古诗词

文彦博

近以洛花寄献斋阁蒙赐诗五绝褒借今辄成五篇以答来贶

文彦博

后园不见栽桃李,旧尹无能可自知。hòu yuán bù jiàn zāi táo lǐ,jiù yǐn wú néng kě zì zhī。
从使当时曾手植,经今十载亦凋衰。cóng shǐ dāng shí céng shǒu zhí,jīng jīn shí zài yì diāo shuāi。

承伯寿大蓬惠书寄大小钵囊花并语及敝居松下石上之饮因成二小诗

文彦博

片石长松时下有,青山绿水觉来无。piàn shí zhǎng sōng shí xià yǒu,qīng shān lǜ shuǐ jué lái wú。
姚黄赏尽东归去,六六峰前会酒徒。yáo huáng shǎng jǐn dōng guī qù,liù liù fēng qián huì jiǔ tú。

承伯寿大蓬惠书寄大小钵囊花并语及敝居松下石上之饮因成二小诗

文彦博

大小钵囊花色好,不知得似此间无。dà xiǎo bō náng huā sè hǎo,bù zhī dé shì cǐ jiān wú。
玉华峰下应频赏,绮里园中是饮徒。yù huá fēng xià yīng pín shǎng,qǐ lǐ yuán zhōng shì yǐn tú。

次韵留守相公洛中金橘

文彦博

嘉实本从南地产,移栽洛土结成时。jiā shí běn cóng nán dì chǎn,yí zāi luò tǔ jié chéng shí。
逾淮未必全为枳,方信中邦物物宜。yú huái wèi bì quán wèi zhǐ,fāng xìn zhōng bāng wù wù yí。

偶书扇面

文彦博

人生七十古来稀,老境来侵老病随。rén shēng qī shí gǔ lái xī,lǎo jìng lái qīn lǎo bìng suí。
自算愚年垂九十,也须惭愧耳聋迟。zì suàn yú nián chuí jiǔ shí,yě xū cán kuì ěr lóng chí。

中书令鲁国宣靖鲁公挽词其三

文彦博

龟蒙启土世传荣,犹倚耆英作政卿。guī méng qǐ tǔ shì chuán róng,yóu yǐ qí yīng zuò zhèng qīng。
及见伯禽亲拜后,方知遗爱在元成。jí jiàn bó qín qīn bài hòu,fāng zhī yí ài zài yuán chéng。

中书令鲁国宣靖鲁公挽词其三

文彦博

穆穆罢朝嗟不憗,冲冲停市叹如仁。mù mù bà cháo jiē bù yìn,chōng chōng tíng shì tàn rú rén。
生刍絮酒难亲致,薤曲书成泪满巾。shēng chú xù jiǔ nán qīn zhì,xiè qū shū chéng lèi mǎn jīn。

司马温公挽词其三

文彦博

昔有乡贤阳道州,亦闻比近有松楸。xī yǒu xiāng xián yáng dào zhōu,yì wén bǐ jìn yǒu sōng qiū。
新阡便合开三径,同气相求好并游。xīn qiān biàn hé kāi sān jìng,tóng qì xiāng qiú hǎo bìng yóu。

司马温公挽词其三

文彦博

傅岩旧迹今犹在,兼与安平祖庙邻。fù yán jiù jì jīn yóu zài,jiān yǔ ān píng zǔ miào lín。
贤相裔孙还卜宅,先畴吉土是归真。xián xiāng yì sūn hái bo zhái,xiān chóu jí tǔ shì guī zhēn。

司马赠太傅康国韩公挽词其二

文彦博

洛城曾与公相别,已为人生老别难。luò chéng céng yǔ gōng xiāng bié,yǐ wèi rén shēng lǎo bié nán。
今作绋讴成永诀,满襟悲泪转汍澜。jīn zuò fú ōu chéng yǒng jué,mǎn jīn bēi lèi zhuǎn wán lán。

司马赠太傅康国韩公挽词其二

文彦博

西豪居在许东偏,丹旐遥遥过许田。xī háo jū zài xǔ dōng piān,dān zhào yáo yáo guò xǔ tián。
欲问相君真宅处,高平吉地是新阡。yù wèn xiāng jūn zhēn zhái chù,gāo píng jí dì shì xīn qiān。

中书侍郎傅公挽词其二

文彦博

贤业虽长命不融,从来此恨古今同。xián yè suī zhǎng mìng bù róng,cóng lái cǐ hèn gǔ jīn tóng。
为霖作砺君家事,未尽舒张数已穷。wèi lín zuò lì jūn jiā shì,wèi jǐn shū zhāng shù yǐ qióng。

中书侍郎傅公挽词其二

文彦博

常爱龙潭龟岛上,移床醉卧绿髯中。cháng ài lóng tán guī dǎo shàng,yí chuáng zuì wò lǜ rán zhōng。
茂林修竹皆如旧,惟叹人琴遂一空。mào lín xiū zhú jiē rú jiù,wéi tàn rén qín suì yī kōng。

太尉韩国文忠富公哀词其四

文彦博

去年春作耆英会,一坐簪绅仰典刑。qù nián chūn zuò qí yīng huì,yī zuò zān shēn yǎng diǎn xíng。
今日共嗟天不憗,惟瞻英范在丹青。jīn rì gòng jiē tiān bù yìn,wéi zhān yīng fàn zài dān qīng。

太尉韩国文忠富公哀词其四

文彦博

达观定知无怛化,常情未免怆离魂。dá guān dìng zhī wú dá huà,cháng qíng wèi miǎn chuàng lí hún。
邛山土厚虽埋玉,遗烈馀芬万古存。qióng shān tǔ hòu suī mái yù,yí liè yú fēn wàn gǔ cún。

故开府太师王公挽词

文彦博

昔年壶洛赴三城,华发青云叙故情。xī nián hú luò fù sān chéng,huá fā qīng yún xù gù qíng。
今日人琴俱已矣,犹传乐府沁园声。jīn rì rén qín jù yǐ yǐ,yóu chuán lè fǔ qìn yuán shēng。

故开府太师王公挽词

文彦博

天圣年中始得朋,后陪孟洛两交承。tiān shèng nián zhōng shǐ dé péng,hòu péi mèng luò liǎng jiāo chéng。
追思往事浑如梦,老泪如倾自不胜。zhuī sī wǎng shì hún rú mèng,lǎo lèi rú qīng zì bù shèng。

故开府太师王公挽词

文彦博

前岁公图归洛中,待君同赏状元红。qián suì gōng tú guī luò zhōng,dài jūn tóng shǎng zhuàng yuán hóng。
人间万事难如意,须把兴亡付坏空。rén jiān wàn shì nán rú yì,xū bǎ xīng wáng fù huài kōng。

楚正议

文彦博

出处交游五十春,洛城晚岁卜亲邻。chū chù jiāo yóu wǔ shí chūn,luò chéng wǎn suì bo qīn lín。
东斋锦襻清谈处,今日重来泪满襟。dōng zhāi jǐn pàn qīng tán chù,jīn rì zhòng lái lèi mǎn jīn。

楚正议

文彦博

大抵神存体不留,万安山下宅松楸。dà dǐ shén cún tǐ bù liú,wàn ān shān xià zhái sōng qiū。
平生燕集歌欢友,伯寿应同泉下游。píng shēng yàn jí gē huān yǒu,bó shòu yīng tóng quán xià yóu。