古诗词

晁冲之

寄江子之

晁冲之

平生江季子,疏懒近忘吾。píng shēng jiāng jì zi,shū lǎn jìn wàng wú。
不啻三年别,如何一字无。bù chì sān nián bié,rú hé yī zì wú。
烧丹岣嵝令,酿酒步兵厨。shāo dān gǒu lǒu lìng,niàng jiǔ bù bīng chú。
二者将安择,功名莫浪图。èr zhě jiāng ān zé,gōng míng mò làng tú。

寄江子我

晁冲之

契阔三秋日,情亲四海兄。qì kuò sān qiū rì,qíng qīn sì hǎi xiōng。
只应常折柳,何必更班荆。zhǐ yīng cháng zhé liǔ,hé bì gèng bān jīng。
老把诗为活,遥将月伴行。lǎo bǎ shī wèi huó,yáo jiāng yuè bàn xíng。
功名君莫懒,吾病负平生。gōng míng jūn mò lǎn,wú bìng fù píng shēng。

怀苏门山

晁冲之

昔在新中日,苏门岁一游。xī zài xīn zhōng rì,sū mén suì yī yóu。
石连沙凿凿,水绕竹悠悠。shí lián shā záo záo,shuǐ rào zhú yōu yōu。
丘壑从兹得,江山及此不。qiū hè cóng zī dé,jiāng shān jí cǐ bù。
吾衰思卜筑,城阙恨淹留。wú shuāi sī bo zhù,chéng quē hèn yān liú。

夜坐

晁冲之

入夜暑气薄,辉辉星满空。rù yè shǔ qì báo,huī huī xīng mǎn kōng。
钩帘倚新月,却扇受微风。gōu lián yǐ xīn yuè,què shàn shòu wēi fēng。
痟混几时愈,浮楂何处通。xiāo hùn jǐ shí yù,fú zhā hé chù tōng。
轻生一快意,波浪五湖中。qīng shēng yī kuài yì,bō làng wǔ hú zhōng。

送僧

晁冲之

无端伏枕日,不见放舟时。wú duān fú zhěn rì,bù jiàn fàng zhōu shí。
晚得平安报,初成送别诗。wǎn dé píng ān bào,chū chéng sòng bié shī。
山深归履急,江阔度杯迟。shān shēn guī lǚ jí,jiāng kuò dù bēi chí。
定许同香火,终参惠远师。dìng xǔ tóng xiāng huǒ,zhōng cān huì yuǎn shī。

亭成

晁冲之

故里佗年隐,新亭此日成。gù lǐ tuó nián yǐn,xīn tíng cǐ rì chéng。
江山俱有助,草木尽知名。jiāng shān jù yǒu zhù,cǎo mù jǐn zhī míng。
圃菊黄浮酒,汀莼紫泛羹。pǔ jú huáng fú jiǔ,tīng chún zǐ fàn gēng。
松风如与便,愿许从诸生。sōng fēng rú yǔ biàn,yuàn xǔ cóng zhū shēng。

至日

晁冲之

短晷催长至,新晴改故阴。duǎn guǐ cuī zhǎng zhì,xīn qíng gǎi gù yīn。
风霜游子鬓,节序异乡心。fēng shuāng yóu zi bìn,jié xù yì xiāng xīn。
合坐呼卢转,分曹举白深。hé zuò hū lú zhuǎn,fēn cáo jǔ bái shēn。
百年家魏阙,存没一沾襟。bǎi nián jiā wèi quē,cún méi yī zhān jīn。

避暑普净院

晁冲之

夭矫柏如龙,清幽閟一宫。yāo jiǎo bǎi rú lóng,qīng yōu bì yī gōng。
庭无御史雨,门有大王风。tíng wú yù shǐ yǔ,mén yǒu dà wáng fēng。
今日名天下,群公坐此中。jīn rì míng tiān xià,qún gōng zuò cǐ zhōng。
阿戎相就语,历历见元丰。ā róng xiāng jiù yǔ,lì lì jiàn yuán fēng。

行泌水上

晁冲之

肃肃郊原静,牛羊草树间。sù sù jiāo yuán jìng,niú yáng cǎo shù jiān。
石矶寒不扫,水阁静常关。shí jī hán bù sǎo,shuǐ gé jìng cháng guān。
故里无消息,孤城绝往还。gù lǐ wú xiāo xī,gū chéng jué wǎng hái。
多愁独来此,犹得见河山。duō chóu dú lái cǐ,yóu dé jiàn hé shān。

荥泽驿阻雪

晁冲之

去年冬不雪,今雪太匆匆。qù nián dōng bù xuě,jīn xuě tài cōng cōng。
轻薄愁兼雨,攲斜怯受风。qīng báo chóu jiān yǔ,qī xié qiè shòu fēng。
雁依寒浦静,鸦噪暮林空。yàn yī hán pǔ jìng,yā zào mù lín kōng。
憔悴西征客,惟应白发同。qiáo cuì xī zhēng kè,wéi yīng bái fā tóng。

秋雨感事

晁冲之

苦雨荒秋宅,寒生木叶悲。kǔ yǔ huāng qiū zhái,hán shēng mù yè bēi。
半垂藤护壁,中缺蔓穿篱。bàn chuí téng hù bì,zhōng quē màn chuān lí。
书校时开帙,壶提日系丝。shū xiào shí kāi zhì,hú tí rì xì sī。
儒冠吾已误,何责五男儿。rú guān wú yǐ wù,hé zé wǔ nán ér。

次二十一兄

晁冲之

清秋九日至,晚菊两三开。qīng qiū jiǔ rì zhì,wǎn jú liǎng sān kāi。
愁把他乡酒,思登故国台。chóu bǎ tā xiāng jiǔ,sī dēng gù guó tái。
赐怀朝士宠,诗想从臣才。cì huái cháo shì chǒng,shī xiǎng cóng chén cái。
向晚能无泪,飘飘雁影来。xiàng wǎn néng wú lèi,piāo piāo yàn yǐng lái。

问讯次九日韵

晁冲之

问讯西南戍,提封莫远开。wèn xùn xī nán shù,tí fēng mò yuǎn kāi。
休传通蜀道,端可弃轮台。xiū chuán tōng shǔ dào,duān kě qì lún tái。
拟上平戎策,惭无属国才。nǐ shàng píng róng cè,cán wú shǔ guó cái。
何须千里马,远自渥洼来。hé xū qiān lǐ mǎ,yuǎn zì wò wā lái。

别饰道二十弟

晁冲之

少傅三朝老,文章壮九州。shǎo fù sān cháo lǎo,wén zhāng zhuàng jiǔ zhōu。
赋诗资政殿,赐字太清楼。fù shī zī zhèng diàn,cì zì tài qīng lóu。
拔烛辞轩陛,簪花近冕旒。bá zhú cí xuān bì,zān huā jìn miǎn liú。
庆门吾老矣,华国汝能不。qìng mén wú lǎo yǐ,huá guó rǔ néng bù。

别息道士二十弟

晁冲之

中令有清德,风流二百年。zhōng lìng yǒu qīng dé,fēng liú èr bǎi nián。
举家惟食粥,绝口不言钱。jǔ jiā wéi shí zhōu,jué kǒu bù yán qián。
里闬容吾老,庭闱赖汝贤。lǐ hàn róng wú lǎo,tíng wéi lài rǔ xián。
陶丘过范蠡,莫泛五湖船。táo qiū guò fàn lí,mò fàn wǔ hú chuán。

行武涉田中

晁冲之

惯习儿童喜,从容父老欢。guàn xí ér tóng xǐ,cóng róng fù lǎo huān。
桔槔看俯仰,稼穑愧艰难。jú gāo kàn fǔ yǎng,jià sè kuì jiān nán。
荷叶生池岸,蒲萄落井干。hé yè shēng chí àn,pú táo luò jǐng gàn。
求田如得此,当为驻征鞍。qiú tián rú dé cǐ,dāng wèi zhù zhēng ān。

挽十六叔父朝散其二

晁冲之

翰墨传名教,公深有世风。hàn mò chuán míng jiào,gōng shēn yǒu shì fēng。
斯文今乃丧,吾道亦何穷。sī wén jīn nǎi sàng,wú dào yì hé qióng。
埋玉嗟何及,挥金乐未终。mái yù jiē hé jí,huī jīn lè wèi zhōng。
子孙知心盛,断狱有阴功。zi sūn zhī xīn shèng,duàn yù yǒu yīn gōng。

和虞道二十三弟

晁冲之

向别已复久,此怀谁与明。xiàng bié yǐ fù jiǔ,cǐ huái shuí yǔ míng。
书来慰吾意,诗重识君情。shū lái wèi wú yì,shī zhòng shí jūn qíng。
放鹤惜未到,飞鸿今尚横。fàng hè xī wèi dào,fēi hóng jīn shàng héng。
何由一随汝,端为薄浮名。hé yóu yī suí rǔ,duān wèi báo fú míng。

二十一兄

晁冲之

金盘满贮华清水,看浴兰芽玉雪容。jīn pán mǎn zhù huá qīng shuǐ,kàn yù lán yá yù xuě róng。
自是乃翁怀直道,还为健妇有家风。zì shì nǎi wēng huái zhí dào,hái wèi jiàn fù yǒu jiā fēng。
树从此日栽成后,酒到他年酿熟中。shù cóng cǐ rì zāi chéng hòu,jiǔ dào tā nián niàng shú zhōng。
剩买嫁资挥百万,不悉婚与贵人通。shèng mǎi jià zī huī bǎi wàn,bù xī hūn yǔ guì rén tōng。

和人游李文和园

晁冲之

北李园池推甲第,西冈人物复诸生。běi lǐ yuán chí tuī jiǎ dì,xī gāng rén wù fù zhū shēng。
乘鸾此地回缑岭,走马何人出大明。chéng luán cǐ dì huí gōu lǐng,zǒu mǎ hé rén chū dà míng。
六月火云无复暑,百年水木有馀清。liù yuè huǒ yún wú fù shǔ,bǎi nián shuǐ mù yǒu yú qīng。
敢陪宾客追前辈,知子能诗近得声。gǎn péi bīn kè zhuī qián bèi,zhī zi néng shī jìn dé shēng。
1241234567