古诗词

谢逸

闺恨

谢逸

汲井浣我衣,伐石固我墉。jí jǐng huàn wǒ yī,fá shí gù wǒ yōng。
尘埃不被体,绝无人迹通。chén āi bù bèi tǐ,jué wú rén jì tōng。
洋洋西江水,我车不敢渡。yáng yáng xī jiāng shuǐ,wǒ chē bù gǎn dù。
夙驾岂不早,早行畏多露。sù jià qǐ bù zǎo,zǎo xíng wèi duō lù。
行止既有义,离合亦有时。xíng zhǐ jì yǒu yì,lí hé yì yǒu shí。
众人岂无心,不如我所止。zhòng rén qǐ wú xīn,bù rú wǒ suǒ zhǐ。

铁柱观

谢逸

豫章城南老子宫,阶前一柱立积铁。yù zhāng chéng nán lǎo zi gōng,jiē qián yī zhù lì jī tiě。
云是旌阳役万鬼,夜半舁来老蛟穴。yún shì jīng yáng yì wàn guǐ,yè bàn yú lái lǎo jiāo xué。
插定三江不沸腾,切勿摇撼乾坤裂。chā dìng sān jiāng bù fèi téng,qiè wù yáo hàn qián kūn liè。
苍苔包裹鳞皴皮,我欲摩挲手屡掣。cāng tái bāo guǒ lín cūn pí,wǒ yù mó sā shǒu lǚ chè。
旌阳挈家上天去,只留千夫应门户。jīng yáng qiè jiā shàng tiān qù,zhǐ liú qiān fū yīng mén hù。
西山高处风露寒,兹事恍惚从谁语。xī shān gāo chù fēng lù hán,zī shì huǎng hū cóng shuí yǔ。
安得猛士若朱亥,袖往南山击猛虎。ān dé měng shì ruò zhū hài,xiù wǎng nán shān jī měng hǔ。

右军墨池

谢逸

张芝学书池水黑,章草如芝古无敌。zhāng zhī xué shū chí shuǐ hēi,zhāng cǎo rú zhī gǔ wú dí。
右军睥睨难抗行,恨不临池作书癖。yòu jūn pì nì nán kàng xíng,hèn bù lín chí zuò shū pǐ。
云何汝水之上崔嵬峰,到今方池有遗墨。yún hé rǔ shuǐ zhī shàng cuī wéi fēng,dào jīn fāng chí yǒu yí mò。
此事不特古老传,往往故事书简册。cǐ shì bù tè gǔ lǎo chuán,wǎng wǎng gù shì shū jiǎn cè。
南丰先生欣得之,手挥巨笔飞霹雳。nán fēng xiān shēng xīn dé zhī,shǒu huī jù bǐ fēi pī lì。
云是逸少徜徉山水间,笔墨淋漓此其迹。yún shì yì shǎo cháng yáng shān shuǐ jiān,bǐ mò lín lí cǐ qí jì。
呜呼胜事妙入神,千年尺水清粼粼。wū hū shèng shì miào rù shén,qiān nián chǐ shuǐ qīng lín lín。
有时水面浮墨过,纷纷郁郁非烟云。yǒu shí shuǐ miàn fú mò guò,fēn fēn yù yù fēi yān yún。
我书敧倾不成字,秋雁斜行落窗纸。wǒ shū jī qīng bù chéng zì,qiū yàn xié xíng luò chuāng zhǐ。
印泥沙法安可传,独抚馀踪玩清泚。yìn ní shā fǎ ān kě chuán,dú fǔ yú zōng wán qīng cǐ。
但当一日书一箱,笔踪或在子钦行。dàn dāng yī rì shū yī xiāng,bǐ zōng huò zài zi qīn xíng。
他年若榜凌云殿,定不悬橙白头如仲将。tā nián ruò bǎng líng yún diàn,dìng bù xuán chéng bái tóu rú zhòng jiāng。

彩烟山

谢逸

吾闻沃洲天姥间,又有彩烟之高山。wú wén wò zhōu tiān lǎo jiān,yòu yǒu cǎi yān zhī gāo shān。
山上之冈三十里,平视天姥浮青鬟。shān shàng zhī gāng sān shí lǐ,píng shì tiān lǎo fú qīng huán。
其中隐者吾所羡,身世长与浮云闲。qí zhōng yǐn zhě wú suǒ xiàn,shēn shì zhǎng yǔ fú yún xián。
种术可疗九州疾,种稻自给千家餐。zhǒng shù kě liáo jiǔ zhōu jí,zhǒng dào zì gěi qiān jiā cān。
橘柑枣栗与桑柘,种者不少资者繁。jú gān zǎo lì yǔ sāng zhè,zhǒng zhě bù shǎo zī zhě fán。

拟岘台

谢逸

董奉山中种杏,玄都观里栽桃。dǒng fèng shān zhōng zhǒng xìng,xuán dōu guān lǐ zāi táo。
清旷孰如此地,登临况是吾曹。qīng kuàng shú rú cǐ dì,dēng lín kuàng shì wú cáo。
城下一江水碧,江边百尺台高。chéng xià yī jiāng shuǐ bì,jiāng biān bǎi chǐ tái gāo。
倦蝶舞酣花坞,惊鸥飞掠鱼舠。juàn dié wǔ hān huā wù,jīng ōu fēi lüè yú dāo。
客子自来如燕,世事相黏若蚝。kè zi zì lái rú yàn,shì shì xiāng nián ruò háo。
何当有酒径醉,凉州不博葡萄。hé dāng yǒu jiǔ jìng zuì,liáng zhōu bù bó pú táo。

以水沉香寄吕居仁戏作六言二首

谢逸

纸帐竹窗夜永,蒲团棐几人闲。zhǐ zhàng zhú chuāng yè yǒng,pú tuán fěi jǐ rén xián。
万籁声沈沙界,一炉香袅禅关。wàn lài shēng shěn shā jiè,yī lú xiāng niǎo chán guān。

以水沉香寄吕居仁戏作六言二首

谢逸

海上人多逐臭,水沈价不论钱。hǎi shàng rén duō zhú chòu,shuǐ shěn jià bù lùn qián。
自是渠无佛性,非关鼻孔寥天。zì shì qú wú fú xìng,fēi guān bí kǒng liáo tiān。
207«567891011