古诗词

刘一止

水村二首示友人

刘一止

张公一生云水客,往岁孤踪寄苕霅。zhāng gōng yī shēng yún shuǐ kè,wǎng suì gū zōng jì sháo zhà。
故人刺史眼为青,愿为泛宅浮清泠。gù rén cì shǐ yǎn wèi qīng,yuàn wèi fàn zhái fú qīng líng。
当时鸥鸟难问迹,尚有水村名泊宅。dāng shí ōu niǎo nán wèn jì,shàng yǒu shuǐ cūn míng pō zhái。
碧蓑青笠宁在无,公今仙去当传余。bì suō qīng lì níng zài wú,gōng jīn xiān qù dāng chuán yú。

借居鸬鹚山中一首呈方允迪道踪昆仲

刘一止

长松舞高寒,落涧泻清泚。zhǎng sōng wǔ gāo hán,luò jiàn xiè qīng cǐ。
笙簧响天上,金石鸣地底。shēng huáng xiǎng tiān shàng,jīn shí míng dì dǐ。
云容何润泽,下有隐君子。yún róng hé rùn zé,xià yǒu yǐn jūn zi。
乐此山水音,清若变流徵。lè cǐ shān shuǐ yīn,qīng ruò biàn liú zhēng。
怪我从何来,尘土两目眯。guài wǒ cóng hé lái,chén tǔ liǎng mù mī。
寇戎在江浒,荐食心未已。kòu róng zài jiāng hǔ,jiàn shí xīn wèi yǐ。
赤囊走边报,朝暮异忧喜。chì náng zǒu biān bào,cháo mù yì yōu xǐ。
安知隐人乐,胜绝有如此。ān zhī yǐn rén lè,shèng jué yǒu rú cǐ。
古来成败事,不入山中耳。gǔ lái chéng bài shì,bù rù shān zhōng ěr。
愿言晚相收,置我岩壑里。yuàn yán wǎn xiāng shōu,zhì wǒ yán hè lǐ。
酌泉得醒心,茹术可不死。zhuó quán dé xǐng xīn,rú shù kě bù sǐ。
况有载酒人,半道同栗里。kuàng yǒu zài jiǔ rén,bàn dào tóng lì lǐ。

山居作拆字诗一首寄江子我郎中比尝以拆字语为戏然未有以为诗者请自今始

刘一止

日月明朝昏,山风岚自起。rì yuè míng cháo hūn,shān fēng lán zì qǐ。
石皮破仍坚,古木枯不死。shí pí pò réng jiān,gǔ mù kū bù sǐ。
可人何当来,意若重千里。kě rén hé dāng lái,yì ruò zhòng qiān lǐ。
永言咏黄鹄,志士心未已。yǒng yán yǒng huáng gǔ,zhì shì xīn wèi yǐ。

次韵郑维心贻卢叔才一首

刘一止

朝行转木末,暮返循水涯。cháo xíng zhuǎn mù mò,mù fǎn xún shuǐ yá。
生长山水间,途穷自知归。shēng zhǎng shān shuǐ jiān,tú qióng zì zhī guī。
万绪更扰扰,众目何睽睽。wàn xù gèng rǎo rǎo,zhòng mù hé kuí kuí。
有若脱■牛,邂逅得此时。yǒu ruò tuō niú,xiè hòu dé cǐ shí。
坐念卢夫子,与世真背驰。zuò niàn lú fū zi,yǔ shì zhēn bèi chí。
读书如董生,三载圃不窥。dú shū rú dǒng shēng,sān zài pǔ bù kuī。
清诗见真情,观者岂得疵。qīng shī jiàn zhēn qíng,guān zhě qǐ dé cī。
春风入闾巷,烂熳百草菲。chūn fēng rù lǘ xiàng,làn màn bǎi cǎo fēi。
摩腹忽起行,菜茹伤蕨薇。mó fù hū qǐ xíng,cài rú shāng jué wēi。
平生经纶学,无术取世资。píng shēng jīng lún xué,wú shù qǔ shì zī。
贫交可相觅,叩门两无疑。pín jiāo kě xiāng mì,kòu mén liǎng wú yí。
富贵不汝求,吾至君勿挥。fù guì bù rǔ qiú,wú zhì jūn wù huī。

次韵维心谢沈尚书惠笔一首

刘一止

书生磨吻铅刀铦,君家手笔不退尖。shū shēng mó wěn qiān dāo xiān,jūn jiā shǒu bǐ bù tuì jiān。
琢成秀句夺天巧,平揖鲍谢奴高钱。zuó chéng xiù jù duó tiān qiǎo,píng yī bào xiè nú gāo qián。
郊寒岛瘦复可哂,汉风楚国真能兼。jiāo hán dǎo shòu fù kě shěn,hàn fēng chǔ guó zhēn néng jiān。
胸中疾邪茹不吐,但觉忿气生虬髯。xiōng zhōng jí xié rú bù tǔ,dàn jué fèn qì shēng qiú rán。
叵堪陈寿书汉实,毫端有口可得钳。pǒ kān chén shòu shū hàn shí,háo duān yǒu kǒu kě dé qián。
尚书昔侍金华讲,论议凛凛秋霜严。shàng shū xī shì jīn huá jiǎng,lùn yì lǐn lǐn qiū shuāng yán。
曾将一字窃鲁史,未用三语求阮瞻。céng jiāng yī zì qiè lǔ shǐ,wèi yòng sān yǔ qiú ruǎn zhān。
分君赐笔助清峭,雕犀镂象光出奁。fēn jūn cì bǐ zhù qīng qiào,diāo xī lòu xiàng guāng chū lián。
如吾朴遫岂足数,半世翰墨徒心潜。rú wú pǔ chì qǐ zú shù,bàn shì hàn mò tú xīn qián。
老去文章读不入,编帙散乱如投签。lǎo qù wén zhāng dú bù rù,biān zhì sàn luàn rú tóu qiān。
因君穷讨默自愧,僻鲁成痼何时砭。yīn jūn qióng tǎo mò zì kuì,pì lǔ chéng gù hé shí biān。
须要尽见君家书,槁死不叹周南淹。xū yào jǐn jiàn jūn jiā shū,gǎo sǐ bù tàn zhōu nán yān。
更从湘东觅金管,赏激忠孝祛奸憸。gèng cóng xiāng dōng mì jīn guǎn,shǎng jī zhōng xiào qū jiān xiān。

谢吴兴守李端明致酒一首时寓德清

刘一止

孔愉庙边溪水长,石壁岩下飞泉香。kǒng yú miào biān xī shuǐ zhǎng,shí bì yán xià fēi quán xiāng。
居士住此几寒暑,只见四山青又黄。jū shì zhù cǐ jǐ hán shǔ,zhǐ jiàn sì shān qīng yòu huáng。
今年春雨摧麦芒,六月稻穗乾欲僵。jīn nián chūn yǔ cuī mài máng,liù yuè dào suì qián yù jiāng。
烦公焦劳坐黄堂,何不趣公归赞襄。fán gōng jiāo láo zuò huáng táng,hé bù qù gōng guī zàn xiāng。
为时开阁阴与阳,不令此忧遗君王。wèi shí kāi gé yīn yǔ yáng,bù lìng cǐ yōu yí jūn wáng。
我君有如坐甑内,口顾怫郁不得骧。wǒ jūn yǒu rú zuò zèng nèi,kǒu gù fú yù bù dé xiāng。
公欲令我苏肺肠,白衣致酒甚沛滂。gōng yù lìng wǒ sū fèi cháng,bái yī zhì jiǔ shén pèi pāng。
瓶粟未空陶氏仓,得酒且到王生乡。píng sù wèi kōng táo shì cāng,dé jiǔ qiě dào wáng shēng xiāng。
更招山前老漫郎,渠家曲柄荷可觞。gèng zhāo shān qián lǎo màn láng,qú jiā qū bǐng hé kě shāng。

月出一首

刘一止

东峰高如屏,月出久未知。dōng fēng gāo rú píng,yuè chū jiǔ wèi zhī。
竹影忽上窗,淡台时参差。zhú yǐng hū shàng chuāng,dàn tái shí cān chà。
幽人坐数息,瞑久息愈迟。yōu rén zuò shù xī,míng jiǔ xī yù chí。
举目月在窗,便觉心境移。jǔ mù yuè zài chuāng,biàn jué xīn jìng yí。
平生浪纷扰,自省黠半痴。píng shēng làng fēn rǎo,zì shěng xiá bàn chī。
岁晚得此身,终焉以为期。suì wǎn dé cǐ shēn,zhōng yān yǐ wèi qī。
山中有寒暄,我不记四时。shān zhōng yǒu hán xuān,wǒ bù jì sì shí。
乐此见有初,非关未忘诗。lè cǐ jiàn yǒu chū,fēi guān wèi wàng shī。

剡溪道上一首

刘一止

一水萦不断,千岩翠相扶。yī shuǐ yíng bù duàn,qiān yán cuì xiāng fú。
孤篷载雪归,我昔见画图。gū péng zài xuě guī,wǒ xī jiàn huà tú。
今年两经行,明晦自惨舒。jīn nián liǎng jīng xíng,míng huì zì cǎn shū。
旱夏山若焦,秋至潦溢途。hàn xià shān ruò jiāo,qiū zhì lǎo yì tú。
是中无故人,王事当驰驱。shì zhōng wú gù rén,wáng shì dāng chí qū。
景物寄心赏,随遇便有馀。jǐng wù jì xīn shǎng,suí yù biàn yǒu yú。
不觉老季真,乞归尚狂疏。bù jué lǎo jì zhēn,qǐ guī shàng kuáng shū。
官家赐闲身,用底一曲湖。guān jiā cì xián shēn,yòng dǐ yī qū hú。

观大龙湫一首

刘一止

峰头雁何在,井底龙不出。fēng tóu yàn hé zài,jǐng dǐ lóng bù chū。
吐作玉虹流,倒挂二千尺。tǔ zuò yù hóng liú,dào guà èr qiān chǐ。
落涧势初缓,渐听转山急。luò jiàn shì chū huǎn,jiàn tīng zhuǎn shān jí。
噀面飞雨过,着衣晨雾湿。xùn miàn fēi yǔ guò,zhe yī chén wù shī。
造物等幻戏,此地真绝特。zào wù děng huàn xì,cǐ dì zhēn jué tè。
勿言王事劳,遇胜得小立。wù yán wáng shì láo,yù shèng dé xiǎo lì。
惭愧大尊者,几载面青壁。cán kuì dà zūn zhě,jǐ zài miàn qīng bì。
山高不碍见,泉声不妨寂。shān gāo bù ài jiàn,quán shēng bù fáng jì。

次韵建安刘彦冲学士寄茶一首

刘一止

寒溪日漱枯肠洁,自志穷愁渐陋劣。hán xī rì shù kū cháng jié,zì zhì qióng chóu jiàn lòu liè。
故人不爱北苑春,更遣清甘嚅吻颊。gù rén bù ài běi yuàn chūn,gèng qiǎn qīng gān rú wěn jiá。
只今相望如参商,武夷孤绝云苍茫。zhǐ jīn xiāng wàng rú cān shāng,wǔ yí gū jué yún cāng máng。
底事坐阅百鸟翔,要借玉川风两腋,高飞令我坠君傍。dǐ shì zuò yuè bǎi niǎo xiáng,yào jiè yù chuān fēng liǎng yè,gāo fēi lìng wǒ zhuì jūn bàng。

赋程伯禹给事漫吾亭一首

刘一止

道州固伤时,晚岁吾山溪。dào zhōu gù shāng shí,wǎn suì wú shān xī。
彼物何曾争,我自分两畦。bǐ wù hé céng zhēng,wǒ zì fēn liǎng qí。
宣州绝代贤,雅志苏群黎。xuān zhōu jué dài xián,yǎ zhì sū qún lí。
胸次包峥嵘,不肯去角圭。xiōng cì bāo zhēng róng,bù kěn qù jiǎo guī。
何从得漫名,正恐亦偶题。hé cóng dé màn míng,zhèng kǒng yì ǒu tí。
渺观身世空,万境俱一齐。miǎo guān shēn shì kōng,wàn jìng jù yī qí。
浪云出处殊,不悟东自西。làng yún chū chù shū,bù wù dōng zì xī。
向来功名辙,复入山水蹊。xiàng lái gōng míng zhé,fù rù shān shuǐ qī。
公今持左符,早晚朝金闺。gōng jīn chí zuǒ fú,zǎo wǎn cháo jīn guī。
生贤出世间,渠能绝攀跻。shēng xián chū shì jiān,qú néng jué pān jī。
要须了此心,泛应忘高低。yào xū le cǐ xīn,fàn yīng wàng gāo dī。
昔我盖已漫,今我亦非迷。xī wǒ gài yǐ màn,jīn wǒ yì fēi mí。

独居会稽官舍送僧游龟溪因记寄声弊庐

刘一止

老人年六十,生理常刺促。lǎo rén nián liù shí,shēng lǐ cháng cì cù。
归无一棱田,此事乱心曲。guī wú yī léng tián,cǐ shì luàn xīn qū。
妻孥渺相望,幼稚炯在目。qī nú miǎo xiāng wàng,yòu zhì jiǒng zài mù。
师今遇龟溪,山水无尽绿。shī jīn yù guī xī,shān shuǐ wú jǐn lǜ。
石壁严宝坊,泉甘宜杞菊。shí bì yán bǎo fāng,quán gān yí qǐ jú。
但恐斋厨空,眼饱不救腹。dàn kǒng zhāi chú kōng,yǎn bǎo bù jiù fù。
并山行径微,草露湿人足。bìng shān xíng jìng wēi,cǎo lù shī rén zú。
师访老人家,门前有修竹。shī fǎng lǎo rén jiā,mén qián yǒu xiū zhú。

酬王元渤舍人方智善学士求余作墨竹一首

刘一止

堂名似贤人似竹,瘦节孤高照崖谷。táng míng shì xián rén shì zhú,shòu jié gū gāo zhào yá gǔ。
百年人与竹俱化,尚有诸孙来借宿。bǎi nián rén yǔ zhú jù huà,shàng yǒu zhū sūn lái jiè sù。
家风爱竹馀底事,至今十饭九不肉。jiā fēng ài zhú yú dǐ shì,zhì jīn shí fàn jiǔ bù ròu。
惟应说食诳枯肠,更写寒梢媚幽独。wéi yīng shuō shí kuáng kū cháng,gèng xiě hán shāo mèi yōu dú。
王郎散带谈清虚,为竹造门颜不忸。wáng láng sàn dài tán qīng xū,wèi zhú zào mén yán bù niǔ。
方英炯炯貌臞甚,门倚江干千个绿。fāng yīng jiǒng jiǒng mào qú shén,mén yǐ jiāng gàn qiān gè lǜ。
两家人物总风流,石壁山前烟雨秋。liǎng jiā rén wù zǒng fēng liú,shí bì shān qián yān yǔ qiū。
岂惟千首轻万户,胸中世袭潇洒侯。qǐ wéi qiān shǒu qīng wàn hù,xiōng zhōng shì xí xiāo sǎ hóu。
我乃痴绝非画绝,怜此霜根贯金铁。wǒ nǎi chī jué fēi huà jué,lián cǐ shuāng gēn guàn jīn tiě。
短绡淡墨持似公,更听哦诗声激烈。duǎn xiāo dàn mò chí shì gōng,gèng tīng ó shī shēng jī liè。

题等侯轩一首

刘一止

苍官与青士,昔封潇洒侯。cāng guān yǔ qīng shì,xī fēng xiāo sǎ hóu。
万个俨相持,更比千户优。wàn gè yǎn xiāng chí,gèng bǐ qiān hù yōu。
道人心安乐,可念过不留。dào rén xīn ān lè,kě niàn guò bù liú。
延我听风窗,凄清韵天球。yán wǒ tīng fēng chuāng,qī qīng yùn tiān qiú。
傍瞻卧麟冢,卿云覆杯丘。bàng zhān wò lín zhǒng,qīng yún fù bēi qiū。
前峰郁岧峣,落涧缘道周。qián fēng yù tiáo yáo,luò jiàn yuán dào zhōu。
居然气象异,况乃世德修。jū rán qì xiàng yì,kuàng nǎi shì dé xiū。
他日名可占,子孙荷灵休。tā rì míng kě zhàn,zi sūn hé líng xiū。

访石林叶少蕴观文二首

刘一止

卿云覆其上,草木争鲜新。qīng yún fù qí shàng,cǎo mù zhēng xiān xīn。
竹露先参差,晴曦破萧晨。zhú lù xiān cān chà,qíng xī pò xiāo chén。
万石纷拱揖,静默自主宾。wàn shí fēn gǒng yī,jìng mò zì zhǔ bīn。
似中有老仙,云霞焕精神。shì zhōng yǒu lǎo xiān,yún xiá huàn jīng shén。
朝暮林壑间,搜抉出怪珍。cháo mù lín hè jiān,sōu jué chū guài zhēn。
风攲青箬笠,雨垫乌角巾。fēng qī qīng ruò lì,yǔ diàn wū jiǎo jīn。
山灵指相谓,个是夔龙身。shān líng zhǐ xiāng wèi,gè shì kuí lóng shēn。
如何轻世累,萧散意许真。rú hé qīng shì lèi,xiāo sàn yì xǔ zhēn。
了知衮衣贵,未若岩石亲。le zhī gǔn yī guì,wèi ruò yán shí qīn。
功名乃弃馀,道德受咨询。gōng míng nǎi qì yú,dào dé shòu zī xún。
我来追步趋,且复结胜因。wǒ lái zhuī bù qū,qiě fù jié shèng yīn。
剧谈到羲轩,愧此真天人。jù tán dào xī xuān,kuì cǐ zhēn tiān rén。

访石林叶少蕴观文二首

刘一止

夔龙在丘壑,神物发幽秘。kuí lóng zài qiū hè,shén wù fā yōu mì。
森然万琼瑰,参错分位置。sēn rán wàn qióng guī,cān cuò fēn wèi zhì。
踞地猛兽伏,拿空孤鸟厉。jù dì měng shòu fú,ná kōng gū niǎo lì。
先后相长雄,突怒疑攫噬。xiān hòu xiāng zhǎng xióng,tū nù yí jué shì。
各以奇自列,宁谓我独嗜。gè yǐ qí zì liè,níng wèi wǒ dú shì。
羊酪非不珍,莼羹有至味。yáng lào fēi bù zhēn,chún gēng yǒu zhì wèi。
郑公信骨鲠,我但见妩媚。zhèng gōng xìn gǔ gěng,wǒ dàn jiàn wǔ mèi。
种竹被崖峦,恶木不得地。zhǒng zhú bèi yá luán,è mù bù dé dì。
荃兰偏九畹,秽草惨无类。quán lán piān jiǔ wǎn,huì cǎo cǎn wú lèi。
造化初何心,被物自殊志。zào huà chū hé xīn,bèi wù zì shū zhì。
那知此岩傍,阅世等如寄。nà zhī cǐ yán bàng,yuè shì děng rú jì。
愿言赋丹青,远近同一视。yuàn yán fù dān qīng,yuǎn jìn tóng yī shì。

次韵倪文举芮国器扁舟见过溪上之作

刘一止

顿有两玉人,风流晋宋间。dùn yǒu liǎng yù rén,fēng liú jìn sòng jiān。
况复子倪子,妙思轻小山。kuàng fù zi ní zi,miào sī qīng xiǎo shān。
访我相后先,知我倦飞还。fǎng wǒ xiāng hòu xiān,zhī wǒ juàn fēi hái。
僮仆怪主人,羁絷如在闲。tóng pū guài zhǔ rén,jī zhí rú zài xián。
何曾得此客,能使意绪宽。hé céng dé cǐ kè,néng shǐ yì xù kuān。
从今望仙舟,我门肯常关。cóng jīn wàng xiān zhōu,wǒ mén kěn cháng guān。
春风孔郎溪,松下荆可班。chūn fēng kǒng láng xī,sōng xià jīng kě bān。

哭吴亦虚一首

刘一止

髯吴少年日,轻车驾飞黄。rán wú shǎo nián rì,qīng chē jià fēi huáng。
授简千人中,风流蔼东梁。shòu jiǎn qiān rén zhōng,fēng liú ǎi dōng liáng。
根植苦不牢,一朝陨清商。gēn zhí kǔ bù láo,yī cháo yǔn qīng shāng。
谁者不归尽,我独哀此郎。shuí zhě bù guī jǐn,wǒ dú āi cǐ láng。
人物秀且美,叔夜惭龙章。rén wù xiù qiě měi,shū yè cán lóng zhāng。
眼看一抔土,瘗此白璧光。yǎn kàn yī póu tǔ,yì cǐ bái bì guāng。
空馀百篇诗,老语惊摧藏。kōng yú bǎi piān shī,lǎo yǔ jīng cuī cáng。
孤儿将谁赖,门户如冰霜。gū ér jiāng shuí lài,mén hù rú bīng shuāng。
我非山巨源,感念徒悲伤。wǒ fēi shān jù yuán,gǎn niàn tú bēi shāng。
恨墨慰九泉,别语尚微茫。hèn mò wèi jiǔ quán,bié yǔ shàng wēi máng。

黄草道衣赞

刘一止

何草不黄,谁其纺绩。hé cǎo bù huáng,shuí qí fǎng jì。
持以售人,得不偿力。chí yǐ shòu rén,dé bù cháng lì。
居士少贱,组丽是饰。jū shì shǎo jiàn,zǔ lì shì shì。
力贫作奢,终愧于色。lì pín zuò shē,zhōng kuì yú sè。
居士老愚,山泽放逸。jū shì lǎo yú,shān zé fàng yì。
下泽有车,登山着屐。xià zé yǒu chē,dēng shān zhe jī。
被此草衣,相羊自适。bèi cǐ cǎo yī,xiāng yáng zì shì。
倦鹄依林,野麋卧石。juàn gǔ yī lín,yě mí wò shí。
维此草黄,不失士职。wéi cǐ cǎo huáng,bù shī shì zhí。
不以本然,随彼染习。bù yǐ běn rán,suí bǐ rǎn xí。
戒哉居士,服之无斁。jiè zāi jū shì,fú zhī wú yì。
馀年几何,以永厥德。yú nián jǐ hé,yǐ yǒng jué dé。

题丁氏堂六言四首

刘一止

妙喜何曾断取,竺峰几日飞来。miào xǐ hé céng duàn qǔ,zhú fēng jǐ rì fēi lái。
乞与溪山暮宿,都教浓翠成堆。qǐ yǔ xī shān mù sù,dōu jiào nóng cuì chéng duī。