěn。
无瞋神自安,骂他还自损。
wú chēn shén zì ān,mà tā hái zì sǔn。
忍得有法利,骂他还折本。
rěn dé yǒu fǎ lì,mà tā hái zhé běn。
瞋喜同一如,循世不闷闷。
chēn xǐ tóng yī rú,xún shì bù mèn mèn。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
耳闻他骂詈,心知口莫对。
ěr wén tā mà lì,xīn zhī kǒu mò duì。
恶亦不须嫌,好亦不须爱。
è yì bù xū xián,hǎo yì bù xū ài。
豁达无关津,虚空无挂碍。
huō dá wú guān jīn,xū kōng wú guà ài。
此真不动物,亦名观自在。
cǐ zhēn bù dòng wù,yì míng guān zì zài。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
仰手是天堂,覆手是地狱。
yǎng shǒu shì tiān táng,fù shǒu shì dì yù。
地狱与天堂,我心都不属。
dì yù yǔ tiān táng,wǒ xīn dōu bù shǔ。
化城犹不止,岂况诸天福。
huà chéng yóu bù zhǐ,qǐ kuàng zhū tiān fú。
一切都不求,旷然无所得。
yī qiè dōu bù qiú,kuàng rán wú suǒ dé。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
佛有一等慈,有人心不知。
fú yǒu yī děng cí,yǒu rén xīn bù zhī。
一切皆平等,贫富总怜伊。
yī qiè jiē píng děng,pín fù zǒng lián yī。
富者你莫贪,贫者你莫痴。
fù zhě nǐ mò tān,pín zhě nǐ mò chī。
无贪心自静,无痴意莫思。
wú tān xīn zì jìng,wú chī yì mò sī。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
从根诛则绝,从根修则灭。
cóng gēn zhū zé jué,cóng gēn xiū zé miè。
若能双株断,三乘尽超越。
ruò néng shuāng zhū duàn,sān chéng jǐn chāo yuè。
此非凡夫言,妙吉分明说。
cǐ fēi fán fū yán,miào jí fēn míng shuō。
如来所疗治,一差不复发。
rú lái suǒ liáo zhì,yī chà bù fù fā。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
久种善根深,同尘尘不侵。
jiǔ zhǒng shàn gēn shēn,tóng chén chén bù qīn。
非关尘不染,自是我无心。
fēi guān chén bù rǎn,zì shì wǒ wú xīn。
无心心不起,超三越十地。
wú xīn xīn bù qǐ,chāo sān yuè shí dì。
究竟真如果,到头祇个是。
jiū jìng zhēn rú guǒ,dào tóu qí gè shì。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
凡夫智量狭,妄说有难易。
fán fū zhì liàng xiá,wàng shuō yǒu nán yì。
离相如虚空,尽契诸佛智。
lí xiāng rú xū kōng,jǐn qì zhū fú zhì。
戒相如虚空,迷人自作持。
jiè xiāng rú xū kōng,mí rén zì zuò chí。
病根不肯拔,执是弄花枝。
bìng gēn bù kěn bá,zhí shì nòng huā zhī。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
牵牛驾空车,共入无为宅。
qiān niú jià kōng chē,gòng rù wú wèi zhái。
无为宅甚宽,众生却嫌窄。
wú wèi zhái shén kuān,zhòng shēng què xián zhǎi。
十方同一空,何曾有间隔。
shí fāng tóng yī kōng,hé céng yǒu jiān gé。
有法入不得,无心是度厄。
yǒu fǎ rù bù dé,wú xīn shì dù è。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
世间最上事,唯有修道强。
shì jiān zuì shàng shì,wéi yǒu xiū dào qiáng。
若悟无生理,三界自消亡。
ruò wù wú shēng lǐ,sān jiè zì xiāo wáng。
蕴空妙德现,无念是清凉。
yùn kōng miào dé xiàn,wú niàn shì qīng liáng。
此即迷陀土,何处觅西方。
cǐ jí mí tuó tǔ,hé chù mì xī fāng。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
宝珠内衣里,系来无量时。
bǎo zhū nèi yī lǐ,xì lái wú liàng shí。
遇六恶知识,又常假慈悲。
yù liù è zhī shí,yòu cháng jiǎ cí bēi。
牵我饮欲酒,醉卧都不知。
qiān wǒ yǐn yù jiǔ,zuì wò dōu bù zhī。
情尽酒复醒,自见本道师。
qíng jǐn jiǔ fù xǐng,zì jiàn běn dào shī。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
端坐求如法,如法转相违。
duān zuò qiú rú fǎ,rú fǎ zhuǎn xiāng wéi。
抛法无心取,始自却来归。
pāo fǎ wú xīn qǔ,shǐ zì què lái guī。
无求出三界,有念则成痴。
wú qiú chū sān jiè,yǒu niàn zé chéng chī。
求佛觅解脱,不是丈夫儿。
qiú fú mì jiě tuō,bù shì zhàng fū ér。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
恶心满三界,口即念弥陀。
è xīn mǎn sān jiè,kǒu jí niàn mí tuó。
心口相违背,群贼转转多。
xīn kǒu xiāng wéi bèi,qún zéi zhuǎn zhuǎn duō。
一尘起万境,倏忽遍婆娑。
yī chén qǐ wàn jìng,shū hū biàn pó suō。
色声求佛道,结果尽成魔。
sè shēng qiú fú dào,jié guǒ jǐn chéng mó。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
佛亦不离心,心亦不离佛。
fú yì bù lí xīn,xīn yì bù lí fú。
心寂即菩提,心然即有物。
xīn jì jí pú tí,xīn rán jí yǒu wù。
物即变成魔,无即无诸佛。
wù jí biàn chéng mó,wú jí wú zhū fú。
若能如是用,十八从何出。
ruò néng rú shì yòng,shí bā cóng hé chū。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
羊车诱下愚,鹿车载中夫。
yáng chē yòu xià yú,lù chē zài zhōng fū。
大乘为上士,鹏巢鹤不居。
dà chéng wèi shàng shì,péng cháo hè bù jū。
鹪鹩住蚊睫,居士咄盲驴。
jiāo liáo zhù wén jié,jū shì duō máng lǘ。
若论质利帝,毕竟一乘无。
ruò lùn zhì lì dì,bì jìng yī chéng wú。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
淼淼长江水,周而还复始。
miǎo miǎo zhǎng jiāng shuǐ,zhōu ér hái fù shǐ。
昏昏三界人,轮回亦如此。
hūn hūn sān jiè rén,lún huí yì rú cǐ。
轮回改形貌,长江色不异。
lún huí gǎi xíng mào,zhǎng jiāng sè bù yì。
改貌劳神识,终须到佛地。
gǎi mào láo shén shí,zhōng xū dào fú dì。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
世人重名利,余心总不然。
shì rén zhòng míng lì,yú xīn zǒng bù rán。
束薪货升米,清水铁铛煎。
shù xīn huò shēng mǐ,qīng shuǐ tiě dāng jiān。
觉熟捻铛下,将身近畔边。
jué shú niǎn dāng xià,jiāng shēn jìn pàn biān。
时时抛入口,腹饱肚无言。
shí shí pāo rù kǒu,fù bǎo dù wú yán。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
行学非真道,徒劳神与躯。
xíng xué fēi zhēn dào,tú láo shén yǔ qū。
千里寻月影,终是枉工夫。
qiān lǐ xún yuè yǐng,zhōng shì wǎng gōng fū。
不悟缘声色,当今学者疏。
bù wù yuán shēng sè,dāng jīn xué zhě shū。
但看起灭处,此个是真如。
dàn kàn qǐ miè chù,cǐ gè shì zhēn rú。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
教君杀贼法,不用苦多方。
jiào jūn shā zéi fǎ,bù yòng kǔ duō fāng。
慧剑当心刺,心亡法亦亡。
huì jiàn dāng xīn cì,xīn wáng fǎ yì wáng。
心亡极乐国,法亡即西方。
xīn wáng jí lè guó,fǎ wáng jí xī fāng。
贼为象马用,神自作空王。
zéi wèi xiàng mǎ yòng,shén zì zuò kōng wáng。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
惭愧好意根,无自亦无他。
cán kuì hǎo yì gēn,wú zì yì wú tā。
无自身无垢,无他尘不加。
wú zì shēn wú gòu,wú tā chén bù jiā。
常居清静地,知有不能过。
cháng jū qīng jìng dì,zhī yǒu bù néng guò。
旧时恶知识,总见阿弥陀。
jiù shí è zhī shí,zǒng jiàn ā mí tuó。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
惭愧一双耳,常思解脱声。
cán kuì yī shuāng ěr,cháng sī jiě tuō shēng。
若论俗语话,实是不能听。
ruò lùn sú yǔ huà,shí shì bù néng tīng。
闻财耳不纳,闻色心不生。
wén cái ěr bù nà,wén sè xīn bù shēng。
不受有无语,何虑不惺惺。
bù shòu yǒu wú yǔ,hé lǜ bù xīng xīng。
AI赏析
总
202
条
«
‹
5
6
7
8
9
10
11
›