古诗词

王庭圭

题周忘机画轴

王庭圭

罗浮飞瀑落九天,尺素倒流三峡泉。luó fú fēi pù luò jiǔ tiān,chǐ sù dào liú sān xiá quán。
怪底晴窗起风雨,洞庭野色潇湘烟。guài dǐ qíng chuāng qǐ fēng yǔ,dòng tíng yě sè xiāo xiāng yān。
平生江山入吾手,况有对坐南昌仙。píng shēng jiāng shān rù wú shǒu,kuàng yǒu duì zuò nán chāng xiān。
不须作此无声画,妙画自以无声传。bù xū zuò cǐ wú shēng huà,miào huà zì yǐ wú shēng chuán。

次韵李教授闵雨

王庭圭

赤帷使者朱斑车,重檐飞盖遮日乌。chì wéi shǐ zhě zhū bān chē,zhòng yán fēi gài zhē rì wū。
佛前下马来跪炉,草木焦卷苗欲枯。fú qián xià mǎ lái guì lú,cǎo mù jiāo juǎn miáo yù kū。
我亦本是耕田夫,仅能识字勤须臾。wǒ yì běn shì gēng tián fū,jǐn néng shí zì qín xū yú。
吟诗闵雨作时无,空劳皱眉捋髭须。yín shī mǐn yǔ zuò shí wú,kōng láo zhòu méi lǚ zī xū。
安得年丰鼓不桴,便足饱饭甘樵苏。ān dé nián fēng gǔ bù fú,biàn zú bǎo fàn gān qiáo sū。

观徐明叔画湘西磨崖图

王庭圭

衡山高出北斗边,九疑苍梧相属联。héng shān gāo chū běi dòu biān,jiǔ yí cāng wú xiāng shǔ lián。
群峰环走如却立,山脚插入潇湘川。qún fēng huán zǒu rú què lì,shān jiǎo chā rù xiāo xiāng chuān。
朱陵渺邈迷处所,白鹤喷薄飞流泉。zhū líng miǎo miǎo mí chù suǒ,bái hè pēn báo fēi liú quán。
坐看徐郎拂绢素,尽驱山岳置眼前。zuò kàn xú láng fú juàn sù,jǐn qū shān yuè zhì yǎn qián。
徐郎岂是真画手,酒酣游戏乃其天。xú láng qǐ shì zhēn huà shǒu,jiǔ hān yóu xì nǎi qí tiān。
巴陵洞庭连浦溆,鲸鲵蟠穴为贼渊。bā líng dòng tíng lián pǔ xù,jīng ní pán xué wèi zéi yuān。
诏谓将军出旗鼓,楼船蹴踏惊浪喧。zhào wèi jiāng jūn chū qí gǔ,lóu chuán cù tà jīng làng xuān。
欃枪夜落照湖水,雕弓十万犹控弦。chán qiāng yè luò zhào hú shuǐ,diāo gōng shí wàn yóu kòng xián。
湘西古寺最奇绝,丹崖翠壁开何年。xiāng xī gǔ sì zuì qí jué,dān yá cuì bì kāi hé nián。
况公文章善叙事,大字怪伟宜镵镌。kuàng gōng wén zhāng shàn xù shì,dà zì guài wěi yí chán juān。
中书异时观落笔,因烦吮墨图凌烟。zhōng shū yì shí guān luò bǐ,yīn fán shǔn mò tú líng yān。
孟公韩公毛发动,腰靫大羽冠进贤。mèng gōng hán gōng máo fā dòng,yāo chá dà yǔ guān jìn xián。
他年中兴事可考,公名亦与兹山传。tā nián zhōng xīng shì kě kǎo,gōng míng yì yǔ zī shān chuán。

和介甫少狂喜文章

王庭圭

少狂喜文章,顶戴千佛名。shǎo kuáng xǐ wén zhāng,dǐng dài qiān fú míng。
年大意转拙,肠饥犹舌耕。nián dà yì zhuǎn zhuō,cháng jī yóu shé gēng。
笔扛百斛鼎,诗当五言城。bǐ káng bǎi hú dǐng,shī dāng wǔ yán chéng。
傥无封侯骨,止是识字氓。tǎng wú fēng hóu gǔ,zhǐ shì shí zì máng。
长安公卿中,阅人如践更。zhǎng ān gōng qīng zhōng,yuè rén rú jiàn gèng。
扁舟苟能办,自足了一生。biǎn zhōu gǒu néng bàn,zì zú le yī shēng。

赠刘允升

王庭圭

我家神螺峰,与子邻井闬。wǒ jiā shén luó fēng,yǔ zi lín jǐng hàn。
闻名初识面,逸气起天半。wén míng chū shí miàn,yì qì qǐ tiān bàn。
坐久语翻澜,诗文星斗烂。zuò jiǔ yǔ fān lán,shī wén xīng dòu làn。
刺口论世事,极能原治乱。cì kǒu lùn shì shì,jí néng yuán zhì luàn。
洗我冰雪怀,韵出眉宇灿。xǐ wǒ bīng xuě huái,yùn chū méi yǔ càn。
遂于交游内,得此一好汉。suì yú jiāo yóu nèi,dé cǐ yī hǎo hàn。
自言长沙来,幕府天下冠。zì yán zhǎng shā lái,mù fǔ tiān xià guān。
相公秉旄钺,英僚照藩翰。xiāng gōng bǐng máo yuè,yīng liáo zhào fān hàn。
辟书欲交飞,置我在门馆。pì shū yù jiāo fēi,zhì wǒ zài mén guǎn。
事系国轻重,忽逐云雨散。shì xì guó qīng zhòng,hū zhú yún yǔ sàn。
请君企踵待,势若马脱绊。qǐng jūn qǐ zhǒng dài,shì ruò mǎ tuō bàn。
他年恐未免,成此奇一段。tā nián kǒng wèi miǎn,chéng cǐ qí yī duàn。

刘端行自建溪归数来斗茶大小数十战予惧其坚壁不出为作斗茶诗一首且挑之使战也

王庭圭

乱云碾破苍龙璧,自言鏖战无勍敌。luàn yún niǎn pò cāng lóng bì,zì yán áo zhàn wú qíng dí。
一朝倒垒空壁来,似觉人马俱辟易。yī cháo dào lěi kōng bì lái,shì jué rén mǎ jù pì yì。
我家文开如此儿,客欲造门忧水厄。wǒ jiā wén kāi rú cǐ ér,kè yù zào mén yōu shuǐ è。
酒兵先已下愁城,破睡论功如破贼。jiǔ bīng xiān yǐ xià chóu chéng,pò shuì lùn gōng rú pò zéi。
惟君盛气敢争衡,重看鸣鼍斗春色。wéi jūn shèng qì gǎn zhēng héng,zhòng kàn míng tuó dòu chūn sè。

次韵酬向县丞

王庭圭

平昔君家瀛阁老,少日结交名誉早。píng xī jūn jiā yíng gé lǎo,shǎo rì jié jiāo míng yù zǎo。
眼中忽失如此人,尚喜诸郎美风调。yǎn zhōng hū shī rú cǐ rén,shàng xǐ zhū láng měi fēng diào。
前年寄书识英妙,经岁初酬君勿诮。qián nián jì shū shí yīng miào,jīng suì chū chóu jūn wù qiào。
后会相逢应可期,顾我形容未枯槁。hòu huì xiāng féng yīng kě qī,gù wǒ xíng róng wèi kū gǎo。

送叙浦令宋元老总干

王庭圭

轺车昔参使者驺,万里粟帛咸括搜。yáo chē xī cān shǐ zhě zōu,wàn lǐ sù bó xián kuò sōu。
荆蛮小县天一陬,却来执板拜督邮。jīng mán xiǎo xiàn tiān yī zōu,què lái zhí bǎn bài dū yóu。
督邮偃蹇聊复尔,鹤书夜逐秋风起。dū yóu yǎn jiǎn liáo fù ěr,hè shū yè zhú qiū fēng qǐ。
峨冠端恐立螭头,汗脚行当踏龙尾。é guān duān kǒng lì chī tóu,hàn jiǎo xíng dāng tà lóng wěi。
公家有儿才毁齿,背诵六经如泻水。gōng jiā yǒu ér cái huǐ chǐ,bèi sòng liù jīng rú xiè shuǐ。
九重天子念勤劳,令试礼部收英髦。jiǔ zhòng tiān zi niàn qín láo,lìng shì lǐ bù shōu yīng máo。
愿作文章惊四海,他年一钓连六鳌。yuàn zuò wén zhāng jīng sì hǎi,tā nián yī diào lián liù áo。
但知工部好骥子,勿怪将军寻凤毛。dàn zhī gōng bù hǎo jì zi,wù guài jiāng jūn xún fèng máo。

题惠崇画秋江凫雁

王庭圭

老崇学画如学禅,中年悟入理或然。lǎo chóng xué huà rú xué chán,zhōng nián wù rù lǐ huò rán。
长江未落凫雁下,舒卷忽若无丹铅。zhǎng jiāng wèi luò fú yàn xià,shū juǎn hū ruò wú dān qiān。
定自维摩三昧里,半幅生绢开万里。dìng zì wéi mó sān mèi lǐ,bàn fú shēng juàn kāi wàn lǐ。
不用并州快剪刀,断取铁围山下水。bù yòng bìng zhōu kuài jiǎn dāo,duàn qǔ tiě wéi shān xià shuǐ。

次韵傅彦本三首

王庭圭

介子赍金持汉节,欲斩楼兰言剀切。jiè zi jī jīn chí hàn jié,yù zhǎn lóu lán yán kǎi qiè。
建康家谱不传人,万口讴谣同一舌。jiàn kāng jiā pǔ bù chuán rén,wàn kǒu ōu yáo tóng yī shé。
仍闻载书盈几车,指甲生花掌卧蛇。réng wén zài shū yíng jǐ chē,zhǐ jiǎ shēng huā zhǎng wò shé。
祖风凛凛世不乏,笑我穷山采蕨芽。zǔ fēng lǐn lǐn shì bù fá,xiào wǒ qióng shān cǎi jué yá。

次韵傅彦本三首

王庭圭

友琴安用胡公节,帘卷鸣弦自清切。yǒu qín ān yòng hú gōng jié,lián juǎn míng xián zì qīng qiè。
忽闻飞语冲骇机,亦虑过时听反舌。hū wén fēi yǔ chōng hài jī,yì lǜ guò shí tīng fǎn shé。
仁风西来随传车,挥毫落纸蟠蛟蛇。rén fēng xī lái suí chuán chē,huī háo luò zhǐ pán jiāo shé。
正逢久旱得霖雨,一洗槎蘖皆萌芽。zhèng féng jiǔ hàn dé lín yǔ,yī xǐ chá niè jiē méng yá。

次韵傅彦本三首

王庭圭

国步未宁谁仗节,慷慨谈兵多感切。guó bù wèi níng shuí zhàng jié,kāng kǎi tán bīng duō gǎn qiè。
当时日厌五侯鲭,子云笔札君卿舌。dāng shí rì yàn wǔ hóu qīng,zi yún bǐ zhá jūn qīng shé。
争如不识金银车,亦无字画能惊蛇。zhēng rú bù shí jīn yín chē,yì wú zì huà néng jīng shé。
且吟老杜江头句,细柳新蒲又吐芽。qiě yín lǎo dù jiāng tóu jù,xì liǔ xīn pú yòu tǔ yá。

用前韵赠欧阳公制

王庭圭

垂髫与君与折节,初学吟诗开又切。chuí tiáo yǔ jūn yǔ zhé jié,chū xué yín shī kāi yòu qiè。
君仍抵掌能剧谈,至今涛澜翻颊舌。jūn réng dǐ zhǎng néng jù tán,zhì jīn tāo lán fān jiá shé。
人生读书须五车,要当赤手捕长蛇。rén shēng dú shū xū wǔ chē,yào dāng chì shǒu bǔ zhǎng shé。
不然是事且略置,时过松窗煮雪芽。bù rán shì shì qiě lüè zhì,shí guò sōng chuāng zhǔ xuě yá。

雅歌楼诗送永丰宰邓晋卿

王庭圭

潢池赤子弄库兵,犬牙蟠接虔漳汀。huáng chí chì zi nòng kù bīng,quǎn yá pán jiē qián zhāng tīng。
十年烽火照县郭,白昼不敢问衙庭。shí nián fēng huǒ zhào xiàn guō,bái zhòu bù gǎn wèn yá tíng。
忽见青楼临大路,楼上高歌挥白羽。hū jiàn qīng lóu lín dà lù,lóu shàng gāo gē huī bái yǔ。
楼前解角看投壶,终岁不闻挝战鼓。lóu qián jiě jiǎo kàn tóu hú,zhōng suì bù wén wō zhàn gǔ。
主人坐笑已风流,小妇鸣筝楼上头。zhǔ rén zuò xiào yǐ fēng liú,xiǎo fù míng zhēng lóu shàng tóu。
曲罢仍能雅歌舞,送君此舞传中州。qū bà réng néng yǎ gē wǔ,sòng jūn cǐ wǔ chuán zhōng zhōu。

送董衮臣提举

王庭圭

小庵遂在青林里,高轩大马从何至。xiǎo ān suì zài qīng lín lǐ,gāo xuān dà mǎ cóng hé zhì。
慨然吐论翻涛澜,茅檐为我清风起。kǎi rán tǔ lùn fān tāo lán,máo yán wèi wǒ qīng fēng qǐ。
忽传丞相下湖东,群凶落胆先摧锋。hū chuán chéng xiāng xià hú dōng,qún xiōng luò dǎn xiān cuī fēng。
便欲磨盾作文檄,捷书飞入甘泉宫。biàn yù mó dùn zuò wén xí,jié shū fēi rù gān quán gōng。
丞相参谋虚位否,会看出奇兼破虏。chéng xiāng cān móu xū wèi fǒu,huì kàn chū qí jiān pò lǔ。
席卷江湖波浪清,貂鼎勋庸归自取。xí juǎn jiāng hú bō làng qīng,diāo dǐng xūn yōng guī zì qǔ。

次前韵酬董衮臣使君见寄

王庭圭

少年通籍金闺里,持节荆湖已三至。shǎo nián tōng jí jīn guī lǐ,chí jié jīng hú yǐ sān zhì。
巴陵江水天上来,楼观峥嵘半天起。bā líng jiāng shuǐ tiān shàng lái,lóu guān zhēng róng bàn tiān qǐ。
使君才气雄山东,豪曹巨阙谁争锋。shǐ jūn cái qì xióng shān dōng,háo cáo jù quē shuí zhēng fēng。
谯门高开洞庭野,鼓角震动鱼龙宫。qiáo mén gāo kāi dòng tíng yě,gǔ jiǎo zhèn dòng yú lóng gōng。
此中为郡最佳处,宴间不复谈征虏。cǐ zhōng wèi jùn zuì jiā chù,yàn jiān bù fù tán zhēng lǔ。
题诗远寄江外人,政恐六丁来下取。tí shī yuǎn jì jiāng wài rén,zhèng kǒng liù dīng lái xià qǔ。

再次韵酬岳州董使君

王庭圭

西望岳阳烟雾里,闻有玺书天上至。xī wàng yuè yáng yān wù lǐ,wén yǒu xǐ shū tiān shàng zhì。
增秩何年下凤凰,初无草动风尘起。zēng zhì hé nián xià fèng huáng,chū wú cǎo dòng fēng chén qǐ。
我生飘泊任西东,孤军敢犯千人锋。wǒ shēng piāo pō rèn xī dōng,gū jūn gǎn fàn qiān rén fēng。
郢中白雪岂容和,牛铎辄应黄钟宫。yǐng zhōng bái xuě qǐ róng hé,niú duó zhé yīng huáng zhōng gōng。
郡楼把酒题诗处,笑命骚人等奴虏。jùn lóu bǎ jiǔ tí shī chù,xiào mìng sāo rén děng nú lǔ。
不忧突境有狂夫,立遣偏禆生缚取。bù yōu tū jìng yǒu kuáng fū,lì qiǎn piān bì shēng fù qǔ。

江虞仲生日

王庭圭

王春正月东风回,星桥铁锁明夜开。wáng chūn zhèng yuè dōng fēng huí,xīng qiáo tiě suǒ míng yè kāi。
鳌山千仞接云汉,平地五色移蓬莱。áo shān qiān rèn jiē yún hàn,píng dì wǔ sè yí péng lái。
公家今夕果何夕,适逢间气生英才。gōng jiā jīn xī guǒ hé xī,shì féng jiān qì shēng yīng cái。
清都虎豹失呵禁,九关转钮驱河魁。qīng dōu hǔ bào shī hē jìn,jiǔ guān zhuǎn niǔ qū hé kuí。
烂柯山头瑞烟起,太白之精天上来。làn kē shān tóu ruì yān qǐ,tài bái zhī jīng tiān shàng lái。
却来人间知几载,少日声名震寰海。què lái rén jiān zhī jǐ zài,shǎo rì shēng míng zhèn huán hǎi。
太学高文擅俊场,江南刺史多遗爱。tài xué gāo wén shàn jùn chǎng,jiāng nán cì shǐ duō yí ài。
江边父老祝长年,南极年来一星在。jiāng biān fù lǎo zhù zhǎng nián,nán jí nián lái yī xīng zài。
明年此夕从宸游,鳌山正出鳌头外。míng nián cǐ xī cóng chén yóu,áo shān zhèng chū áo tóu wài。
新莺百啭柳初青,龙池凤阁遥相待。xīn yīng bǎi zhuàn liǔ chū qīng,lóng chí fèng gé yáo xiāng dài。

李真狂过卢溪卢溪虑其狂之无所归作狂语箴之

王庭圭

江南有狂客,气欲横九州。jiāng nán yǒu kuáng kè,qì yù héng jiǔ zhōu。
朝为长安市上游,暮出箦中思报仇。cháo wèi zhǎng ān shì shàng yóu,mù chū zé zhōng sī bào chóu。
皇天恐尔狂不休,囚锁置之东海头。huáng tiān kǒng ěr kuáng bù xiū,qiú suǒ zhì zhī dōng hǎi tóu。
卢溪为脱千金裘,换酒仍作商声讴。lú xī wèi tuō qiān jīn qiú,huàn jiǔ réng zuò shāng shēng ōu。
醉来骑折六龙背,醒后槌碎黄鹤楼。zuì lái qí zhé liù lóng bèi,xǐng hòu chuí suì huáng hè lóu。
摩霄拔剑斫月窟,何如投笔亦封侯。mó xiāo bá jiàn zhuó yuè kū,hé rú tóu bǐ yì fēng hóu。
白昼杀人夸意气,何如烟雨卧渔舟。bái zhòu shā rén kuā yì qì,hé rú yān yǔ wò yú zhōu。

和周通判永丰破贼

王庭圭

五更盾上闻磨墨,夜半偏思破残贼。wǔ gèng dùn shàng wén mó mò,yè bàn piān sī pò cán zéi。
平明露布已成文,倚马不知军务剧。píng míng lù bù yǐ chéng wén,yǐ mǎ bù zhī jūn wù jù。
初传别驾下南州,人如天马徕西极。chū chuán bié jià xià nán zhōu,rén rú tiān mǎ lái xī jí。
指挥猛士驱貔虎,坐使威声驰绝域。zhǐ huī měng shì qū pí hǔ,zuò shǐ wēi shēng chí jué yù。
狂胡昔渡西楼山,汉皇不闭玉门关。kuáng hú xī dù xī lóu shān,hàn huáng bù bì yù mén guān。
四方群盗猬毛起,旌旗光拂牛斗间。sì fāng qún dào wèi máo qǐ,jīng qí guāng fú niú dòu jiān。
回戈必定东征去,铠仗如云光照路。huí gē bì dìng dōng zhēng qù,kǎi zhàng rú yún guāng zhào lù。
捷书飞入甘泉宫,插羽鸣鞭气横骛。jié shū fēi rù gān quán gōng,chā yǔ míng biān qì héng wù。
公家人物世不衰,况复诗名天下知。gōng jiā rén wù shì bù shuāi,kuàng fù shī míng tiān xià zhī。
探骊得珠何崛奇,更欲尽采珊瑚枝。tàn lí dé zhū hé jué qí,gèng yù jǐn cǎi shān hú zhī。