古诗词

王庭圭

次前韵酬周公予年家

王庭圭

君家大阮声辉赫,当年并试龙墀石。jūn jiā dà ruǎn shēng huī hè,dāng nián bìng shì lóng chí shí。
小阮风流不减人,一家顿有双联璧。xiǎo ruǎn fēng liú bù jiǎn rén,yī jiā dùn yǒu shuāng lián bì。
共题雁塔多名卿,溪头独作渔竿客。gòng tí yàn tǎ duō míng qīng,xī tóu dú zuò yú gān kè。
身经离乱偶相逢,怪我婆娑鬓犹黑。shēn jīng lí luàn ǒu xiāng féng,guài wǒ pó suō bìn yóu hēi。

次前韵酬刘大虚惠端砚

王庭圭

端溪之水深莫测,千夫挽绠下取石。duān xī zhī shuǐ shēn mò cè,qiān fū wǎn gěng xià qǔ shí。
溪翁采得归不眠,夜斸鹄卵出苍璧。xī wēng cǎi dé guī bù mián,yè zhǔ gǔ luǎn chū cāng bì。
君从何处得此宝,赠我惭非玉堂客。jūn cóng hé chù dé cǐ bǎo,zèng wǒ cán fēi yù táng kè。
况无健笔写银钩,墨汁徒翻老鸦黑。kuàng wú jiàn bǐ xiě yín gōu,mò zhī tú fān lǎo yā hēi。

王舍人生辰作

王庭圭

己巳四月二十四,甲子夜半天门开。jǐ sì sì yuè èr shí sì,jiǎ zi yè bàn tiān mén kāi。
是时群星环北斗,一星谪堕人间来。shì shí qún xīng huán běi dòu,yī xīng zhé duò rén jiān lái。
星精为人不易得,千年孕秀方呈才。xīng jīng wèi rén bù yì dé,qiān nián yùn xiù fāng chéng cái。
笔扛龙门百斛鼎,家传凤阁通银台。bǐ káng lóng mén bǎi hú dǐng,jiā chuán fèng gé tōng yín tái。
螭头献纳近日月,论事力取天颜回。chī tóu xiàn nà jìn rì yuè,lùn shì lì qǔ tiān yán huí。
中兴文武收髦俊,愿公急起乘风雷。zhōng xīng wén wǔ shōu máo jùn,yuàn gōng jí qǐ chéng fēng léi。
野人指山祝公寿,事业亦与山崔嵬。yě rén zhǐ shān zhù gōng shòu,shì yè yì yǔ shān cuī wéi。
金房难老自有诀,银编紫笔磨松煤。jīn fáng nán lǎo zì yǒu jué,yín biān zǐ bǐ mó sōng méi。

赠彭时卿秀才

王庭圭

昔年待诏随公车,袖中独有平戎书。xī nián dài zhào suí gōng chē,xiù zhōng dú yǒu píng róng shū。
当年肉食无上策,奇才剑客何时无。dāng nián ròu shí wú shàng cè,qí cái jiàn kè hé shí wú。
从来谋国忌迂儒,遂令此贼稽天诛。cóng lái móu guó jì yū rú,suì lìng cǐ zéi jī tiān zhū。
君能再陈治安策,亲丧未举宜何如。jūn néng zài chén zhì ān cè,qīn sàng wèi jǔ yí hé rú。
休论忠孝不两立,一抔之土非难图。xiū lùn zhōng xiào bù liǎng lì,yī póu zhī tǔ fēi nán tú。
莫但扣门来夜话,长缨终请羁单于。mò dàn kòu mén lái yè huà,zhǎng yīng zhōng qǐng jī dān yú。

六月上浣陪王元勃舍人携客游青原山周秀实通判作韵语纪一时胜集奉次元韵

王庭圭

使君从千骑,伐鼓惊群偷。shǐ jūn cóng qiān qí,fá gǔ jīng qún tōu。
前驱严虎节,夹道森蛇矛。qián qū yán hǔ jié,jiā dào sēn shé máo。
别驾工五言,句刮造化美。bié jià gōng wǔ yán,jù guā zào huà měi。
笔法蟠高轩,银钩照窗几。bǐ fǎ pán gāo xuān,yín gōu zhào chuāng jǐ。
冠盖一时盛,秋旻罗众星。guān gài yī shí shèng,qiū mín luó zhòng xīng。
寻思问祖意,米价作么生。xún sī wèn zǔ yì,mǐ jià zuò me shēng。
欲扣山中人,何由知彼岸。yù kòu shān zhōng rén,hé yóu zhī bǐ àn。
残阳下峰顶,暮色蔼馀茜。cán yáng xià fēng dǐng,mù sè ǎi yú qiàn。
鸣珂出修竹,驱车转平原。míng kē chū xiū zhú,qū chē zhuǎn píng yuán。
登临悲往昔,岂不多名贤。dēng lín bēi wǎng xī,qǐ bù duō míng xián。
独馀姜与颜,人品亦自胜。dú yú jiāng yǔ yán,rén pǐn yì zì shèng。
溪流水溅溅,中堪理渔艇。xī liú shuǐ jiàn jiàn,zhōng kān lǐ yú tǐng。
宾客随太守,风流几百年。bīn kè suí tài shǒu,fēng liú jǐ bǎi nián。
山间留绝唱,巨石枕横川。shān jiān liú jué chàng,jù shí zhěn héng chuān。

送刘义夫宰祁阳

王庭圭

浯溪寒翠拖碧玉,石崖硉矹凌苍霞。wú xī hán cuì tuō bì yù,shí yá lù wù líng cāng xiá。
次山奇文走霹雳,颜老健笔蟠蛟蛇。cì shān qí wén zǒu pī lì,yán lǎo jiàn bǐ pán jiāo shé。
凛如诮杞叱希烈,至今杰立天之涯。lǐn rú qiào qǐ chì xī liè,zhì jīn jié lì tiān zhī yá。
公于其间宰民社,切勿但取文辞夸。gōng yú qí jiān zǎi mín shè,qiè wù dàn qǔ wén cí kuā。
当用忠壮出奇节,县妖破胆莫敢哗。dāng yòng zhōng zhuàng chū qí jié,xiàn yāo pò dǎn mò gǎn huā。
官舟连樯泊溪口,符移星火如撒沙。guān zhōu lián qiáng pō xī kǒu,fú yí xīng huǒ rú sā shā。
旧闻俗苦吏嚣恶,端能病政使不嘉。jiù wén sú kǔ lì xiāo è,duān néng bìng zhèng shǐ bù jiā。
先声入境若元气,顾见槎蘖皆萌芽。xiān shēng rù jìng ruò yuán qì,gù jiàn chá niè jiē méng yá。
溪中古月溪上石,照公清德无纤瑕。xī zhōng gǔ yuè xī shàng shí,zhào gōng qīng dé wú xiān xiá。
溪流不尽石不老,佳名万古磨不窊。xī liú bù jǐn shí bù lǎo,jiā míng wàn gǔ mó bù wā。

次韵罗伯固听琴

王庭圭

焦桐初不受文理,弦以朱丝奇乃尔。jiāo tóng chū bù shòu wén lǐ,xián yǐ zhū sī qí nǎi ěr。
坐中忽闻太古音,宠辱顿忘那有耻。zuò zhōng hū wén tài gǔ yīn,chǒng rǔ dùn wàng nà yǒu chǐ。
官厅曾有一日闲,奏刀未觉肯綮难。guān tīng céng yǒu yī rì xián,zòu dāo wèi jué kěn qǐ nán。
抱牍两衙凫雁退,目送飞鸿聊一弹。bào dú liǎng yá fú yàn tuì,mù sòng fēi hóng liáo yī dàn。
爽气朝来如有约,幽林鸟语山间乐。shuǎng qì cháo lái rú yǒu yuē,yōu lín niǎo yǔ shān jiān lè。
琴罢挥毫各赋诗,满袖珠玑何璀错。qín bà huī háo gè fù shī,mǎn xiù zhū jī hé cuǐ cuò。
晚风归袂失炎蒸,却忆冰壶此段清。wǎn fēng guī mèi shī yán zhēng,què yì bīng hú cǐ duàn qīng。
酒醒月白重开匣,更作松风夜雨声。jiǔ xǐng yuè bái zhòng kāi xiá,gèng zuò sōng fēng yè yǔ shēng。

彭青老往禾山读书所寓之室曰蛰庵为赋蛰庵诗一篇送之兼简白云元老

王庭圭

彭子担簦行有日,拄杖穿云风雨疾。péng zi dān dēng xíng yǒu rì,zhǔ zhàng chuān yún fēng yǔ jí。
主人好事家有书,卷埒石渠吞藏室。zhǔ rén hǎo shì jiā yǒu shū,juǎn liè shí qú tūn cáng shì。
兹游远去栖碧山,头角未欲崭崭出。zī yóu yuǎn qù qī bì shān,tóu jiǎo wèi yù zhǎn zhǎn chū。
泥蟠谷底茅屋深,丹崖青壁几千寻。ní pán gǔ dǐ máo wū shēn,dān yá qīng bì jǐ qiān xún。
白云老元坐禅窟,笑汝犹作书生吟。bái yún lǎo yuán zuò chán kū,xiào rǔ yóu zuò shū shēng yín。
峰头别打禾山鼓,唤起蛟龙趁云雨。fēng tóu bié dǎ hé shān gǔ,huàn qǐ jiāo lóng chèn yún yǔ。

题向巨源南昌楼诗后

王庭圭

南昌高楼在何许,亦面西山望南浦。nán chāng gāo lóu zài hé xǔ,yì miàn xī shān wàng nán pǔ。
壁间有客旧题诗,倾倒湖山入毫楮。bì jiān yǒu kè jiù tí shī,qīng dào hú shān rù háo chǔ。
此公平生妙言语,突过前人落霞句。cǐ gōng píng shēng miào yán yǔ,tū guò qián rén luò xiá jù。
帘开月出大江横,定胜滕阁卷山雨。lián kāi yuè chū dà jiāng héng,dìng shèng téng gé juǎn shān yǔ。

赠蜀僧妙高

王庭圭

峨眉山头古时月,浮云卷尽尘埃灭。é méi shān tóu gǔ shí yuè,fú yún juǎn jǐn chén āi miè。
曾随僧宴入中京,光照九天开玉阙。céng suí sēng yàn rù zhōng jīng,guāng zhào jiǔ tiān kāi yù quē。
山月如今亦送君,影落洞庭波底彻。shān yuè rú jīn yì sòng jūn,yǐng luò dòng tíng bō dǐ chè。
此时看月忆峨眉,山色湖光两奇绝。cǐ shí kàn yuè yì é méi,shān sè hú guāng liǎng qí jué。
明月随君却复东,千里相思共吴越。míng yuè suí jūn què fù dōng,qiān lǐ xiāng sī gòng wú yuè。
问言古月与今月,水鸟风林尽能说。wèn yán gǔ yuè yǔ jīn yuè,shuǐ niǎo fēng lín jǐn néng shuō。
溪边惜别重吟哦,顾我无才奈若何。xī biān xī bié zhòng yín ó,gù wǒ wú cái nài ruò hé。
他日长安逢李白,再乞峨眉山月歌。tā rì zhǎng ān féng lǐ bái,zài qǐ é méi shān yuè gē。

戴国和得潘衡墨法于意言之外今携之湖湘必有识之者作诗以送之

王庭圭

老潘胶法秘不传,君独得之乃其天。lǎo pān jiāo fǎ mì bù chuán,jūn dú dé zhī nǎi qí tiān。
此法仿佛如参禅,忽然有省夜不眠。cǐ fǎ fǎng fú rú cān chán,hū rán yǒu shěng yè bù mián。
又如神仙换骨法,应手不自知其然。yòu rú shén xiān huàn gǔ fǎ,yīng shǒu bù zì zhī qí rán。
湖东大帅天下贤,词源如海笔如椽。hú dōng dà shuài tiān xià xián,cí yuán rú hǎi bǐ rú chuán。
本是玉堂挥翰手,正要此物供磨研。běn shì yù táng huī hàn shǒu,zhèng yào cǐ wù gōng mó yán。
醉题李白三百首,扫尽将军九万笺。zuì tí lǐ bái sān bǎi shǒu,sǎo jǐn jiāng jūn jiǔ wàn jiān。
老潘殁来知几年,声名始落潇湘川。lǎo pān mò lái zhī jǐ nián,shēng míng shǐ luò xiāo xiāng chuān。
君不见吕洞宾,竹丝篮子乌纱巾。jūn bù jiàn lǚ dòng bīn,zhú sī lán zi wū shā jīn。
长安市上无人识,唤作湖西卖墨人。zhǎng ān shì shàng wú rén shí,huàn zuò hú xī mài mò rén。

送彭秀才赴国学试

王庭圭

君厌江南卑薄乡,担簦万里趋虞庠。jūn yàn jiāng nán bēi báo xiāng,dān dēng wàn lǐ qū yú xiáng。
虞庠黉舍中天起,上游英俊如堵墙。yú xiáng hóng shě zhōng tiān qǐ,shàng yóu yīng jùn rú dǔ qiáng。
子欲战艺于其场,亦须旗鼓能相当。zi yù zhàn yì yú qí chǎng,yì xū qí gǔ néng xiāng dāng。
但得同升博士堂,看取官职如驱羊。dàn dé tóng shēng bó shì táng,kàn qǔ guān zhí rú qū yáng。

游贡

王庭圭

窜身楚西极,幽奇颇穷历。cuàn shēn chǔ xī jí,yōu qí pǒ qióng lì。
况此古道傍,横天竦苍璧。kuàng cǐ gǔ dào bàng,héng tiān sǒng cāng bì。
何年始开凿,工如鬼镵刻。hé nián shǐ kāi záo,gōng rú guǐ chán kè。
飞空数百丈,突出清鲸额。fēi kōng shù bǎi zhàng,tū chū qīng jīng é。
那知风雨时,云雷非窟宅。nà zhī fēng yǔ shí,yún léi fēi kū zhái。
事迹堕渺茫,探讨失图籍。shì jì duò miǎo máng,tàn tǎo shī tú jí。
岂无高世士,于此炼金液。qǐ wú gāo shì shì,yú cǐ liàn jīn yè。
不能久徘徊,上马空叹息。bù néng jiǔ pái huái,shàng mǎ kōng tàn xī。

次韵折枢密题向萍乡莞尔堂

王庭圭

器远无近用,弦歌只暂娱。qì yuǎn wú jìn yòng,xián gē zhǐ zàn yú。
从来赵魏老,或为滕大夫。cóng lái zhào wèi lǎo,huò wèi téng dà fū。
昔时武城宰,其人骨已徂。xī shí wǔ chéng zǎi,qí rén gǔ yǐ cú。
牛刀发新硎,夫子辄惊吁。niú dāo fā xīn xíng,fū zi zhé jīng xū。
向侯本学道,与世疑阔疏。xiàng hóu běn xué dào,yǔ shì yí kuò shū。
拥紬听衙鼓,庭下一事无。yōng chóu tīng yá gǔ,tíng xià yī shì wú。
不为赫赫名,诡众以自殊。bù wèi hè hè míng,guǐ zhòng yǐ zì shū。
催科虽云拙,于今乃贤欤。cuī kē suī yún zhuō,yú jīn nǎi xián yú。
夫子傥无言,黑白共一区。fū zi tǎng wú yán,hēi bái gòng yī qū。
家有治县谱,不饮常晏如。jiā yǒu zhì xiàn pǔ,bù yǐn cháng yàn rú。
棠阴决民讼,松间读我书。táng yīn jué mín sòng,sōng jiān dú wǒ shū。
飞蝗避境土,野鹤驯阶除。fēi huáng bì jìng tǔ,yě hè xùn jiē chú。
堂上盛宾客,不减陈赵予。táng shàng shèng bīn kè,bù jiǎn chén zhào yǔ。
新诗播京邑,异世乃同途。xīn shī bō jīng yì,yì shì nǎi tóng tú。
振辔若登仙,身轻衣六铢。zhèn pèi ruò dēng xiān,shēn qīng yī liù zhū。
云间候飞驭,君驾何时迂。yún jiān hòu fēi yù,jūn jià hé shí yū。

寄贺魏彦成郎中

王庭圭

扶桑日出天开关,江南太守初赐环。fú sāng rì chū tiān kāi guān,jiāng nán tài shǒu chū cì huán。
鸳行旧班三尺脚,踏他龙尾回天颜。yuān xíng jiù bān sān chǐ jiǎo,tà tā lóng wěi huí tiān yán。
是日奏对惊众目,措国不动安如山。shì rì zòu duì jīng zhòng mù,cuò guó bù dòng ān rú shān。
为郎画省非常调,民曹金谷徒烦要。wèi láng huà shěng fēi cháng diào,mín cáo jīn gǔ tú fán yào。
江淮久郁鸾凤姿,一飞宜上青云表。jiāng huái jiǔ yù luán fèng zī,yī fēi yí shàng qīng yún biǎo。
政使垂绅坐庙堂,南北封疆谈笑了。zhèng shǐ chuí shēn zuò miào táng,nán běi fēng jiāng tán xiào le。
君不见河南魏弱翁,治行声闻九天上,汉室中兴拜丞相。jūn bù jiàn hé nán wèi ruò wēng,zhì xíng shēng wén jiǔ tiān shàng,hàn shì zhōng xīng bài chéng xiāng。

谢魏彦成知郡寄惠漂布

王庭圭

江南渡头浣纱女,年年舟上织白苎。jiāng nán dù tóu huàn shā nǚ,nián nián zhōu shàng zhī bái zhù。
织成还自漂江沙,女手纤纤白于布。zhī chéng hái zì piāo jiāng shā,nǚ shǒu xiān xiān bái yú bù。
水边时有钓渔人,何异淮阴漂轻絮。shuǐ biān shí yǒu diào yú rén,hé yì huái yīn piāo qīng xù。
一饭能识韩将军,不负平生名漂母。yī fàn néng shí hán jiāng jūn,bù fù píng shēng míng piāo mǔ。
州西寒士衣百结,太守怜渠心甚切。zhōu xī hán shì yī bǎi jié,tài shǒu lián qú xīn shén qiè。
为作絺衣倒接篱,炎官火伞方张设。wèi zuò chī yī dào jiē lí,yán guān huǒ sǎn fāng zhāng shè。
恨无青丝白玉鞭,醉骑白马踏江月。hèn wú qīng sī bái yù biān,zuì qí bái mǎ tà jiāng yuè。
谁知南国任公子,留待深冬御霜雪。shuí zhī nán guó rèn gōng zi,liú dài shēn dōng yù shuāng xuě。

题向宣卿伊山有裕堂

王庭圭

伊山连属朱陵村,公来力扫衡山云。yī shān lián shǔ zhū líng cūn,gōng lái lì sǎo héng shān yún。
便令筑堂隐其下,万竹绕堂松作门。biàn lìng zhù táng yǐn qí xià,wàn zhú rào táng sōng zuò mén。
此公文简四叶孙,奇谋远略世所闻。cǐ gōng wén jiǎn sì yè sūn,qí móu yuǎn lüè shì suǒ wén。
胸中磊砢著千古,云梦岂止八九吞。xiōng zhōng lěi kē zhù qiān gǔ,yún mèng qǐ zhǐ bā jiǔ tūn。
忆昔荆湖盗初起,乞得两郡西南奔。yì xī jīng hú dào chū qǐ,qǐ dé liǎng jùn xī nán bēn。
至今衡阳道州政,父老出涕犹能言。zhì jīn héng yáng dào zhōu zhèng,fù lǎo chū tì yóu néng yán。
负材杰异众所忌,使者不便仍谤諠。fù cái jié yì zhòng suǒ jì,shǐ zhě bù biàn réng bàng xuān。
宗闵羞作南山虎,李斯却忆东门兔。zōng mǐn xiū zuò nán shān hǔ,lǐ sī què yì dōng mén tù。
壁后置人谁不知,倾身障簏情已具。bì hòu zhì rén shuí bù zhī,qīng shēn zhàng lù qíng yǐ jù。
何曾日食一万钱,犹言举案无下箸。hé céng rì shí yī wàn qián,yóu yán jǔ àn wú xià zhù。
贪嗔俱是可怜人,百忧缠身谁得汝。tān chēn jù shì kě lián rén,bǎi yōu chán shēn shuí dé rǔ。
请君听我伊山行,九疑洞庭皆可耕。qǐng jūn tīng wǒ yī shān xíng,jiǔ yí dòng tíng jiē kě gēng。
清风不用一钱买,时有明月窥檐楹。qīng fēng bù yòng yī qián mǎi,shí yǒu míng yuè kuī yán yíng。
其中广莫几万里,宠辱微物安能惊。qí zhōng guǎng mò jǐ wàn lǐ,chǒng rǔ wēi wù ān néng jīng。
自非胸怀有本趣,其气激烈何由平。zì fēi xiōng huái yǒu běn qù,qí qì jī liè hé yóu píng。
安得中郎捋须手,唤起桓伊来抚筝。ān dé zhōng láng lǚ xū shǒu,huàn qǐ huán yī lái fǔ zhēng。

题刘知县后隆堂

王庭圭

五季列壤争未休,庸儿崛起操锄耰。wǔ jì liè rǎng zhēng wèi xiū,yōng ér jué qǐ cāo chú yōu。
朝为吴臣暮归楚,黥髡盗贩更据州。cháo wèi wú chén mù guī chǔ,qíng kūn dào fàn gèng jù zhōu。
君家大傅出奇策,气压百万奸夫谋。jūn jiā dà fù chū qí cè,qì yā bǎi wàn jiān fū móu。
一朝谈笑解纷乱,辞爵却归东海头。yī cháo tán xiào jiě fēn luàn,cí jué què guī dōng hǎi tóu。
自言其后必隆盛,庆源远与江河流。zì yán qí hòu bì lóng shèng,qìng yuán yuǎn yǔ jiāng hé liú。
昔时杨宝所活一黄雀,犹能四叶清德传至彪。xī shí yáng bǎo suǒ huó yī huáng què,yóu néng sì yè qīng dé chuán zhì biāo。
又闻何敞阴功唯治狱,天遣使者赐策何其优。yòu wén hé chǎng yīn gōng wéi zhì yù,tiān qiǎn shǐ zhě cì cè hé qí yōu。
有如大傅安堵十万户,宜令后世衮衮生公侯。yǒu rú dà fù ān dǔ shí wàn hù,yí lìng hòu shì gǔn gǔn shēng gōng hóu。

赠别刘文卿

王庭圭

丞相诸孙早相见,子独羁游未识面。chéng xiāng zhū sūn zǎo xiāng jiàn,zi dú jī yóu wèi shí miàn。
忽骑瘦马夜敲门,始得此郎如小阮。hū qí shòu mǎ yè qiāo mén,shǐ dé cǐ láng rú xiǎo ruǎn。
通都大邑多豪英,乃走穷山访微贱。tōng dōu dà yì duō háo yīng,nǎi zǒu qióng shān fǎng wēi jiàn。
匆匆未暇世论文,会看落笔知关键。cōng cōng wèi xiá shì lùn wén,huì kàn luò bǐ zhī guān jiàn。

题王主簿逸老堂

王庭圭

人生异趣各有托,年少何如老人乐。rén shēng yì qù gè yǒu tuō,nián shǎo hé rú lǎo rén lè。
老来万事不挂眼,乐处勿忧儿辈觉。lǎo lái wàn shì bù guà yǎn,lè chù wù yōu ér bèi jué。
疾雷破山吾不惊,亦赖天教闲处著。jí léi pò shān wú bù jīng,yì lài tiān jiào xián chù zhù。
两部池蛙当鼓吹,万叠云山作屏幕。liǎng bù chí wā dāng gǔ chuī,wàn dié yún shān zuò píng mù。
此时真似地行仙,拍酒何须万斛船。cǐ shí zhēn shì dì xíng xiān,pāi jiǔ hé xū wàn hú chuán。
不爱白日升青天,不爱腰缠十万钱。bù ài bái rì shēng qīng tiān,bù ài yāo chán shí wàn qián。
但爱百年三万六千日,日对芳樽聊自逸。dàn ài bǎi nián sān wàn liù qiān rì,rì duì fāng zūn liáo zì yì。
明日花开花更好,定知不向愁中老。míng rì huā kāi huā gèng hǎo,dìng zhī bù xiàng chóu zhōng lǎo。