古诗词

王庭圭

和向宰喜雨

王庭圭

夜听雷车碾太清,风翻急雨落平明。yè tīng léi chē niǎn tài qīng,fēng fān jí yǔ luò píng míng。
不忧稻穟已燋卷,似见天河欲倒倾。bù yōu dào suì yǐ jiāo juǎn,shì jiàn tiān hé yù dào qīng。
犴狱系囚应尽洗,丰年诗句喜先成。àn yù xì qiú yīng jǐn xǐ,fēng nián shī jù xǐ xiān chéng。
东郊南亩村村乐,草木欣欣亦有情。dōng jiāo nán mǔ cūn cūn lè,cǎo mù xīn xīn yì yǒu qíng。

刘美中自翰苑归追怀平昔之游再过唐兴寺陈迹依然辄成长句奉呈

王庭圭

重寻古壁旧题诗,林竹萧森上翠微。zhòng xún gǔ bì jiù tí shī,lín zhú xiāo sēn shàng cuì wēi。
但见晓猿惊蕙帐,应无山鸟怪儒衣。dàn jiàn xiǎo yuán jīng huì zhàng,yīng wú shān niǎo guài rú yī。
野僧忽自云中出,阁老新从天下归。yě sēng hū zì yún zhōng chū,gé lǎo xīn cóng tiān xià guī。
拍手相欢同一笑,可能长伴钓鱼矶。pāi shǒu xiāng huān tóng yī xiào,kě néng zhǎng bàn diào yú jī。

唐兴寺再呈美中

王庭圭

七年三过唐兴寺,梦里闻君得好官。qī nián sān guò táng xīng sì,mèng lǐ wén jūn dé hǎo guān。
遍历兰台兼柱史,近辞香案出金銮。biàn lì lán tái jiān zhù shǐ,jìn cí xiāng àn chū jīn luán。
从来呼客沽村酿,不敢移厨洗玉盘。cóng lái hū kè gū cūn niàng,bù gǎn yí chú xǐ yù pán。
政恐人情贱杨柳,送迎唯作故时看。zhèng kǒng rén qíng jiàn yáng liǔ,sòng yíng wéi zuò gù shí kàn。

送胡邦衡之新州贬所二首

王庭圭

【其一】
囊封初上九重关,是日清都虎豹闲。náng fēng chū shàng jiǔ zhòng guān,shì rì qīng dōu hǔ bào xián。
百辟动容观奏牍,几人回首愧朝班。bǎi pì dòng róng guān zòu dú,jǐ rén huí shǒu kuì cháo bān。
名高北斗星辰上,身堕南州瘴海间。míng gāo běi dòu xīng chén shàng,shēn duò nán zhōu zhàng hǎi jiān。
不待他年公议出,汉廷行召贾生还。bù dài tā nián gōng yì chū,hàn tíng xíng zhào jiǎ shēng hái。
【其二】
大厦元非一木支,欲将独力拄倾危。dà shà yuán fēi yī mù zhī,yù jiāng dú lì zhǔ qīng wēi。
痴儿不了公家事,男子要为天下奇。chī ér bù le gōng jiā shì,nán zi yào wèi tiān xià qí。
当日奸谀皆胆落,平生忠义只心知。dāng rì jiān yú jiē dǎn luò,píng shēng zhōng yì zhǐ xīn zhī。
端能饱吃新州饭,在处江山足护持。duān néng bǎo chī xīn zhōu fàn,zài chù jiāng shān zú hù chí。

送胡邦衡之新州贬所二首(其二)

王庭圭

大厦元非一木支,欲将独力拄倾危。dà shà yuán fēi yī mù zhī,yù jiāng dú lì zhǔ qīng wēi。
痴儿不了公家事,男子要为天下奇。chī ér bù le gōng jiā shì,nán zi yào wèi tiān xià qí。
当日奸谀皆胆落,平生忠义只心知。dāng rì jiān yú jiē dǎn luò,píng shēng zhōng yì zhǐ xīn zhī。
端能饱吃新州饭,在处江山足护持。duān néng bǎo chī xīn zhōu fàn,zài chù jiāng shān zú hù chí。

次韵周公子秋日书怀

王庭圭

酒酣下笔不能休,写尽江南万斛愁。jiǔ hān xià bǐ bù néng xiū,xiě jǐn jiāng nán wàn hú chóu。
长史果为何物汉,中军不是置书邮。zhǎng shǐ guǒ wèi hé wù hàn,zhōng jūn bù shì zhì shū yóu。
又闻战马将休息,且任浮鸥自去留。yòu wén zhàn mǎ jiāng xiū xī,qiě rèn fú ōu zì qù liú。
触目西风易增感,山川信美莫登楼。chù mù xī fēng yì zēng gǎn,shān chuān xìn měi mò dēng lóu。

和曹温如都监惠诗

王庭圭

两脚误随车马尘,江湖岁晚始谋身。liǎng jiǎo wù suí chē mǎ chén,jiāng hú suì wǎn shǐ móu shēn。
篱边日醉陶元亮,窗外夜呼祁孔宾。lí biān rì zuì táo yuán liàng,chuāng wài yè hū qí kǒng bīn。
倒著敝衣迎好客,急搜奇句发阳春。dào zhù bì yī yíng hǎo kè,jí sōu qí jù fā yáng chūn。
阿瞒岂但能横槊,文彩风流世有人。ā mán qǐ dàn néng héng shuò,wén cǎi fēng liú shì yǒu rén。

次韵呈刘立道宣谕二首

王庭圭

万里穷民欲叫天,天边御史雨随轩。wàn lǐ qióng mín yù jiào tiān,tiān biān yù shǐ yǔ suí xuān。
颍川大姓行当案,河陇幽囚自不冤。yǐng chuān dà xìng xíng dāng àn,hé lǒng yōu qiú zì bù yuān。
权幸畏威先缩颈,奸回未死已羞魂。quán xìng wèi wēi xiān suō jǐng,jiān huí wèi sǐ yǐ xiū hún。
江南弊冗如蜂蚁,入奏犹须一夜论。jiāng nán bì rǒng rú fēng yǐ,rù zòu yóu xū yī yè lùn。

次韵呈刘立道宣谕二首

王庭圭

使星光出太微庭,马上风云日下生。shǐ xīng guāng chū tài wēi tíng,mǎ shàng fēng yún rì xià shēng。
斧钺疑从霄汉落,丝纶如被衮衣荣。fǔ yuè yí cóng xiāo hàn luò,sī lún rú bèi gǔn yī róng。
欢迎道路初颁诏,威詟奸雄不动声。huān yíng dào lù chū bān zhào,wēi zhé jiān xióng bù dòng shēng。
谁识张纲最年少,耆儒空愧旧知名。shuí shí zhāng gāng zuì nián shǎo,qí rú kōng kuì jiù zhī míng。

向文刚读书斋试双井茶有怀黄超然

王庭圭

黄蜡青沙未破封,已知双井社前烘。huáng là qīng shā wèi pò fēng,yǐ zhī shuāng jǐng shè qián hōng。
一丘风味极不浅,万顷烟波兴不穷。yī qiū fēng wèi jí bù qiǎn,wàn qǐng yān bō xīng bù qióng。
东晋书斋颓压后,西湖山色有无中。dōng jìn shū zhāi tuí yā hòu,xī hú shān sè yǒu wú zhōng。
危栏杰阁明人眼,独觉登临欠此公。wēi lán jié gé míng rén yǎn,dú jué dēng lín qiàn cǐ gōng。

二月二日出郊

王庭圭

日头欲出未出时,雾失江城雨脚微。rì tóu yù chū wèi chū shí,wù shī jiāng chéng yǔ jiǎo wēi。
天忽作晴山卷幔,云犹含态石披衣。tiān hū zuò qíng shān juǎn màn,yún yóu hán tài shí pī yī。
烟村南北黄鹂语,麦陇高低紫燕飞。yān cūn nán běi huáng lí yǔ,mài lǒng gāo dī zǐ yàn fēi。
谁似田家知此乐,呼儿吹笛跨牛归。shuí shì tián jiā zhī cǐ lè,hū ér chuī dí kuà niú guī。

次韵谢同年刘子坚生日惠诗

王庭圭

诗词清丽笔如神,犹记同年岁在申。shī cí qīng lì bǐ rú shén,yóu jì tóng nián suì zài shēn。
弧矢志高千万里,烟霄路阔几由旬。hú shǐ zhì gāo qiān wàn lǐ,yān xiāo lù kuò jǐ yóu xún。
曾无紫气冲南斗,空有红光动北辰。céng wú zǐ qì chōng nán dòu,kōng yǒu hóng guāng dòng běi chén。
自顾顽才类铜锡,敢期陶冶铸成钧。zì gù wán cái lèi tóng xī,gǎn qī táo yě zhù chéng jūn。

和刘元弼乱后见访

王庭圭

才下清谈已绝尘,莫嗟离乱恐伤神。cái xià qīng tán yǐ jué chén,mò jiē lí luàn kǒng shāng shén。
兵戈亦是古来事,丘壑还须我辈人。bīng gē yì shì gǔ lái shì,qiū hè hái xū wǒ bèi rén。
吟罢细倾桑落酒,归来倒著接䍦巾。yín bà xì qīng sāng luò jiǔ,guī lái dào zhù jiē lí jīn。
茅檐近喜闻鸡犬,步屧寻君去亦频。máo yán jìn xǐ wén jī quǎn,bù xiè xún jūn qù yì pín。

朱通判见访病不能出以诗谢之

王庭圭

鸣珂传响动比邻,争看题舆朱两轮。míng kē chuán xiǎng dòng bǐ lín,zhēng kàn tí yú zhū liǎng lún。
节拥兵符分半刺,道经山邑访闲人。jié yōng bīng fú fēn bàn cì,dào jīng shān yì fǎng xián rén。
行春号令清如水,落笔篇章妙入神。xíng chūn hào lìng qīng rú shuǐ,luò bǐ piān zhāng miào rù shén。
应念穷愁病书客,经年憔悴楚江滨。yīng niàn qióng chóu bìng shū kè,jīng nián qiáo cuì chǔ jiāng bīn。

和井令西山石屋感雨

王庭圭

渐见时平草木苏,奸蹊盗穴已洿潴。jiàn jiàn shí píng cǎo mù sū,jiān qī dào xué yǐ wū zhū。
登山敢惮牛马走,置酒谁呼陈赵予。dēng shān gǎn dàn niú mǎ zǒu,zhì jiǔ shuí hū chén zhào yǔ。
助魃旱龙初偃蹇,随轩飞雨不踌躇。zhù bá hàn lóng chū yǎn jiǎn,suí xuān fēi yǔ bù chóu chú。
云腾石屋苍崖峻,磨刻行当候玺书。yún téng shí wū cāng yá jùn,mó kè xíng dāng hòu xǐ shū。

次韵谢处

王庭圭

有客江边问草堂,银鞍白马烂生光。yǒu kè jiāng biān wèn cǎo táng,yín ān bái mǎ làn shēng guāng。
不嫌茅屋绝低小,往坐竹阴移晚凉。bù xián máo wū jué dī xiǎo,wǎng zuò zhú yīn yí wǎn liáng。
入洛声名动冠盖,传家文翰在岩廊。rù luò shēng míng dòng guān gài,chuán jiā wén hàn zài yán láng。
高风谁复如公者,肯接山林气味长。gāo fēng shuí fù rú gōng zhě,kěn jiē shān lín qì wèi zhǎng。

再次前韵二首

王庭圭

邂逅忽登君子堂,眼明初识斗间光。xiè hòu hū dēng jūn zi táng,yǎn míng chū shí dòu jiān guāng。
如窥银汉纤尘静,更酌金盘晓露凉。rú kuī yín hàn xiān chén jìng,gèng zhuó jīn pán xiǎo lù liáng。
玉座正临天北极,蓬山归直殿西廊。yù zuò zhèng lín tiān běi jí,péng shān guī zhí diàn xī láng。
野人不识升平事,但觉江边白日长。yě rén bù shí shēng píng shì,dàn jué jiāng biān bái rì zhǎng。

再次前韵二首

王庭圭

毛公过我竹间堂,赠我新诗敌夜光。máo gōng guò wǒ zhú jiān táng,zèng wǒ xīn shī dí yè guāng。
盛德自为南土秀,清风何羡北窗凉。shèng dé zì wèi nán tǔ xiù,qīng fēng hé xiàn běi chuāng liáng。
漳江日落人争渡,古寺僧归月上廊。zhāng jiāng rì luò rén zhēng dù,gǔ sì sēng guī yuè shàng láng。
挥麈细谈家世事,时材无复数真长。huī zhǔ xì tán jiā shì shì,shí cái wú fù shù zhēn zhǎng。

和胡观光黄元授二首

王庭圭

两翁忽动鲈鱼兴,脍缕无声雪落砧。liǎng wēng hū dòng lú yú xīng,kuài lǚ wú shēng xuě luò zhēn。
细管向来曾并试,清流可赋共谁临。xì guǎn xiàng lái céng bìng shì,qīng liú kě fù gòng shuí lín。
好诗自昔员如弹,古锦何劳呕出心。hǎo shī zì xī yuán rú dàn,gǔ jǐn hé láo ǒu chū xīn。
一览雕章知格律,吹笙学得凤凰吟。yī lǎn diāo zhāng zhī gé lǜ,chuī shēng xué dé fèng huáng yín。

和胡观光黄元授二首

王庭圭

卧听萧寺五更风,错打当年饭后钟。wò tīng xiāo sì wǔ gèng fēng,cuò dǎ dāng nián fàn hòu zhōng。
不愿绨袍怜范叔,独缘蔬馔识茅容。bù yuàn tí páo lián fàn shū,dú yuán shū zhuàn shí máo róng。
黄旗接武来招盗,皂盖行春且劝农。huáng qí jiē wǔ lái zhāo dào,zào gài xíng chūn qiě quàn nóng。
如此偷安欲持久,荒谋诞计恐无庸。rú cǐ tōu ān yù chí jiǔ,huāng móu dàn jì kǒng wú yōng。