古诗词

刘一止

方时敏寄和诗复用韵报之并简季高理前止酒之语季高尝梦萧相国戒勿饮酒

刘一止

畴昔城南隅,莲叶秋田田。chóu xī chéng nán yú,lián yè qiū tián tián。
从公觞玉醪,醉墨看云烟。cóng gōng shāng yù láo,zuì mò kàn yún yān。
我乃世背驰,公独肯顾怜。wǒ nǎi shì bèi chí,gōng dú kěn gù lián。
追思十年梦,仅熟一觉眠。zhuī sī shí nián mèng,jǐn shú yī jué mián。
念当老扁舟,生理师计然。niàn dāng lǎo biǎn zhōu,shēng lǐ shī jì rán。
不意菰芦中,复见琼瑶篇。bù yì gū lú zhōng,fù jiàn qióng yáo piān。
笔力如置阵,弥缝认先偏。bǐ lì rú zhì zhèn,mí fèng rèn xiān piān。
从容步武间,左右方若圆。cóng róng bù wǔ jiān,zuǒ yòu fāng ruò yuán。
又如清庙音,三叹闻疏弦。yòu rú qīng miào yīn,sān tàn wén shū xián。
安得化为云,追逐飞上天。ān dé huà wèi yún,zhuī zhú fēi shàng tiān。

方时敏寄和诗复用韵报之并简季高理前止酒之语季高尝梦萧相国戒勿饮酒

刘一止

阮籍刘伯伦,嗜酒不知止。ruǎn jí liú bó lún,shì jiǔ bù zhī zhǐ。
颠狂欲求名,此计真陋矣。diān kuáng yù qiú míng,cǐ jì zhēn lòu yǐ。
酒中有何好,正自未能已。jiǔ zhōng yǒu hé hǎo,zhèng zì wèi néng yǐ。
愁来得暂驱,洞若适妙理。chóu lái dé zàn qū,dòng ruò shì miào lǐ。
我岂沈酣徒,公亦聊尔耳。wǒ qǐ shěn hān tú,gōng yì liáo ěr ěr。
世间等梦间,未悟彼易此。shì jiān děng mèng jiān,wèi wù bǐ yì cǐ。
阿高志得殊,家学自中垒。ā gāo zhì dé shū,jiā xué zì zhōng lěi。
嗷嗷求独醒,今昨较非是。áo áo qiú dú xǐng,jīn zuó jiào fēi shì。
无心穷酒圣,有意造诗史。wú xīn qióng jiǔ shèng,yǒu yì zào shī shǐ。
自言古酂侯,告戒存密义。zì yán gǔ cuó hóu,gào jiè cún mì yì。
逡巡若神授,恍惚类儿戏。qūn xún ruò shén shòu,huǎng hū lèi ér xì。
不须更论酒,春梦本如醉。bù xū gèng lùn jiǔ,chūn mèng běn rú zuì。
我知昴星精,不管太白事。wǒ zhī mǎo xīng jīng,bù guǎn tài bái shì。

赠道人王生一首

刘一止

夜来清商入梧桐,策策不已鸣霜风。yè lái qīng shāng rù wú tóng,cè cè bù yǐ míng shuāng fēng。
故烟一碧万烟树,惨淡已有伤秋容。gù yān yī bì wàn yān shù,cǎn dàn yǐ yǒu shāng qiū róng。
嗟哉造物本何意,安得永赖长养功。jiē zāi zào wù běn hé yì,ān dé yǒng lài zhǎng yǎng gōng。
我独冷眼阅荣悴,心与日出清霜融。wǒ dú lěng yǎn yuè róng cuì,xīn yǔ rì chū qīng shuāng róng。
子奚不来助我喜,瓮头春风生曲米。zi xī bù lái zhù wǒ xǐ,wèng tóu chūn fēng shēng qū mǐ。
人间有酒谁不醉,知其天者我与子。rén jiān yǒu jiǔ shuí bù zuì,zhī qí tiān zhě wǒ yǔ zi。
我身虽无双羽翰,欲将梦到三神山。wǒ shēn suī wú shuāng yǔ hàn,yù jiāng mèng dào sān shén shān。
借尔八尺龙须席,蘧然一觉俱飞还。jiè ěr bā chǐ lóng xū xí,qú rán yī jué jù fēi hái。

家弟元成将参部来取别是夕忽梦与元成跨马并行隐隐闻车毂声如在道途觉而作诗并以赠行

刘一止

荒凉半亩居,风烟夜沈沈。huāng liáng bàn mǔ jū,fēng yān yè shěn shěn。
安得清梦间,尚有车毂音。ān dé qīng mèng jiān,shàng yǒu chē gǔ yīn。
自我客京华,半世历嵚嵚。zì wǒ kè jīng huá,bàn shì lì qīn qīn。
日月不相贷,鬓有微霜侵。rì yuè bù xiāng dài,bìn yǒu wēi shuāng qīn。
骑马著青衫,兹事已不任。qí mǎ zhù qīng shān,zī shì yǐ bù rèn。
如何栖迟中,心迹犹差参。rú hé qī chí zhōng,xīn jì yóu chà cān。
梦境通前生,染习良已深。mèng jìng tōng qián shēng,rǎn xí liáng yǐ shēn。
岁月不可磨,愈厉如精金。suì yuè bù kě mó,yù lì rú jīng jīn。
富贵岂足道,大是功名心。fù guì qǐ zú dào,dà shì gōng míng xīn。
勉哉子驰驱,壮志方在今。miǎn zāi zi chí qū,zhuàng zhì fāng zài jīn。
力学懒似侬,膏肓恐难针。lì xué lǎn shì nóng,gāo huāng kǒng nán zhēn。

次韵寄酬无言兄颁政二章

刘一止

凤不出丹穴,姬孔叹且思。fèng bù chū dān xué,jī kǒng tàn qiě sī。
忽来乃为时,不计身安危。hū lái nǎi wèi shí,bù jì shēn ān wēi。
采色炫世眼,鸣声漏天机。cǎi sè xuàn shì yǎn,míng shēng lòu tiān jī。
高梧寄孤巢,俯仰反自悲。gāo wú jì gū cháo,fǔ yǎng fǎn zì bēi。
矧复鴳雀俦,妒喘如筒吹。shěn fù yàn què chóu,dù chuǎn rú tǒng chuī。
我知盛名下,忧惙甚井眉。wǒ zhī shèng míng xià,yōu chuò shén jǐng méi。
宠辱更事耳,何异秦晋饥。chǒng rǔ gèng shì ěr,hé yì qín jìn jī。
生身等世间,宁免相贷资。shēng shēn děng shì jiān,níng miǎn xiāng dài zī。
公乎岂人谋,天特相兹时。gōng hū qǐ rén móu,tiān tè xiāng zī shí。
奈何不自量,径欲力撼之。nài hé bù zì liàng,jìng yù lì hàn zhī。
如我实助喜,良是昔所期。rú wǒ shí zhù xǐ,liáng shì xī suǒ qī。
蜀笺冰不如,忽枉洒兰辞。shǔ jiān bīng bù rú,hū wǎng sǎ lán cí。
三复重太息,无术可肉飞。sān fù zhòng tài xī,wú shù kě ròu fēi。
要看笔如椽,涂改生民诗。yào kàn bǐ rú chuán,tú gǎi shēng mín shī。

次韵寄酬无言兄颁政二章

刘一止

自公之出矣,岂不旦夕思。zì gōng zhī chū yǐ,qǐ bù dàn xī sī。
人情剧险艰,太行未足危。rén qíng jù xiǎn jiān,tài xíng wèi zú wēi。
十年江湖心,鸥鸟识忘机。shí nián jiāng hú xīn,ōu niǎo shí wàng jī。
却来鹓鹭行,方寸交喜悲。què lái yuān lù xíng,fāng cùn jiāo xǐ bēi。
晚被天语温,习如和风吹。wǎn bèi tiān yǔ wēn,xí rú hé fēng chuī。
凡公宿昔交,谁不胜两眉。fán gōng sù xī jiāo,shuí bù shèng liǎng méi。
如我故陆沈,笔耕遇比饥。rú wǒ gù lù shěn,bǐ gēng yù bǐ jī。
胸腹抱介介,何以取世资。xiōng fù bào jiè jiè,hé yǐ qǔ shì zī。
时哉今唐虞,不出斯无时。shí zāi jīn táng yú,bù chū sī wú shí。
苕之水洋洋,我饥实乐之。sháo zhī shuǐ yáng yáng,wǒ jī shí lè zhī。
如何磊落人,颇复误见期。rú hé lěi luò rén,pǒ fù wù jiàn qī。
谁能叩人门,受彼在亡辞。shuí néng kòu rén mén,shòu bǐ zài wáng cí。
吸饮风露寒,身轻会孤飞。xī yǐn fēng lù hán,shēn qīng huì gū fēi。
明时自嗟拙,敢赋衡门诗。míng shí zì jiē zhuō,gǎn fù héng mén shī。

与家侄季高夜语用毛内相韵

刘一止

儒生习气非偶然,出入文史东西家。rú shēng xí qì fēi ǒu rán,chū rù wén shǐ dōng xī jiā。
扫除净尽如宿草,春风一夕已复芽。sǎo chú jìng jǐn rú sù cǎo,chūn fēng yī xī yǐ fù yá。
子方妙年有奇气,我已种种成苍华。zi fāng miào nián yǒu qí qì,wǒ yǐ zhǒng zhǒng chéng cāng huá。
文章百巧坐一穷,无地可学东陵瓜。wén zhāng bǎi qiǎo zuò yī qióng,wú dì kě xué dōng líng guā。
擩哜山色吞湖光,凛凛尚可驱百邪。rǔ jì shān sè tūn hú guāng,lǐn lǐn shàng kě qū bǎi xié。
子昔自云有仙骨,梦骑青螭籋飞霞。zi xī zì yún yǒu xiān gǔ,mèng qí qīng chī niè fēi xiá。
要与李杜高颉颃,下视馀子窘可嗟。yào yǔ lǐ dù gāo jié háng,xià shì yú zi jiǒng kě jiē。
寒灯夜语耿不寐,似觉冰雪生齿牙。hán dēng yè yǔ gěng bù mèi,shì jué bīng xuě shēng chǐ yá。
颇言室有法喜妻,幸是元无翁可挝。pǒ yán shì yǒu fǎ xǐ qī,xìng shì yuán wú wēng kě wō。
何如从吾巢云巅,共访葛洪学丹砂。hé rú cóng wú cháo yún diān,gòng fǎng gé hóng xué dān shā。

赠别归安周县丞二首

刘一止

自我居里间,连墙绝未去。zì wǒ jū lǐ jiān,lián qiáng jué wèi qù。
非我敢杜门,客实莫我顾。fēi wǒ gǎn dù mén,kè shí mò wǒ gù。
颓然坐空庐,习懒已成痼。tuí rán zuò kōng lú,xí lǎn yǐ chéng gù。
惟有一束书,遮眼慰迟暮。wéi yǒu yī shù shū,zhē yǎn wèi chí mù。
周郎来何许,文字得我怖。zhōu láng lái hé xǔ,wén zì dé wǒ bù。
渊源笑鲵桓,采色隐豹雾。yuān yuán xiào ní huán,cǎi sè yǐn bào wù。
追随古河洲,山色入幽步。zhuī suí gǔ hé zhōu,shān sè rù yōu bù。
诗文互徵逐,酒鸾及时具。shī wén hù zhēng zhú,jiǔ luán jí shí jù。
如我众弃馀,君意独何慕。rú wǒ zhòng qì yú,jūn yì dú hé mù。
入兰不知芳,逐臭无乃误。rù lán bù zhī fāng,zhú chòu wú nǎi wù。
君亦忘机人,足迹乱鸥鹭。jūn yì wàng jī rén,zú jì luàn ōu lù。
堂前种白莲,心境涵净土。táng qián zhǒng bái lián,xīn jìng hán jìng tǔ。
观空本无说,因物自吐露。guān kōng běn wú shuō,yīn wù zì tǔ lù。
往来忘时节,相对两如寓。wǎng lái wàng shí jié,xiāng duì liǎng rú yù。
屈指说去官,始忆三年住。qū zhǐ shuō qù guān,shǐ yì sān nián zhù。
冁然同一笑,岁月真脱兔。chǎn rán tóng yī xiào,suì yuè zhēn tuō tù。
我不记前三,更问末后句。wǒ bù jì qián sān,gèng wèn mò hòu jù。

赠别归安周县丞二首

刘一止

庭前百个竹,眼见三陨箨。tíng qián bǎi gè zhú,yǎn jiàn sān yǔn tuò。
不知如许久,已复东行橐。bù zhī rú xǔ jiǔ,yǐ fù dōng xíng tuó。
君初无住想,脱去亦不恶。jūn chū wú zhù xiǎng,tuō qù yì bù è。
官身等出家,随牒即行脚。guān shēn děng chū jiā,suí dié jí xíng jiǎo。
笑傲云烟间,何适非至乐。xiào ào yún yān jiān,hé shì fēi zhì lè。
嗟我独奈何,生理自窘缚。jiē wǒ dú nài hé,shēng lǐ zì jiǒng fù。
四十三年非,酝造此大错。sì shí sān nián fēi,yùn zào cǐ dà cuò。
从今便上上,万事付莫莫。cóng jīn biàn shàng shàng,wàn shì fù mò mò。
张公留衣钵,绿蓑与青箬。zhāng gōng liú yī bō,lǜ suō yǔ qīng ruò。
会当老扁舟,相与同啐啄。huì dāng lǎo biǎn zhōu,xiāng yǔ tóng cuì zhuó。
更看后五日,放过前一著。gèng kàn hòu wǔ rì,fàng guò qián yī zhù。

宿溪口一首

刘一止

溪声来天边,风水共豪纵。xī shēng lái tiān biān,fēng shuǐ gòng háo zòng。
夜气剧奔马,侵晓不能控。yè qì jù bēn mǎ,qīn xiǎo bù néng kòng。
书生有清癖,咏雪宁忽冻。shū shēng yǒu qīng pǐ,yǒng xuě níng hū dòng。
胡为枕寒流,故遣不成梦。hú wèi zhěn hán liú,gù qiǎn bù chéng mèng。

赋建安林尚能家追远堂一首

刘一止

履霜存永慕,风树寄悲惋。lǚ shuāng cún yǒng mù,fēng shù jì bēi wǎn。
古来孝子心,百岁常辗转。gǔ lái xiào zi xīn,bǎi suì cháng niǎn zhuǎn。
鸡豚逮亲存,适意宁一脔。jī tún dǎi qīn cún,shì yì níng yī luán。
他时毂千乘,泣涕颜有腼。tā shí gǔ qiān chéng,qì tì yán yǒu miǎn。
生世苟如此,岂得但理遣。shēng shì gǒu rú cǐ,qǐ dé dàn lǐ qiǎn。
所以奉尝事,自竭叵不勉。suǒ yǐ fèng cháng shì,zì jié pǒ bù miǎn。
尚能七闽秀,器识颇凝远。shàng néng qī mǐn xiù,qì shí pǒ níng yuǎn。
求官自束发,捧檄恨晼晚。qiú guān zì shù fā,pěng xí hèn wǎn wǎn。
归怀追养勤,作堂近山巘。guī huái zhuī yǎng qín,zuò táng jìn shān yǎn。
欲招九原魂,仿佛此息偃。yù zhāo jiǔ yuán hún,fǎng fú cǐ xī yǎn。
牛羊家自腯,菘韭傍可剪。niú yáng jiā zì tú,sōng jiǔ bàng kě jiǎn。
春秋及时祀,情物两俱腆。chūn qiū jí shí sì,qíng wù liǎng jù tiǎn。
遂令里间儿,艰诧知礼典。suì lìng lǐ jiān ér,jiān chà zhī lǐ diǎn。
孰先如此堂,孰孝如此悃。shú xiān rú cǐ táng,shú xiào rú cǐ kǔn。
从今大而门,至行神所戬。cóng jīn dà ér mén,zhì xíng shén suǒ jiǎn。

宋景文公之孙景云得玉龟印有忠孝侯印四字示诗次其韵

刘一止

宝器传家宁浪出,汉爵通侯二千石。bǎo qì chuán jiā níng làng chū,hàn jué tōng hóu èr qiān shí。
悬知忠孝萃公门,寸印便应轻尺璧。xuán zhī zhōng xiào cuì gōng mén,cùn yìn biàn yīng qīng chǐ bì。
虎头飞去通神画,未免诳欺涉嘲骂。hǔ tóu fēi qù tōng shén huà,wèi miǎn kuáng qī shè cháo mà。
馀不左顾非偶然,渭水得璜天或者。yú bù zuǒ gù fēi ǒu rán,wèi shuǐ dé huáng tiān huò zhě。
公门次第生辉光,一一词锋如剑铓。gōng mén cì dì shēng huī guāng,yī yī cí fēng rú jiàn máng。
龟玉正怜俱在手,莫放柙中苍兕吼。guī yù zhèng lián jù zài shǒu,mò fàng xiá zhōng cāng sì hǒu。

舍弟出家作诗贻之

刘一止

在家情已疏,出家终不恶。zài jiā qíng yǐ shū,chū jiā zhōng bù è。
不有清净缘,云何脱徽索。bù yǒu qīng jìng yuán,yún hé tuō huī suǒ。
我昔志婚宦,谓足世味乐。wǒ xī zhì hūn huàn,wèi zú shì wèi lè。
颠倒十年间,如蚕竟自缚。diān dào shí nián jiān,rú cán jìng zì fù。
业已无奈何,劝汝莫莫莫。yè yǐ wú nài hé,quàn rǔ mò mò mò。
一沤非全潮,起灭皆妄作。yī ōu fēi quán cháo,qǐ miè jiē wàng zuò。
当知是身浮,流浪恐非托。dāng zhī shì shēn fú,liú làng kǒng fēi tuō。
伎俩百不好,摄念乃初学。jì liǎ bǎi bù hǎo,shè niàn nǎi chū xué。
如病求真医,安心是良药。rú bìng qiú zhēn yī,ān xīn shì liáng yào。

太守生辰四首以受天百禄为韵

刘一止

汉城欲回春,梅柳诧先受。hàn chéng yù huí chūn,méi liǔ chà xiān shòu。
江北迎两轓,江南试春酒。jiāng běi yíng liǎng fān,jiāng nán shì chūn jiǔ。
得州古云乐,渠阁大如斗。dé zhōu gǔ yún lè,qú gé dà rú dòu。
要将岁寒姿,一笑阅好丑。yào jiāng suì hán zī,yī xiào yuè hǎo chǒu。

太守生辰四首以受天百禄为韵

刘一止

朱轓世功名,地接韦杜天。zhū fān shì gōng míng,dì jiē wéi dù tiān。
勤劳三十载,始着荣途鞭。qín láo sān shí zài,shǐ zhe róng tú biān。
淹速会有时,用舍何其贤。yān sù huì yǒu shí,yòng shě hé qí xián。
或者相弃除,天公赐长年。huò zhě xiāng qì chú,tiān gōng cì zhǎng nián。

太守生辰四首以受天百禄为韵

刘一止

杯觞谁圣贤,翰墨自主客。bēi shāng shuí shèng xián,hàn mò zì zhǔ kè。
一醉迎春风,丽思发幽赜。yī zuì yíng chūn fēng,lì sī fā yōu zé。
河东岂无赋,讽一或劝百。hé dōng qǐ wú fù,fěng yī huò quàn bǎi。
愿公摅梗概,早晚焕简册。yuàn gōng shū gěng gài,zǎo wǎn huàn jiǎn cè。

太守生辰四首以受天百禄为韵

刘一止

龙门映当代,开阖踵前躅。lóng mén yìng dāng dài,kāi hé zhǒng qián zhú。
自笑牛马走,老矣恋寸禄。zì xiào niú mǎ zǒu,lǎo yǐ liàn cùn lù。
染指睨列鼎,炙手借馀燠。rǎn zhǐ nì liè dǐng,zhì shǒu jiè yú yù。
但恐飞诏来,沙头理行轴。dàn kǒng fēi zhào lái,shā tóu lǐ xíng zhóu。

将如京师和方时敏机宜十二辰歌一首

刘一止

群儿鼠窃均有遇,老矣自知牛后误。qún ér shǔ qiè jūn yǒu yù,lǎo yǐ zì zhī niú hòu wù。
成功未解斗两虎,援翰徒劳秃千兔。chéng gōng wèi jiě dòu liǎng hǔ,yuán hàn tú láo tū qiān tù。
佩书丱首何龙钟,灵蛇光怪蟠心胸。pèi shū guàn shǒu hé lóng zhōng,líng shé guāng guài pán xīn xiōng。
马头三千悲远道,羊角万里无高风。mǎ tóu sān qiān bēi yuǎn dào,yáng jiǎo wàn lǐ wú gāo fēng。
秦歌呜呜楚猴舞,一笑何如共鸡黍。qín gē wū wū chǔ hóu wǔ,yī xiào hé rú gòng jī shǔ。
谋身狗苟君勿嗤,聊戏墨猪书韵语。móu shēn gǒu gǒu jūn wù chī,liáo xì mò zhū shū yùn yǔ。

五十少公卿赠何子楚居士

刘一止

五十少公卿,三十老举子。wǔ shí shǎo gōng qīng,sān shí lǎo jǔ zi。
世间老与少,不必较年齿。shì jiān lǎo yǔ shǎo,bù bì jiào nián chǐ。
我观宦达人,颜色自丰美。wǒ guān huàn dá rén,yán sè zì fēng měi。
癯者忽易腴,变化一日耳。qú zhě hū yì yú,biàn huà yī rì ěr。
人言老再少,信是有此理。rén yán lǎo zài shǎo,xìn shì yǒu cǐ lǐ。
我为老诸生,流落逾二纪。wǒ wèi lǎo zhū shēng,liú luò yú èr jì。
四十又过四,淟涊百僚底。sì shí yòu guò sì,tiǎn niǎn bǎi liáo dǐ。
说老已十年,何况真老矣。shuō lǎo yǐ shí nián,hé kuàng zhēn lǎo yǐ。
壮气推幽忧,发白面目缁。zhuàng qì tuī yōu yōu,fā bái miàn mù zī。
宁有再少时,一衰乃如此。níng yǒu zài shǎo shí,yī shuāi nǎi rú cǐ。
何郎穷过我,齿发亦相似。hé láng qióng guò wǒ,chǐ fā yì xiāng shì。
闲居傲轩裳,臞腹满经史。xián jū ào xuān shang,qú fù mǎn jīng shǐ。
时时吐光焰,丽句落窗几。shí shí tǔ guāng yàn,lì jù luò chuāng jǐ。
谁家肯终惠,试此足千里。shuí jiā kěn zhōng huì,shì cǐ zú qiān lǐ。
空令坐穷独,阁户今扫轨。kōng lìng zuò qióng dú,gé hù jīn sǎo guǐ。
宦达世共慕,闲旷我所喜。huàn dá shì gòng mù,xián kuàng wǒ suǒ xǐ。
丈夫生世间,要自发奇伟。zhàng fū shēng shì jiān,yào zì fā qí wěi。
富贵何足云,功名半张纸。fù guì hé zú yún,gōng míng bàn zhāng zhǐ。
古来傲世士,良是穷乃止。gǔ lái ào shì shì,liáng shì qióng nǎi zhǐ。
未有如子年,忼慨隐廛市。wèi yǒu rú zi nián,kāng kǎi yǐn chán shì。
我不愧公卿,愧此少居士。wǒ bù kuì gōng qīng,kuì cǐ shǎo jū shì。

水村二首示友人

刘一止

浮花荡漾青蘋小,绿柄攲垂剪刀草。fú huā dàng yàng qīng píng xiǎo,lǜ bǐng qī chuí jiǎn dāo cǎo。
朝从港东暮港西,采花撷草无尽期。cháo cóng gǎng dōng mù gǎng xī,cǎi huā xié cǎo wú jǐn qī。
秋光有尽意无尽,万马奔腾山作阵。qiū guāng yǒu jǐn yì wú jǐn,wàn mǎ bēn téng shān zuò zhèn。
眼中未饱公莫回,饥肠作恶如鸣雷。yǎn zhōng wèi bǎo gōng mò huí,jī cháng zuò è rú míng léi。