古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
庞蕴
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
杂句其一十三
唐
:
庞蕴
心依真智,理逐心行。
xīn yī zhēn zhì,lǐ zhú xīn xíng。
理智无碍,心亦无生。
lǐ zhì wú ài,xīn yì wú shēng。
迷即有我,悟即无情。
mí jí yǒu wǒ,wù jí wú qíng。
通达大智,诸法不成。
tōng dá dà zhì,zhū fǎ bù chéng。
五神无主,六国安宁。
wǔ shén wú zhǔ,liù guó ān níng。
七死弗受,八镜圆明。
qī sǐ fú shòu,bā jìng yuán míng。
随宜善化,总合佛经。
suí yí shàn huà,zǒng hé fú jīng。
过即已过,更莫再寻。
guò jí yǐ guò,gèng mò zài xún。
现在不住,念念勿侵。
xiàn zài bù zhù,niàn niàn wù qīn。
未来未至,亦莫预斟。
wèi lái wèi zhì,yì mò yù zhēn。
既无三世,心同佛心。
jì wú sān shì,xīn tóng fú xīn。
依空默用,即是行深。
yī kōng mò yòng,jí shì xíng shēn。
无有少法,触目平任。
wú yǒu shǎo fǎ,chù mù píng rèn。
无戒可持,无垢可净。
wú jiè kě chí,wú gòu kě jìng。
洞达虚心,法无寿命。
dòng dá xū xīn,fǎ wú shòu mìng。
若能如是,圆通究竟。
ruò néng rú shì,yuán tōng jiū jìng。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
取空是取色,取色色无常。
qǔ kōng shì qǔ sè,qǔ sè sè wú cháng。
色空非我有,端坐见家乡。
sè kōng fēi wǒ yǒu,duān zuò jiàn jiā xiāng。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
孙儿正啼哭,母言来与金。
sūn ér zhèng tí kū,mǔ yán lái yǔ jīn。
捻他黄叶把,便是正声音。
niǎn tā huáng yè bǎ,biàn shì zhèng shēng yīn。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
前人若有事,我犹佯不知。
qián rén ruò yǒu shì,wǒ yóu yáng bù zhī。
何况他无问,谗舌强卑卑。
hé kuàng tā wú wèn,chán shé qiáng bēi bēi。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
劝君师子吼,莫学野干鸣。
quàn jūn shī zi hǒu,mò xué yě gàn míng。
若能香象起,感得凤凰迎。
ruò néng xiāng xiàng qǐ,gǎn dé fèng huáng yíng。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
一种学事业,亦来登选场。
yī zhǒng xué shì yè,yì lái dēng xuǎn chǎng。
只缘口义错,落第在他乡。
zhǐ yuán kǒu yì cuò,luò dì zài tā xiāng。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
无求胜礼佛,知足胜持斋。
wú qiú shèng lǐ fú,zhī zú shèng chí zhāi。
本自无薪火,何劳更拾柴。
běn zì wú xīn huǒ,hé láo gèng shí chái。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
说事满天下,入理实无多。
shuō shì mǎn tiān xià,rù lǐ shí wú duō。
常被有为缚,何日见弥陀。
cháng bèi yǒu wèi fù,hé rì jiàn mí tuó。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
起时惟法起,行时共佛行。
qǐ shí wéi fǎ qǐ,xíng shí gòng fú xíng。
腾腾三界内,诸法自无生。
téng téng sān jiè nèi,zhū fǎ zì wú shēng。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
大海淼无涯,众生自著枷。
dà hǎi miǎo wú yá,zhòng shēng zì zhù jiā。
无求出妙德,心生劳算沙。
wú qiú chū miào dé,xīn shēng láo suàn shā。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
一念心清净,处处莲花开。
yī niàn xīn qīng jìng,chù chù lián huā kāi。
一华一净土,一土一如来。
yī huá yī jìng tǔ,yī tǔ yī rú lái。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
黄叶飘零化作尘,本来非妄亦非真。
huáng yè piāo líng huà zuò chén,běn lái fēi wàng yì fēi zhēn。
有情故宅含秋色,无名君子湛然春。
yǒu qíng gù zhái hán qiū sè,wú míng jūn zi zhàn rán chūn。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
迷时爱欲心如火,心开悟理火成灰。
mí shí ài yù xīn rú huǒ,xīn kāi wù lǐ huǒ chéng huī。
灰火本来同一体,当知妄尽即如来。
huī huǒ běn lái tóng yī tǐ,dāng zhī wàng jǐn jí rú lái。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
父子相守空山坐,无相如如寄有间。
fù zi xiāng shǒu kōng shān zuò,wú xiāng rú rú jì yǒu jiān。
世人见静元无静,看似闲时亦不闲。
shì rén jiàn jìng yuán wú jìng,kàn shì xián shí yì bù xián。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
十方国土皆吾宅,长者大门常日开。
shí fāng guó tǔ jiē wú zhái,zhǎng zhě dà mén cháng rì kāi。
有识名人守院外,无心入理见如来。
yǒu shí míng rén shǒu yuàn wài,wú xīn rù lǐ jiàn rú lái。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
世人爱假不爱真,世人怜富却憎贫。
shì rén ài jiǎ bù ài zhēn,shì rén lián fù què zēng pín。
唯敬三涂八不净,背却如来妙色身。
wéi jìng sān tú bā bù jìng,bèi què rú lái miào sè shēn。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
二乘皆曰不堪任,上士之人智慧深。
èr chéng jiē yuē bù kān rèn,shàng shì zhī rén zhì huì shēn。
欲得神通等居士,无过无物总无心。
yù dé shén tōng děng jū shì,wú guò wú wù zǒng wú xīn。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
读经须解义,解义始修行。
dú jīng xū jiě yì,jiě yì shǐ xiū xíng。
若能依义学,即入涅槃城。
ruò néng yī yì xué,jí rù niè pán chéng。
读经不解义,多见不如盲。
dú jīng bù jiě yì,duō jiàn bù rú máng。
缘文广占地,心中不肯耕。
yuán wén guǎng zhàn dì,xīn zhōng bù kěn gēng。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
觉他欲打你,着脚即须抽。
jué tā yù dǎ nǐ,zhe jiǎo jí xū chōu。
已后再相见,他羞我不羞。
yǐ hòu zài xiāng jiàn,tā xiū wǒ bù xiū。
忍辱第一道,历劫无冤雠。
rěn rǔ dì yī dào,lì jié wú yuān chóu。
此是无生县,不属涅槃洲。
cǐ shì wú shēng xiàn,bù shǔ niè pán zhōu。
AI赏析
诗偈
唐
:
庞蕴
识业人稀少,迷途者众多。
shí yè rén xī shǎo,mí tú zhě zhòng duō。
苦中生乐想,无喜强弦歌。
kǔ zhōng shēng lè xiǎng,wú xǐ qiáng xián gē。
不饮寻常醉,昏昏溺爱河。
bù yǐn xún cháng zuì,hūn hūn nì ài hé。
含笑造殃咎,后苦莫由他。
hán xiào zào yāng jiù,hòu kǔ mò yóu tā。
AI赏析
总
202
条
‹
1
2
3
4
5
6
7
›
»