古诗词

王庭圭

陪周秀实通判游欧阳炳文园晚过隆庆寺契真亭

王庭圭

别驾前驱朱两轮,后车蓝缕载穷宾。bié jià qián qū zhū liǎng lún,hòu chē lán lǚ zài qióng bīn。
开门叵复见此客,看竹何须问主人。kāi mén pǒ fù jiàn cǐ kè,kàn zhú hé xū wèn zhǔ rén。
坐久风云欲回薄,雨馀钟磬忽清新。zuò jiǔ fēng yún yù huí báo,yǔ yú zhōng qìng hū qīng xīn。
隔墙便是城西寺,应有高僧住契真。gé qiáng biàn shì chéng xī sì,yīng yǒu gāo sēng zhù qì zhēn。

和李巽伯少卿见怀

王庭圭

眼高四海意何如,敢谓论交到阔疏。yǎn gāo sì hǎi yì hé rú,gǎn wèi lùn jiāo dào kuò shū。
春草梦池方得句,夜霜置酒复怀予。chūn cǎo mèng chí fāng dé jù,yè shuāng zhì jiǔ fù huái yǔ。
初披郇国五云字,何啻刘公一纸书。chū pī huán guó wǔ yún zì,hé chì liú gōng yī zhǐ shū。
铜鼓遇时思发响,蜀椎须待刻桐鱼。tóng gǔ yù shí sī fā xiǎng,shǔ chuí xū dài kè tóng yú。

次韵徐漕案部至庐陵见访

王庭圭

节拥朱轮下九霄,因从物外访英豪。jié yōng zhū lún xià jiǔ xiāo,yīn cóng wù wài fǎng yīng háo。
江南正自贤徐稚,天子先应问伏滔。jiāng nán zhèng zì xián xú zhì,tiān zi xiān yīng wèn fú tāo。
试看翰林批凤尾,何如大尉饮羊羔。shì kàn hàn lín pī fèng wěi,hé rú dà wèi yǐn yáng gāo。
诸公拔剑论功业,当念萧侯转粟劳。zhū gōng bá jiàn lùn gōng yè,dāng niàn xiāo hóu zhuǎn sù láo。

寄程子山舍人

王庭圭

老泉仙翁骑列星,文采风流属此甥。lǎo quán xiān wēng qí liè xīng,wén cǎi fēng liú shǔ cǐ shēng。
凤阁初传舍人样,帝城新有能诗声。fèng gé chū chuán shě rén yàng,dì chéng xīn yǒu néng shī shēng。
青萍出匣蛟兕吼,赤手捕蛇狐兔惊。qīng píng chū xiá jiāo sì hǒu,chì shǒu bǔ shé hú tù jīng。
愿扣洪钟识音响,暮年聊欲听铿鍧。yuàn kòu hóng zhōng shí yīn xiǎng,mù nián liáo yù tīng kēng hōng。

过刘美中新居

王庭圭

乱碧峰头水拍堤,白沙寒竹净柴扉。luàn bì fēng tóu shuǐ pāi dī,bái shā hán zhú jìng chái fēi。
晨光破雾千山出,绝壁盘云一雁飞。chén guāng pò wù qiān shān chū,jué bì pán yún yī yàn fēi。
窗外烟霞舒锦绮,坐中谈笑落珠玑。chuāng wài yān xiá shū jǐn qǐ,zuò zhōng tán xiào luò zhū jī。
江边野老逢人说,待看追锋入翠微。jiāng biān yě lǎo féng rén shuō,dài kàn zhuī fēng rù cuì wēi。

陪元勃舍人秀实监丞游彻见阁

王庭圭

薰风拂晓度长堤,堤上双红卷使旗。xūn fēng fú xiǎo dù zhǎng dī,dī shàng shuāng hóng juǎn shǐ qí。
楼影与天俱在水,岸沙经雨不成泥。lóu yǐng yǔ tiān jù zài shuǐ,àn shā jīng yǔ bù chéng ní。
他州半落青山外,别浦遥分翠浪低。tā zhōu bàn luò qīng shān wài,bié pǔ yáo fēn cuì làng dī。
渡口神螺谁复识,江空应只月明知。dù kǒu shén luó shuí fù shí,jiāng kōng yīng zhǐ yuè míng zhī。

登滕王阁二首

王庭圭

翼轸南边第一州,滕王高阁枕江流。yì zhěn nán biān dì yī zhōu,téng wáng gāo gé zhěn jiāng liú。
天提日月东南走,地辟山川昼夜浮。tiān tí rì yuè dōng nán zǒu,dì pì shān chuān zhòu yè fú。
午后朱帘卷斜照,更深白水自明楼。wǔ hòu zhū lián juǎn xié zhào,gèng shēn bái shuǐ zì míng lóu。
当时帝子鸣銮后,歌舞重翻又几秋。dāng shí dì zi míng luán hòu,gē wǔ zhòng fān yòu jǐ qiū。

登滕王阁二首

王庭圭

滕王歌舞今千载,仿佛鸣銮度绮窗。téng wáng gē wǔ jīn qiān zài,fǎng fú míng luán dù qǐ chuāng。
尚有残霞伴孤鹜,时闻晚唱下长泷。shàng yǒu cán xiá bàn gū wù,shí wén wǎn chàng xià zhǎng lóng。
危栏杰栋临无地,翠岭层阴落半江。wēi lán jié dòng lín wú dì,cuì lǐng céng yīn luò bàn jiāng。
欲咏朱帘卷山雨,含毫自觉寸心降。yù yǒng zhū lián juǎn shān yǔ,hán háo zì jué cùn xīn jiàng。

赠黄伯成

王庭圭

痛饮长斋拟八仙,醉中谈辩亦逃禅。tòng yǐn zhǎng zhāi nǐ bā xiān,zuì zhōng tán biàn yì táo chán。
吟诗不落正始后,作句定居灵运前。yín shī bù luò zhèng shǐ hòu,zuò jù dìng jū líng yùn qián。
富贵逼人应未免,文章惊世始堪传。fù guì bī rén yīng wèi miǎn,wén zhāng jīng shì shǐ kān chuán。
近闻相国频搜访,应有除书上九天。jìn wén xiāng guó pín sōu fǎng,yīng yǒu chú shū shàng jiǔ tiān。

寄贺刘美中舍人直学士院

王庭圭

明光清晓玉开关,脚踏金銮近侍班。míng guāng qīng xiǎo yù kāi guān,jiǎo tà jīn luán jìn shì bān。
行尽九重天上路,正临方丈海中山。xíng jǐn jiǔ zhòng tiān shàng lù,zhèng lín fāng zhàng hǎi zhōng shān。
紫薇阁对青霄近,红药花翻白日闲。zǐ wēi gé duì qīng xiāo jìn,hóng yào huā fān bái rì xián。
待看飞龙催赐马,锦袍莲烛夜深还。dài kàn fēi lóng cuī cì mǎ,jǐn páo lián zhú yè shēn hái。

出城北由山径入彻源忽逢荷花弥望不知为何处询其地名曰长塘又行数里行大路出连岭作诗记之

王庭圭

山根细路绕长塘,忽有荷花照水光。shān gēn xì lù rào zhǎng táng,hū yǒu hé huā zhào shuǐ guāng。
误入孤村看青壁,却逢千盖拥红妆。wù rù gū cūn kàn qīng bì,què féng qiān gài yōng hóng zhuāng。
采莲不见溪中女,缓辔徒牵马上郎。cǎi lián bù jiàn xī zhōng nǚ,huǎn pèi tú qiān mǎ shàng láng。
行傍绿堤将过尽,回鞭小住惜馀香。xíng bàng lǜ dī jiāng guò jǐn,huí biān xiǎo zhù xī yú xiāng。

长沙试殿闻傅彦济永州考试还先寄此诗

王庭圭

归马锵然响辔环,道傍春色正斓斑。guī mǎ qiāng rán xiǎng pèi huán,dào bàng chūn sè zhèng lán bān。
吟登回雁峰头月,览遍清湘雨后山。yín dēng huí yàn fēng tóu yuè,lǎn biàn qīng xiāng yǔ hòu shān。
剩有虹蜺蟠笔下,喜闻蝴蝶入帘间。shèng yǒu hóng ní pán bǐ xià,xǐ wén hú dié rù lián jiān。
花时独锁深深院,卧听笙箫梦里还。huā shí dú suǒ shēn shēn yuàn,wò tīng shēng xiāo mèng lǐ hái。

再次前韵

王庭圭

湘水清如碧玉环,湘妃泪染竹痕斑。xiāng shuǐ qīng rú bì yù huán,xiāng fēi lèi rǎn zhú hén bān。
此时游宦非高志,何日抱琴归故山。cǐ shí yóu huàn fēi gāo zhì,hé rì bào qín guī gù shān。
雁塔共题双阙际,马蹄同下五云间。yàn tǎ gòng tí shuāng quē jì,mǎ tí tóng xià wǔ yún jiān。
今朝憔悴荆湖外,却望烟霄叹未还。jīn cháo qiáo cuì jīng hú wài,què wàng yān xiāo tàn wèi hái。

春日山行

王庭圭

缓鞚青丝马不嘶,春山草长静柴扉。huǎn kòng qīng sī mǎ bù sī,chūn shān cǎo zhǎng jìng chái fēi。
迸林新笋斑斑出,隔水幽禽款款飞。bèng lín xīn sǔn bān bān chū,gé shuǐ yōu qín kuǎn kuǎn fēi。
雨过泉声鸣岭背,日长花气扑人衣。yǔ guò quán shēng míng lǐng bèi,rì zhǎng huā qì pū rén yī。
云藏远岫茶烟起,知有僧居在翠微。yún cáng yuǎn xiù chá yān qǐ,zhī yǒu sēng jū zài cuì wēi。

正月二十立春观雪次韵向文刚

王庭圭

雪拥东皇下紫虚,霓旌凤驭肃前驱。xuě yōng dōng huáng xià zǐ xū,ní jīng fèng yù sù qián qū。
天将平地开银阙,人似春冰在玉壶。tiān jiāng píng dì kāi yín quē,rén shì chūn bīng zài yù hú。
绿蚁飘香浮翠斝,青丝传菜出行厨。lǜ yǐ piāo xiāng fú cuì jiǎ,qīng sī chuán cài chū xíng chú。
老农惯识丰年兆,正欠渔蓑入画图。lǎo nóng guàn shí fēng nián zhào,zhèng qiàn yú suō rù huà tú。

再次前韵二首

王庭圭

马上吟诗雪满须,垂鞭信马不须驱。mǎ shàng yín shī xuě mǎn xū,chuí biān xìn mǎ bù xū qū。
病馀消渴浇茶枕,醉后狂歌打唾壶。bìng yú xiāo kě jiāo chá zhěn,zuì hòu kuáng gē dǎ tuò hú。
坐见词锋森武库,还如禁脔出天厨。zuò jiàn cí fēng sēn wǔ kù,hái rú jìn luán chū tiān chú。
笔间能作有声画,似看辋川摩诘图。bǐ jiān néng zuò yǒu shēng huà,shì kàn wǎng chuān mó jí tú。

再次前韵二首

王庭圭

天公剪水落空虚,似借东风暖力驱。tiān gōng jiǎn shuǐ luò kōng xū,shì jiè dōng fēng nuǎn lì qū。
未用春禽催脱裤,宁闻沽酒劝提壶。wèi yòng chūn qín cuī tuō kù,níng wén gū jiǔ quàn tí hú。
歌楼人唱郢中曲,野寺烟生香积厨。gē lóu rén chàng yǐng zhōng qū,yě sì yān shēng xiāng jī chú。
何必万钱方办酒,一杯随分岂难图。hé bì wàn qián fāng bàn jiǔ,yī bēi suí fēn qǐ nán tú。

避乱深山蒙兄宝君寄牡丹数枝鲜妍不减平日始觉茅檐顿有春色感叹之馀因成拙句

王庭圭

乡井雕残屋瓦颓,东风依旧上池台。xiāng jǐng diāo cán wū wǎ tuí,dōng fēng yī jiù shàng chí tái。
别来纵值时方乱,春到何曾花不开。bié lái zòng zhí shí fāng luàn,chūn dào hé céng huā bù kāi。
骤觉茅檐堆锦绣,未消翠毂走尘埃。zhòu jué máo yán duī jǐn xiù,wèi xiāo cuì gǔ zǒu chén āi。
勿云去草草无恶,今日遮藏要草莱。wù yún qù cǎo cǎo wú è,jīn rì zhē cáng yào cǎo lái。

再过东冈

王庭圭

物色江寒枫叶凋,江边微雨暮萧萧。wù sè jiāng hán fēng yè diāo,jiāng biān wēi yǔ mù xiāo xiāo。
白沙翠竹旧行路,碧水朱栏新渡桥。bái shā cuì zhú jiù xíng lù,bì shuǐ zhū lán xīn dù qiáo。
尽室当时避征战,十年闲事付渔樵。jǐn shì dāng shí bì zhēng zhàn,shí nián xián shì fù yú qiáo。
如今杰屋明人眼,一笑端能覆酒瓢。rú jīn jié wū míng rén yǎn,yī xiào duān néng fù jiǔ piáo。

送元上人游仰山归泐

王庭圭

两刹崚嶒隐翠岑,却担拄杖出烟林。liǎng shā léng céng yǐn cuì cén,què dān zhǔ zhàng chū yān lín。
来时饱吃东禅饭,归去泥添古佛金。lái shí bǎo chī dōng chán fàn,guī qù ní tiān gǔ fú jīn。
绝岭松篁青玉瘦,上方渔鼓白云深。jué lǐng sōng huáng qīng yù shòu,shàng fāng yú gǔ bái yún shēn。
是中不可著言句,且听半山鸾凤音。shì zhōng bù kě zhù yán jù,qiě tīng bàn shān luán fèng yīn。