古诗词

晁冲之

道中

晁冲之

北风吹雨不能晴,羸病人骑瘦马行。běi fēng chuī yǔ bù néng qíng,léi bìng rén qí shòu mǎ xíng。
须发向来浑白尽,半缘忧患半多情。xū fā xiàng lái hún bái jǐn,bàn yuán yōu huàn bàn duō qíng。

次韵江子我蜡梅二首

晁冲之

步屧穿花醉晓风,翻枝摘叶兴何穷。bù xiè chuān huā zuì xiǎo fēng,fān zhī zhāi yè xīng hé qióng。
他年上苑求佳种,越白江红扫地空。tā nián shàng yuàn qiú jiā zhǒng,yuè bái jiāng hóng sǎo dì kōng。

次韵江子我蜡梅二首

晁冲之

江城仍似锦城无,半额轻黄笑越姝。jiāng chéng réng shì jǐn chéng wú,bàn é qīng huáng xiào yuè shū。
我亦少花如杜老,舍南为乞两三株。wǒ yì shǎo huā rú dù lǎo,shě nán wèi qǐ liǎng sān zhū。

和王立之蜡梅二首

晁冲之

茅檐竹坞两幽奇,岸帻寻花醉亦知。máo yán zhú wù liǎng yōu qí,àn zé xún huā zuì yì zhī。
崖蜜已成蜂去尽,夜寒惟有露房垂。yá mì yǐ chéng fēng qù jǐn,yè hán wéi yǒu lù fáng chuí。

和王立之蜡梅二首

晁冲之

老去攀翻兴益奇,招携风月作新知。lǎo qù pān fān xīng yì qí,zhāo xié fēng yuè zuò xīn zhī。
但令春酿皆如此,百罚深杯亦倒垂。dàn lìng chūn niàng jiē rú cǐ,bǎi fá shēn bēi yì dào chuí。

春日二首

晁冲之

男儿更老气如虹,知鬓何嫌似断蓬。nán ér gèng lǎo qì rú hóng,zhī bìn hé xián shì duàn péng。
欲问桃花借颜色,未甘着笑向春风。yù wèn táo huā jiè yán sè,wèi gān zhe xiào xiàng chūn fēng。

春日二首(其二)

晁冲之

阴阴溪曲绿交加,小雨翻萍上浅沙。yīn yīn xī qū lǜ jiāo jiā,xiǎo yǔ fān píng shàng qiǎn shā。
鹅鸭不知春去尽,争随流水趁桃花。é yā bù zhī chūn qù jǐn,zhēng suí liú shuǐ chèn táo huā。

暮春

晁冲之

溅溅流水曲穿沙,林叶深深不过鸦。jiàn jiàn liú shuǐ qū chuān shā,lín yè shēn shēn bù guò yā。
自恨春来浑不识,殷勤着地拾残花。zì hèn chūn lái hún bù shí,yīn qín zhe dì shí cán huā。

戏留次褒三十三弟

晁冲之

白下春泥尚未干,汴流更待小潺湲。bái xià chūn ní shàng wèi gàn,biàn liú gèng dài xiǎo chán yuán。
不知汝定成行不,寒食今无数日间。bù zhī rǔ dìng chéng xíng bù,hán shí jīn wú shù rì jiān。

王敦素许纸不至戏简促之

晁冲之

摩娑垢面戏陶泓,拂拭苍髯笑管城。mó suō gòu miàn xì táo hóng,fú shì cāng rán xiào guǎn chéng。
已与陈玄俱绝倒,从君更召楮先生。yǐ yǔ chén xuán jù jué dào,cóng jūn gèng zhào chǔ xiān shēng。

和虞道二十三弟

晁冲之

千载风流贺秘书,也知今有此人无。qiān zài fēng liú hè mì shū,yě zhī jīn yǒu cǐ rén wú。
吾家父子真相似,不愧朝廷乞鉴湖。wú jiā fù zi zhēn xiāng shì,bù kuì cháo tíng qǐ jiàn hú。

和二十二弟二首

晁冲之

静处偷看肘后书,幽栖古有此人无。jìng chù tōu kàn zhǒu hòu shū,yōu qī gǔ yǒu cǐ rén wú。
绿蓑青箬非吾事,白浪狂风满太湖。lǜ suō qīng ruò fēi wú shì,bái làng kuáng fēng mǎn tài hú。

和二十二弟二首

晁冲之

襟抱恢疏老更宽,笑谈终夕尽君欢。jīn bào huī shū lǎo gèng kuān,xiào tán zhōng xī jǐn jūn huān。
主人更有桃花面,病眼其如隔雾看。zhǔ rén gèng yǒu táo huā miàn,bìng yǎn qí rú gé wù kàn。

题超化寺壁

晁冲之

曲池风定碧澜平,小白鱼如镜里行。qū chí fēng dìng bì lán píng,xiǎo bái yú rú jìng lǐ xíng。
水竹再来应试我,壁间不用更题名。shuǐ zhú zài lái yīng shì wǒ,bì jiān bù yòng gèng tí míng。

夜行

晁冲之

老去功名意转疏,独骑瘦马取长途。lǎo qù gōng míng yì zhuǎn shū,dú qí shòu mǎ qǔ zhǎng tú。
孤村到晓犹灯火,知有人家夜读书。gū cūn dào xiǎo yóu dēng huǒ,zhī yǒu rén jiā yè dú shū。

读陈平传

晁冲之

刘郎白首尚多疑,百战功臣迹转危。liú láng bái shǒu shàng duō yí,bǎi zhàn gōng chén jì zhuǎn wēi。
致使文成谢封邑,未如还荐魏无知。zhì shǐ wén chéng xiè fēng yì,wèi rú hái jiàn wèi wú zhī。

积善堂诗

晁冲之

星次朝当赦,龙符夜改元。xīng cì cháo dāng shè,lóng fú yè gǎi yuán。
忽传优老诏,周及庶臣门。hū chuán yōu lǎo zhào,zhōu jí shù chén mén。
细札颁殊礼,陪封锡异恩。xì zhá bān shū lǐ,péi fēng xī yì ēn。
大酺堪一笑,束帛不须论。dà pú kān yī xiào,shù bó bù xū lùn。
缅想吾宗盛,恭惟母德尊。miǎn xiǎng wú zōng shèng,gōng wéi mǔ dé zūn。
孝忠兼仲子,辞翰竞诸孙。xiào zhōng jiān zhòng zi,cí hàn jìng zhū sūn。
掖诰金鸾润,宫衣翠翟温。yē gào jīn luán rùn,gōng yī cuì dí wēn。
万钱宾客贺,五色帝王言。wàn qián bīn kè hè,wǔ sè dì wáng yán。
谖草开新夏,蟠桃属旧樽。xuān cǎo kāi xīn xià,pán táo shǔ jiù zūn。
曲迎团扇度,舞接彩衣翻。qū yíng tuán shàn dù,wǔ jiē cǎi yī fān。
冰下看鱼尾,霜边见笋根。bīng xià kàn yú wěi,shuāng biān jiàn sǔn gēn。
英声彤管在,绘事画屏存。yīng shēng tóng guǎn zài,huì shì huà píng cún。
有客依同姓,逢人问故园。yǒu kè yī tóng xìng,féng rén wèn gù yuán。
淹留惊伏腊,俯仰愧晨昏。yān liú jīng fú là,fǔ yǎng kuì chén hūn。
西望浮云合,巾车拟载奔。xī wàng fú yún hé,jīn chē nǐ zài bēn。

雪效柳子厚

晁冲之

月落鸡声寒,晓色静茅屋。yuè luò jī shēng hán,xiǎo sè jìng máo wū。
开门惊不知,夜雪压修竹。kāi mén jīng bù zhī,yè xuě yā xiū zhú。
槎牙生新冰,鳞甲刻溪谷。chá yá shēng xīn bīng,lín jiǎ kè xī gǔ。
皛皛洲渚明,冽冽川原肃。xiǎo xiǎo zhōu zhǔ míng,liè liè chuān yuán sù。
孤蹲雀不动,沉酣客犹宿。gū dūn què bù dòng,chén hān kè yóu sù。
呼童晨汲归,独漱寒泉玉。hū tóng chén jí guī,dú shù hán quán yù。

拟一上人怀山之什

晁冲之

中夜雪打窗,灯暗火照屋。zhōng yè xuě dǎ chuāng,dēng àn huǒ zhào wū。
袖手地炉火,瓶声起丝竹。xiù shǒu dì lú huǒ,píng shēng qǐ sī zhú。
忆我故山房,松风韵崖谷。yì wǒ gù shān fáng,sōng fēng yùn yá gǔ。
山空牛斗寒,寺静鱼鼓肃。shān kōng niú dòu hán,sì jìng yú gǔ sù。
西寨鹿不归,东岭鹤独宿。xī zhài lù bù guī,dōng lǐng hè dú sù。
更想醉翁亭,两峰高并玉。gèng xiǎng zuì wēng tíng,liǎng fēng gāo bìng yù。

题鲁山温泉

晁冲之

平生耳熟闻骊山,梦寐不到临潼关。píng shēng ěr shú wén lí shān,mèng mèi bù dào lín tóng guān。
当年太液金井碧,温泉宛在关山间。dāng nián tài yè jīn jǐng bì,wēn quán wǎn zài guān shān jiān。
忆昔君来必十月,骑玉花骢带风雪。yì xī jūn lái bì shí yuè,qí yù huā cōng dài fēng xuě。
太真独侍沐浴边,鲸甲龙鳞影清绝。tài zhēn dú shì mù yù biān,jīng jiǎ lóng lín yǐng qīng jué。
五十年升平一迷,却驱万骑出关西。wǔ shí nián shēng píng yī mí,què qū wàn qí chū guān xī。
自为前朝同祸水,翻令后代异廉溪。zì wèi qián cháo tóng huò shuǐ,fān lìng hòu dài yì lián xī。
君不见汝海之南鲁山左,亦有此泉名不播。jūn bù jiàn rǔ hǎi zhī nán lǔ shān zuǒ,yì yǒu cǐ quán míng bù bō。
征夫问路说汤头,可怜是亦陈惊坐。zhēng fū wèn lù shuō tāng tóu,kě lián shì yì chén jīng zuò。
1241234567