古诗词

方蒙仲

天基节当筵致语口号

方蒙仲

晓日金门气郁葱,人间万里总祥风。xiǎo rì jīn mén qì yù cōng,rén jiān wàn lǐ zǒng xiáng fēng。
再登况遇三登盛,独乐何如众乐同。zài dēng kuàng yù sān dēng shèng,dú lè hé rú zhòng lè tóng。
行有玉觞陪迩列,岂无金鉴洞遗忠。xíng yǒu yù shāng péi ěr liè,qǐ wú jīn jiàn dòng yí zhōng。
天恩年寿何分别,尽在簪花舞蹈中。tiān ēn nián shòu hé fēn bié,jǐn zài zān huā wǔ dǎo zhōng。

兼山会食

方蒙仲

惯从客里换春秋,愧见平生马少游。guàn cóng kè lǐ huàn chūn qiū,kuì jiàn píng shēng mǎ shǎo yóu。
怀去仅赢一黄敕,传呼能得几苍头。huái qù jǐn yíng yī huáng chì,chuán hū néng dé jǐ cāng tóu。
浮沉冷宦存吾拙,梦寐清言写我忧。fú chén lěng huàn cún wú zhuō,mèng mèi qīng yán xiě wǒ yōu。
屡欲相从奏咸夏,怕惊俚耳又休休。lǚ yù xiāng cóng zòu xián xià,pà jīng lǐ ěr yòu xiū xiū。

学厅桃符

方蒙仲

头胪如此可何官,习气居然简册间。tóu lú rú cǐ kě hé guān,xí qì jū rán jiǎn cè jiān。
似有宿缘吾士友,差强人意此溪山。shì yǒu sù yuán wú shì yǒu,chà qiáng rén yì cǐ xī shān。
青衿笑语非为冷,黄卷工夫可得闲。qīng jīn xiào yǔ fēi wèi lěng,huáng juǎn gōng fū kě dé xián。
珍重相期进明德,莫教具素有惭颜。zhēn zhòng xiāng qī jìn míng dé,mò jiào jù sù yǒu cán yán。

学厅桃符

方蒙仲

非民非吏一闲身,倏忽空山又见春。fēi mín fēi lì yī xián shēn,shū hū kōng shān yòu jiàn chūn。
明月清风终岁有,浮云苍物几番新。míng yuè qīng fēng zhōng suì yǒu,fú yún cāng wù jǐ fān xīn。
不知世有弹冠事,但愿门多挟册人。bù zhī shì yǒu dàn guān shì,dàn yuàn mén duō xié cè rén。
畴昔东嘉子徐子,勉旃傥可嗣芳尘。chóu xī dōng jiā zi xú zi,miǎn zhān tǎng kě sì fāng chén。

学厅桃符

方蒙仲

而立之年不啻过,十分减尽少年豪。ér lì zhī nián bù chì guò,shí fēn jiǎn jǐn shǎo nián háo。
吃它官饭如何稳,着了朝衫说甚高。chī tā guān fàn rú hé wěn,zhe le cháo shān shuō shén gāo。
勤向溪山供日课,剩栽花木足年劳。qín xiàng xī shān gōng rì kè,shèng zāi huā mù zú nián láo。
客来不周嗟无肉,菜本新添数百窠。kè lái bù zhōu jiē wú ròu,cài běn xīn tiān shù bǎi kē。

熙春朝阳

方蒙仲

山占樵城最上头,眼前历历记曾游。shān zhàn qiáo chéng zuì shàng tóu,yǎn qián lì lì jì céng yóu。
古来不少二千石,海内今谁第一流。gǔ lái bù shǎo èr qiān shí,hǎi nèi jīn shuí dì yī liú。
小队未妨需隙暇,大书已觉振岩幽。xiǎo duì wèi fáng xū xì xiá,dà shū yǐ jué zhèn yán yōu。
于今幸际丰登日,满泛松觥剩句酬。yú jīn xìng jì fēng dēng rì,mǎn fàn sōng gōng shèng jù chóu。

红梅

方蒙仲

不但色秾华,更觉香幽迥。bù dàn sè nóng huá,gèng jué xiāng yōu jiǒng。
笑杀海棠仙,死抱渊材恨。xiào shā hǎi táng xiān,sǐ bào yuān cái hèn。

消梅

方蒙仲

四月沙河市,青盆雪色盐。sì yuè shā hé shì,qīng pén xuě sè yán。
吴儿甘美饫,可是喜酸咸。wú ér gān měi yù,kě shì xǐ suān xián。

绿萼梅

方蒙仲

楚楚碧霞裳,轻轻青玉履。chǔ chǔ bì xiá shang,qīng qīng qīng yù lǚ。
三千一太真,道妆侍天子。sān qiān yī tài zhēn,dào zhuāng shì tiān zi。

鸳鸯梅

方蒙仲

夜半长生殿,金钗恨最长。yè bàn zhǎng shēng diàn,jīn chāi hèn zuì zhǎng。
分明后身是,环子伴三郎。fēn míng hòu shēn shì,huán zi bàn sān láng。

层梅

方蒙仲

化工真是巧,玉蕊更层层。huà gōng zhēn shì qiǎo,yù ruǐ gèng céng céng。
若使□□刻,千年犹未成。ruò shǐ kè,qiān nián yóu wèi chéng。

黄香梅

方蒙仲

香清还耐久,粲粲镂金葩。xiāng qīng hái nài jiǔ,càn càn lòu jīn pā。
想见蜂为蜡,单方采此花。xiǎng jiàn fēng wèi là,dān fāng cǎi cǐ huā。

黄梅

方蒙仲

双雀啅馀芳,长记来时路。shuāng què zhuó yú fāng,zhǎng jì lái shí lù。
瞥见金弹丸,相呼远飞去。piē jiàn jīn dàn wán,xiāng hū yuǎn fēi qù。

青梅如豆

方蒙仲

春去雨霏霏,青梅未接时。chūn qù yǔ fēi fēi,qīng méi wèi jiē shí。
青青几万斛,可惜不充饥。qīng qīng jǐ wàn hú,kě xī bù chōng jī。

盐梅

方蒙仲

众口一酸调,佳处在味外。zhòng kǒu yī suān diào,jiā chù zài wèi wài。
忽使水火争,谁令居鼎鼐。hū shǐ shuǐ huǒ zhēng,shuí lìng jū dǐng nài。

墨梅

方蒙仲

补之敕谥村,简斋致公辅。bǔ zhī chì shì cūn,jiǎn zhāi zhì gōng fǔ。
未必画惭诗,只为遇不遇。wèi bì huà cán shī,zhǐ wèi yù bù yù。

旋开梅

方蒙仲

邻笛不须吹,惊喷枝头雪。lín dí bù xū chuī,jīng pēn zhī tóu xuě。
主人日日来,长见开时节。zhǔ rén rì rì lái,zhǎng jiàn kāi shí jié。

半开梅

方蒙仲

含情笑不言,政是多情处。hán qíng xiào bù yán,zhèng shì duō qíng chù。
参得个中禅,此事尝分付。cān dé gè zhōng chán,cǐ shì cháng fēn fù。

盛开梅其一

方蒙仲

烂熳不须怜,摇落尤佳致。làn màn bù xū lián,yáo luò yóu jiā zhì。
身卧积藓中,受事天富贵。shēn wò jī xiǎn zhōng,shòu shì tiān fù guì。

落梅

方蒙仲

青冢锁香魂,罗浮埋玉质。qīng zhǒng suǒ xiāng hún,luó fú mái yù zhì。
美人薄命多,临风空太息。měi rén báo mìng duō,lín fēng kōng tài xī。
2131234567»