古诗词

王铚

雨后登双溪阁

王铚

梦寐登临处,漂流来此行。mèng mèi dēng lín chù,piāo liú lái cǐ xíng。
长年为客意,落日倚栏情。zhǎng nián wèi kè yì,luò rì yǐ lán qíng。
雨过水光发,风生云态轻。yǔ guò shuǐ guāng fā,fēng shēng yún tài qīng。
山川沈郎旧,巉绝有馀青。shān chuān shěn láng jiù,chán jué yǒu yú qīng。

剡溪久寓

王铚

山水戴逵色,尚馀清兴中。shān shuǐ dài kuí sè,shàng yú qīng xīng zhōng。
千岩落花雨,一径卷松风。qiān yán luò huā yǔ,yī jìng juǎn sōng fēng。
酒茗延幽子,图书伴老翁。jiǔ míng yán yōu zi,tú shū bàn lǎo wēng。
长生吾不羡,久悟去来同。zhǎng shēng wú bù xiàn,jiǔ wù qù lái tóng。

秋日

王铚

半落庭前叶,始知秋意新。bàn luò tíng qián yè,shǐ zhī qiū yì xīn。
风严柳疏细,霜薄水清匀。fēng yán liǔ shū xì,shuāng báo shuǐ qīng yún。
句里存佳景,诗中见古人。jù lǐ cún jiā jǐng,shī zhōng jiàn gǔ rén。
一峰矜绝态,云外掩孤颦。yī fēng jīn jué tài,yún wài yǎn gū pín。

小立

王铚

茅屋藤萝外,凭栏烟霭间。máo wū téng luó wài,píng lán yān ǎi jiān。
乱蝉催暑去,急雨带秋还。luàn chán cuī shǔ qù,jí yǔ dài qiū hái。
路入双溪口,门当四面山。lù rù shuāng xī kǒu,mén dāng sì miàn shān。
诗成题未有,翰墨伴清闲。shī chéng tí wèi yǒu,hàn mò bàn qīng xián。

望秋

王铚

门对万山深,登临老病侵。mén duì wàn shān shēn,dēng lín lǎo bìng qīn。
牛羊随野色,草树带秋阴。niú yáng suí yě sè,cǎo shù dài qiū yīn。
此景聊供望,何人肯见寻。cǐ jǐng liáo gōng wàng,hé rén kěn jiàn xún。
猜鸥不用下,我自信无心。cāi ōu bù yòng xià,wǒ zì xìn wú xīn。

病中

王铚

遥夜支颐坐,春醪负十分。yáo yè zhī yí zuò,chūn láo fù shí fēn。
碧烟沈宿霭,清月入微云。bì yān shěn sù ǎi,qīng yuè rù wēi yún。
真妄怯多病,翔潜喜不闻。zhēn wàng qiè duō bìng,xiáng qián xǐ bù wén。
秋千人乐处,十载怆离群。qiū qiān rén lè chù,shí zài chuàng lí qún。

与郭寿翁俱客钱塘寿翁归吉州追饯至龙山白塔寺惜别怅然终日始登车而去既行旬日予得请庐山太平观将归隐浙东山中寄诗奉怀

王铚

江边孤寺旧曾经,重枉骊驹当短亭。jiāng biān gū sì jiù céng jīng,zhòng wǎng lí jū dāng duǎn tíng。
落日催人心去住,东风回首泪飘零。luò rì cuī rén xīn qù zhù,dōng fēng huí shǒu lèi piāo líng。
魂归但觉枫林黑,书就终期汗简青。hún guī dàn jué fēng lín hēi,shū jiù zhōng qī hàn jiǎn qīng。
归隐我无冲斗气,相思时望少微星。guī yǐn wǒ wú chōng dòu qì,xiāng sī shí wàng shǎo wēi xīng。

送谢景思假太常少卿奉祀温州太庙先至三衢省觐

王铚

神游眇邈海边城,捧诏躬祠盛此行。shén yóu miǎo miǎo hǎi biān chéng,pěng zhào gōng cí shèng cǐ xíng。
九代衣冠汉原庙,百年礼乐鲁诸生。jiǔ dài yī guān hàn yuán miào,bǎi nián lǐ lè lǔ zhū shēng。
东山世德声名早,南省仙班气象清。dōng shān shì dé shēng míng zǎo,nán shěng xiān bān qì xiàng qīng。
晓雨都门携锦帐,路人更羡彩衣荣。xiǎo yǔ dōu mén xié jǐn zhàng,lù rén gèng xiàn cǎi yī róng。

八月十四日送叶子谦自会稽游江观湖归闽

王铚

倾盖论交意已倾,断弦重续喜君听。qīng gài lùn jiāo yì yǐ qīng,duàn xián zhòng xù xǐ jūn tīng。
山川妙意藏千古,天地神机在六经。shān chuān miào yì cáng qiān gǔ,tiān dì shén jī zài liù jīng。
朝夕事皆翻覆手,古人情寄短长亭。cháo xī shì jiē fān fù shǒu,gǔ rén qíng jì duǎn zhǎng tíng。
涛江君往观秋注,万顷涨溟无浅行。tāo jiāng jūn wǎng guān qiū zhù,wàn qǐng zhǎng míng wú qiǎn xíng。

夜坐

王铚

夜久灯花自吐红,岁华已尽尚飘蓬。yè jiǔ dēng huā zì tǔ hóng,suì huá yǐ jǐn shàng piāo péng。
身游百越风波外,路入千山雨雪中。shēn yóu bǎi yuè fēng bō wài,lù rù qiān shān yǔ xuě zhōng。
失马旧知无得丧,拂龟那更问穷通。shī mǎ jiù zhī wú dé sàng,fú guī nà gèng wèn qióng tōng。
懒将今古从头数,几度邯郸梦不同。lǎn jiāng jīn gǔ cóng tóu shù,jǐ dù hán dān mèng bù tóng。

送僧秀游海上诸山

王铚

丈室凝尘锁寂寥,飘然更打衲僧包。zhàng shì níng chén suǒ jì liáo,piāo rán gèng dǎ nà sēng bāo。
春风正满碧溪水,落日偏宜红杏梢。chūn fēng zhèng mǎn bì xī shuǐ,luò rì piān yí hóng xìng shāo。
身外谁非追日杖,法中我是续弦胶。shēn wài shuí fēi zhuī rì zhàng,fǎ zhōng wǒ shì xù xián jiāo。
云山烟海虽深广,未抵安栖一把茅。yún shān yān hǎi suī shēn guǎng,wèi dǐ ān qī yī bǎ máo。

十二月中旬书戴溪亭

王铚

天上东风转斗星,天涯羁客尚飘萍。tiān shàng dōng fēng zhuǎn dòu xīng,tiān yá jī kè shàng piāo píng。
道涂况复经残岁,风雪那堪宿旅亭。dào tú kuàng fù jīng cán suì,fēng xuě nà kān sù lǚ tíng。
春到怯添双鬓白,夜寒愁对一灯青。chūn dào qiè tiān shuāng bìn bái,yè hán chóu duì yī dēng qīng。
残年万古凄凉恨,不计樽前一醉醒。cán nián wàn gǔ qī liáng hèn,bù jì zūn qián yī zuì xǐng。

重赋梅花

王铚

谁言今无返魂香,年年末上开孤芳。shuí yán jīn wú fǎn hún xiāng,nián nián mò shàng kāi gū fāng。
韵高水天冷相照,清极雪月寒交光。yùn gāo shuǐ tiān lěng xiāng zhào,qīng jí xuě yuè hán jiāo guāng。
姑射神仙莹冰骨,水精宫人素霓裳。gū shè shén xiān yíng bīng gǔ,shuǐ jīng gōng rén sù ní shang。
迎年送腊各愁绝,付与世间幽恨长。yíng nián sòng là gè chóu jué,fù yǔ shì jiān yōu hèn zhǎng。

谢史纯夫画连昌宫图顷岁京洛间作此今再观旧本

王铚

笔下春风锦绣浮,花光山影照清流。bǐ xià chūn fēng jǐn xiù fú,huā guāng shān yǐng zhào qīng liú。
唐朝忧乐君新意,洛邑兴衰我旧游。táng cháo yōu lè jūn xīn yì,luò yì xīng shuāi wǒ jiù yóu。
急雨打成今夜梦,孤灯挑动昔年愁。jí yǔ dǎ chéng jīn yè mèng,gū dēng tiāo dòng xī nián chóu。
此身此画俱非实,白发天涯万事休。cǐ shēn cǐ huà jù fēi shí,bái fā tiān yá wàn shì xiū。

寄九峰觉老时自因胜退居

王铚

京江别我正坚冰,拂袖归来道更增。jīng jiāng bié wǒ zhèng jiān bīng,fú xiù guī lái dào gèng zēng。
又见岭梅来驿使,懒将庭柏对谈僧。yòu jiàn lǐng méi lái yì shǐ,lǎn jiāng tíng bǎi duì tán sēng。
半廊冷月溪山雾,一炷幽香殿阁灯。bàn láng lěng yuè xī shān wù,yī zhù yōu xiāng diàn gé dēng。
此亦世间愁绝处,岭猿岁晚哭寒藤。cǐ yì shì jiān chóu jué chù,lǐng yuán suì wǎn kū hán téng。

雪声

王铚

飞满前村夜不知,凭风声与静相宜。fēi mǎn qián cūn yè bù zhī,píng fēng shēng yǔ jìng xiāng yí。
银釭志士诗成后,玉枕佳人梦觉时。yín gāng zhì shì shī chéng hòu,yù zhěn jiā rén mèng jué shí。
乍听打窗投米急,想同糁径落梅迟。zhà tīng dǎ chuāng tóu mǐ jí,xiǎng tóng sǎn jìng luò méi chí。
孤舟曾向江湖宿,清入寒芦韵更奇。gū zhōu céng xiàng jiāng hú sù,qīng rù hán lú yùn gèng qí。

梅花

王铚

孤高来处自天人,末上常先万物新。gū gāo lái chù zì tiān rén,mò shàng cháng xiān wàn wù xīn。
不有大寒风气势,难开小朵玉精神。bù yǒu dà hán fēng qì shì,nán kāi xiǎo duǒ yù jīng shén。
冰溪影斗斜斜月,粉镜妆成澹澹春。bīng xī yǐng dòu xié xié yuè,fěn jìng zhuāng chéng dàn dàn chūn。
直伴东风到青子,多情不逐雪成尘。zhí bàn dōng fēng dào qīng zi,duō qíng bù zhú xuě chéng chén。

梅花

王铚

古称秀色若堪餐,冷艳幽香画更难。gǔ chēng xiù sè ruò kān cān,lěng yàn yōu xiāng huà gèng nán。
草木尽枯风正恶,雪霜初霁月偏寒。cǎo mù jǐn kū fēng zhèng è,xuě shuāng chū jì yuè piān hán。
须知净几明窗见,不似苍山迥野看。xū zhī jìng jǐ míng chuāng jiàn,bù shì cāng shān jiǒng yě kàn。
羌笛一声悲落尽,伤心何待百花残。qiāng dí yī shēng bēi luò jǐn,shāng xīn hé dài bǎi huā cán。

临海僧珂公出梅花诗和其韵

王铚

天公飞雪斗梅英,未有东风便有情。tiān gōng fēi xuě dòu méi yīng,wèi yǒu dōng fēng biàn yǒu qíng。
竹里藏春春不觉,水边见月月羞明。zhú lǐ cáng chūn chūn bù jué,shuǐ biān jiàn yuè yuè xiū míng。
神人自惜迷姑射,天女何妨伴净名。shén rén zì xī mí gū shè,tiān nǚ hé fáng bàn jìng míng。
第一花中拈实相,谈禅说法大修行。dì yī huā zhōng niān shí xiāng,tán chán shuō fǎ dà xiū xíng。

姜山通阇黎真骨归塔以诗送之

王铚

空门龙象道高升,坐使山川胜气增。kōng mén lóng xiàng dào gāo shēng,zuò shǐ shān chuān shèng qì zēng。
天道不言成四运,人间无处证三乘。tiān dào bù yán chéng sì yùn,rén jiān wú chù zhèng sān chéng。
云深尚有游山客,烟冷空馀礼塔僧。yún shēn shàng yǒu yóu shān kè,yān lěng kōng yú lǐ tǎ sēng。
一苇莫嗟成万古,幻身来往本何曾。yī wěi mò jiē chéng wàn gǔ,huàn shēn lái wǎng běn hé céng。
1311234567