古诗词

吕本中

作雨不成旱暑愈甚未能就道

吕本中

三日阴风雨不成,坐嫌冲暑作宵征。sān rì yīn fēng yǔ bù chéng,zuò xián chōng shǔ zuò xiāo zhēng。
敢因贫故累公子,尚欲闲时寻友生。gǎn yīn pín gù lèi gōng zi,shàng yù xián shí xún yǒu shēng。
兵甲未休心已醉,诗书颇费眼犹明。bīng jiǎ wèi xiū xīn yǐ zuì,shī shū pǒ fèi yǎn yóu míng。
便须准拟庵居用,拄杖绳床折脚铛。biàn xū zhǔn nǐ ān jū yòng,zhǔ zhàng shéng chuáng zhé jiǎo dāng。

荔子

吕本中

南征未厌苦关山,荔子今年已厌餐。nán zhēng wèi yàn kǔ guān shān,lì zi jīn nián yǐ yàn cān。
时有野僧来献供,每烦佳士约同盘。shí yǒu yě sēng lái xiàn gōng,měi fán jiā shì yuē tóng pán。
门前炎暑三伏旱,坐上冰霜六月寒。mén qián yán shǔ sān fú hàn,zuò shàng bīng shuāng liù yuè hán。
他日一尊须念此,中州传买半梨乾。tā rì yī zūn xū niàn cǐ,zhōng zhōu chuán mǎi bàn lí qián。

乾元真歇数约他日同庵居

吕本中

与君俱自走天涯,何处云山不是家。yǔ jūn jù zì zǒu tiān yá,hé chù yún shān bù shì jiā。
城市少留真梦事,林泉高卧亦空花。chéng shì shǎo liú zhēn mèng shì,lín quán gāo wò yì kōng huā。
久无佳句雕肝肾,漫有微言到齿牙。jiǔ wú jiā jù diāo gān shèn,màn yǒu wēi yán dào chǐ yá。
他日一庵如可必,愿分斋罢半瓯茶。tā rì yī ān rú kě bì,yuàn fēn zhāi bà bàn ōu chá。

闻二弟召对

吕本中

晚来忽雨已如秋,竹枕攲眠得自由。wǎn lái hū yǔ yǐ rú qiū,zhú zhěn qī mián dé zì yóu。
忽报诸郎例升进,颇容老子便归休。hū bào zhū láng lì shēng jìn,pǒ róng lǎo zi biàn guī xiū。
人传胡虏三年旱,势合山河一战收。rén chuán hú lǔ sān nián hàn,shì hé shān hé yī zhàn shōu。
顾我迂疏最宜病,只应随处见菟裘。gù wǒ yū shū zuì yí bìng,zhǐ yīng suí chù jiàn tú qiú。

将去福州

吕本中

委曲随人久未甘,翛然午枕睡方酣。wěi qū suí rén jiǔ wèi gān,xiāo rán wǔ zhěn shuì fāng hān。
功名到此终无分,身世从来百不堪。gōng míng dào cǐ zhōng wú fēn,shēn shì cóng lái bǎi bù kān。
为己工夫今粗晓,住山活计久相谙。wèi jǐ gōng fū jīn cū xiǎo,zhù shān huó jì jiǔ xiāng ān。
他时不用求三径,投老才须住一庵。tā shí bù yòng qiú sān jìng,tóu lǎo cái xū zhù yī ān。

奉呈鼓山云门二老

吕本中

汝水相逢今几年,只今同住海南偏。rǔ shuǐ xiāng féng jīn jǐ nián,zhǐ jīn tóng zhù hǎi nán piān。
月明本自无亏缺,山色何尝有变迁。yuè míng běn zì wú kuī quē,shān sè hé cháng yǒu biàn qiān。
他日会逢昆弟语,一时惊散老狐禅。tā rì huì féng kūn dì yǔ,yī shí jīng sàn lǎo hú chán。
倘因居士闲开口,却作冲和二月天。tǎng yīn jū shì xián kāi kǒu,què zuò chōng hé èr yuè tiān。

送范师厚宣谕四川

吕本中

老境侵寻久废诗,送君宁复似当时。lǎo jìng qīn xún jiǔ fèi shī,sòng jūn níng fù shì dāng shí。
虺隤病马犹长路,偃蹇寒松只旧枝。huī tuí bìng mǎ yóu zhǎng lù,yǎn jiǎn hán sōng zhǐ jiù zhī。
想得山川瞻使节,便令父老识家规。xiǎng dé shān chuān zhān shǐ jié,biàn lìng fù lǎo shí jiā guī。
圣朝本意惟宽大,网漏吞舟始合宜。shèng cháo běn yì wéi kuān dà,wǎng lòu tūn zhōu shǐ hé yí。

送徐林稚山赴江西漕

吕本中

总角相从四十年,如今衰病已华颠。zǒng jiǎo xiāng cóng sì shí nián,rú jīn shuāi bìng yǐ huá diān。
久无耆老可访事,尚喜交游不乏贤。jiǔ wú qí lǎo kě fǎng shì,shàng xǐ jiāo yóu bù fá xián。
未使从容持从橐,却令辛苦上江船。wèi shǐ cóng róng chí cóng tuó,què lìng xīn kǔ shàng jiāng chuán。
百城编户皆疲瘵,日望公来与息肩。bǎi chéng biān hù jiē pí zhài,rì wàng gōng lái yǔ xī jiān。

次秀亭韵二首

吕本中

忽见新亭起废基,暮云疏雨两霏霏。hū jiàn xīn tíng qǐ fèi jī,mù yún shū yǔ liǎng fēi fēi。
凭栏一望长江远,凿石新开小径微。píng lán yī wàng zhǎng jiāng yuǎn,záo shí xīn kāi xiǎo jìng wēi。
治世从今可招隐,至人何苦更藏辉。zhì shì cóng jīn kě zhāo yǐn,zhì rén hé kǔ gèng cáng huī。
使君不厌宾朋集,正为飘流到眼稀。shǐ jūn bù yàn bīn péng jí,zhèng wèi piāo liú dào yǎn xī。

次秀亭韵二首

吕本中

舟车来往闹回环,今日陪公得暂闲。zhōu chē lái wǎng nào huí huán,jīn rì péi gōng dé zàn xián。
渐喜著身人迹外,胜如随众马蹄间。jiàn xǐ zhù shēn rén jì wài,shèng rú suí zhòng mǎ tí jiān。
萦纡细数溪头路,苍翠遥看雨后山。yíng yū xì shù xī tóu lù,cāng cuì yáo kàn yǔ hòu shān。
正恐朝廷须旧物,不容常此面孱颜。zhèng kǒng cháo tíng xū jiù wù,bù róng cháng cǐ miàn càn yán。

师奴病化其一

吕本中

伴我闲中气味长,竹舆游历遍诸方。bàn wǒ xián zhōng qì wèi zhǎng,zhú yú yóu lì biàn zhū fāng。
火边每与人争席,睡起偏嫌犬吠床。huǒ biān měi yǔ rén zhēng xí,shuì qǐ piān xián quǎn fèi chuáng。
能与儿童较几许,贤于臧获便相忘。néng yǔ ér tóng jiào jǐ xǔ,xián yú zāng huò biàn xiāng wàng。
他生尚欲随吾在,要奉香炉漉水囊。tā shēng shàng yù suí wú zài,yào fèng xiāng lú lù shuǐ náng。

病中曾端伯见访

吕本中

不见仓曹十五年,江城相遇各华颠。bù jiàn cāng cáo shí wǔ nián,jiāng chéng xiāng yù gè huá diān。
何时更践邻居约,判断诸方五味禅。hé shí gèng jiàn lín jū yuē,pàn duàn zhū fāng wǔ wèi chán。
浮生扰扰乱初定,久病昏昏闲始便。fú shēng rǎo rǎo luàn chū dìng,jiǔ bìng hūn hūn xián shǐ biàn。
欲问小童寻大隗,胜于猛将画凌烟。yù wèn xiǎo tóng xún dà kuí,shèng yú měng jiāng huà líng yān。

送曾吉父

吕本中

吾道从来到处穷,八珍常与一箪同。wú dào cóng lái dào chù qióng,bā zhēn cháng yǔ yī dān tóng。
子房故是青云士,圮上乃逢黄石翁。zi fáng gù shì qīng yún shì,pǐ shàng nǎi féng huáng shí wēng。
圣学有传为可喜,宦游少味自无功。shèng xué yǒu chuán wèi kě xǐ,huàn yóu shǎo wèi zì wú gōng。
亦知湖岭如江浙,尽在先生指顾中。yì zhī hú lǐng rú jiāng zhè,jǐn zài xiān shēng zhǐ gù zhōng。

赠人

吕本中

坚卧因循欲过冬,故人无复马牛风。jiān wò yīn xún yù guò dōng,gù rén wú fù mǎ niú fēng。
得君好句能忘病,笑我长饥不讳穷。dé jūn hǎo jù néng wàng bìng,xiào wǒ zhǎng jī bù huì qióng。
清梦肯嫌斋舍冷,破囊常伴酒杯空。qīng mèng kěn xián zhāi shě lěng,pò náng cháng bàn jiǔ bēi kōng。
新正所愿长穷健,剩作歌诗准备公。xīn zhèng suǒ yuàn zhǎng qióng jiàn,shèng zuò gē shī zhǔn bèi gōng。

夜坐

吕本中

所至留连不计程,两年坚卧厌南征。suǒ zhì liú lián bù jì chéng,liǎng nián jiān wò yàn nán zhēng。
荒城日短溪山静,野寺人稀鹳鹤鸣。huāng chéng rì duǎn xī shān jìng,yě sì rén xī guàn hè míng。
药裹向人闲自好,文书到眼病犹明。yào guǒ xiàng rén xián zì hǎo,wén shū dào yǎn bìng yóu míng。
较量定力差精进,夜夜蒲团坐五更。jiào liàng dìng lì chà jīng jìn,yè yè pú tuán zuò wǔ gèng。

追记昔年正月十日宣城出城至广教

吕本中

尝忆他年在宛陵,好山松竹面层层。cháng yì tā nián zài wǎn líng,hǎo shān sōng zhú miàn céng céng。
江城气候犹含雪,草市人家已挂灯。jiāng chéng qì hòu yóu hán xuě,cǎo shì rén jiā yǐ guà dēng。
每怪愁肠难贮酒,时随拄杖出寻僧。měi guài chóu cháng nán zhù jiǔ,shí suí zhǔ zhàng chū xún sēng。
如今转觉衰颓甚,病坐南窗冷欲冰。rú jīn zhuǎn jué shuāi tuí shén,bìng zuò nán chuāng lěng yù bīng。

三衢上元

吕本中

俗事纷纷避作烦,梦中时厌雨声喧。sú shì fēn fēn bì zuò fán,mèng zhōng shí yàn yǔ shēng xuān。
但看闲客时来去,胜说群儿手覆翻。dàn kàn xián kè shí lái qù,shèng shuō qún ér shǒu fù fān。
事业不同俱可笑,形骸如此尚何言。shì yè bù tóng jù kě xiào,xíng hái rú cǐ shàng hé yán。
他年更有相逢话,同是三衢过上元。tā nián gèng yǒu xiāng féng huà,tóng shì sān qú guò shàng yuán。

赠人

吕本中

剩作闲官不计年,得公相近转翛然。shèng zuò xián guān bù jì nián,dé gōng xiāng jìn zhuǎn xiāo rán。
饱谙文字能生病,始信虚空不住禅。bǎo ān wén zì néng shēng bìng,shǐ xìn xū kōng bù zhù chán。
水涩船回休进棹,路长马倦莫加鞭。shuǐ sè chuán huí xiū jìn zhào,lù zhǎng mǎ juàn mò jiā biān。
漫成拙句为公寿,要作新正第一篇。màn chéng zhuō jù wèi gōng shòu,yào zuò xīn zhèng dì yī piān。

官闲赠人

吕本中

自喜闲官不计员,月叨微禄胜归田。zì xǐ xián guān bù jì yuán,yuè dāo wēi lù shèng guī tián。
药囊往往充诗稿,米券时时当酒钱。yào náng wǎng wǎng chōng shī gǎo,mǐ quàn shí shí dāng jiǔ qián。
忍病作劳吾不厌,对人无语子差贤。rěn bìng zuò láo wú bù yàn,duì rén wú yǔ zi chà xián。
不须更见卢溪老,会得安心即是禅。bù xū gèng jiàn lú xī lǎo,huì dé ān xīn jí shì chán。

即事

吕本中

十年不调张廷尉,一字拔人山巨源。shí nián bù diào zhāng tíng wèi,yī zì bá rén shān jù yuán。
万事重寻已陈迹,此公相对可忘言。wàn shì zhòng xún yǐ chén jì,cǐ gōng xiāng duì kě wàng yán。
故人久已音书绝,古寺终嫌市井喧。gù rén jiǔ yǐ yīn shū jué,gǔ sì zhōng xián shì jǐng xuān。
更欲移家近深僻,漫留书册教儿孙。gèng yù yí jiā jìn shēn pì,màn liú shū cè jiào ér sūn。